Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3 : Thiếu niên như tranh , như nước lại như nắng

Lâm Thần đi đi lại lại sau lưng nàng , gương mặt anh tuấn ngập phần ủy khuất . Tịnh Thiên Nguyệt không để ý , tập trung đọc sách ..... Nàng nói :

- Nếu ngươi không phục , bất quá có thể rời khỏi đây !

Lâm Thần tức muốn ói máu , nàng ta chính là đang muốn trêu chọc hắn , hắn rời khỏi Tịnh Thiên Nguyệt nếu nàng ta có mệnh hệ gì , khế ước sẽ khiến hắn sống không bằng chết , quan trọng hơn , bên cạnh Tịnh Thiên Nguyệt , hắn có thể nâng cao được thực lực , thực lực hắn bị giảm sút từ Bán thần thành Phù nguyên , đang đứng trên đỉnh cao bỗng chốc bị tụt xuống hắn sao có thể cam tâm , đáng hận hơn hắn lại không thể ra tay với nàng ta .

Hắn đã từng tự do đến nhường nào , cả thiên hạ , bốn cõi nghe danh ai dám không sợ . Vậy mà bây giờ ....hắn nói :

- Bây giờ Bổn tôn không muốn đi nữa !

Nàng buông cuốn sách , nhìn lên bầu trời trong xanh , khẽ nhíu mày , trói mắt , miệng nở một nụ cười lạnh :

- Nếu ngươi đã ở lại thì ta mong ngươi sẽ trung thành...

- Ngay từ đầu ta đã không có lựa chọn !

- không phải ngươi không có lựa chọn...chỉ là...ta không muốn cho ngươi lựa chọn đó thôi...

Một kẻ mạnh như vậy nàng sao có thể bỏ qua . Bình thường nàng chả việc gì phải như vậy , kẻ không muốn theo mình , giữ lại chỉ mang hại nhưng tên này đã kí khế ước với nàng , Tịnh Thiên Nguyệt nên lợi dụng tốt mới đúng...

Tịnh Thiên Nguyệt viết ra tờ giấy mấy thứ thảo dược cần mua rồi bắt đầu đi ra ngoài mua đồ , lẽ ra lúc mua đan đỉnh nàng nên tiện thể luôn nhưng lại quên mất . Nàng nói :

- Thần , ngươi có thể lấy một hình dáng khác không ?

- Có́ thể .

Một luồng ánh sáng nháy lên , một con ma thú xuất hiện . Chính Tịnh Thiên Nguyệt cũng không biết đây là con gì , thân hình tròn tròn xù xù , hai mắt to tròn long lanh ngập nước nhỏ chỉ bằng con mèo con . Nàng bế hắn lên , nói :

- Ngươi không phải là rồng sao ?

- Ta chính là rồng ! Phụ mẫu ta là hai tộc khác nhau nên ta có hai hình dạng .

- Ồ...

Tịnh Thiên Nguyệt đi vào cửa hàng bán đồ luyện đan , vị lão bá kia tươi cười :

- Cô nương , cô quay lại !

- Ta là Tịnh Thiên Nguyệt

Cảnh Ly ngẫm nghĩ , cái tên này thật quen thuộc !

- Tịnh cô nương , hôm nay cô muốn lấy gì ?

- Đây là những thứ ta cần .

Tịnh Thiên Nguyệt đưa cho hắn tờ giấy ghi tên thảo dược , hắn nhìn lướt qua rồi ngay lập tức đi vào bên trong . Nàng đứng bên ngoài đợi một chút chắ̃c khoảng 1 ,2 phút thì hắn ra . Những loại thảo dược cần thiết được đặt trong một chiếc khay gỗ đàn hương . Hương gỗ đàn hương bị mùi của đám thảo dược át đi

- Tịnh cô nương...cô thử xem đã đủ chưa ?

Tịnh Thiên Nguyệt liếc qua rồi gật gù

- Đủ rồi...đủ rồi...

Nàng thu hết vào nạp giới , rồi hỏi :

- Tất cả bao nhiêu ?

- Tịnh cô nương , cô cứ lấy đi .

- Ta và ông chưa từng gặp mặt mà ông đã cho tôi nhiều vậy rồi !

- Ha ha , rồi sẽ có một ngày cô hiểu thôi ! Còn bây giờ cứ nhận của ta đi

- Tạ ơn lão bá !

- Ơn nghĩa gì ! Có việc cứ quay lại đây

- Được !

- " Nàng ta có thể kí khế ước với một ma thú mạnh như vậy , đó là một điều tốt . Hắn sẽ bảo vệ nàng...rốt cục năng lực của nàng ta cường đại đến mức nào mới có thể kí khế ước với ma thú mạnh như vậy ? "

Tịnh Thiên Nguyệt quay lưng đi , người ta đã có lòng tốt cho nàng miễn phí vậy thì ngu gì không nhận !

Tịnh Thiên Nguyệt đi trên đường , hôm nay có nhiều người đã nhận ra nàng , xì xầm :

- Nàng ta chẳng phải là Tam tiểu thư Tịnh phủ sao ?

- Dung nhan đẹp như vậy đáng tiếc lại là phế vật !

- Thật lãng phí nhan sắc

...

Nàng đối với những lời nói này đều là một mực thờ ơ không để ý đến . Tịnh Thiên Nguyệt định đi vào một quán trà thì bỗng " rầm " một tiếng , nàng không biết gì , chỉ biết một cục đen sì bỗng lao vào ụp lấy người nàng . Khi Tịnh Thiên nguyệt bình tĩnh lại thì cảm thấy đây là một người , bèn lạnh giọng

- Cút ra .

Nam nhân trên người nàng không ra , nhổm dậy , nhìn nàng . Gương mặt yêu nghiệt , làn da trắng , đôi mắt đen trong vắt không nhuốm chút bụi bẩn thế gian , một đôi mắt trong vắt , thiếu niên như tranh , như nước , lại như nắng . Hắn nở một nụ cười ngây thơ , đáng yêu nói :

- Tỷ tỷ , tỷ thật thơm ! Tỷ có phải nương tử ông trời ban cho ta không ?

Trên đầu nàng hiện lên ba vạch hắc tuyến . Tịnh Thiên Nguyệt có chút thất thần trước gương mặt của nam nhân này . " tách...tách..." một cảm xúc muốn khóc bỗng trào lên , những giọt nước mắt không kiềm chế được mà thi nhau lao ra ngoài như những viên chân trâu bị đứt đoạn .

Tịnh Thiên Nguyệt cũng không hiểu bản thân khóc vì cái gì , vội vội vàng vàng lau nước mắt . Nàng trước giờ kiềm chế cảm xúc rất tốt nhưng hôm nay vô duyên vô cớ lại khóc nấc lên thế này .

Nam nhân thấy Tịnh Thiên Nguyệt khóc òa lên bèn luống cuống leo xuống , đỡ nàng lên , giọng nói ủy khuất :

- Tỷ tỷ , ta biết ta rất ngốc , không ai cần ta cả ! Tỷ ghét ta là đương nhiên . Tỷ nếu không muốn làm nương tử của ta cũng được ! Tỷ đừng khóc...

Tịnh Thiên Nguyệt rất nhanh bình tĩnh lại , mỉm cười nói :

- Ta không sao ! Ai nói với ngươi là ta ghét ngươi chứ !

- Thật sao ?

Hắn nhìn nàng đầy vẻ nghi hoặc . Nam nhân này cũng phải đến 16 tuổi vậy mà gọi nàng một tiếng tỷ tỷ , đầu óc hắn không bình thường ! Nàng phá lệ cười :

- Đương nhiên là thật rồi

Hắn nhìn nụ cười của nàng rồi luống cuống :

- Tỷ tỷ , ta có việc rồi , chúng ta có thể gặp lại nhau không ?

Nàng định nói " không " nhưng mỗi lần nhìn vào ánh mắt trong veo , ngây thơ tràn đầy mong đợi kia thì nàng lại không nỡ , bèn nói :

- Có duyên sẽ gặp .

- Có duyên sẽ gặp...tỷ tỷ ta đi đây !

Bóng dáng thiếu niên tựa nắng ấm kia quay lưng đi , còn không quên vẫy tay tạm biệt nàng . Tịnh Thiên Nguyệt gật đầu , dịu dàng cười .

Khi bóng hắn đã khuất , gương mặt nàng lại trở nên lạnh tanh . Lâm Thần cảm giác tên này không tầm thường nhưng hắn không có ý xấu thôi thì cũng không cần nói với nha đầu .

Tịnh Thiên Nguyệt bắt đầu luyện chế đan dược , chiếc đan đỉnh cũ rích được lấy ra , Lâm Thần tựa lưng vào tường , giọng nói :

- Chiếc đan đỉnh này không tầm thường ! Tiểu nha đầu có mắt nhìn đấy...

- Ta chỉ là cảm thấy thân thuộc với chiếc đan đỉnh này mà thôi .

- Thân thuộc sao...

- Thần , ngươi ra ngoài canh chừng cho ta , bất cứ ai cũng không được bước chân vào .

Lâm Thần liền đi ra , đứng trước cửa phòng , làm nhiệm vụ canh cửa , tâm trạng hắn lúc này đang cực kì không tốt ! Lâm Thần hắn trước kia oai phong cỡ nào , hắn chính là một Đại ma thú , người nghe người sợ vậy mà giờ đây phải gác cửa...đúng là quả báo...

Tịnh Thiên Nguyệt bắt đầu vào luyện chế đan . " Bá " từ ngón tay nàng xuất hiện những ngọn lửa nhỏ , ngọn lửa như đang nhảy nhót , nàng bắn ngọn lửa vào đan đỉnh , chiếc đan đỉnh ̀ sáng lên , chiếu sáng cả căn phòng .

Tịnh Thiên Nguyệt lấy nguyên linh khí bao bọc lấy các dược liệu rồi theo tuần tự đưa vào , đầu tiên là Hà Diệp Thảo , rồi đến Hỏa Tiên Hoa ,...Tịnh Thiên Nguyệt liên tục truyền nguyên linh khí vào trong

Miếng ngọc kia rất thần kì . Bình thường thì chỉ là một miếng ngọc nhưng khi nàng truyền nguyên linh khí vào liền hiện rõ thành một quyển sách .

Nàng làm đan dược cấp thấp nhất loại dễ nhất : Nguyên khí đan , người uống xong ngay lập tức có thể bổ sung nguyên khí đã mất .

Các cấp bậc luyện đan sư với cấp bậc đan dược giống hệt võ giả́ không khác chút nào . Để có thể đột phá thì phải chăm chỉ luyện đan liên tục nhưng đột phá chẳng khác gì bước một chân vào Quỷ Môn Quan .

Phải biết chọn đúng lúc , nếu trong quá trình đột phá bị quấy nhiễu , đơn giản thì là hỏng đan đỉnh, hỏng đan nhưng nặng nhất là chết , có người thành phế vật , có kẻ bị tổn thương đầu óc liền thành ngốc tử ngu ngơ .

Mồ hôi lăn dài trên gương mặt Tịnh Thiên Nguyệt , nàng ngồi khoanh chân , hai mắt dán chặt vào đan đỉnh . Những tiếng kêu " lục bục..lục bục..." vang lên . Đây chính là thơi điểm mấu chốt đan đang thành hình , luyện đan sư phải điều chỉnh lửa liên tục .

Một canh giờ sau , Tịnh Thiên Nguyệt lấy đan ra , Lâm Thần biết đã xong bèn đi vào . Hương đan bay thoang thoảng khắp phòng . Nàng lấy tất cả ra là 30 viên Nguyên khí đan , Tịnh Thiên Nguyệt cau mày :

- Ba mươi , sao chỉ có ba mươi ? Thực lực còn quá yếu kém...

Lâm Thần đen mặt :

- Xú nha đầu , ngươi đang chọc tức ta sao ? Kẻ khác luyện đan phải mấy tuần mới luyện được 10 viên , ngươi một canh giờ 30 viên . Ta không biết nên nói ngươi ngu hay khiêm tốn nữa...

Tịnh Thiên Nguyệt đi ra ngoài đứng cho khuây khỏa đầu óc , bây giờ đã là đêm , không khí thoáng đãng . Những ngọn gió thi nhau lướt qua như trêu đùa đám trúc khiến chúng va vào nhau liên tục , thi nhau vang lên những tiếng xào xạc xào xạc . Tiếng lá trúc xô vào nhau mang đến cảm giác bi thương , nàng đứng trong gió , tử y nhàn nhạt khẽ lay động . Thân hình mảnh mai cảm tưởng một ngọn gió cũng có thể thổi bay mất .

Viêm Thần nhìn nàng , hắn có cảm giác nữ nhân này về sau sẽ là kẻ đứng đầu thiên hạ , đất nước nhỏ bé này không thể giữ được nàng . Tương lai nàng sẽ trở nên cường đại , đứng trên đỉnh cao nhìn xuống thiên hạ , chân chính độc tôn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro