Chương 64: Cánh cửa thứ ba
Thấy vẻ mặt bình thản của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi không nhịn được giậm chân: "Ngươi còn hỏi ta? Ngươi có biết mình rất biến thái hay không?"
"Ta biến thái? Ta biến thái hồi nào?" Mộ Chỉ Ly cũng rất ngạc nhiên. Nàng thật sự chưa từng làm chuyện gì biến thái, với lại nàng cũng không có ham mê biến thái.
Vừa nghe lời này của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi biết nàng hiểu sai ý mình: "Ý ta là thời gian tẩy tinh phạt tủy lần này thật quá dài, ngươi có biết người bình thường khi tẩy tinh phạt tủy phần lớn đều hoàn thành trong khoảng hai canh giờ, tốt hơn thì ba bốn canh giờ là đã quá lắm rồi, nhưng ngươi, tổng cộng là bao nhiêu canh giờ? Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói mình không biến thái?"
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly kinh ngạc một phen. Lúc trước nàng không hề biết còn có chuyện như vậy, luôn cho rằng mọi người đều giống nhau. Theo lời của Thiên Nhi, mình thật đúng là có chút biến thái rồi, bởi vì tổng cộng mình dùng hết mười hai canh giờ.
Nhìn bộ dáng bực tức của Thiên Nhi, Mộ Chỉ Ly chỉ biết cười khan một tiếng: "Lúc đó ta không biết, ha ha, huống chi chuyện này vốn không phải chuyện ta có thể khống chế, ta đã phải chịu đau từng ấy thời gian đấy." Nghĩ xem, người khác chịu được hai ba canh giờ đã tốt rồi, nhưng nàng lại chịu đến mười hai canh giờ, không phải rất bi kịch sao?
Nhưng mà, nhìn bộ dáng kia của Thiên Nhi thì đủ biết, thời gian tẩy tinh phạt tủy càng dài càng tốt, nếu không nàng sẽ không nói mình biến thái. Thật ra thì cảm giác biến thái... cũng không tệ lắm!
"Bây giờ ngươi đã thành công tấn nhập cảnh giới Tiên Thiên, bên trong Thiên Sát Cổ Giới đã mở thêm một cửa nữa, có muốn vào xem một chút không?" Thiên Nhi cười nói, mặc dù trên mặt vẫn là biểu hiện vô cùng bực tức nhưng kỳ thực trong lòng nàng rất cao hứng. Lấy quan hệ hiện tại của nàng cùng Mộ Chỉ Ly, nàng hy vọng thực lực của Mộ Chỉ Ly càng mạnh càng tốt, như vậy sau này khi bọn họ đi ra ngoài không phải sẽ an toàn hơn nhiều sao?
Nghe vậy, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra ý vui mừng. Phải biết rằng nàng muốn mở hết những cánh cửa trong Thiên Sát Cổ Giới ra, mặc dù không biết rốt cuộc là bên trong có cái gì, nhưng dựa vào hai cánh cửa đã mở ra nàng biết rõ trong đó đều là đồ tốt. Đáng tiếc thực lực của mình không đủ, chỉ có thể nhìn mà không thể vào. Hiện tại lại mở thêm một cửa, làm sao nàng có thể mất hứng?
Lập tức gật đầu, tâm thần vừa động, tiến vào bên trong Thiên Sát Cổ Giới, chạy theo đường quen đến trước cánh cửa thứ ba, quả nhiên, hiện tại cánh cửa đã mở ra, Mộ Chỉ Ly kiềm chế lòng hiếu kì trong nội tâm, đi vào trong.
Căn phòng thứ ba giống như căn phòng thứ nhất, đều có vẻ trống rỗng, đập vào mắt chỉ có một cái bàn cổ kính, trên bàn đặt hai hộp gấm, có lẽ trong đó là đồ vật của căn phòng thứ ba, vội vã bước tới.
Mộ Chỉ Ly mở hộp gấm thứ nhất ra, vừa mở ra liền nhìn chằm chằm, trên mặt đầy vui mừng phấn khích, bởi vì... trong hộp gấm này hóa ra chính là ngân châm. Hơn nữa vừa nhìn đã biết đây không phải ngân châm bình thường, có lẽ được chế tạo từ nguyên liệu đặc thù, cảm giác cầm trong tay không giống bình thường.
Mộ Chỉ Ly nàng am hiểu nhất chính là cái gì? Là châm cứu. Như vậy cho nàng hộp ngân châm này chẳng khác nào như hổ thêm cánh, hơn nữa những ngân châm này được chế tác cực kì tinh xảo, trên ngân châm điêu khắc những hoa văn thật nhỏ rất công phu, thoạt nhìn có phong cách cổ xưa huyền bí, không giống ngân châm mà giống như một tác phẩm nghệ thuật hiếm có của thế gian.
Mộ Chỉ Ly nhìn kĩ hơn nữa mới phát hiện ngân châm này không phải một mà là hai bộ, có hai màu theo thứ tự là đỏ và lam (xanh dương). Mộ Chỉ Ly vừa nhìn đã biết đây là hai loại thuộc tính âm dương. Trong châm cứu y học cấp cao, sẽ không chia theo ngũ hành bát quái gồm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ nữa, mà chỉ có hai loại âm dương.
Cầm hai bộ ngân châm lên, Mộ Chỉ Ly quả thực yêu thích không buông tay. Thứ này là thứ nàng tha thiết ước mơ.
Sau khi xem xong, Mộ Chỉ Ly mới phát hiện bên trên hộp gấm còn có một tờ giấy giới thiệu tác dụng của ngân châm, giống như Mộ Chỉ Ly nghĩ, đích xác mang hai loại thuộc tính âm dương. Nhưng phía trên còn có một loại đặc tính mới nữa, chính là nếu dùng hai bộ ngân châm này để cứu chữa người bệnh, tỷ lệ thành công có thể cao hơn đến mười phần trăm.
Không nên xem thường mười phần trăm này, nó hoàn toàn có thể quyết định thành hay bại, huống chi đối với y thuật của Mộ Chỉ Ly, tăng thêm mười phần trăm tỷ lệ có nghĩa tuyệt đại đa số chứng bệnh đều có thể chữa trị hoàn toàn.
Buông hộp gấm xuống, Mộ Chỉ Ly mở hộp gấm bên cạnh ra, nếu sánh cùng với ngân châm, trong hộp gấm này sẽ trang bị cái gì đây?
Mộ Chỉ Ly mở hộp gấm thứ hai ra, ánh mắt liền sáng lên. Hộp thứ hai này so với hộp thứ nhất mà nói còn trọng yếu hơn, bởi vì trong đó chính là: Thiên Huyền Châm Pháp.
Chỉ nhìn cái tên đã đủ khiến cho Mộ Chỉ Ly kích động rồi. Thiên Huyền Châm Pháp, ý nghĩa giống như tên gọi, chính là phương pháp châm cứu của cả Đại Lục Thiên Huyền, điều này còn chưa đủ để nàng kích động sao? Phải biết rằng, thứ nàng quan tâm nhất chính là châm cứu.
Thiên Huyền Châm Pháp cũng giống Tâm Pháp Nghịch Thiên, khiến cho đầu chợt đau nhức một trận. Bỗng hộp gấm kia trở về chỗ cũ, mà trong đầu Mộ Chỉ Ly còn đọng lại rất nhiều nội dung, không thể nghi ngờ chính là Thiên Huyền Châm Pháp.
Đi ra từ Thiên Sát Cổ giới, trên mặt Mộ Chỉ Ly trưng ra nụ cười thỏa mãn, trong lòng thực kích động. Hai bộ ngâm châm đã được nàng mang ra ngoài, nhưng nội dung của Thiên Huyền Châm Pháp vô cùng nhiều, trong lúc nhất thời nàng không cách nào tiếp nhận toàn bộ được, dù sao y thuật cũng cần một thời gian dài để tích lũy, căn bản không thể học cấp tốc.
Chỉ mới nhìn qua một chút, Mộ Chỉ Ly đã biết điểm cường đại của bộ châm pháp này. Xế chiều hôm nay còn phải tham gia đại hội gia tộc, cho nên hiện tại nàng chưa muốn nhìn kĩ, dù sao thời gian cũng không đủ, vạn nhất bị mê hoặc, bỏ lỡ thời gian sẽ không tốt.
Giữa trưa.
Giống như hôm qua, dưới sự hướng dẫn của Mộ Kình Hoa, chúng đệ tử cùng theo sau lão đi đến luyện võ đường. Người tới quan sát so với hôm qua lại càng nhiều, hiể
n nhiên mọi người đều quan tâm đến cuộc tỷ thí hôm nay hơn. Còn có khá nhiều người tới vì Mộ Chỉ Ly do nghe được tin tức về nàng.
Mộ Thiếu Tuân vừa lúc đứng ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly. Mỗi lần bắt gặp nàng, hắn đều nhớ tới đại ca đã chết của mình – Mộ Thiếu Tu. Ngay từ đầu hắn đã không có cảm tình với nàng, trong lòng chẳng hiểu vì sao luôn cho rằng cái chết của đại ca có liên quan đến nàng.
Cho nên khi nhìn thấy nàng, dĩ nhiên hắn sẽ không có ý tốt, hắn không thể nào cùng phụ họa để lấy lòng Mộ Chỉ Ly giống như những người đó.
"Cho dù tấn nhập cảnh giới Tiên Thiên thì có gì hơn người, có gì tốt để sĩ diện chứ?" Mộ Thiếu Tuân mở miệng nói. Hắn thấy, lúc trước mình gây sự với Mộ Chỉ Ly nhiều lần như vậy, hiện tại Mộ Chỉ Ly đã có chút bản lãnh, tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp chèn ép hắn, cho nên hắn nói chuyện lại càng khó nghe.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly thấy thực buồn cười, nàng sĩ diện lúc nào? Mình chỉ đứng một chỗ, không nói lời nào đã bảo là sĩ diện? Vậy đám người đang nói chuyện đằng kia chắc là đều đang khoe khoang hả?
Chăng qua, người khác nói như thế nào kệ bọn họ, dù sao miệng cũng không phải của mình.
Nhưng lại có người cảm thấy bất mãn: "Tấn nhập Tiên Thiên cảnh sao lại không đáng tự hào? Ngươi còn chưa đi vào được cảnh giới Tiên Thiên, ngươi có cái gì tốt lành sao?" Hiển nhiên người này muốn lưu lại ấn tượng tốt với Mộ Chỉ Ly, lúc nói chuyện thỉnh thoảng còn nhìn nàng.
"Ngươi..." Mộ Thiếu Tuân nói không thành lời, đúng là thực lực của hắn không mạnh bằng Mộ Chỉ Ly. Trong cơn tức giận, Mộ Thiếu Tuân bật thốt lên: "Ban đầu còn không phải bị ca ca của ta cùng Khải Siêu ca ca bức áp đến mức tự phế một cánh tay đó sao? Nếu thật sự mạnh thì còn bị như vậy sao?"
Lời này vừa nói ra, sắc mặc Mộ Chỉ Ly trở nên âm trầm: "Cho dù là vậy, đối phó với ngươi cùng lắm chỉ cần một chiêu."
Nghe vậy, vẻ mặt những người khác đều kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly. Mặc dù Mộ Thiếu Tuân còn chưa tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, nhưng một chiêu mà nói cũng không phải dễ? Chỉ cần Mộ Thiếu Tuân có thể né tránh là được rồi.
Mộ Thiếu Tuân kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, không nghĩ tới nàng sẽ nói ra như vậy, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của nàng, rốt cục không dám nói tiếp nữa.
"Chỉ trong vòng một chiêu ta chắc chắn sẽ thắng ngươi, thế nào, có dám thử một lần không?" Khóe miệng Mộ Chỉ Ly vẽ ra nụ cười giễu cợt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro