Chương 59: Sốc
Lời này vừa thốt ra, bốn phía đều ngạc nhiên. Ở thành La Thiên có thể nói mọi người đều biết Mộ Chỉ Ly, nhưng mà thiếu nữ như thiên tiên trước mặt này sao có thể là Mộ Chỉ Ly?
Song, đám người Tô Dự lại tin, từ khi Mộ Chỉ Ly xuất hiện ở trên Luyện Võ Trường bọn họ đã tin, nhưng mà trừ bốn người bọn họ, trên mặt những người còn lại đều lộ vẻ không thể tin được.
"Cô nương, cô đang nói đùa sao? Làm sao cô có thể là Mộ Chỉ Ly được." Đại trưởng lão Mộ Kình Thao lắc đầu nói. Trường hợp trọng yếu thế này lại có người mở miệng nói loại chuyện đùa này với lão, nhưng nhìn thấy bộ dáng kia của Mộ Chỉ Ly cũng không đành lòng nói nặng.
Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly nở nụ cười càng sâu, Mộ Chỉ Ly nàng lấy diện mạo chân thật gặp người lại khiến họ không thể tưởng tượng nổi như vậy.
"Đại trưởng lão, ta đúng là Mộ Chỉ Ly, chẳng lẽ ngay cả giọng nói của ta ngài cũng không nhận ra sao?" Chợt nâng cánh tay phải của mình lên: "Nơi này còn quà ông ban tặng đây."
Sắc mặt Mộ Kình Thao cứng đờ, đúng vậy, mặc dù Mộ Chỉ Ly thay đổi tướng mạo nhưng giọng nói của nàng không thay đổi, huống chi nàng còn biết rõ chuyện đã xảy ra giữa bọn họ?
"Ngươi quả thật là Mộ Chỉ Ly?" Giọng nói đã không còn hiền hòa như lúc trước, dù sao quan hệ giữa lão và Mộ Chỉ Ly thật sự rất tệ.
"Không thể giả được."
Mộ Kình Thao không nhịn được đưa mắt nhìn sang Mộ Kình Lệ, tựa hồ muốn Mộ Kình Lệ phán đoán người trước mặt có phải là Mộ Chỉ Ly hay không. Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng hướng mắt nhìn về phía Mộ Kình Lệ.
Lúc Mộ Kình Lệ thấy Mộ Chỉ Ly, cả người đều chấn động, bởi vì con bé rất giống cha mẹ nó, từ trên người của con bé mơ hồ có thể thấy dấu vết của hai người, ông không nghĩ tới khuôn mặt không có ám văn của Mộ Chỉ Ly lại tinh xảo như vậy.
Trước kia trên mặt bên trái của Mộ Chỉ Ly có ám văn, Mộ Kình Lệ chỉ nhìn má phải của Mộ Chỉ Ly đã có thể nhìn ra: "Con bé là Chỉ Ly, để cho con bé tiến hành khảo nghiệm đi." Ông đang mong đợi, không biết cháu gái của mình hôm nay sẽ biểu hiện như thế nào.
Đợi sau khi Mộ Kình Lệ khẳng định thân phận Mộ Chỉ Ly xong, dưới đài nổi lên một trận huyên náo, hiển nhiên tất cả mọi người đều khó tiếp nhận được chuyện này.
"Cô nương này là Mộ Chỉ Ly? Không thể nào, làm sao có thể biến thành bộ dáng hiện tại chứ?" Một người kinh ngạc nói, dù sao sự thay đổi này khiến mọi người sốc đến không tiêu hóa nổi.
"Trước kia ta đã cảm thấy kỳ quái, Mộ Thiên Tĩnh kia tuấn dật như thế, con gái của hắn thế nào lại là đệ nhất xấu nữ, nhìn thấy bộ dạng này của Mộ Chỉ Ly ta mới tin nàng là con gái của Mộ Thiên Tĩnh. . . . . ."
Tô Dự nhìn Mộ Chỉ Ly lẩm bẩm: "Nàng thật sự là Mộ Chỉ Ly của Mộ gia."
Về phần Vương Thiên Kỳ lại có sắc mặt khó coi đến cực điểm. Hắn còn nhớ rõ ban đầu lúc ở tửu lâu, mình giễu cợt nàng như thế nào, rồi sau đó mình lại cùng nàng tham gia hội thi thơ, hắn cảm thấy mình lúc đó giống như một kẻ ngốc.
Mộ Hàn Mặc nhìn Mộ Chỉ Ly, trên mặt đều là nụ cười ấm áp, trước kia hắn đã cảm thấy Chỉ Ly nếu không có ám văn trên mặt, ắt sẽ là một cô gái cực kỳ diễm lệ, hiện tại quả nhiên chứng minh phỏng đoán của hắn hoàn toàn chính xác, hơn nữa có thể nói càng khiến người người chấn động.
Đi tới trước mặt tảng đá, Mộ Chỉ Ly hướng về phía Đại trưởng lão vẫn còn chưa phục hồi tinh thần hỏi: "Đại trưởng lão, có thể bắt đầu được chưa?"
Nghe vậy, sắc mặt Mộ Kình Thao âm trầm, nói: "Bắt đầu đi!" Trong lòng lại lẩm bẩm, ta xem ngươi có thể vận hành được bao nhiêu vòng. Ra đây cũng chỉ khiến cho Mộ gia mất thể diện, hiện tại đoạt hết danh tiếng, xem ngươi lát nữa sẽ làm gì đây.
Mộ Chỉ Ly cười cười, đưa tay đặt lên tảng đá, đồng thời vận khởi Thiên Lực trên người dũng mãnh tuôn vào trong khối đá. Khi Mộ Chỉ Ly làm việc này trên mặt cũng không có một chút dao động nào.
Rất nhanh, trên khối đá hiện lên mấy chữ. . . . . .
Một vòng. . . . . .
Mười vòng. . . . . .
Năm mươi vòng. . . . . .
"Không phải nói đan điền của Mộ Chỉ Ly không cách nào trữ được Thiên Lực sao? Đây là chuyện gì xảy ra?" Người ở dưới đài chỉ cảm thấy chuyện hôm nay khiến cho bọn họ giật mình thật sự là rất nhiều, trên người Mộ Chỉ Ly làm sao lại phát sinh biến hóa lớn như vậy? Đến tột cùng tất cả chuyện này làm sao làm được?
"Chẳng lẽ tin đồn trước kia là giả?"
"Sao có thể? Nàng ấy có cần thiết nhàm chán gạt chúng ta nhiều năm như vậy không? Phải biết rằng những năm gần đây, cuộc sống của nàng ấy ở Mộ gia thật vô cùng hèn mọn, đổi lại nếu như ngươi có bản lãnh, còn có thể nguyện ý trải qua cuộc sống như thế sao?"
Trong lúc nhất thời, mọi người nghị luận rối rít, nhưng mà mọi người đối với mấy chữ trên tảng đá lại càng thêm chú ý, bọn họ muốn biết đệ nhất phế vật này của Mộ gia, đệ nhất xấu nữ của thành La Thiên đến tột cùng có thực lực như thế nào.
Nhưng bọn họ cũng biết, bắt đầu từ hôm nay, danh hiệu phế vật của Mộ Chỉ Ly sẽ hoàn toàn bị kéo xuống. Đệ nhất xấu nữ ngày mai sẽ không còn tồn tại, sợ là phải biến thành đệ nhất mỹ nữ.
Tám mươi vòng. . . . . .
Chín mươi vòng. . . . . .
Một trăm vòng. . . . . .
Mấy chữ trên tảng đá vẫn chuyển động như cũ, song hơn một ngàn người ngồi trên Luyện Võ Trường giờ phút này vẫn vô cùng an tĩnh, trừ tiếng hít thở ra không có bất kỳ một âm thanh nào khác, tim của mọi người đều nhảy lên, ngó chừng mấy chữ trên tảng đá.
Một trăm lẻ sáu. . . . . .
Một trăm lẻ bảy. . . . . .
Mấy chữ sáng lên bất động dừng ở một trăm lẻ bảy vòng, mọi người thở dài, may là không còn tiếp tục nữa, nếu không điều này làm cho bọn họ như thế nào tiếp nhận được, có củi mục nào biến được thành thiên tài sao? Nhưng mà thiên phú này quả thật vô cùng kinh người, ở Mộ gia sợ là ngoại trừ Mộ Hàn Mặc nhỏ hơn nàng một tuổi ra, không còn ai có thể mạnh hơn nàng.
Trong lòng mọi người đều thầm cảm khái, sau khi trở về phải nói chuyện này với mọi người trong nhà một chút, không thể gọi nàng là củi mục nữa, trải qua khảo nghiệm hôm nay, địa vị của Mộ Chỉ Ly ở Mộ gia ắt sẽ lên như diều gặp gió.
Mộ Chỉ Ly nhìn vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm của mọi người, khóe miệng khẽ nâng lên nụ cười, sau một khắc, mấy chữ trên tảng đá lần nữa chuyển động tiếp.
Một trăm lẻ tám vòng !
Mấy chữ dừng ở một trăm lẻ tám vòng, mà chữ trên khối đá vốn là màu đen giờ phút này đã biến thành màu vàng. Bốn chữ một trăm lẻ tám lóng lánh kim quang, lung lay mắt của mọi người.
Mọi người thấy bốn chữ màu vàng kia, đều tự hỏi không phải mình đang nằm mơ đấy chứ? Mộ gia thế nhưng xuất hiện một cao thủ Tiên Thiên? Mà cao thủ Tiên Thiên của Mộ gia lại là một người nổi danh phế vật?
Nếu không phải toàn bộ kết quả khảo nghiệm lúc trước đều chính xác mà nói, bọn họ sẽ cho rằng dụng cụ khảo nghiệm có vấn đề, lúc này bọn họ không thể không tiếp nhận chuyện thực khó tin này.
Vẻ mặt Đại trưởng lão Mộ Kình Thao nhìn về phía Mộ Chỉ Ly giống như nuốt phải một con ruồi, không nói ra được lời nào, người lão ta cho là sẽ làm cho cả gia tộc mất thể diện giờ phút này lại trở thành vinh quang của gia tộc. Sự chuyển đổi này, trong lúc nhất thời lão ta thật không tiếp nhận được.
Trong lòng mọi người chỉ có một ý nghĩ, nếu như Mộ Chỉ Ly là phế vật thì sợ là những đệ tử của Mộ gia vốn luôn kiêu ngạo kia ngay cả phế vật cũng không bằng, còn có mấy người trước kia cười nhạo Mộ Chỉ Ly là phế vật, trong lòng lại càng hối hận, nàng ấy là phế vật, vậy mình là cái gì?
Mộ Kình Lệ nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt tràn đầy ánh sáng. Đứa cháu gái này thật khiến cho ông sửng sốt một phen. Mặc dù Mộ gia không có Mộ Khải Siêu, nhưng lại có Mộ Chỉ Ly.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro