Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

Sương Sương nhịn không được lại run lên một trận, nàng hiện giờ rất hoảng loạn, thật vất vả mới đem lý trí kéo về, muốn đẩy hắn ra,hắn đột nhiên lại bắt lấy tay nàng ấn lên cây, mu bàn tay chà trên thân cây thô ráp, khiến eo nàng cũng áp chặt vào thân cây. Ổ Tương Đình nhanh mà bá đạo, Sương Sương còn không kịp kêu cứu, môi đã bị đối phương ngăn chặn.

Đôi mắt nàng bỗng mở to, sau đó là điên cuồng giãy giụa, về điểm này ,sức lực của nàng trong mắt hắn hoàn toàn không đủ xem,cứ như phù du đấu với đaị thụ.

Quả thực hỗn đản ( "đồ khốn nạn", nhưng mình ngĩ để nghĩa gốc hay hơn) .

Sương Sương tức giận đến cả người phát run, nàng có bao giờ bị đàn ông sàm sỡ qua. ?

Hắn cư nhiên còn đem đầu lưỡi tiến vào, Sương Sương tức giận đến thất khướu bốc khói, bởi vì phản kháng không được , cuối cùng tức giận đến chảy nước mắt, nhưng bởi vì nàng háo thắng, thế nên nước mắt quanh tròng, kiềm chế không chảy ra, nhìn đến thập phần đáng thương.

Chóp mũi nàng có thể ngửi thấy mùi rượu trên cơ thể hắn, mà Ổ Tương Đình cũng nhận ra nàng khóc, hắn nhìn chằm chằm vào nước mắt, ánh mắt càng thêm trầm xuống, cho đến khi hắn thả Sương Sương ra, đầu lưỡi hắn còn có vị nước mắt của nàng.

Thật là ngọt.

Sương Sưong hoàn toàn bị sàm sỡ, cả người nàng phát run,căm tức nhìn hắn , có nhiều câu mắng chửi đè lại dưới lưỡi, lý trí khiến nàng nhịn xuống . Nàng chỉ là một hoa nương, không thể làm vậy.

"Không đánh ta sao?". Giọng nói của hắn rất thấp, mang theo hơi say.

Sương Sương nghe vậy càng giận dữ , căm tức nhìn hắn, trong mắt nàng là một ngọn lửa, chỉ khiến người khác cảm thấy xinh đẹp, Ổ Tương Đình cũng thế , nên hắn tiến lên phía trước một bước.

Sương Sương nức nở , hương vị trên người hắn giống như đem nàng bao phủ, ngoại trừ mùi rượu còn có hương vị khác, nàng hình dung không ra. Mà bị hắn khi dễ , nàng vừa tức vưà bực, hắn buông nàng ra, nàng không rảnh lo nghĩ nhiều, nâng tay lên tát đối phương một cái.

Không hiểu có phải do ngâm nuớc thuốc , một tát kia như nhẹ nhàng lướt qua mặt Ổ Tương Đình, nàng đánh xong liền ý thức được vấn đề này, lập tức đánh thêm cái nữa , nhưng chưa kịp động thủ, tay đã bị bắt được.

Ổ Tương Đình không nói lời nào chỉ nhìn chằm chằm Sương Sương , nàng vốn đang tức giận mà trừng lại hắn, dần dần ánh mắt hắn hạ xuống . Thật quá chán ghét.

Hắn buông lỏng tay nàng ra, sau đó dưới tầm mắt nàng rời đi, nàng chạy về phòng nhanh như một cơn gió, đập hết đồ đạc. Nàng thật sự tức giận đến không chịu được, trong đầu nhớ lại hắn cưỡng ép hôn nàng. Thuỷ Hương vốn dĩ trong phòng, nhìn Sương Sương tiến vào còn chưa nói lời nào, liền thấy nàng điên cuồng đập đồ, sợ tới mức đứng bên cạnh không dám nói lời nào, cho đến khi nàng cầm chiếc bình hoa đắt giá nhất, nàng mới chạy ra ngăn lại," Sương Sương tỷ tỷ, cái này không thể đập!.

Sương Sương đang định giơ bình hoa lên , nghe lời này liền hạ xuống.

Thuỷ Hương vội vàng ôm bình hoa lấy ra, " Sương Sương tỷ tỷ , tỷ làm sao vậy?."

Nàng đang làm gì thế này?

Sương Sương đột nhiên phản ứng lại, chỗ này không phải hoàng cung.

Nàng quay đầu nhìn mặt đất hỗn loạn, không biết nói thế nào. Thuỷ Hương cẩn thận đánh giá nàng, thấy nàng bình thường trở lại, mới thở dài một hơi, oán giận nói:" Sương Sương tỷ tỷ, tỷ đây là làm gì a, Đỗ nương biết nhất định sẽ phạt chúng ta."

Sương Sương nghe Thuỷ Hương nói, lại hỏi sang chuyện khác:" Đêm qua Ổ thiếu gia ở phòng hoa nương nào , muội biết không ?"

"Ổ thiếu gia , tỷ nói đến Ổ Tương Đình thiếu gia sao?," nhìn thấy Sương Sương gật đầu liền nói:" Ổ thiếu gia cùng Tống thiếu gia đêm qua uống say, liền ngủ ở chỗ này nhưng mà chỉ ngủ một mình.

Nàng nói đến đây biểu tình có chút kì quái, trong ánh mắt hiện lên vài phần xem thường," Tuyết Tàm tỷ tỷ định tiến vào phòng Ổ thiếu gia nghỉ ngơi, còn chưa có đi vào , đã bị Đỗ nương đuổi đi, còn mắng nàng ti tiện".

Đêm qua hắn không ngủ cùng nữ nhân khác.

Trong lòng nàng cuối cùng thoải mái đôi chút, nếu đêm qua Ổ Tương Đình ngủ với hoa nương khác, sáng nay lại khinh bạc mình, nàng sẽ thấy hắn ghê tởm nhất trên đời.

Đỗ nương đã biết chuyện Sương Sương đập đồ, thấy trên mặt đất hỗn loạn , Đỗ nương cực kì tức giận , trực tiếp phạt nàng một ngày không được ăn cơm. Không ăn cơm cũng được, chỉ là nàng còn phải tập luyện, nhảy xong vũ khúc nàng xụi lơ trên mặt đất , một chút sức lực cũng không có , mắt xẹt qua sao bay đầy đầu, mà nàng còn phải ngâm nước thuốc nữa .

Nước thuốc kia rất kì quái , không nói đến da thịt nàng như da trẻ con, trắng như tuyêt, hơn nữa cực kì mẫn cảm , mới vừa ngâm xong, Thuỷ Hương giúp nàng mặc quần áo, quệt phải eo nàng, khiến nàng nhỏ giọng kêu lên, nàng sợ trong nước có Thôi Tình Dược. Ngâm thuốc liên tục sợ là muốn biến nàng thành kẻ sắc dục .

Sương Sương vì thế cố ý đi hỏi Thiền Y, Thiền Y lại nói:" Năm đó tỷ chỉ được ngâm bảy ngày, làn da trở lên bóng loáng, không có gì khác."

Chẳng lẽ nàng ngâm bốn tháng , cho nên hiệu quả khác nhau?

Thiền Y thấy Sương Sương như đang suy tư điều gì, liền an ủi nàng:" Muội cũng đừng nên nghĩ nhiều như vậy, nếu thuốc kia có phản ứng phụ, sau khi sinh nhật , Đỗ nương sẽ không để muội ngâm nữa, muội không nghĩ ngày sinh nhật ấy , người trong lòng là ai sao?"

" Tính toán cái gì?" Sương Sương hỏi lại

Thiền Y lắc đầu:" Muội không nghĩ người mua muội đêm đó là ai sao? Là cao hay thấp ? Béo hay gầy? Là già hay trẻ? Xấu xí hay mĩ mạo?. Nàng thở dài:" Năm đó , ta cũng giống muội, cái gì cũng không nghĩ đến, nhưng vận khí ta còn may, gặp được người tốt, muội không thể không vì mình mà tính toán, tậ lực tìm người mình thích,".

Thiền Y là người từng trải , cho nên hiểu rõ nhất, đối với một hoa nương mà nói, người nam nhân đầu tiên có bao nhiêu quan trọng.

Sương Sương nghe thấy lời này , sắc mặt liền trắng bệch.

Chung quy sẽ có một ngày , nàng phải tiếp khách.

Không được

Nàng không làm được.

Nàng chính là công chúa Khinh Quốc, làm sao có thể bị nam nhân xấu xí ,tuỳ ý đùa bỡn.

Tuy rằng Sương Sương không muốn nhưng nàng chạy không thoát , Thuỡc Kim Quật đối với hoa nương trông giữ cực kì nghiêm khắc, càng khỏi nói sắp đến ngày bán đấu giá, hiện tại Đỗ nương đem nàng trở thành cây rụng tiền, sẽ không để nàng bỏ trốn dưới mí mắt . Thược Kim Quật ở trên mặt nước , bởi vì sợ hoa nương nhảy sông chạy trốn hoặc tự sát, đừng nói đen khắp nơi có hộ vệ mà dưới nước cũng bố trí nhiều người.

Lúc trước, Sương Sương đòi tự sát, Đỗ nương liền nói rõ ràng cho nàng biết, nếu còn nhảy xuống sông , sẽ thưởng nàng cho hộ vệ đầu tiên bắt được.

Trốn không thoát, cũng không chết được, hiện tại nàng giống như đồ ăn đặt ở trên bàn , chờ khách đến ăn.

Thiền Y khuyên nàng tìm người mình thích, nhưng mà nam nhân đến kỹ viện , có người nào tốt sao?

Đều là cá mè một lứa.

Cá mè một lứa- Ổ Tương Đình rất lâu không xuất hiện. Sương Sương vốn muốn gặp lại hắn, muốn quyến rũ hắn, nhưng hắn lại không đến.

Chưởng sự huấn luyện Sương Sương ngày càng nghiêm khắc, sai lầm nhỏ cũng không được , nàng ấy nói Sương Sương là người đẹp nhất nàng từng gặp, bất luận dung mạo hay thân thể, nàng khen Sương Sương là tuyệt mĩ, Sương Sương là tác phẩm tâm đắc nhất . Trước đây chỉ luyện tập ban ngay, hiện giờ buổi tối cũng phải tập.

Thật vất vả có một ngày chưởng sự có việc bận , Sương Sương liền tránh được nửa ngày luyện tập, rảnh dỗi , nàng liền tìm Thiền Y tán gẫu một chút, ở chỗ này nàng không có bạn, tâm sự với Thuỷ Hương , quay đầu đi , nha đầu đó liền kể cho tất cả mọi người .

Sương Sương đi tìm Thiền Y là buổi chiều, lúc này Thược Kim Quật còn chưa mở cửa , teong tình huống bình thường sẽ không gặp khách nhân, chỉ có lúc đặc biệt mới tiếp khách nhân ở canh giờ này.

Khách nhân ở nơi xa đến , thông thường sẽ cảm thấy một đêm quá ngắn, sẽ dùng nhiều tiền bao hoa nương mấy ngày, trong mấy ngày này, hoa nương phải phục vụ ,bất kể ngày đêm.

Sương Sương đi rìm Thiền Y, phát hiện phòng nàng đóng cửa, khả năng Thiền Y còn đang ngủ, nghĩ đến đây, Sương Sương liền chuẩn bị rời đi, khi ngang qua cửa sổ, lại nghe thấy một thanh âm kỳ quái.

Nàng sửng sốt , liếc về phía cửa sổ, hoá ra cửa sổ khép chưa chặt , nàng ngó vào.

Chỉ thấy Thiền Y ngồi trên bàn, một nam nhân trung niên bụng phệ đứng trước mặt nàng, mà tay nam nhân kia đang mò trong váy Thiền Y.

Nam nhân kia xấu xí như vậy,mà Thiền Y lại cười nhìn hắn, còn chủ động hôn môi đối phương.

Sương Sương che miệng liền quay đầu rời đi, nếu nói lúc trước gặp được Tuyết Tàm đang tiếp khách, khiến nàng đối với việc nam nữ thấy chán ghét, thì hiện tại nhìn thấy Thiền Y chỉ làm nàng phát lạnh.

Mặc kệ trước kia xuất thân như thế nào, bước vào nơi này đều giống nhau.

Chỉ cần khách đưa tiền, các nàng đều phải cười nói mà hầu hạ.

Sương Sương rốt cuộc hiểu rõ lời nói của Thiền Y , mà trong đầu nàng mơ hồ xuất hiện một ý nghĩ, Ổ Tương Đình là công tử giàu có nhấy thành Kim Lăng , nếu hắn nguyện ý chuộc nàng ra ngoài, nàng liền thoát khỏi khổ ải, nhưng phải làm sao Ổ Tương Đình mới có thể nguyện ý chuộc nàng ra ngoài?.

Nàng nhớ tới năm đó Ổ Tương Đình đối với nàng là si mê, và cả sáng sớm nay, hắn cường hôn nàng.

Đây còn không phải là .... , Ổ Tương Đình tuy rằng ghét nàng, chán ghét khuôn mặt nàng, nhưng vẫn không nhịn được bị nàng hấp dẫn sao?

Nửa đời trước của nàng đều là kiêu ngạo, ương ngạnh, nàng chỉ cần nói một câu, cái gì cũng có, nàng nghiêm túc tự hỏi bản thân, tuy nàng là công chúa, nhưng lại chỉ biết đánh người , phạt người, cho nên hiện tại , trong đầu nàng chỉ nghĩ ra một biện pháp. - Mỹ nhân kế.

Nàng muốn đi quyến rũ Ổ Tương Đình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro