Chương_385: Z có thể đã biến mất
Lý giám đốc hằng năm xử lý chuyện ở bên ngoài chỉ muốn nói phu nhân bà chơi trò chơi này, ông chủ có biết không? Hơn nữa tìm một đại thần gì đó mang bả theo.... Bà xác định là ông chủ sẽ cao hứng sao?
Bất quá từ trước đến nay Lý giám đốc là một người có tu dưỡng nên sẽ không nói những chuyện này ra, chỉ gọi một cuộc điện thoại cho ông chủ, phụ trách thông tin cho đại gia trưởng nào đó biết, sau đó liền đi đăng ký vé máy bay trở về trong nước.
Nhưng mà, liền vào một ngày này.
Thứ năm đại đạo
Một quầy bán báo nhìn có vẻ tùy ý nhưng kiến trúc lại phi thường mang lại cảm giác của thời đại.
Xung quanh người đến người đi, người người tham gia vũ hội hóa trang
Một người đàn ông mang mặt nạ lông chim màu đen, thân hình thon dài, ở thời điểm mọi người còn đang điên cuồng, nghiêng thân mình đi tới tiệm bán báo.
Không có ai nghĩ tới, tiệm bán báo này thế nhưng sẽ có một của ngầm.
Sau khi đi vào, đó là một quán bar phi thường an tĩnh.
Người của quán bar tựa hồ không muốn để người khác biết thân phận của mình, ánh đèn xung quanh rất tối, tràn ngập thần bí.
Người đàn ông đem mặt nạ cởi ra, làm lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ đậm nét Đông Phương của anh.
Không phải Nhất Tinh Dã thì còn có thể là ai.
Hắn đi đến quầy bar kia, gõ gõ mặt bàn.
Anh loạng choạng nhận chung rượu của bartender, lập tức liền đem một phần văn kiện đẩy cho anh: "Đây là những việc trong khoảng thời gian này của hacker, anh xem một chút".
Tinh Dã mở ra văn kiện, nhìn từ đầu đến cuối, không có sự kiện nào có dấu vết Z từng tham dự.
Bartender kia cũng không nói gì thêm, chỉ nói: "Giá cả không thay đổi, vẫn là quy củ trước đây". Tinh Dã vừa nghe nói liền ký một chi phiếu đặt ở trên quầy bar.
Sau khi bartender kia thu thập tốt, nói một tiếng cám ơn hân hạnh chiếu cố.
Nhưng Nhất Tinh Dã không giống với thời điểm vừa tới.
Đôi mắt kia rõ ràng ảm đạm xuống.
Mặc dù là anh một lần nữa mang lên mặt nạ, cũng không che giấu được vẻ chán nản vì thất bại phát ra từ trên người anh.
Không có tin tức của Z.
Một chút đều không có.
Nghe được đáp án như vậy.
Cho nên anh ra khỏi quán bar như thế nào cũng không biết.
Nhất Tinh Dã làm sao không rõ, đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, Z rất có khả năng đã chết rồi.
Là chính anh vẫn luôn không muốn thừa nhận.
Anh phải thừa nhận như thế nào đây, người kia không còn nữa là sự thật.
Nhất Tinh Dã rũ mắt xuống, trong lòng giống như là bị người khác lấy đi thứ gì đó, thế cho nên thời điểm người khác đụng phải anh, anh đều không có bất kỳ cảm giác gì.
Trở về trên đường phố, lại là đám người vô cùng náo nhiệt.
Khuôn mặt của Nhất Tinh Dã không thể nghi ngờ là rất dễ làm người khác chú ý, có mỹ nữ đến gần cũng là bình thường.
Chỉ là mỹ nữ kia cũng đã nhìn ra, người đàn ông trước mắt này, giống như là mất đi cảm xúc, cô ta nói cái gì, anh ta tựa hồ đều không có nghe được.
Bi thương không lời như vậy thật làm cho mỹ nữ tiếp cận Nhất Tinh Dã không khỏi ngây ra một chút, không thể không dùng tiếng Anh nhắc nhở nói: "Hắc, soái ca, điện thoại của anh vẫn đang reo, anh xác định không phải có chuyện lớn gì sao?"
Lúc này Nhất Tinh Dã mới hồi phục tinh thần lại, nhàn nhạt nói một tiếng cám ơn, máy móc ấn xuống phím nhận điện thoại.
Là đồng đội gọi điện thoại tới, nói về chuyện thi đấu.
Cùng với động thái mấy ngày nay trong vòng Điện Cạnh.
Lúc anh nghe được đối phương nói đến dư luận trên mạng của hai ngày này.
Tay đang muốn cúp điện thọai của Tinh Dã chợt dừng lại, ánh mắt mang theo ánh sáng lóa mắt như vừa chết đi sống lại: “Cậu nói những người sở hữu tài khoản VIP của chính phủ đều ở cùng thời gian tuyên bố cùng một tin tức sao.”
“Cũng không phải vậy, tài khoản của tôi đến tôi cũng không hiểu như thế nào lại đăng một bài, bất quá tôi không có xóa là được, rốt cuộc bài đăng cũng rất chính xác.”
Không thể hiểu được ở cùng thời gian tuyên bố cùng phát tin tức, hơn nữa bản thân người sử dụng cũng không có thao tác.
Tinh Dã một cơ hồ có thể xác định, đây là một tông sự kiện hacker.
Chỉ là chuyện như vậy, như thế nào sẽ phát sinh trong điện cạnh giới.
"Đây là nơi nào?". Tinh dã một mở miệng, chính là vấn đề trọng điểm: “Đông Kinh sao?”
Người nọ lắc đầu: “Không phải, là Hoa Hạ. Gần đây nhiệt độ bên kia vẫn luôn rất cao, cậu cũng biết đi, cái vị kia đã từng cùng cậu sóng vai Hoa Hạ, trên tay hắn đang có những tuyển thủ vô cùng tốt. Hiện tại hắn đang dẫn dắt chiến đội của bọn họ tiến hành trận chiến khu vực Hoa Hạ. Vậy cậu chừng nào thì trở về, chúng tôi chính là muốn tháng sau đi phóng hoa, làm khán giả quan sát trận đấu cả nước của bọn họ. Cậu không cần nói cho tôi, lần này cậu lại không ra sân……”
“Tôi sẽ tham dự.” Tinh Dã cười, ánh mắt nhìn đám người đang vui mừng kia, ý vị thâm trường: “Tôi đi trước, chúng ta tập hợp ở Hoa Hạ.”
“Cái gì? Chờ một chút, Tinh……”
Không đợi người bên kia nói xong điện thoại, Tinh Dã một liền cắt đứt di động, trên mặt hắn vẫn cứ mang theo mặt nạ màu đen tượng trưng cho tôn quý, khí tràng lại so với vừa rồi ôn hòa rất nhiều.
Mặc dù là chỉ là cảm thấy giống nhau, hắn cũng muốn đi nhìn một cái.
Sự kiện hacker ở Hoa Hạ cũng không nhiều.
Nhưng vạn nhất nếu là Z ở đấy thì sao?
Chính là bởi vì còn có loại này mờ ảo chờ mong này, hắn mới có thể vẫn luôn kiên trì cho tới bây giờ không phải sao?
Thứ năm đại đạo bóng đêm cùng lâm thành có sự khác nhau rất lớn.
Những kiến trúc và đường phố phục cổ vô cùng sạch sẽ, sẽ không nhìn đến sương mù.
Mà lâm thành lại mang theo sương mù mênh mông, mang theo cái lạnh đặc trưng của phương bắc.
Muốn thi đấu.
Không có người nào chân chính ngả đầu liền ngủ.
Thời điểm ngày hôm sau tỉnh lại.
Ngay cả Lâm Phong đều nói cho chính mình.
Lúc này đây nhất định phải xông vào trận thi đấu cả nước.
Sở dĩ hắn thích chơi game như vậy.
Trừ bỏ sức hút của điện cạnh, thì chính là làm bạn với mọi người.
Chờ đến khi bọn họ lui ẩn cũng cảm thấy vui vẻ khi mình đã nỗ lực hết mình trong trận thi đấu.
Tuyệt không thể lưu lại tiếc nuối.
Miễn cho người bên này sẽ giống như năm trước nhìn thấy bộ dáng thất bại của hắn.
Như vậy một chút đều không đẹp.
Lâm Phong môi mỏng giương lên, một tay cầm cặp sách, một tay để ở trên vai Vân Hổ cứ như vậy đi ra khỏi khách sạn.
Chính vì như vậy hai người kia bị gọi là CP, không phải không có nguyên nhân.
Bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên.
Người Vân gia đã nói rất nhiều lần, muốn đưa Vân Hổ ra nước ngoài.
Đây cũng coi như là trận cuối cùng mà bọn họ một lần sóng vai chiến đấu.
Cho nên, chỉ có thể thắng, không thể thua!
Người đại khái nhẹ nhàng nhất chính là Phó Cửu. Thiếu niên như ngọc, đứng ở dưới quang huy, trên người ăn mặc chiến phục, môi mỏng đều phảng phất có thể tản mát ra hơi lạnh nhàn nhạt.
Thời điểm Tần Mạc mở cửa phòng ra, nhìn đến chính là một màn này.
Ai mà nhìn đến bộ dáng thoải mái của đối phương như vậy, đại khí cũng sẽ tiêu trừ đi một chút.
Tần Mạc cũng giống như vậy. Không có đi hỏi thiếu niên làm sao có biện pháp tìm được phòng của hắn.
Hai người tự nhiên đi ở cùng nhau, cho đến toàn bộ chiến đội hội hợp.
Đôi khi, bởi vì mong đợi lâu lắm, nỗ lực lâu lắm, chờ đến một ngày kia chân chính đến, cảm xúc ngược lại sẽ không lộ ra ngoài.
Không có tâm tư đi ăn bữa sáng, lại đem chính mình ăn thực no.
Không biết có phải hay không trong mười lăm phút trái tim của mỗi người đều là tần suất đồng dạng nhảy lên.
Chiến phục đồng dạng, kéo nhau về một chiến tuyến.
Lúc sau Tần Mạc buột miệng thốt ra một câu: “Đi thôi.”
Lúc này nhiệt huyết phảng phất có thể từ trên người mỗi đội viên thiêu đốt ra ánh sáng rực rỡ.
Khí tràng như vậy dường như là đang nói, trận chiến cả nước, chúng tôi tới đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro