Bá chủ trên biển 15
Ngày hôm sau, thời tiết tốt đến mức kỳ dị. Vạn dặm không gió không mây, ở tháp canh thậm chí có thể nhìn thấy mặt trời mọc rõ ràng, mặt trời đỏ tươi như máu, từ đường biển chậm rãi nhô lên, sau đó như quả cầu lửa bay lên không, trong phút chống rực rỡ lóa mắt, biến ảo ánh sáng cùng bóng tối.
Sau khi trời sáng, Gallo lại khôi phục thành bộ dáng sâu không lường được, dưới trang phục thuyền trưởng đẹp trai, mỗi một đường nét đều ẩn chứa sức mạnh khủng bố.
Chỉ cần hắn xuất hiện trong tầm nhìn của các thuyền viên, đó chính như một viên thuốc an thần. Hắn chính là chúa tể của bọn họ, vua của bọn họ.
Ngay cả Ninh Uyển, cũng không thể ở trong đôi mắt xanh bình tĩnh lại thâm thúy của hắn, đọc được một tia cảm xúc căng thẳng.
Cái người ôn tồn lại hơi có vẻ yếu ớt đêm qua xông vào phòng đại phó trộm hương trộm ngọc, hoàn toàn biến mất.
Bọn họ đã sát cánh chiến đấu trong nhiều năm, có thể đem tính mạng cùng tiền tài giao phó cho đối phương.
Ninh Uyển thu liễm tâm tư, bọn họ đã đi ba phần tư hành trình, trước mắt trời trong nắng ấm, giống như yên tĩnh trước bão táp. Cô không dám lơi lỏng chút nào, cẩn thận tỉ mỉ kiểm tra nhiều lần nhật ký hàng hải, thức ăn nước ngọt, dược vật trong phòng y tế trên thuyền, ống pháo hỏa lực, lại dùng roi mềm bên hông, quất hai thủy thủ lười biếng.
"Chậc, Đại phó thật là uy phong nha~"
Phía sau truyền đến một giọng nói ngọt ngào, không còn nhu nhược đáng thương như trước, ngược lại lộ ra một tia ý khiêu khích.
Ninh Uyển ung dung quay đầu lại, tầm mắt hạ thấp, nhìn thấy Isabella phong tình vạn chủng, hai khuỷu tay chống lên tay vịn trên boong tàu, trên da thịt trắng nõn lộ ra có dấu đỏ, thân thể cố ý nghiêng về phía trước, giống như khoe khoang chiến lợi phẩm, tiến vào trong tầm mắt Ninh Uyển.
Vì thấp hơn người phụ nữ trước mặt nửa cái đầu, Isabella ngửa đầu ra sau, vươn dài chiếc cổ ưu nhã, đây là chiêu trò nàng ta thường dùng trong yến hội cung đình. Khi bị nàng ta liếc xéo với ánh mắt trào phúng cùng thương hại như này, đối phương cũng ít nhiều sẽ bối rối cúi đầu. Nàng ta đã sớm nhìn ra, nữ nhân này một lòng say mê thuyền trưởng, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
Nhưng mà, nàng ta thất vọng. Người phụ nữ man rợ, dáng người cao lớn như đàn ông, không hề tỏ ra xấu hổ, tức giận hay thấp kém như nàng ta tưởng tượng.
Ninh Uyển trong lòng buồn cười, tại sao lại có người viết ra loại nữ chính Mary Sue này vậy? Rút đi hào quang nữ chính, nàng ta lỗ mãng, tự đại, lại rất đố kỵ, hoàn toàn không rõ ràng lắm vị trí tình hình bản thân thì phải.
"Công chúa tôn quý, những người đàn ông trên thuyền này đã ở trong khoang thuyền nhỏ chật hẹp, không có sự riêng tư suốt mấy tháng nay, cô có biết đã bao lâu rồi họ chưa chạm vào một cô gái tươi ngon không?" Ninh Uyển khó có khi có lòng tốt, "Ta khuyên công chúa vẫn nên ở trong phòng cho tốt."
"Hừ, những người đàn ông như chuột thối này tính là gì, ta bây giờ chính là..." Isabella hừ lạnh ra tiếng, rốt cuộc vẫn nuốt mấy chữ "người phụ nữ của thuyền trưởng" vào trong bụng, nàng ta liếc nhìn bộ ngực khủng của Ninh Uyển dù mặc áo sơ mi rộng thùng thình cũng không che được, trong giọng nói có chút ác ý không che giấu, "Ta thật quên mất, đại phó cũng là phụ nữ, chỉ là không được tươi mới ngon miệng như vậy. Hay là, thân thể này của cô đã sớm bị những con chuột thối kia bò qua cắn rồi?"
Rõ ràng là thời tiết nắng gắt, không khí chung quanh lại đông cứng, Isabella không thể khắc chế hàm răng run rẩy, làn da trần trụi trên ngực nổi lên một tầng da.
Nàng ta thấy khí thế người phụ nữ trước mắt đột nhiên biến lạnh, con ngươi màu nâu như ẩn chứa băng tuyết bão táp, nghe thấy nàng xoạt rũ roi dài, mũi roi nhắm thẳng thủy thủ vừa rồi bị quất qua, mở miệng giống như một nữ vương chân chính ——
"Lại đây, quỳ xuống."
Thủy thủ kia cả người phát run, dùng đầu gối đi tới bên chân Ninh Uyển, toàn bộ quá trình ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, trong thanh âm lộ ra thần phục cùng sợ hãi: "Đại phó, đại phó, ta cũng không dám lười biếng nữa..."
"Đi xuống đi."
Ninh Uyển thu hồi roi mềm, chậm rãi quấn lấy eo nhỏ không có chút mỡ thừa, sau đó đi tới bên người Isabella, ghé tai nghiêng người: "Tự giải quyết cho tốt."
Cảnh tượng nghiền áp không có khói thuốc súng này, đã được Gallo ở cột buồm chính thu hết vào đáy mắt. Bộ dáng vênh váo hung hăng của Milla khiến hàm răng hắn ẩn ẩn ngứa ngáy, trong lòng dâng lên dục vọng chinh phục nồng đậm, thầm khen không hổ là đại phó của mình. Về phần cái cô công chúa ngu xuẩn kia, lai lịch bản đồ tối qua ở trong phòng đại phó đã có đáp án, Gallo ngay cả dư quang khóe mắt cũng lười bố thí cho nàng ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro