Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

11. Nam phụ ác độc có chút ngọt (11)

Edit: Tinh Nguyệt

=== ( ˘ ³˘)♥ ===

“Đang sống sờ sờ ai lại muốn chết, Lâm thiếu gia nói đùa.” một tên ăn chơi trác táng bên cạnh Hồ Kiệt nói tiếp, liếc mắt đánh giá trên dưới Lâm Đường một lần nói, “Hôm nay mà động thủ thì Lâm thiếu không chiếm ưu thế được.”

Bọn họ một đống người, mà nơi này Lâm Đường cũng chỉ có hai người là cậu và Lạc Phi, tiểu thiếu gia chỉ là nhắc tới xe, buổi tối mới đua xe, nhóm hồ cẩu bằng hữu rõ ràng còn chưa tới, hơn nữa cho dù tính tới nơi, đám người kia cũng không phải cái dạng dễ đánh gì, cơ bụng của tiểu thiếu gia còn không có, tương đương phế.

“Tao chẳng lẽ còn sợ mày.” Lâm Đường không có sợ hãi, “Mày ngon chạm vào tao một chút thử xem.”

Gia thế của cậu là phú quý, trong nhà lại chỉ có cậu là con ruột, ngươi tình ta nguyện thì còn được, nếu mà đánh nhau thật thì Lâm gia làm gì bỏ qua cho ai.

Lâm Đường không sợ, mấy cái ăn chơi trác táng có chút chần chờ, Hồ Kiệt lại là có chút hưng phấn, nguyên nhân gã thích Lâm Đường chính là chỗ này, kiêu căng xinh đẹp ai cũng không dám động một chút đến tiểu thiếu gia, nếu là có thể đem ngạo cốt của cậu dẫm nát, làm cậu chỉ có thể đầu cao ngạo chỉ còn thấp hèn tùy ý để gã lăn lộn, làm cặp mắt xinh đẹp đào hoa kia dính nước mắt khóc lóc xin tha lại không cách nào tránh thoát, cảnh tượng như vậy nghĩ đến điều khiến cho máu gã sôi trào.

Đàn ông chính là thích chinh phục, kỹ nữ bên trong hội quán làm sao có thể cho người khác sinh ra ham muốn chinh phục, chỉ có Lâm Đường như vậy mới có ý tứ.

Nhưng mà Lâm gia lại chính là một ngọn núi lớn ngăn cản, còn cần phải chờ đến Lâm gia suy tàn mới được.

Ánh mắt đánh giá của Hồ Kiệt làm cho Lâm Đường nhíu mày, cậu ném một cái ánh mắt xem thường qua, tự cho là khinh thường, lại làm cho mấy tên ăn chơi trác táng không hẹn mà cùng nổi lên phản ứng.

Má, mị nhãn này thật câu dẫn đến tiêu hồn, mẹ nó.

Nếu mà Lâm Đường biết bọn họ nghĩ như thế nào, khả năng sẽ đi lên đạp cho mỗi tên một chân, nhưng cậu rốt cuộc vẫn là người còn chưa trải sự đời, chỉ là cảm thấy mấy người kia sắc mặt quỷ dị, còn mặt khác thì phân biệt không ra, mà cho dù Lạc Phi ở một bên đã nhìn ra thì cũng sẽ không nói cho cậu.

Tiểu thiếu gia đều đủ tức giận để nổ tung rồi, gã cũng không dám thêm dầu vào lửa.

Tuy nhiên không thể nói cho chính chủ, không lẽ không thể nói cho Lâm đại thiếu, thần tượng nhất định có biện pháp giải quyết này mấy thằng không muốn sống này.

“Aiz, đừng suốt ngày muốn đánh muốn giết.” Hồ Kiệt cười một chút nói, “Đánh người nhiều không có ý tứ, nếu tại đây đã sân thi đấu, không bằng chúng ta so tài khác?”

“Mày đua xe với tao? Đầu óc bị lừa đạp à?” khóe môi Lâm Đường nhếch lên không che giấu cười nhạo chút nào, ai không biết cậu Lâm thiếu gia tại thủ đô về mặt đua xe là một tay cừ khôi, cho dù gặp gặp phải tay đua chuyên nghiệp cũng không thua kém, dựa vào trình độ của Hồ Kiệt, muốn thắng thì có mà nằm mơ. 

Rốt cuộc nói chuyên nghiệp tới ăn nhậu chơi bời còn chơi không vui, không bằng về nhà nằm ngủ.

Câu của cậu vừa nói xong, vài người đối diện sửng sốt, lại là bật cười, đặc biệt là Hồ Kiệt lấy thần sắc vi diệu cười lớn nhất.

Lâm Đường không hiểu.

“Là đầu óc bị lừa đá, bị cửa kẹp.” Lạc Phi ở phía sau nhỏ giọng nhắc nhở.

Ở lúc nào đó, gã thật sự không muốn thừa nhận quen biết tiểu thiếu gia, tuy rằng từ nhỏ đến lớn gã cũng là một tên học dở ẹt, nhưng mà loại lời nói thường thức này vẫn không nói sai.

Lâm Đường gương mặt hơi hơi phiếm hồng, ngón tay ở trên quần nhéo hai lần, ngoài mạnh trong yếu nói: “Tao biết rồi, nói thuận miệng thôi.”

Mẹ nó, xấu hổ!

Cậu chuyển hướng về phía mấy người Hồ Kiệt: “Như thế nào? Có dám so tài hay không? Thiếu gia đúng lúc muốn thử xem xe mới.”

Hồ Kiệt đưa ra, đương nhiên là tính toán so tài: “Đương nhiên, tuy nhiên người thắng vẫn nên có một ít khen thưởng đi.”

“Nếu là tao thắng, quán bar ở vòng xoay cho tao.” Lâm Đường tùy ý nói, cậu coi trọng vị trí quán bar kia đã lâu, đáng tiếc cậu mới vừa xem trọng đã lão ba nhốt lại, chờ được thả ra thì cái vị trí kia đã bị cái thằng Hồ Kiệt này xuống tay trước.

“Có thể.” Hồ Kiệt đương nhiên biết tiểu thiếu gia nhìn chằm chằm nơi đó thật lâu, “Nếu là tao thắng thì……”

“Mày thắng thì tùy ý mày.” Lâm Đường khinh thường nhìn gã một cái, dù sao người này không có thắng khả năng.

Cậu đáp ứng tùy tiện, Hồ Kiệt cười cười, Lạc Phi ở một bên lại hận không thể che mặt lại, gã nhắc nhở: “Lâm thiếu, vẫn là cụ thể một chút cho thích hợp, mày quên lúc trước nó còn mơ ước tới mày.”

Gã còn chưa dứt lời thì cà người tiểu thiếu gia đã cảm thấy ghê tởm, cậu nhìn về phía Hồ Kiệt đang cười ở một bên nói: “Mày muốn cái gì?”

Hồ Kiệt thầm hận Lạc Phi lắm miệng, nhưng rốt cuộc còn không có trắng trợn táo bạo đến cái nông nỗi kia, mở miệng nói: “Một căn biệt thự ở khu Vinh Diệu Hoa thế nào?”

Đó là sản nghiệp của Lâm gia, một cái nơi đó chính là trên dưới mấy ngàn vạn, cùng quán bar Hồ Kiệt kinh doanh đến nay cũng coi như là đồng giá.

“Thành giao, buổi tối 8 giờ so tài.” Lâm Đường xoay người liền đi, Lạc Phi liền theo kịp.

Ở bên cạnh đường đua có một trung tâm mua sắm lớn đầy đủ tiện nghi, Lâm Đường đi chơi khu trò chơi điện tử, còn Lâm Phi thì đứng ở bên ngoại gọi điện thoại cho Lâm Túc cẩn thận báo cáo.

Gã trần thuật từ đầu tới đuôi, Lâm Túc đương nhiên không chỉ biết có một cái Hồ Kiệt mơ ước tiểu thiếu gia không ngừng, mà còn mấy trên ăn chơi trác táng khác, hơn nữa buổi tối bọn họ còn muốn đua xe.

06 chức nghiệp nịnh nọt: 【 hôm nay tiểu thiếu gia cũng thật hoạt bát. 】

Hoạt bát đến mức chạy đi đua xe cùng người ta.

【 kỹ thuật của em ấy hẳn là không tệ 】 Lâm Túc có chút hiểu biết đối với kỹ thuật của tiểu thiếu gia.

Rốt cuộc ở cốt truyện thế giới nguyên bản kỹ thuật đua xe của tiểu thiếu gia cũng được người nói qua, tuy rằng trừ bề ngoài ra thì cũng chỉ có thứ này tốt, nhưng mà kỹ thuật không tệ thì chính là kỹ thuật không tệ.

Mà Hồ Kiệt nếu đã có lòng mang mơ ước, khả năng cũng sẽ biết rõ kỹ thuật nghiền áp của tiểu thiếu gia vậy sao có thể vẫn còn quang minh chính đại tới thi đấu?

Khả năng là bằng không, không phải thi đấu chuyên nghiệp, chỉ cần tay chân đều sạch sẽ, cho dù có việc gì cũng không có chứng cứ, bọn họ chỉ quan tâm kết quả mà thôi.

“Kêu người từ giờ trở đi nhìn chằm chằm toàn bộ hành trình đua xe của Lâm Đường.” Lâm Túc một bên lật xem văn kiện một bên mở miệng nói, “Trước khi thi đấu toàn bộ kiểm tra một lần, đặc biệt là phanh xe.”

Loại đồ vật như xe này nhìn như là phương tiện giao thông, nhưng cũng đồng thời là công cụ giết người, một khi xử lý không tốt liền có khả năng xảy ra án mạng.

Ở cốt truyện thế giới nguyên bản cha Lâm tử vong là do tai nạn xe không cứu kịp thời, sau đó Lâm Đường lại say rượu lái xe đụng Bạch Tu Nhiên vào bệnh viện, có khả năng cao là Hồ Kiệt muốn ở trên xe động tay động chân.

“Thằng con cháu kia⁽¹⁾ còn muốn làm việc này sao?!” Lạc Phi kinh ngạc nói.

“Không nhất định, phòng họa từ khi chưa xảy ra.” Lâm Túc mở miệng nói, chỉ cần vấn đề an toàn không sao thì thắng thua đều không quan trọng.

“Vâng, em biết rồi Lâm đại ca, nhất định sẽ làm theo.” sau khi Lạc Phi trả lời liền nghe được bên kia "ừ" một tiếng tắt điện thoại, gã không những không ảo não ngược lại còn còn nắm tay thành tư thế nỗ lực.

Tuyệt! Thần tượng không có phản đối mình gọi anh ấy là Lâm đại ca.

❀ Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại 𝒘𝒂𝒕𝒕𝒑𝒂𝓭  TinhNguyet95 ❀

Lâm Túc bên này vừa cúp điện thoại sau đó suy tư một chút rồi mở tin nhắn, gửi cho một người trong số đó một cái tin nhắn: “Đi kiểm tra chiếc xe cha tôi thường dùng, tất cả đều sửa chữa bằng quân dụng cao cấp.”

Bên kia trả lời rất nhanh: “Đã rõ.”

Ảnh người trả lời là một màn hình đen, không phải là Cừu Đồ, mà là kỹ sư kỹ thuật mà Lâm Túc đánh giá cao, trong thế giới nguyên bản bên người vai chính hội tụ rất nhiều người tài giỏi, nhưng không tượng trưng cho việc trừ những người đó thì ngoài cốt truyện không có những người tài giỏi khác.

Mà kỹ thuật của người này đủ để giúp Lâm Túc giải quyết một ít tai họa ngầm về việc an toàn.

Trong cốt truyện thế giới nguyên bản cha Lâm mất là do tai nạn xe cộ, sau khi ông ấy mất vận mệnh Lâm Đường hoàn toàn thay đổi, mà tại lúc này Lâm Túc không định để cha Lâm xảy ra chuyện.

Mặc kệ tình yêu của hắn có thể cho Lâm Đường bao nhiêu, thì tiểu thiếu gia cũng vẫn yêu cầu thân tình từ chính thân nhân của mình.

Chỉ là sự kiện quán bar trong cốt truyện xảy ra trước khiến cho Lâm Túc khó đoán được thời gian cha Lâm xảy ra tai nạn xe, biện pháp duy nhất chính là xuống tay từ chỗ an toàn, có lẽ thời gian thay đổi làm tai nạn xe cộ không chừng cũng sẽ không phát sinh.

Sự việc có chuyển biến, hành trình mỗi người cũng sẽ không giống nhau.

Công ty Túc Sinh cuối cùng chọn ra không chỉ một nhà hợp tác không ngừng, lựa chọn cái nào hay vứt bỏ cái nào cũng đều có khả năng đắc tội với người, quyết định cuối cùng của Cừu Đồ là cả ba nhà cùng nhau hợp tác, điều kiện mở ra đương nhiên cũng giống nhau, định ra đối tượng hợp tác không ngừng.

Chip có thể vận dụng, hơn nữa đại lượng tư bản vận chuyển, trong khoảng thời gian ngắn tài sản của Lâm Túc đã vượt qua trăm triệu.

Tiền bạc trong cuộc sống không dễ dàng nhưng kiếm tiền sinh ra tiền lại là việc dễ dàng, nhưng cho dù Lâm Túc dành phần lớn thời gian để cho việc xem xét đầu tư thì hắn vẫn đúng hẹn đi tới đường đua Trường Hà.

Một vòng đường đua đơn này là 5.543 km, dựa theo số dặm đường đua của nước M, đường thẳng thì ít, khúc cong lại rất nhiều, thật thích hợp cho mộng tưởng của đông đảo nhóm ăn chơi trác táng.

Hiển nhiên, đường đua không bao gồm vùng núi, một đường bình phẳng, cho dù có đánh lái ra ngoài cũng không trở ngại việc an toàn của người.

Xe Lâm Túc lái chính là xe thương vụ có tính ổn định tính cực tốt, đến lúc tối khoảng 7 giờ 50 phút, lúc này tiểu thiếu gia rõ ràng đã ở trận địa sẵn sàng đón quân địch, bên người cả một nhóm hồ cẩu bằng hữu vây quanh thành vòng, không cần nghĩ đều biết là đang biểu đạt thần bái của mình đối tiểu thiếu gia và sự khinh bỉ đối với đối phương.

Một chiếc xe rõ ràng bất đồng với đám ăn chơi trác táng tới nơi này, tầm mắt của mọi người rõ ràng đều bị hấp dẫn qua.

“Ai đây? Đây là?”

“Đậu móa, thời buổi này ai chạy xe đắt như vậy, điệu thấp chút được chứ.”

Cửa xe mở ra, đầu tiên là một cái chân dài ăn mặc tây trang xuất hiện, nhìn không giống như là tới tham gia thi đấu đua xe, càng giống như là tới tham gia tiệc tối của thương nghiệp vậy.

Mí mắt Hồ Kiệt nhảy một chút, lúc nhìn thấy Lâm Đường thoát thân từ trong một đống người đi qua, cảm giác không ổn trong lòng càng lan tràn, lần trước ở chỗ của Lâm Túc thua thảm như vậy cũng không biết truyền khắp cái vào này thế nào rồi, làm gã nhớ tới Lâm Túc liền cảm thấy mất mặt.

“Không lẽ là Thịnh tổng?” Có người nói một câu, sau đó bị Lạc Phi không chút do dự đánh đầu.

Hồ Kiệt vốn đang mang chút hi vọng trong lòng, cho dù là Thịnh Hoằng đến……

Nhưng mà giây tiếp theo lúc thân ảnh Lâm Túc xuất hiện hi vọng của gã hoàn toàn tan biến.

Người đàn ông đó vẫn đeo kính đen đơn giản, một thân tây trang đen nhánh lại hiện lên thân hình cao lớn thon dài, cúc áo thắt đến cổ làm lộ ra vài phần cấm dục, cùng mọi thứ ở nơi này đều không hợp nhau.

Theo lý mà nói một người đàn ông nhìn đến gợi cảm như vậy hẳn là sinh ra tâm lý tranh đua, khổ nỗi Hồ Kiệt nam nữ đều ăn⁽²⁾, tiểu thiếu gia là thuần cong, theo chân bọn họ quậy với nhau hoặc nhiều hoặc ít đều không thẳng như vậy, trong đó càng là trộn lẫn mấy người 0.

0 ở thế giới gay rất nhiều, không một chút tin cậy, đột nhiên gặp một cái 1, cảm giác đánh sâu vào thị giác tương đối lớn.

“Đậu mớ, Lâm đại thiếu đẹp trai vậy sao?”

“Ở gần ban công của Lâm thiếu lâu như vậy, thế mà lại bỏ ánh trăng gần nhất, không được, thi đấu xong tôi phải tới giới thiệu một chút, dáng người này thật là muốn lấy mạng người mà.”

Âm thanh bọn họ nói chuyện không lớn, lại vừa lúc khiến cho Lâm tiểu thiếu gia nghe được.

⁽¹⁾ Chỗ này là quy tôn tử edit thuần việt ra thì nó ra "con cháu rùa" 🥲, hong hiểu nghĩa nó là gì hết trơn.

⁽²⁾QT là song: có thể hiểu là nửa thẳng nửa cong. Tui định để Bi nhưng xuống dưới phải sửa là là Gay thuần nghe hơi kì, mọi người còn từ nào hay hơn góp ý cho tui với.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro