Chương 52: Mộ Khải Siêu si ngốc
Trong lúc Mộ Chỉ Ly đắm chìm trong vui mừng khi thành công, Mộ gia lại lâm vào tình trạng hỗn loạn, hiển nhiên hỗn loạn này là do Mộ Khải Siêu và Mộ Thiếu Tu đem lại, mà đầu sỏ gây nên lại dửng dưng chìm đắm trong việc tu luyện.
Sáng sớm hôm nay, như thường lệ hạ nhân của Mộ Khải Siêu tới gõ cửa mời Mộ Khải Siêu rửa mặt chải đầu, nhưng mà gõ cửa nửa ngày cũng không ai trả lời, nghĩ rằng đêm hôm qua Mộ Khải Siêu muốn tu luyện nên đã cho các hạ nhân lui, hiện tại lại không có động tĩnh, khiến bọn hạ nhân luống cuống.
Vì thế mở cửa ra xem, nhưng mà sau khi bọn hắn mở cửa ra liền thấy được một màn không thể tin nổi, kiếm của Mộ Khải Siêu đâm vào trái tim của Mộ Thiếu Tu, trên mặt Mộ Thiếu Tu lộ vẻ hoảng sợ, mà trên mặt Mộ Khải Siêu lại mang theo nụ cười gần như si ngốc.
Hai người đều là thiếu gia thuộc dòng chính của Mộ gia, mà Mộ Khải Siêu lại là vãn bối được Mộ gia coi trọng nhất, dĩ nhiên chuyện này gây nên oanh động.
Trước tiên, gia chủ cùng với các vị trưởng lão chạy tới sân của Mộ Khải Siêu. Trước đó bọn họ nghe được còn cảm thấy có thể hạ nhân truyền nhầm, nhưng mà sau khi nhìn thấy một màn kia, trên mặt mỗi người đều che kín vẻ khiếp sợ.
Đại trưởng lão nhìn Mộ Khải Siêu đứng ở kia không ngừng ngây ngô cười, mở miệng nói: "Khải Siêu, Thiếu Tu là do ngươi giết?" Khẩu khí có vẻ thực không xác định, quả thực lão không thể tin sẽ phát sinh chuyện đột ngột như vậy.
Mộ Khải Siêu lại giống như chưa từng nghe thấy lời của Đại trưởng lão, thưởng thức kiếm trong tay mình cười nói: "Chơi vui, chơi rất vui..." Bộ dáng kia nghiễm nhiên giống như đứa trẻ mấy tuổi.
"Khải Siêu." Đại trưởng lão Mộ Kình Thao tức giận trách mắng, tình huống ác liệt như vậy, hắn thế nhưng còn giả bộ ngây ngốc với mình.
Nhưng mà Mộ Khải Siêu lại như trước không trả lời, lúc Nhị trưởng lão Mộ Kình Hoa chuẩn bị gọi Mộ Khải Siêu, Mộ Kình Lệ ra tay ngăn trở lão, sắc mặt phức tạp nói: "Khải Siêu hóa ngốc rồi."
Từ ánh mắt trống rỗng, từ nụ cười si ngốc của Mộ Khải Siêu, có thể thấy được Mộ Khải Siêu hiện tại đã biến thành một đứa trẻ si khờ, không phải là Mộ Khải Siêu tài tuấn trước kia.
Nghe vậy, Đại trưởng lão mở to hai mắt, hiển nhiên lão không thể tin được lại phát sinh chuyện như vậy: "Làm sao có thể? Làm sao đột nhiên Khải Siêu biến thành cái dạng này?"
"Ta nghĩ hẳn là có cao nhân đã tới đây, nếu không Khải Siêu cùng Thiếu Tu cũng sẽ không biến thành bộ dạng như hiện tại, nhưng mà đến tột cùng hai đứa chúng nó đắc tội người nào, vậy mà đối phương xuống tay ngoan độc như thế." Mộ Kình Lệ trầm giọng nói.
Nhị trưởng lão nhíu mày cân nhắc một lát nói: "Theo ta được biết, mấy ngày gần đây Khải Siêu đều không xuất môn, nếu như muốn nói có xung đột người nào mà nói, thì chỉ có Mộ Chỉ Ly."
"Ngươi cảm thấy Chỉ Ly sẽ có thực lực này, một mình đối phó với hai người bọn họ sao? Huống chi trong đó một người còn là Khải Siêu?" Mộ Kình Lệ hỏi ngược lại, tuy rằng trong lòng ông cũng từng có ý tưởng này, nhưng mà cẩn thận cân nhắc, liền kết luận không có khả năng là Mộ Chỉ Ly.
Tuy nói Mộ Chỉ Ly hiện tại đã trị được đan điền, có thể trữ Thiên Lực, nhưng mà chuyện này mới xảy ra trong vòng một năm nay, thành quả một năm tu luyện làm sao có thể so sánh với thành quả Mộ Khải Siêu tu luyện hơn mười năm đây? Mộ Kình Lệ thấy, cho dù là thiên tài cũng không có khả năng.
Nhưng mà, bọn họ không biết, Mộ Chỉ Ly không phải là người tu luyện bình thường, nàng còn là một Dược sư, mà còn là Dược sư duy nhất biết thuật châm cứu trên cái thế giới này.
Lời nói của Mộ Kình Lệ hiển nhiên nhận được sự đồng tình của không ít người. Tuy rằng bọn họ không thích Mộ Chỉ Ly, nhưng mà không thể phủ nhận rằng bằng thực lực của Mộ Chỉ Ly hiện tại, xác thực nàng không có khả năng làm được đến bước này.
Đương nhiên, tất cả những điều này đều nằm trong dự kiến của Mộ Chỉ Ly, thành công xóa bỏ liên hệ của nàng với chuyện này, còn lại tùy ý những người khác đoán như thế nào cũng được.
Mà lúc Mộ Chỉ Ly mở hai mắt ra liền cảm thấy tinh thần sảng khoái vô cùng, loại cảm giác này tốt hơn cảm giác sau khi chấm dứt một ngày tu luyện trước kia rất nhiều, nhìn cánh tay phải của mình, nàng có thể cảm nhận được trạng huống cơ bắp sinh trưởng, hiển nhiên, dưới tác dụng của Mai Khâu đan và châm cứu, tốc độ khôi phục rất nhanh.
Khoảng cách đến đại hội gia tộc chỉ có vài ngày ngắn ngủi, nàng phải nhanh một chút làm cho tay của mình tốt lên, bằng không đến lúc đó ảnh hưởng đến thành tích của nàng sẽ không tốt lắm. Trong đại hội gia tộc, nàng sẽ ở trước mặt mọi người hoàn toàn phá bỏ danh hiệu phế vật, đồng thời cũng lột bỏ ám văn xấu xí trên mặt.
Nàng, Mộ Chỉ Ly, sẽ lấy khuôn mặt chân thật của mình, không che giấu gì, nàng chính là Mộ Chỉ Ly, là đệ nhất phế vật Mộ Ch
ỉ Ly của thành La Thiên, nhưng mà xưa đâu bằng nay, nàng sẽ trở thành thiên tài làm cho mọi người Mộ gia chú ý.
Vượt qua ranh giới giữa phế vật và thiên tài, Mộ Chỉ Ly nàng đây có thể làm được.
Lúc này, yêu linh Thiên Nhi cũng từ trong Thiên Sát Cổ giới chạy ra, nhìn bộ dáng của Mộ Chỉ Ly hiện tại, trong mắt hàm chứa ý vui sướng: "Đả thông toàn bộ 108 đường kinh mạch?" Tuy rằng nhìn biểu hiện của Mộ Chỉ Ly, nàng đã đoán được điểm này, nhưng mà vẫn nhịn không được hỏi.
Trên mặt Mộ Chỉ Ly không nhịn được lộ ra một chút ý cười, gật đầu nói: "Ừ, rốt cục đả thông."
"Vậy thì chúc mừng ngươi." Nàng biết có Tâm Pháp Nghịch Thiên giúp, tốc độ tu luyện xác thực sẽ tăng lên rất nhiều, nhưng mà tốc độ của Mộ Chỉ Ly vẫn khiến cho nàng kinh ngạc, thời gian mười tháng ngắn ngủi thế nhưng có thể làm được đến bước này, thật sự là một thiên tài trong vạn người.
Tuy rằng nàng chưa từng nghi ngờ tâm pháp tu luyện, nhưng mà trước kia nàng đã nhìn thấy không ít người tu luyện tâm pháp, nàng có thể khẳng định tốc độ tu luyện của những người đó kém Mộ Chỉ Ly rất nhiều, xem ra thiên phú tu luyện của Mộ Chỉ Ly rất mạnh, hơn nữa có bảo vật Thiên Sát cổ giới, thật có thể nói là là tiền đồ vô lượng.
"Kế tiếp chỉ cần khống chế Thiên Lực vận hành một trăm lẻ tám Chu vòng là được, nhưng mà một trăm lẻ tám Chu vòng này còn không biết vận hành đến khi nào nữa." Khoảng cách đại hội gia tộc chỉ còn lại có vài ngày như vậy, hiện tại nàng ngay cả một vòng cũng chưa từng vận hành qua, nói trong lòng không nóng nảy đúng là không có khả năng.
Nghe vậy, trong mắt Thiên Nhi hiện lên một chút ý cười, mặt bất động thanh sắc, nói: "Đừng có gấp, ta tin tưởng ngươi rất nhanh sẽ thành công." Thậm chí còn nhanh đến nổi khiến ngươi không thể tưởng tượng được.
Mộ Chỉ Ly cho rằng Thiên Nhi đang an ủi nàng nên không suy nghĩ nhiều, nói: "Ừ, ta sẽ cố gắng. Thiên Nhi, không biết vì sao quá trình tu luyện ngày hôm qua của ta thuận lợi như vậy, lần đầu tiên đấy." Nghĩ đến cảm giác ngày hôm qua, nàng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Thiên Nhi cười cười nói: "Hôm qua ngươi tu luyện thuận lợi như vậy là vì ngươi ngộ ra một chuyện, cho nên mới biến thành như vậy. Chúng ta một đường tu luyện rất nhiều thời điểm đều cần ngộ đạo, nhưng mà cơ hội như vậy chỉ có thể vô tình gặp không thể cầu, có người thực dễ dàng ngộ đạo, nhưng mà có người cả đời cũng không thể ngộ đạo."
Nghe được lời nói của Thiên Nhi, Mộ Chỉ Ly mới biết nguyên nhân: "Bởi vì ta ngộ đạo nên mới đột phá ?" Nghĩ đến tâm tình của chính mình ngày hôm qua đột nhiên phóng khoáng, suy nghĩ cẩn thận rất nhiều chuyện cho nên mới có thể đột phá. Đối với nàng hiện tại mà nói không thân nhân cũng không có gì, chỉ có người thật tình đối với nàng cùng người muốn hại nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro