Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2266 - Người Yêu Định Chế (1)

Edit: Assy

Beta: SA

=============

"Ném cô ta xuống."

Soạt ——

Xoẹt xoẹt xoẹt ——

Sơ Tranh không có cách nào biết mình đang ở đâu, trước mắt giống như là màn hình TV bị hỏng, loẹt xoẹt loẹt xoẹt như bông tuyết.

Tình hình này không thích hợp.

Ta cmn đang ở đâu?

Có phải sinh ra bị nhầm không!

"Cảnh báo, lượng điện quá thấp!"

Trên đám bông tuyết xuất hiện mấy chữ to.

Sơ Tranh: "? ? ?"

Lượng điện quá thấp lấp lóe mấy lần, trước mắt Sơ Tranh liền biến thành tấm màn đen.

-

"Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng!"

"Loảng xoảng!"

Sơ Tranh một lần nữa có ý thức, thanh âm ầm ĩ vọt tới như thủy triều.

Xoẹt xoẹt xoẹt. ..

Trước mắt lấp lóe mấy lần, dần dần có hình ảnh, nhưng cũng không phải là hình ảnh mắt người thường thấy.

Càng giống. ..

Máy móc hơn.

Hoặc là có thể nói như kiểu hình ảnh người máy trên phim ảnh nhìn thấy, đủ loại ký hiệu chữ cái nhảy ra, xanh xanh đỏ đỏ, mơ hồ có thể phân biệt ra được. . . Hình ảnh còn không phải loại HD.

Dòng điện loẹt xoẹt thỉnh thoảng hiện lên, ảnh hưởng tới hình ảnh.

Sơ Tranh: ". . ." Nói thật, ta thấy bối rối.

-

Công nguyên năm 2121, khoa học kỹ thuật nhanh chóng phát triển, xã hội hiện giờ có đủ loại sản phẩm khoa học kỹ thuật chiếm lĩnh cuộc sống con người.

Khoa học kỹ thuật phát triển nhanh chóng, mặc dù có mang tới cho người ta chỗ tốt, cũng có không ít chỗ xấu.

Khoa học kỹ thuật thay thế rất nhiều chức vị, nhiều chỗ không cần người làm nữa.

Xí nghiệp hủy bỏ công việc, sử dụng người máy thay thế, chỉ cần mất tiền một lần là có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền lương.

Điều này sẽ khiến cho rất nhiều người không thể tìm được việc.

Dần dần tình trạng phân hóa xã hội càng thêm càng nghiêm trọng.

Người có tiền thì càng ngày càng có tiền, kẻ không có tiền lại càng ngày càng không có tiền.

Ngay cả ở thành thị cũng dần dần trở nên phân cực.

Mọi người tuy không phân chia khu vực, nhưng vẫn có gọi khu Thượng thành và khu Hạ thành.

Người khu Hạ thành tới khu Thượng thành sẽ phải chịu sự xem thường chán ghét là nhiều nhất.

Nguyên chủ sinh ra trong bối cảnh như vậy.

Nhưng cô là một người máy ‘Bạn Tình’.

Nguyên chủ được người sáng tạo ra cô đưa cho một người tên là Phong Diên.

Làm người máy Bạn Tình, nhiệm vụ chính của cô là lấy lòng chủ nhân của mình.

Nhưng vị chủ nhân này cũng không thích cô, luôn lạnh lùng để cô đợi trong phòng, thậm chí không cho phép nguyên chủ lượn lờ trước mặt hắn.

Nguyên chủ không thể vi phạm mệnh lệnh chủ nhân, nhưng cô sẽ nhân lúc Phong Diên chưa trở về mà chuẩn bị kỹ càng mọi thứ.

Dần dần, Phong Diên cũng không còn nghiêm khắc với cô như vậy nữa, còn cho phép cô ra khỏi phòng.

Về sau có một cô gái rất đẹp tới nhà Phong Diên tự xưng là vị hôn thê của Phong Diên.

Đối với sự tồn tại của cô, cô gái kia rất để ý, nhiều lần bảo Phong Diên vứt bỏ cô.

Phong Diên không đáp ứng, cũng không bỏ cô.

Phong Diên cũng không thích cô gái, cô gái cảm thấy đó là vì nguyên chủ.

Cô gái càng ngày càng tức giận, cho tới khi cuối cùng, cô ta thừa dịp Phong Diên không ở nhà, liền ném nguyên chủ vào con sông ở khu Hạ thành.

Nguyên chủ được người ta vớt lên, những người máy tương tự như cô mua ở khu Thượng thành cũng cần một khoản tiền rất lớn —— nguyên chủ còn là loại được chế tạo đặc biệt, độc nhất vô nhị, vốn không thể mua được.

Có thể nghĩ được nguyên chủ ở Hạ thành sẽ có kết cục gì.

Những gì Sơ Tranh trải qua hiện giờ chính là kịch bản khi nguyên chủ bị ném đi, có người vớt cô lên.

Cô hẳn là đã bị hỏng. ..

Bình thường nguyên chủ nhìn mọi thứ cũng giống như con người.

Hiện tại hình ảnh cô nhìn thấy lại giống như một dạng hình ảnh tầm nhiệt.

Ha ha.

Đại lão có cái gì mà chưa từng làm chứ, người máy thôi mà. . . Bà đây muốn cái CMN ấy!

Sơ Tranh bực tức tuôn một tràng mới hơi bình tĩnh lại.

Có hai người đi về hướng Sơ Tranh, tiếng họ trò chuyện lọt vào tai Sơ Tranh: "Anh đi đâu mà lấy được một thứ thế này?"

"Vớt dưới sông, thế nào, cái này tuyệt đối có thể bán được giá ngon đấy."

"Cái này. . . cũng không giống như mấy cái trên thị trường, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ."

"Cũng vì trên thị trường không có mới đáng giá."

"Tôi sợ sẽ chọc đến phiền toái."

"Anh cũng sợ tiền nhiều hả?"

". . ."

Hai người thấp giọng thảo luận, người hơi chần chờ kia cuối cùng cũng đáp ứng.

"Được, mang lên xe trước đã."

Sơ Tranh: "! ! !"

Hai người kia vậy mà ở ngay trước mặt bà đây thảo luận chuyện bán ta!

Sơ Tranh phát hiện thân thể có hơi mất khống chế, có lẽ là do đang bị hỏng.

Cô bị người ta đẩy lên một chỗ trống trải, phía trước có xe, nhưng Sơ Tranh cũng không muốn bị bán.

Cho nên thừa dịp mọi người còn chưa tới, cô xô người bên cạnh ra, co cẳng chạy biến.

"Mẹ kiếp! Sao nó khởi động được! Mau bắt lấy nó!"

"Đừng để nó chạy."

"Ngăn nó lại."

Sơ Tranh không chạy được bao xa, trước mắt đã lại xuất hiện nhắc nhở lượng điện quá thấp.

"! ! !"

Có cần kích thích thế không.

Lượng điện quá thấp khiến cho tốc độ chạy của cô càng ngày càng chậm, người phía sau cũng đã sắp đuổi kịp rồi.

"Suỵt, bên này!"

Một đứa trẻ vẫy gọi cô từ trong góc, Sơ Tranh hơi dừng lại, đi về phía đó.

"Đi theo tôi."

Đứa trẻ nhỏ rất quen thuộc nơi này, mang Sơ Tranh 7 ngoặt 8 rẽ, đã nhanh chóng bỏ rơi đám truy đuổi phía sau.

“Được rồi, an toàn rồi." Đứa trẻ chống đầu gối thở: "Cô là bị bọn họ bắt được sao?"

"Ừm."

Đứa trẻ nhỏ nói: "Quanh đây đều là người của bọn hắn, nhà cô ở đâu? Để người nhà cô tới đón cô đi, nếu không cô không ra được đâu."

Sơ Tranh: ". . ."

Người máy làm gì có nhà chứ.

Đứa trẻ lấy làm lạ: "Sao cô không nói chuyện?"

"Cảnh báo! Lượng điện quá thấp!"

Sơ Tranh: "Tôi sắp hết điện."

"A?"

-

Đứa trẻ tên Trần Kiêu, giới tính nữ, 14 tuổi, không cha không mẹ.

Sau khi biết Sơ Tranh là người máy thì thái độ Trần Kiêu chuyển biến rất nhiều, rõ ràng là  không chào đón.

Nhưng cuối cùng Trần Kiêu vẫn mang Sơ Tranh về chỗ ở của con bé.

Cô bé tìm kiếm gì đó trong một đống thứ mà Sơ Tranh nhìn chỉ thấy đen sì sì, vừa nói: "Chỉ là tôi thấy cô đáng thương mới giúp cô, cô đừng cho là tôi thích cô."

Sơ Tranh: ". . ." Ta không có, mi nghĩ nhiều rồi.

"A! Tìm được rồi!"

Trần Kiêu tìm ra được một thứ hình tròn, sau khi cắm điện thì để Sơ Tranh đứng lên trên.

Dòng chữ lượng điện quá thấp trước mắt Sơ Tranh biến mất, chuyển thành chữ ‘đang nạp điện’ màu xanh lá.

Trần Kiêu ngồi lên đống đồ linh tinh bên cạnh: "Cô tới từ Thượng thành à?"

"Ừm."

"Người máy hoàn mỹ như cô chắc chắn chỉ có khu Thượng thành mới có thể chế tạo." Trần Kiêu cũng không hề thân thiện: "Cô là loại người máy gì vậy?"

". . ."

Cũng không phải muốn nói lắm.

Trần Kiêu hỏi mấy vấn đề, bụng đã sôi lên ùng ục, cô bé nhảy xuống đất: "Cô nạp điện trước đi, tôi đi làm gì ăn chút."

Sơ Tranh cho là cô bé nói ‘làm gì ăn’, là đi làm cơm hoặc đi mua.

Ai biết cô làm là ‘làm’ thật. ..

"Trần Kiêu con khốn này, đừng để ông đây bắt được mày!"

Trần Kiêu đứng trên bờ tường cao, toe toét làm mặt quỷ: "Đến đây, giỏi thì đến đây đánh tôi nè!"

"Trần Kiêu mày cứ chờ đấy!"

Trần Kiêu xoay người, vỗ mông phạch phạch vào mặt đối phương rồi nhảy xuống tường.

Ngoài tường là một tràng mắng chửi lớn hơn nữa.

Sơ Tranh thăm dò xung quanh, nơi này hẳn là một cái sân, có rất nhiều thứ chất đống ở đây.

Bởi vì cô bị hỏng nên cũng không biết là những thứ gì.

"Đây là đâu?"

"Xưởng máy móc bị bỏ hoang." Trần Kiêu nói: "Đúng rồi, tôi vừa mới nhìn thấy người của Kền kền tìm cô khắp nơi."

"Kền Kền?" Đây là động vật gì à?

Trần Kiêu nhóp nhép ăn vô cùng ngon lành: "Chính là người vừa bắt cô đó, hắn là thằng côn đồ trùm khu này."

". . ."

=============

30.07.2020
Chào vị diện mới :3 nheo nheo~
Nếu đọc truyện nàm mọi người vui vẻ chút chút, thì hãy ủng hộ và Follow Cẩm Tú Tiền Đồ ở đây nữa nhé (>ω<〃)~♡
【 wattpad.com/user/camtutiendo_】

【 facebook.com/camtutiendo/ 】

【 https://camtutiendo.wordpress.com/ 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro