Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32: Kiếm tiền

Sau khi khống chế lửa thành thạo, Mộ Chỉ Ly nhắm hai mắt lại vận dụng linh thức của mình cảm thụ dược liệu, cảm thụ hỏa lực, tựa hồ dung nhập thân thể vào lò luyện đan thành một thể, sau nửa canh giờ, Mộ Chỉ Ly mới mở mắt.

Lúc này gõ nắp lò luyện đan một cái, nắp lò luyện đan tự mình mở ra, bàn tay nhoáng lên một cái, đan dược rơi vào bình bạch ngọc trong tay nàng, nhìn đan dược trong đó, lúc này đan dược đang tỏa ra mùi thuốc nồng đậm.

Nhìn nửa ngày Thiên Nhi cũng nhịn không được kinh ngạc: "Lần đầu tiên luyện đan liền thành công ? Nhìn không ra nha đầu ngươi rất có thiên phú ?"

Hiếm khi thấy được Thiên Nhi kinh ngạc, tất nhiên Mộ Chỉ Ly không thể buông tha: "Cái gì có thiên phú, ta chính là một thiên tài Dược sư đó?" Mọi chuyện nàng đều không sánh bằng Thiên Nhi, hiện tại hình như ở phương diện này Thiên Nhi không qua được nàng, đương nhiên phải triệt để khoe khoang một lần.

Thấy bộ dáng đắc ý của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi cũng không ngại, vội hỏi: "Luyện ra mấy viên đan dược thế? Cho ta xem."

Một lần kích động này, bản thể của Thiên Nhi càng không ngờ tới, làm cho Mộ Chỉ Ly hoảng sợ, cũng may bản thể này không phải là chân thật, lấy bình bạch ngọc trên tay Mộ Chỉ Ly: "Cừ thật, lần đầu tiên luyện đan liền luyện ra ba viên, hơn nữa ánh sáng màu sắc này cùng với trình độ no đủ sợ là gần đến Chỉ Huyết Đan nhị phẩm rồi?"

Thủ pháp luyện đan của mọi người không giống nhau, đương nhiên luyện ra đan dược có cấp bậc thành phẩm cao thấp. Dược liệu giống nhau nằm trong tay dược sĩ và Dược sư được luyện chế ra đan dược không giống nhau. Dược sư có thể luyện chế ra đan dược nhị phẩm, mà Dược sĩ chỉ có thể luyện chế ra đan dược nhất phẩm.

Người bình thường vừa mới bắt đầu luyện dược chỉ có thể đủ xem như Dược đồng, nhưng dựa theo cái nhìn của Thiên Nhi, sợ là Mộ Chỉ Ly đã trực tiếp lướt qua Dược đồng trở thành Dược sĩ rồi sao? Nhưng lại không phải Dược sĩ bình thường, là Dược sĩ cách Dược sư gần lắm.

Ai ngờ Mộ Chỉ Ly còn thở dài: "Ta còn cho rằng có thể luyện chế nhiều thêm mấy viên đó, không nghĩ tới chỉ được ba viên. Để ta tiếp tục luyện, sau khi trải qua tự mình luyện chế có một loại cảm giác mà khi quan sát không có." Khi nàng nhìn thấy lão nhân kia luyện đan, luyện ra đan dược đều có thể để đầy một bình bạch ngọc. Chỉ có thể nói nguyên liệu và tư liệu mà nàng có được vẫn kém.

Nghe được Mộ Chỉ Ly nói vậy, Thiên Nhi có loại xúc động muốn đánh nàng, bao nhiêu người lãng phí phần lớn dược liệu cho một viên đan dược đều luyện chế không được? Nha đầu này ngược lại, luyện chế ra ba viên còn chưa đủ, nhưng nhìn thấy bộ dáng tràn đầy hứng thú kia của nàng ấy liền trầm mặc, luyện đan cần nhất hoàn cảnh im lặng.

Kế tiếp bảy ngày sau, cơ hồ Mộ Chỉ Ly chưa từng nghỉ ngơi, sau khi luyện đan mệt mỏi thì ngồi xuống tu luyện, tu luyện một lúc cảm thấy thần thanh khí sảng lại tiếp tục luyện chế.

Bảy ngày sau, Mộ Chỉ Ly nhìn sáu bình bạch ngọc đặt bên cạnh mình ngửa mặt lên trời cười to: "Ha ha, ta buôn bán lời, ta kiếm được tiền." Ánh mắt Mộ Chỉ Ly đều biến thành ký hiệu $, tất cả những thứ này đều là tiền a.

"Một viên 100 kim tệ, nơi này có sáu bình, một bình có hơn mười viên, vậy nói cách khác... Ha ha."

Thiên Nhi bị tiếng cười của Mộ Chỉ Ly kinh động, nhìn thấy bộ dáng Mộ Chỉ Ly ôm mấy cái bình bạch ngọc cười to thì mang vẻ mặt bất đắc dĩ, nếu là người khác nhìn thấy còn cho rằng nàng ấy bị điên: "Không phải là buôn bán lời một chút sao? Ngươi có cần kích động thế không? Lúc trước không biết là ai mua chút dược liệu cùng lò luyện đan trong lòng đã đau xót không thôi, hiện tại hay nhỉ?"

Mộ Chỉ Ly trừng mắt nhìn Thiên Nhi một cái, lẽ đương nhiên nói: "Ngươi biết cái gì? Ngươi đã trải qua cảnh nghèo hèn thống khổ sao? Ngươi cũng không phải người, hiện tại không cần ăn cơm, ta thì không thể được."

"Ta phải đi bán tất cả số đan dược này, như vậy gần nhất túi tiền của ta lại đầy lên, ta cũng có thể an tâm trở về tu luyện, không có tiền bên người cảm giác thật khó chịu." Mộ Chỉ Ly mang vẻ mặt cao hứng đi ra ngoài.

Đi tới Đan Dược phường của thành La Thiên, Đan Dược Phường ở thành La Thiên vô cùng nổi tiếng, cơ hồ mỗi một thành trì đều có một cái, dù sao trên Đại Lục Thiên Huyền người cần dùng đan dược rất nhiều, tuy nói người bình dân mua không được, nhưng mà những người giàu có thường xuyên cần.

Đứng ở cửa Đan Dược phường, Mộ Chỉ Ly thầm than quả nhiên không tầm thường, chỉ là một cánh cửa này đã to gấp mấy lần các cửa hàng khác, làm cho người ta có cảm giác trang nghiêm, đại khí. Hai bên cánh cửa lớn có hai đại hán lưng hùm vai gấu đứng canh, nghĩ đến chắc là người bảo vệ của Đan Dược phường, đều là người đã đả thông tám mươi chín đường kinh mạch, khoảng cách tới cảnh giới Tiên Thiên còn không xa, ở chỗ này chỉ làm người gác cửa, đủ để thấy được thế lực của Đan Dược Phường.

Lúc này trong Đan Dược phường có không ít người đang xem đan dược. Mộ Chỉ Ly đi qua, quả nhiên trong quầy này đặt các loại đan dược no tròn, thầm nghĩ nếu như cướp bóc nơi này sợ là phát tài, nhưng cũng chỉ là một chút suy nghĩ, phải biết rằng Đan Dược phường này là do hoàng tộc mở, có ai dám cùng quốc gia tạo phản sao?

"Vị cô nương này, xin hỏi cô nương cần mua gì?" Một gã tiểu nhị trẻ tuổi nhìn Mộ Chỉ Ly hỏi, hai mắt trong suốt, cũng không bởi vì mỹ mạo của Mộ Chỉ Ly mà lộ ra thần thái bất nhã, điều này làm cho Mộ Chỉ Ly xem trọng không ít.

"Ta không phải đến mua đồ, ta đến bán đồ."

"Không biết cô nương muốn bán cái gì? Đan Dược phường chúng ta chỉ lấy dược liệu, đan dược, đan phương cùng lò luyện đan." Tiểu nhị có lòng tốt nhắc nhở nói, cửa hàng Đan Dược Phường chỉ nhận những thứ liên quan với đan dược, điểm này từ trong tên cửa hàng đã có thể nhìn ra.

"Ta đến bán đan dược." Mộ Chỉ Ly đi thẳng vào vấn đề.

"Hả?" Nghe Mộ Chỉ Ly trả lời, tiểu nhị có chút kinh ngạc. Không phải không có người đến Đan Dược phường bán đan dược, nhưng mà đại bộ phận đều là một ít lão nhân lớn tuổi, cô nương trẻ tuổi như vậy thì rất hiếm thấy, nhưng tiểu nhị cũng không do dự: "Không biết cô nương muốn bán đan dược gì? Có thể lấy ra nhìn được chứ?"

"Chỉ là một ít đan dược cấp thấp." Mộ Chỉ Ly vừa nói vừa lấy ra sáu bình bạch ngọc.

Tiểu nhị vừa thấy Mộ Chỉ Ly xuất ra sáu bình bạch ngọc thì rất kỳ quái, cầm lấy một bình bạch ngọc mở nắp bình ra, vừa thấy thứ đó liền ngây ngẩn cả người, trong này có hơn mười viên đan dược, mà nơi này có sáu bình bạch ngọc, không khỏi nhiều hơn 'một ít' rất nhiều đi.

Làm việc ở Đan Dược phường lâu như vậy, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người lấy nhiều đan dược như vậy bỏ ra bán, bình thường gặp được cũng chỉ là một hai viên mà thôi, cô nương này thật sự hù chết người không đền mạng mà.

Đặt bình bạch ngọc xuống, tiểu nhị nhìn Mộ Chỉ Ly nói: "Cô nương, số lượng này khá lớn, ta không làm chủ được, xin cô nương chờ một lát, có thể chứ?"

Thấy Mộ Chỉ Ly gật đầu, tiểu nhị bước nhanh vào trong nội đường, rất nhanh, một lão nhân khoảng năm mươi tuổi theo hắn đi ra. Tuy nói lão nhân tuổi không nhỏ, nhưng mà tinh thần chấn hưng, nhất là tinh quang trong ánh mắt làm cho người ta không dám khinh thường.

"Những đan dược này cô nương đều muốn bán sao?"

Mộ Chỉ Ly gật đầu: "Đúng vậy" Số đan dược này đối với nàng mà nói không ích lợi gì, đương nhiên là đem ra bán.

Lão nhân mở bình bạch ngọc ra, kinh ngạc phát hiện mỗi một viên đan dược đều là thượng phẩm, hơn nữa mượt mà không tỳ vết, ánh mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly nhiều thêm một tia tìm tòi nghiên cứu. Người có thể luyện chế ra đan dược này cũng không dễ dàng, chẳng lẽ là vị cô nương trước mặt? Nhưng mà tuổi tựa hồ hơi nhỏ một chút, nhưng lão nhận định rằng cho dù không phải Mộ Chỉ Ly thì cũng là người có quan hệ vô cùng tốt với Mộ Chỉ Ly, một khi đã như vậy, tất nhiên là không thể đắc tội.

"Cô nương, số đan dược này lão phu thu mua toàn bộ, mỗi viên giá một trăm năm mươi kim tệ, cô nương cảm thấy như thế nào?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: