25.1 Nam phụ ác độc có chút ngọt (25.1)
Edit: Tinh Nguyệt
=== ( ˘ ³˘)♥ ===
Hồ Kiệt tội không đến chết, nhưng là có người không đến mức đuổi tận giết tuyệt, có người lại không được, hắn lại không thể để tai họa ngầm lại cho tiểu thiếu gia được.
Huống chi là ở thế giới nguyên bản Hồ Kiệt làm không ít "chuyện tốt", tuy rằng không có thành công, nhưng mà nội chuyện ép tiểu thiếu gia uống rượu bức cậu đến nhảy lầu cũng đủ điều kiện để Lâm Túc động thủ rồi.
"Làm tốt lắm." Lâm Túc trả lời tin nhắn, rót rượu vào ly rồi ngã mình vào ghế để tỉnh rượu, nhưng vừa tỉnh được một nửa thì chuông cửa lại vang lên.
Người biết địa chỉ của hắn không nhiều, ngay lúc này đến cửa thì chỉ có......
Lúc mà Lâm Túc mở cửa đối diện trực tiếp cái nhào đến ôm ấp của Lâm Đường, hô hấp của nhóc con này nóng rực, như bé mèo nhỏ cọ loạn trên người hắn: "Lâm Túc ơi, Lâm Túc à, em nóng muốn chết."
Âm thanh vừa mềm vừa ngọt, còn có chút giọng mũi.
Lâm Túc xác định Lạc Phi tìm thuộc chỉ là trợ hứng, không đến mức làm người mất lý trí, hắn nâng cằm Lâm Đường lên, khi nhìn thấy trong ánh mắt mông lung kia lóe lên chột dạ rồi biến mất thì ngay lập tức hiểu rõ.
Kỹ thuật diễn của nhóc con này cũng không tệ, vậy có thể diễn tiếp được rồi.
"Sao lại thế này?" Lâm Túc một bên nắm lấy tay đang sờ loạn của Lâm Đường, một bên nhìn Lạc Phi hỏi, "Em ấy sao lại như vậy?"
Bên này Lạc Phi chỉ có thể theo kịch bản tiếp tục diễn, rốt cuộc đôi phu phu đang ôm nhau này đều hi vọng gã diễn theo kịch bản: "Hôm nay bọn em đi uống rượu được người ta tặng một chai rượu, vốn dĩ tưởng chẳng có chuyện gì không ngờ Lâm Đường uống một ngụm xong lại thành như thế."
Rõ ràng hai bên đều tình nguyện, gã còn phải diễn thêm một vở, đúng thật là không phải cảm thấy phiền phức mà là thân là một thằng đàng ông, lại bị đút cho mấy chục cân cơm chó, đang sống sờ sờ cũng bị no chết.
"Ai làm?" ngữ khí của Lâm Túc trầm xuống.
Lạc Phi cảm thấy hắn hình như là giận thật: "Cái này em không biết, giờ em đi điều tra ngay, gặp lại sau nha đại ca."
Mặc kệ Lâm tiểu thiếu gia có uống hay không thì đại ca hẳn vẫn tức giận vì có người dám đánh chủ ý lên cậu.
Cửa bị đóng lại, khi chỉ còn lại có hai người vị của không khí hình như cũng thay đổi, thuốc này tuy không khiến người ta mất đi lý trí nhưng lại có thể khiến cho người ta nghe theo dục vọng tận sâu trong đáy lòng.
Ví dụ như là Lâm Đường thích Lâm Túc, muốn được hắn ôm.
Không phải bởi vì ghen, cũng không phải bởi vì dục vọng chiếm hữu, chỉ là đơn thuần muốn được hắn ôm, muốn đến mức tim cũng đau.
"Đường Đường, khó chịu nhiều không em?" Lâm Túc biết hiện tại không phải lúc để dạy dỗ, thấp giọng ôn nhu nói: "Anh đưa em đi bệnh viện nha?"
Lâm Đường lắc đầu, đôi mắt có chút ướt át: "Anh, anh không muốn em sao?"
Chẳng lẽ thật sự không có lực hấp dẫn?!
Lâm Túc vén lên tóc mái cậu, hôn hôn lên chóp mũi cậu, nói: "Sao có thể không muốn em được chứ, nhưng mà anh sợ em không muốn, loại tình huống này......"
"Em đồng ý mà, em muốn em với anh ở bên nhau, em......" Lâm Đường cũng không biết mặt của mình nóng lên là do thuốc hay là do lời của chính mình, nhưng mà rượu vào gan cũng to ra, chút rụt rè cũng bị thuốc làm cháy hết rồi, Lâm Đường ôm chặt eo Lâm Túc, bắt đầu làm nũng: "Anh ôm em được không, em đồng ý, thật sự luôn đó."
"Hiện tại thần trí của em không tỉnh, nếu tỉnh lại sẽ hối hận." Lâm Túc thở dài.
Lâm Đường cực kỳ hối hận vì câu nói cái gì mà yêu là khắc chế trước kia của mình, khắc chế cái qq!
Chóp mũi cậu ngửi được mùi của rượu, cậu trực tiếp cầm lấy ly rượu uống một hơi, rượu vào miệng cậu trực tiếp hộ lên môi Lâm Túc, rượu nhỏ giọt rơi xuống, hai người lại thật lâu không tách ra.
Thẳng đến không khí trở nên nóng rực, ngữ khí của Lâm Đường mông lung: "Anh còn không ôm, thì không phải là đàn ông...... ưm......"
Lâm Túc chỉ dừng trong nháy mắt, hắn cười nhẹ một tiếng, âm thanh trở nên trầm thấp vô cùng: "Đây chính là em tự tìm."
Cái mác không phải đàn ông gì đó cũng không được đặt loạn.
Tất cả đều giống như lời này trở nên hỗn loạn.
Chắc là do nguyên nhân nghẹn lâu rồi, trận hỗn loạn này trực tiếp kéo dài cả đêm, dựa theo thể chất của nhân loại ở thế giới này mà nói thì chiến tích đúng là ưu tú.
Ít nhất Lâm tiểu thiếu gia ngủ từ sáng sớm tới tận đêm khuya mới tỉnh lại, nếu không phải nhìn ngày cậu còn tưởng mình còn ở đêm hôm trước.
Đôi mắt khóc đến chia xót, cũng không phải do đau, mà là thân thể này tự sinh ra nước mắt sinh lí, trên người tuy có chút đau nhưng cũng chỉ là do mệt, không có cái gì như bị mười chiếc xe tải nghiền qua giống tiểu thuyết miêu tả, ngược lại còn khô mát thoải mái.
Nếu một hai phải bắt Lâm Đường tổng kết một chút về cảm giác lần đầu tiên thì chỉ có một chữ -- sướng!
Chuyện mỹ diệu như vậy mà cậu lại kéo dài như thế, về sau phải làm thường xuyên mới được.
Mép giường không ai, Lâm Đường đỡ eo xuống giường, vừa mới đi ra phòng ngủ liền đối diện với Lâm Túc từ phòng bếp đi ra, cậu ngay lập tức thấy đói bụng: "Anh nấu món ngon gì thế?"
Đem theo sự chờ mong, Lâm Đường nhìn cháo trắng trước mặt sửng sốt một chút, ngước mắt nhìn về Lâm Túc ở phía Lâm Túc: "Anh vừa ăn đến miệng thì đã đối xử với em như thế!"
Cháo trắng không thể nào là món ăn mà người đang trong tình yêu cuồng nhiệt làm cho người yêu được.
Đồ vật đến tay ngay lập tức đã không biết quý trọng......
Suy nghĩ của tiểu thiếu gia như ngọn núi có mười tám đường cong, Lâm Túc mở miệng nói: "Mới vừa làm chuyện đó chỉ có thể ăn thanh đạm, không thì sẽ khó chịu."
Suy nghĩ Lâm Đường đột nhiên đứng ngang: "Phải ăn mấy ngày?"
"Ba ngày." Lâm Túc nói.
Lâm Đường nhíu mặt một chút, khuấy cháo trắng nói: "Làm một lần nghỉ ba ngày, vậy một tuần chúng ta chỉ có thể làm hai lần."
Vậy thì ít quá, hong có hài lòng.
"Chỉ có lần đầu tiên như vậy, về sau bảo dưỡng tốt không có phiền như thế." Lâm Túc cũng hiểu trung y.
"Thật vậy chăng?" tiếc nuối của Lâm Đường ngay lập tức không còn, "Vậy thì chúng ta có thể mỗi ngày đều......" Làm rồi.
Gương mặt tiểu thiếu gia đỏ ửng, cậu cảm thấy bản thân mình hình như có chút đói khát, không có chút xíu rụt rè nào.
06 ồ wao một tiếng: 【 không có cày hư ruộng, chỉ có mệt chết trâu. 】
Lâm Túc cười nhẹ một tiếng nói: "Chỉ cần em không mệt, anh tùy thời phụng bồi, đến lúc đó khóc đâu đấy."
Mệt chết trâu? Nói đùa, ở điểm này với tiểu thiếu gia như chín trâu mất sợi lông.
❀ Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại 𝒘𝒂𝒕𝒕𝒑𝒂𝓭 TinhNguyet95 ❀
Giao lưu thân thể có thể xúc tiến phát triển cảm tình, Lâm Đường so với lúc trước thì càng thêm dính người, đến nơi nào cũng đi theo, hơi thở chìm trong tình yêu căn bản không che giấu được.
"Bộ dáng cầu yêu thương của Lâm tiểu thiếu gia đúng là quá hấp dẫn." các công nhân đang rảnh rỗi nghị luận với nhau.
"Vừa thấy liền biết là tình yêu hạnh phúc rồi, quả thật là như muốn sáng lên." một người khác nói, "Tình yêu này như là giúp người ta đẹp lên hay gì á? Vốn không thấy tiểu thiếu gia lớn lên đẹp như vậy."
"Vấn đề là cả ngày tiểu thiếu gia đều ở văn phòng của giám đốc Lâm, vậy người yêu là ai?" Một công nhân phát ra một nghi vấn.
Mọi người còn đang thảo luận trong nháy mắt ngừng lại, sôi nổi nhìn về phía người kia, trong lòng rối như tơ, thẳng đến một người phá vỡ bình tĩnh: "Không thể nào......"
Hai người là anh em đó, tuy không phải ruột thịt.
"Đậu móa đậu móa đậu móa, tui có thể!" Một nữ đồng nghiệp đột nhiên nắm chặt tay, cùng với một nữ đồng nghiệp khác nhìn nhau cười, hàm nghĩa trong đó khiến cho các nam đồng nghiệp không hiểu rõ.
Đương nhiên, cũng không muốn hiểu rõ.
"Này là gu tui đó."
Từ đây quần thể thảo luận phân chia giới tính, các nữ đồng nghiệp khí thế ngất trời, các nam đồng nghiệp lại như bị vứt bỏ ở Bắc Cực, đương đối thê lương.
Loại chuyện này một khi có manh mối liền dễ dàng bị liên lụy càng nhiều ra, Lâm thị tuy rằng nhìn như bị Lâm Túc quản gắt gao, nhưng mà cũng khó tránh khỏi có một ít người có lòng không muốn hắn ngồi yên ổn.
Bọn họ muốn đạt được lợi ích lớn hơn, rõ ràng khiến cho Lâm Đường lên chức càng dễ khống chế.
Lúc mà chi tiết manh mối đưa đến trước mặt cha Lâm, ông đang trêu sáo hưởng thụ sinh hoạt về già chỉ nhìn thoáng qua, ngay cả chim cũng không thả: "Được rồi, việc này ta biết, nên làm gì làm gì đi thôi."
Người mách lẻo kia sửng sốt, sắc mặt trắng bệch rời đi, thẳng đến xung quanh không còn người, cha Lâm mới thả chim xuống xoa ngực.
Ông còn nhớ rõ lúc trước hỏi Lâm Túc rốt cuộc muốn cái gì, Lâm Túc nói cổ phần công ty cũng không có cần, hiện tại xem ra bởi vì tên kia đánh chủ ý đến trên người con ông.
Dựa vào ánh mắt của Lâm Đường, thật lòng thích người nào thì không phải người ta muốn cái gì thì chính là cái đó sao?
Cha Lâm cảm thấy rất bực mình, một cuộc điện thoại gọi qua chỗ Lâm Đường, thật lâu sau điện thoại mới tiếp, âm thanh được truyền đến có chút mất tự nhiên: "Lão ba, tìm con chuyện gì sao?"
Bình thường nói chuyện lại giống như làm nũng, cha Lâm cũng là người từng trải, sao lại không nghe hiểu được đây là vừa mới làm cái gì.
"Con ở đâu?" cha Lâm hỏi.
Lâm Đường nắm lấy tay Lâm Túc bắt đầu nói dối: "Con đang ở với mấy người Lạc Phi...... đang đánh bóng bàn."
Như vậy mới có thể giải thích vì cái gì mà yên tĩnh thế.
"Ồ?" Lâm phụ cảm thấy gan đau, "Hôm nay trở về một chuyến, kêu cả Lâm Túc, ta có lời muốn nói với hai đứa."
"Hả...... À? Lão ba......" Lâm Đường nhìn cuộc trò chuyện bị ngắt đứng hình một chút, khẩn trương vô cùng nhìn về phía Lâm Túc nói, "Lão ba kêu chúng ta cùng nhau trở về, anh cảm thấy là bởi vì chuyện gì?"
Cậu ý đồ tự mình lừa mình, nhưng mà một câu của Lâm Túc chọc thủng ảo tưởng của cậu: "Chắc là phát hiện chuyện của chúng ta."
"Vậy làm sao bây giờ?!" Lâm Đường từ trên đùi hắn nhảy xuống, "Xong đời rồi, lão ba nhất định tức chết rồi."
"Bị phát hiện đương nhiên muốn nói rõ, đính hôn, kết hôn," Lâm Túc trấn an cảm xúc lo âu của cậu cười nói, "Chẳng lẽ em ngủ qua rồi liền không muốn chịu trách nhiệm?"
Bước chân xoay quanh của Lâm Đường dừng lại, nhăn mũi nói: "Đương nhiên không phải, chủ yếu là chuyện của hai chúng ta nếu nói rõ, lão ba chắc chắn sẽ gây khó dễ với anh, em đương nhiên là muốn em với anh...... kết hôn rồi."
"Không cần lo lắng, giao cho anh là tốt rồi," Lâm Túc đem người kéo đến trong lòng mình vỗ vỗ đầu nói, "Được rồi, chúng ta tiếp tục nói về chuyện mà trợ lý nên làm nào, nói xong thì kiểm tra."
Lâm Đường: "!!!"
Lúc này không phải là nên bàn về nhà sẽ nói như thế nào sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro