Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 176 - 180


Chương 176: Đây là một cái giáo huấn

Edit: Khánh Di

Beta: Chiryu Vũ

Không có giấy chứng nhận trưởng thành cũng có nghĩa nàng vô duyên học viện Thần Võ, nàng vốn là nhân sĩ ở Liên Vân Thành của Thiên Thủy quốc, mỗi một năm thí nghiệm trưởng thành đều đến hoàng thành Liên Vân Thành, không có khả năng nàng đi địa phương khác tham gia nghi thức trưởng thành. Mà học viện Thần Võ thu nhận đệ tử vô cùng nghiêm cẩn, mỗi một vị đệ tử tiến vào học viện Thần Võ phải được bổn quốc ban phát giấy chứng nhận trưởng thành, bằng không, ngươi cho dù có được thiên phú yêu nghiệt, cũng không ai thu lưu ngươi.

Liễu Hồ Nguyệt nhẹ nhàng gõ vài cái lên bàn, ngồi xuống, khéo léo thể hiện biểu cảm nghiêm túc trên mặt, xua tay nói: "Nhị trưởng lão, gọi người tiếp theo đi". Nhị trưởng lão tiếp tục báo danh đứa nhỏ sau tiến vào.

Lam Tình bị Liễu Hồ Nguyệt gạt sang một bên, bên này, Liễu Hồ Nguyệt đã đăng ký thay một đứa trẻ khác. Lam Tình mới hồi phục tinh thần lại, nàng hướng phía trước, một tay đoạt lấy huy chương tham giam thí nghiệm nghi thức ngày mai mà Liễu Hồ Nguyệt đang cầm trong tay, lại hung hăng quăng xuống đất, căm tức nhìn Liễu Hồ Nguyệt rống: "Liễu Hồ Nguyệt, ngươi có biết bổn tiểu thư là ai hay không, ngươi lại dám làm như thế?"

"Ta có cái gì không dám, bất kính với ta, chính là bất kính với Thí Nghiệm thần điện." Liễu Hồ Nguyệt đưa tay đoạt qua huy chương Lam Tình cầm trong tay, đưa cho đứa nhỏ kia, nhẹ giọng nói: "Đi xuống trước đi."

Đứa nhỏ kia dùng ánh mắt quái dị nhìn Lam Tình, sau đó liền xoay người rời đi.


Lam Tình thấy nàng không nhìn mình, trong lòng lửa giận lên cao tới cực điểm, giơ tay liền hung hăng ném huy chương đi qua, Liễu Hồ Nguyệt lại xoay mình bắt được Lam Tình, nàng ta lại dùng sức uốn éo.

Liễu Hồ Nguyệt dùng ngữ khí lạnh như băng hỏi: "Lam tiểu thư, ngươi đã bị xoá tên, không có tư cách bước vào Thí Nghiệm thần điện, thí nghiệm nghi thức ngày mai, ngươi cũng không được đến."

Dứt lời, Liễu Hồ Nguyệt phát ra mệnh lệnh vô tình: "Người tới, tiễn vị tiểu thư này đi." Hai cửu giai chiến sĩ Liễu gia đi lên, một phải một trái ra vẻ mời đi.

Lam Tình đứng tại chỗ, một bộ tư thái thề muốn giằng co một trận cùng Liễu Hồ Nguyệt, không muốn rời đi, nàng không cam lòng nói: "Ngươi hôm nay nói rõ ràng cho ta, vì sao ta bị xóa tên?"


"Trực tiếp đá ra ngoài." Liễu Hồ Nguyệt không nhẫn nại quay mặt.

Lam Tình bị hai hộ vệ Liễu gia không chút khách khí xách lên, nói: "Lam tiểu thư, đắc tội."

"Các ngươi muốn làm gì, a, buông ra ta, ta nói cho ngươi cha ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi, Liễu Hồ Nguyệt ngươi chờ cho ta, chờ..."


Thanh âm của Lam Tình theo nàng ta rời đi trở nên càng ngày càng nhỏ.

Mãi đến khi khuất bóng Lam Tình, nhị trưởng lão mới xoay người lại, mặt có chút lo lắng hỏi: "Gia chủ, như vậy thật sự tốt sao, Lam gia dù sao cũng gia tộc số một số hai ở Liên Vân Thành, tuy rằng Lam gia căn (gốc rễ, cội nguồn..) cũng không ở hoàng thành, nhưng Lam gia Lan Thành bên kia cũng không phải vừa a."

"Nhị trưởng lão, ngươi cũng cho rằng không ổn?" Liễu Hồ Nguyệt ngẩng đầu, bình tĩnh hỏi.


Nhị trưởng lão bị nàng hỏi lên như vậy khó hiểu hỏi lại : "Gia chủ có ý tứ gì?"

"Đây là một cái giáo huấn cho bọn họ, bọn họ không đem ta để vào mắt, ta chỉ có xuất ra thủ đoạn tuyệt đối , bằng không, sau này kẻ dưới ai sẽ phục tùng?" Liễu Hồ Nguyệt cúi đầu, tiếp tục lật xem danh sách.

Nhị trưởng lão nhăn mày, ngồi xuống, nói: "Gia chủ đã xóa tên Lam Tình tiểu thư, như vậy Lam gia chủ sẽ không từ bỏ ý đồ."


"Thì tính sao?" Liễu Hồ Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu nhìn hướng nhị trưởng lão: "Chẳng lẽ là ta vô duyên vô cớ xóa tên nàng sao?"

"Này... Ngược lại không phải là ..."


☆, Chương 177: Lam gia chủ tự mình tới cửa bái phỏng

Edit: Khánh Di

Beta: Chiryu Vũ

Nhị trưởng lão lo lắng ở thời khắc mấu chốt Lam gia sẽ gây rối, dù sao hiện tại người có thể cùng Lam gia chủ đối địch với Liễu gia cũng không có mấy người, thực lực Lam gia chủ cũng là làm cho người ta kiêng kị a.


Trước kia có Liễu Tường Phong, Liễu gia thế nào đều được, hiện tại bọn họ làm việc phải cẩn thận từng bước.

Hiện giờ nhìn đến thái độ Liễu Hồ Nguyệt , nhị trưởng lão cũng không thể nói gì hơn, đích xác không phải là Liễu Hồ Nguyệt vô duyên vô cớ xóa tên Lam Tình. Là Lam Tình bước vào Thí Nghiệm thần điện không dứt kêu to, thậm chí còn muốn động thủ đánh Liễu Hồ Nguyệt, Thí Nghiệm thần điện vốn là địa phương trang nghiêm thần thánh, lại há có thể để người kia đến hồ nháo.

Quả nhiên, việc Lam Tình bị Liễu Hồ Nguyệt xoá tên giống như một trận gió lớn thổi qua cả tòa thành.

Lam gia chủ biết được tin tức này sau, rõ ràng giận dữ, nhưng dù giận, hắn vẫn rất có lý trí đi xử lý việc này. Hắn trước tìm hỏi rõ ràng chuyện Lam Tình bị xoá tên, sau mới nghĩ biện pháp ứng biến. Biết được do Lam Tình làm không đúng trước, sắc mặt Lam gia chủ cũng vô cùng không tốt.

Chạy suốt đêm mang theo một đống bao lớn bao nhỏ tự mình đến Liễu phủ bái phỏng. Liễu Hồ Nguyệt cùng vài vị trưởng lão đang ở trong đại sảnh nghị sự (ở sảnh lớn họp..), Lam gia chủ mang theo Lam Tình tiến vào ngoại thính (phòng ngoài, phòng khách) Liễu phủ. Liễu Hồ Nguyệt cũng không biết là cố ý hay là vô tình, thời gian nghị sự thông thường nên kết thúc sau nửa canh, nay lại kéo dài đến hai canh giờ mới tan họp.

Vài vị trưởng lão nói nói cười cười đi ra, Lam gia chủ thấy các trưởng lão Liễu gia đều ở cùng một chỗ, chạy nhanh đứng dậy, cười hề hề nghênh đón.

Vài vị trưởng lão cũng thở dài đáp lễ, đại trưởng lão vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Lam gia chủ, đã trễ thế này sao còn đến Liễu phủ?"

Lam gia chủ sắc mặt khó coi, đặc biệt đại trưởng lão còn hỏi như vậy, hắn càng không biết nên nói từ đâu.

"Đại trưởng lão, không biết Liễu gia chủ hiện tại ở nơi nào, bản nhân tìm nàng có chút việc nhỏ muốn thương lượng." Lam gia chủ nói chuyện nhưng rất khách khí, không giống thái độ lạnh lùng lúc trước đối với Liễu Hồ Nguyệt. Lam gia chủ vừa mới dứt lời, Liễu Hồ Nguyệt từ trong đi ra, thanh âm nàng không lớn, lại thập phần vang dội: "Lam gia chủ tìm ta có chuyện gì?"

Lam gia chủ nhíu mày, nhưng vẫn trưng ra khuôn mặt tươi cười đi lên: "Liễu gia chủ, ta hôm nay là vì nữ nhi bất hiếu mà đến, nếu nàng làm việc gì vô lễ, mong rằng Liễu gia chủ đại nhân đại lượng tha thứ."

"Lam gia chủ, ngươi quá khách khí, ta mới mười hai tuổi, vãn là một tiểu hài tử, không chống đỡ nổi khí độ đại nhân." Liễu Hồ Nguyệt đi ra sau, ngồi xuống chính vị (vị trí chính giữa), nâng tay thủ thế mời, nói: "Lam gia chủ, có chuyện gì ngồi xuống chậm rãi nói."

Lam gia chủ gật đầu, ngồi xuống ghế khách, các trưởng lão còn lại ào ào tán đi, chỉ lưu lại hai người đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão.

Hai vị trưởng lão bọn họ, cơ bản là không rời khỏi trái phải gia chủ, cũng chính là hai cánh tay trái phải của Liễu gia. Trước kia lúc Liễu Tường Phong còn là đương gia Liễu phủ, bọn họ cũng cùng ở hai bên Liễu Tường Phong.


"Hai vị trưởng lão, ngày mai còn muốn bận việc từ sớm, các ngươi hãy đi về trước nghỉ ngơi đi."

Hai vị trưởng lão còn chưa ngồi xuống, Liễu Hồ Nguyệt đã lên tiếng. Hai vị trưởng lão đảo mắt nhìn nhau, nhưng hai người vẫn lựa chọn lui xuống.


"Được rồi, gia chủ cũng đi nghỉ sớm đi." Đại trưởng lão nhìn nhị trưởng lão, sau đó hai người cùng nhau lui khỏi đại sảnh.


Lúc này, đại sảnh chỉ còn lại hai người Lam gia chủ cùng Liễu Hồ Nguyệt

.

Liễu Hồ Nguyệt đi thẳng vào vấn đề nói: "Là vì chuyện Lam tiểu thư bị ta xoá tên mà đến sao?"


☆, Chương 178: Hắn có tin tức của Bạch Linh

Edit: Khánh Di

Beta: Chiryu Vũ

Sắc mặt Lam gia chủ trầm xuống, thấy Liễu Hồ Nguyệt sảng khoái nhắc đến, Lam gia chủ cũng không có kiêng dè, hắn nâng tay thở dài, cười gượng nói: " Liễu gia chủ cũng đã nói, việc này có thể nhường một bước hay không?"


"Không được." Liễu Hồ Nguyệt quyết đoán phản đối lời nói của Lam gia chủ.

"Nếu hôm nay ta nhường một bước, ngày mai Lam tiểu thư còn thả một mồi lửa thiêu sạch Thí Nghiệm thần điện, Lam gia chủ, ngươi có lẽ sẽ cảm thấy ta thật không cho ai mặt mũi, nhưng ta dựa theo quy củ tổ tông truyền xuống mà làm việc, huống hồ trước khi Lam tiểu thư bị ta xoá tên, ta đã nhắc nhở nàng vài điều, nàng một chút cũng không để ý."


Đùa, hắn nói nhường một bước nàng nhất định phải nhường một bước sao? Ngày ấy ai là người không đem Liễu gia bọn họ để vào mắt, đừng tưởng rằng lão cha cao thủ của nàng mất tích, những người đó có thể đến khi dễ một tiểu nữ tử như nàng. Có đôi khi, nữ nhân càng khó đối phó hơn so với nam nhân.

Lam gia chủ nhẹ nhàng buông tay xuống, nhăn mày thật sâu, biết việc này là do Lam Tình không đúng, hắn cũng không dám đại náo với Liễu Hồ Nguyệt. Nhưng mà Lam Tình còn chờ giấy chứng nhận trưởng thành để báo danh vào học tập ở học viện Thần Võ a.

Lam gia chủ đứng lên, đối mặt với Liễu Hồ Nguyệt, hơi hơi cúi mình một cái nói: "Tốt lắm, Liễu gia chủ, chúng ta tạm thời không nói chuyện Lam Tình bị xoá tên, ta có thể thay đại nữ nhi của ta xin lỗi ngươi."

"Đừng." Liễu Hồ Nguyệt chạy nhanh đứng dậy ngăn cản: "Để một tiểu bối như ta nhận lễ, sợ là khiến ta tổn thọ mất."

Nếu một câu xin lỗi là có thể được tha thứ, vậy trên đời này còn cần cái quy củ gì nữa. Quy củ lập ở ra là để cho người ta thực hiện.

Liễu Hồ Nguyệt vẫy tay, xoay người nói: "Nếu như Lam gia chủ không có chuyện khác thì hãy đi về nghỉ ngơi trước đi, ngày mai là nghi thức thí nghiệm, có khả năng ta sẽ rất bận."

Liễu Hồ Nguyệt ném một câu nói, tính đi vào trong phòng. Thái độ Lam gia chủ khiến Liễu Hồ Nguyệt sớm không thể nhịn được nữa, nhìn đến nàng quyết ý rời đi, Lam gia chủ giận dữ: "Liễu Hồ Nguyệt, ngươi đứng lại!"

Liễu Hồ Nguyệt không dừng bước, chỉ là khóe miệng gợi lên một chút ý cười châm chọc.

Nhưng mà, Lam gia chủ một câu nói lại làm cho nàng chợt ngẩn ra: "Liễu Hồ Nguyệt, ngươi không muốn nghe nghe chuyện mẫu thân của ngươi rời đi Liễu gia là như thế nào sao?"

Liễu Hồ Nguyệt giật mình, bước chân chậm rãi thả chậm, đồng tử cũng tối lại vài phần, cuối cùng vẫn là ngừng lại, xoay người nhìn Lam gia chủ, nhưng không nói thêm một câu nào.

Lam gia chủ thấy nàng rốt cục cũng dừng lại, trên mặt đột nhiên lộ ra nụ cười làm Liễu Hồ Nguyệt thế nào cũng cảm thấy không thoải mái.

Hắn nói: "Mẫu thân của ngươi Bạch Linh là bị người bức (ép) đi."

Bức đi ?

Liễu lão phu nhân cũng không nói với nàng như vậy!


Tuy vẻ mặt Liễu Hồ Nguyệt bình tĩnh, nhưng là trong lòng lại khơi dậy một chút kích động cùng tò mò.

"Ngươi biết cái gì?" Liễu Hồ Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

Lam gia chủ xoay mình, cúi đầu cười: "Ta biết không nhiều lắm về chuyện Liễu gia các ngươi, nhưng mà không mấy ai biết đến việc kia, ta thì... biết chuyện kia qua một người."

"Ngươi muốn lấy tin tức giả dối này đến đổi lấy giấy chứng nhận trưởng thành cho Lam Tình sao?" Tuy biết Lam gia chủ có được ý nghĩ như vậy nhưng trong lòng Liễu Hồ Nguyệt vẫn là tò mò.


"Ngươi cho rằng tin tức của ta là giả dối, vậy thì không cần nghe." Lam gia chủ thấy nàng không tin, xua tay, xoay người định rời đi. Kỳ thực hắn cũng muốn thả ra một chút tin tức, lại dùng lạt mềm buộc chặt, nhưng mà Liễu Hồ Nguyệt cũng không ăn cái trò này của hắn.


☆Chương 179: Vong linh triệu hồi sư

Edit: Chiryu Vũ

Thấy Lam gia chủ có ý rời đi, Liễu Hồ Nguyệt cũng xoay người bước nhanh rời đi. Sau khi Lam gia chủ nghe được tiếng bước chân càng ngày càng xa, vội vàng xoay người gọi Liễu Hồ Nguyệt lại, trong giọng nói tràn ngập bất đắc dĩ: "Đứa nhỏ này, bộ dạng không giống cha ngươi, ngay cả tính cách cũng không giống cha, đến cùng vẫn là giống nữ nhân kia quá mức."


Khóe môi Liễu Hồ Nguyệt gợi lên, cũng không trưng ra thái độ lạt mềm buộc chặt, phút chốc xoay người, cười nói: "Lam gia chủ đã biết ta cũng không dễ nói chuyện như lão cha ta, cũng không cần giả bộ này nọ, tự đẩy mình vào vòng luẩn quẩn. Tối nay chúng ta đem lời nói nói cho rõ ràng, ngươi nguyện ý đem tin tức kia nói cho ta biết, biết đâu đấy ta có thể để Lam Tình tiểu thư tiếp tục tham gia nghi thức trưởng thành, lấy giấy chứng nhận trưởng thành mà Lam gia các ngươi muốn."


Lam gia chủ lắc đầu, một mặt sầu não, không có cách nào xử trí thái độ hỗn xược của Liễu Hồ Nguyệt, ai bảo người ta hiện tại là đại sư chủ trì.


Vừa muốn nói, Liễu Hồ Nguyệt lại lạnh lùng cảnh cáo: "Nhưng nếu như lời ngươi nói bị ta tra ra là tin tức là giả dối, tiền đồ nữ nhi của ngươi sẽ bị hủy ở trên tay ngươi."

Bất kể là Lam Tình mười lăm tuổi hay là Lam Phó chưa đầy mười lăm tuổi, đều cần giấy chứng nhận trưởng thành mới có khả năng đi vào học viện tu luyện, có thế thì sau này bọn họ mới có không gian để phát triển.


Lam gia chủ âm thầm nắm chặt hai tay, lớn như vậy, hắn chưa từng bị một tiểu thí hài uy hiếp, cũng chỉ có Liễu Hồ Nguyệt dám đối nghịch với hắn như vậy.


Nhưng hắn vẫn phải nhẫn, nhẫn, nhẫn!

"Năm đó, nếu không phải cha ngươi đi trước một bước, mẫu thân của ngươi hiện tại đã là thê tử của ta." Lam gia chủ nhắm hờ mắt, trong mắt không nhìn ra chút ôn nhu nào, ngược lại, khi nhắc tới mẫu thân của Liễu Hồ Nguyệt, đáy mắt xẹt qua một chút hận ý: "Mẫu thân của ngươi thật sự là một nữ nhân không biết phân biệt."


Liễu Hồ Nguyệt trợn mắt liếc một cái, hắn định trình diễn chyện tình cẩu huyết tam giác tình yêu chăng?


"Nghe nói mẫu thân ta là vũ cơ nổi tiếng ở Liên Vân Thành, ngươi thích nàng... Ta cũng không cảm thấy kỳ quái một chút nào." Liễu Hồ Nguyệt rất có tự tin nói.


Lam gia chủ lại cười lạnh: "Đúng là như vậy, mẫu thân ngươi đúng vũ cơ đứng đầu."


Hận ý trong mắt hắn quá mức rõ ràng làm Liễu Hồ Nguyệt liếc mắt là nhận thấy, nàng âm thầm híp mắt, khó trách thời điểm hắn đối mặt với nàng, trong mắt cũng nồng đậm hận ý.


Nguyên lai là bởi vì mẫu thân của nàng a.


"Như vậy, ngươi có thể nói trọng điểm sao? Ta không có hứng thú đối với tình sử của ngươi, ta chỉ muốn biết tin tức!" Liễu Hồ Nguyệt thực sự không có tâm tư đi nghe chuyện Lam gia chủ ái mộ mẫu thân nàng như thế nào, đây đều là chuyện của quá khứ, mà nàng chỉ cần biết chuyện hiện tại.


Lam gia chủ thấp giọng a một tiếng: "Cấm địa Liễu gia ngươi biết không?"


Lại là cấm địa Liễu gia!

Thân mình Liễu Hồ Nguyệt cứng đờ, nàng đương nhiên biết Cấm địa Liễu gia, tối hôm qua nam nhân kia đã nói cho nàng.


"Biết!"

"Vậy ngươi... có biết Ám nguyên tố triệu hồi sư?" Lam gia chủ lại hỏi.


Hai mắt Liễu Hồ Nguyệt lóe tia hắc ám, Ám nguyên tố triệu hồi sư nàng cũng biết, đó là một loại "Vong linh triệu hồi sư", mà nàng cũng cố tình có được ám nguyên tố.


"Ta hoài nghi mẫu thân của ngươi có được Ám nguyên tố." Ánh mắt Lam gia chủ đột nhiên trở nên sắc bén, phảng phất muốn nhìn ra cái gì đó từ trên người Liễu Hồ Nguyệt.


Liễu Hồ Nguyệt bị lời nói của Lam gia chủ làm cho giật mình tại chỗ, nghe đến những lời này của Lam gia chủ, lòng của nàng vẫn khó có biện pháp bình tĩnh trở lại.


☆Chương 180: Hoài nghi Bạch Linh là vong linh triệu hồi sư

Edit: Chiryu Vũ

Bởi vì mẫu thân có được ám nguyên tố, cho nên, di truyền cho nữ nhi, là như thế sao?


Như thế là có thể giải thích vì sao nhiều đời Liễu gia đều không xuất hiện ám hệ, chỉ mình nàng có được.


Nhưng là...

Nàng lại có được toàn hệ.

Nếu như nói là nàng di truyền gien của mẫu thận, như vậy nàng có được toàn hệ nguyên tố là chuyện gì xảy ra.


Liễu Hồ Nguyệt cố gắng để cho mình tỉnh táo lại: "Chuyện kia cùng Cấm địa Liễu gia có quan hệ như thế nào? Hơn nữa, ngươi làm sao biết mẫu thân ta có được ám nguyên tố?"


Lam gia chủ ngửa đầu cười vài tiếng: "Vị tổ tiên kia của Liễu gia các ngươi đặt ở Cấm địa Liễu gia một bảo bối. Bảo bối kia là dụng cụ có thể tự động dò xét thực lực hậu bối Liễu gia, một khi Liễu gia sinh ra một ám nguyên tố triệu hồi sư, người kia sẽ bị bảo bối đó hút vào cấm địa, trọn đời không được đi ra. Mà nguyên nhân tổ tiên Liễu gia đem ma thú thủ hộ đặt ở cấm địa cũng là bởi vì cái bảo bối kia."


Bảo bối?

Bảo bối gì?

Vì sao Phượng Dật Hiên chưa từng nói với nàng chuyện đó?

Hắn còn nói vì sao tổ tiên Liễu gia lại vô duyên vô cớ đem huyễn thú của mình để vào cấm địa....

Nhưng mà...


Nam nhân trước mắt này nói câu nào là thật, câu nào là giả?


Bảo bối kia thực sự lợi hại như lời hắn nói, vậy thì chẳng phải nàng hẳn là đã sớm bị bảo bối kia hút vào Cấm địa Liễu gia.


Điều này chứng tỏ...


Lam gia chủ lừa nàng!


"Ngươi có chứng cớ gì chứng minh lời ngươi nói chính là sự thật, hơn nữa, khi nào thì ngươi hoài nghi mẫu thân ta có được ám nguyên tố? Lam gia chủ, nói lung tung cũng có thể bị sét đánh." Liễu Hồ Nguyệt dè dặt cẩn trọng hỏi.

Lam gia chủ xua tay nói: "Ta không có chứng cớ chứng minh chuyện này, mẫu thân ngươi có phải có được ám nguyên tố hay không, ta chỉ là đoán, về phần ta tại sao hoài nghi nàng, còn phải xem thời điểm nàng sinh ngươi. Tối hôm đó, đúng vào đêm ngươi sinh ra, bầu trời xuất hiện dị tượng, ám nguyên tố ở trên không bắt đầu khởi động, bảo bối trong cấm địa Liễu gia tản mát ra sáng mờ, nhưng mà bởi vì đạo sáng mờ xuất hiện quá mức kịp thời, đem ám nguyên tố nồng đậm hấp thu nên, cũng không có vài người biết tối hôm đó còn đã xảy ra việc này. Sau đó, ta cùng với Bạch gia chủ cùng đi qua Liễu gia, vốn tưởng rằng là ám nguyên tố là từ trên người ngươi phát ra nhưng không nghĩ tới trên người ngươi căn bản không có bất cứ một loại nguyên tố nào."


Theo lý mà nói, có thể trở thành triệu hồi sư hoặc là ma pháp sư, từ thời điểm sinh ra là có thể biết được một hai. Mỗi một đứa trẻ mới sinh ra, nếu có tiềm chất trở thành triệu hồi sư, quanh thân sẽ bao phủ một luồng nguyên tố lực nhàn nhạt, mấy ngày sau nguyên tố lực mới biến mất.

Mà một khắc Liễu Hồ Nguyệt sinh ra thì không có nguyên tố lực, cho nên, bọn họ hoài nghi đạo ám nguyên tố là từ trên người mẫu thân đứa nhỏ phát ra.


Khi Lam gia chủ cùng Bạch gia chủ chuẩn bị tìm kiếm Bạch Linh, Bạch Linh liền biến mất.


Nàng bỏ lại đứa nhỏ mới sinh, rời khỏi Liễu gia...


Không, đúng ra mà nói, là Liên Vân Thành.


"Chỉ bỏi có như vậy mà các ngươi hoài nghi mẫu thân của ta, không biết là rất buồn cười sao?" Liễu Hồ Nguyệt không vui nói, nàng không thích vô duyên vô cớ định tội một người, như vậy càng làm nàng cảm thấy ghê tởm.

Mẫu thân nàng đến cùng có phải là ám nguyên tố triệu hồi sư, còn phải đợi điều tra thực hư mới biết.


Bất quá, nàng tin tưởng, đêm đó nàng sinh ra, ám nguyên tố được khởi động ở Liễu gia cũng không chắc chắn là mẫu thân nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro