Thủ tịch bệnh kiều 17
Bốn người Tuân Phi tra tấn Tống Đức lấy lời khai, treo ông ta lên, sử dụng đủ loại đạo cụ và thuốc để moi được thông tin thật giả từ miệng ông ta, rốt cuộc cũng nhổ được mấy cái cọc mà ông ta bố trí che đậy. Nói thật, nếu người này không phải là kẻ bảo thủ cổ hủ, lại không đối địch với Chu thiếu, bọn họ sẽ rất bội phục Tống Đức.
Khi mới được giao nhiệm vụ đi bảo vệ an toàn cho phu nhân, Tuân Phi và mấy người coi như là tâm phúc của Chu thiếu vẫn có chút bất bình, nhưng sau chuyến kinh hồn này bọn họ cũng có chút để bụng, cũng hoàn toàn hiểu rõ mức độ quan tâm của Chu thiếu đối với phu nhân, hiểu được Chu thiếu đây là đang giao nhiệm vụ quan trọng nhất cho bọn họ.
Thủ đoạn tàn nhẫn, cứng rắn, luôn luôn giữ cái đầu lạnh, tâm chí kiên định, là những gì Tuân Phi biết về Chu thiếu, cũng chỉ ở trước mặt người phụ nữ này, hắn mới có thể toát ra một chút tình người.
Hôm nay Chu thiếu một mình đi dự tiệc rượu, Tuân Phi cẩn thận hòa vào đám đông, ánh mắt khóa chặt vào người phụ nữ có dáng người uyển chuyển, làn da trắng đến phát sáng, khóe môi ngậm ý cười ngọt ngào, lộ ra hai lúm đồng tiền say lòng người, cô vừa đi ra từ tiệm bánh ngọt, là muốn tổ chức sinh nhật cho ai sao?
Ninh Uyển vui vẻ ngâm nga bài hát thiếu nhi đi trở về, cô đặc biệt dặn dò Chu Đình Thâm hôm nay về sớm một chút, lại bị hắn lầm tưởng cô đang ghen hắn ở trong tiệc rượu sẽ bị oanh oanh yến yến nhào tới, đồ ngốc kia chắc là đã quên hôm nay là sinh nhật hắn rồi.
Sau khi cẩn thận nhớ lại cốt truyện, Chu Đình Thâm từ nhỏ đến lớn tựa hồ chưa bao giờ có một sinh nhật tốt đẹp nào, cô muốn lưu lại cho hắn một kỷ niệm khó quên.
Về đến nhà, bố trí sắp xếp bánh kem và nến xong, cô vuốt ve những bộ quần áo đặt mua từ trên mạng, Ninh Uyển lặng lẽ đỏ mặt.
------------------------
Là con gái của tập đoàn Phú thị, Phú Khả Nhi hôm nay rất lộng lẫy tỏa sáng, diễm sắc bức người, bộ lễ phục sang trọng đẹp đẽ càng khiến cô trở nên nổi bật, như hạc trong bầy gà, ngạo mạn trong đám người. Cô càng kiêu ngạo hơn chính là Chu Đình Thâm thế nhưng cũng sẽ đáp ứng lời mời tới tham gia tiệc rượu cao cấp của Phú thị.
Trong cái vòng này, từ trước đến nay chỉ quan tâm đến thành bại, ở trong mắt mọi người, Chu Đình Thâm dù cho là con riêng, nhưng cũng là người được Ninh gia tỉ mỉ bồi dưỡng, sau đó hắn vì lập uy thượng vị đã lấy oán trả ơn, quét sạch dơ bẩn trong gia tộc, thủ đoạn tàn nhẫn đẫm máu, càng làm cho bọn họ kính sợ. Chưa kể lúc trước cây to vời gió Ninh thị bị sụp đổ, những người này cũng được chia một miếng bánh.
Chỉ thấy người nọ mặc một thân tây trang đen, nghiêng người tựa vào quầy bar cuối tầng hai, mặt mày không đậm nét lắm, nhưng từng đường cong đều thẳng tắp mạnh mẽ, môi mỏng mím thành một đường, cả người càng thêm vẻ lạnh nhạt, tản ra khí thế bức người, một số người muốn đến tiếp cận lôi kéo làm quen còn chưa đến gần đã phải ngượng ngùng lúng túng rời đi.
"Khả Nhi, đó thực sự là người đàn ông đẹp trai nhất mà tôi từng thấy, cậu nói xem anh ta đến tham gia tiệc rượu có phải vì cậu hay không?" Tùy tùng nhỏ của Phú Khả Nhi nước miếng cũng sắp chảy xuống.
"Quản tốt cái miệng cô, đừng có nói lung tung." Phú Khả Nhi lắc lắc ly rượu, đôi mắt đẹp lưu chuyển sáng ngời, lại hạ giọng nói: "Nếu cô có thể ngủ với hắn một lần, tôi cho cô hai chục triệu."
"Thật sao?" Tùy tùng nhỏ kia cũng là một cô gái da trắng chân dài xinh đẹp, bởi vì tác phong lớn mật lại lẳng lơ nên được gọi là cỗ máy thu hoạch thiếu gia, công ty ba ba cô ta đúng lúc đang cần tài chính quay vòng vốn, lại thấy người đàn ông đó sải chân về phía trước, đi về phía ban công...
"Tôi đã lúc nào đùa cô chưa?" Phú Khả Nhi mang tâm thái như đang xem kịch vui thúc đẩy, cô có chút động tâm nhưng vẫn có lòng tự trọng, không bằng để Mẫn Nguyệt thử hắn một lần.
Chu Đình Thâm thở ra một hơi dài, hắn gần như muốn ngất đi trước mùi nước hoa nồng nặc của các cô gái trong tiệc rượu, nếu không phải Uyển Uyển muốn hắn tự mình đến xem có ai muốn hại hắn ở nơi này hay không, cũng đồng thời muốn nhìn thấy bộ dáng cô gái nhỏ ghen tuông, chứ không hắn cũng lười đến loại yến hội tục tĩu như này.
Nhận ra được có tiếng bước chân ở sau lưng, Chu Đình Thâm không quay đầu lại, rốt cuộc muốn ra tay rồi sao?
Trái tim Mẫn Nguyệt đập bình bịch, kéo phần ngực của lễ phục xuống thấp hơn, lộ ra hai bán cầu cao ngất trắng nõn, đồng thời vặn vẹo thân thể mềm mại gọi: "Chu thiếu~"
Ngay khi người đàn ông quay người lại, Mẫn Nguyệt như vấp cái gì đó, ai nha một tiếng nhào về phía hắn, rượu vang đỏ trong tay vẽ ra một vệt đỏ, cô ta vốn tưởng người đàn ông kia sẽ đỡ lấy mình, không ngờ được hắn lại ghét bỏ tránh đi...
Mẫn Nguyệt nhanh chóng từ dưới đất bò dậy, lễ phục hoàn toàn tuột xuống, toàn thân cô ta gần như trần trụi: "Rất xin lỗi Chu thiếu, làm bẩn quần áo anh rồi." Rượu vang đỏ chuẩn xác vẩy vào giữa hai chân người đàn ông, Mẫn Nguyệt liếc nhìn vật ngay cả khi trong trạng thái mềm nhũn nhưng kích thước vẫn vô cùng đáng sợ, cô ta duỗi tay muốn giúp người đàn ông dọn dẹp một chút, không nghĩ tới cô ta còn chưa đụng vào thân thể người đàn ông, đã bị hắn nhấc chân dẫm một cái, bị giày da cứng rắn nghiền trên sàn, chỗ cổ tay lập tức truyền tới một trận đau đớn tê tâm liệt phế ——
"A!" Mẫn Nguyệt hét lên, đau đến mặt mũi tái nhợt, cô ta cảm tưởng tay mình như sắp bị phế bỏ, đứt quãng kêu, "Xem ra lời đồn là thật... Anh đúng là kẻ bất lực... A a!"
"Tôi không có hứng thú với loại gà rừng như cô." Chu Đình Thâm lúc này mới chán ghét rút chân lại, xem ra bữa tiệc rượu này hoàn toàn không có giá trị gì để hắn ở lại làm mồi nhử, còn về loại tin đồn này... Hắn xác thực không có ham muốn dục vọng với bất kỳ phụ nữ nào ngoại trừ Uyển Uyển.
Không biết cô gái nhỏ hiện đang làm gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro