Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Tại một bệnh viện tư nhân nổi tiếng của thành phố. Trời đã về khuya. Trên dường bệnh là một chàng trai trẻ, trên người gắn đầy các dụng cụ cấp cứu, tính mạng dường như ngàn cân treo sợi tóc. Các bác sỹ và y tá vô cùng gấp gáp níu kéo tính mạng của chàng trai.
Bên ngoài phòng cấp cứu, một đám người bất an chờ đợi.
" Sẽ không... không qua khỏi lần này thật sao?" Phu nhân lên tiếng vẻ nghẹn ngào.
" Không cho phép nói bậy". Lão nhân tức giận khiển trách.

" Nhưng lần này quả thật không giống những lần trước", phu nhân nhìn vào trong phòng khuôn mặt nhuốm đầy vẻ thê lương bi ai.

"Sẽ chống đỡ được. Thân là con cháu Dương Gia, không cho phép nó yếu đuối, nó tuyệt đối sẽ không đầu hàng. Tuyệt đối không cho phép nó", lão nhân cường hãn nói xong nhưng sắc mặt không giấu nổi khủng hoảng trong ánh mắt.

Thấy tình cảnh trước mắt, lão quản gia đứng cạnh đó từ đầu tới giờ định an ủi lão gia và phu nhân vài câu nhưng chưa kịp mở miệng máy móc lại phát ra tiếng vang dồn dập. Một y tá lao tới ra sức ấn mạnh lồng ngực chàng trai " Dương thiếu gia, Dương thiếu gia"

" Không tốt!! Âu Dương lão gia, Dương thiếu gia, cậu ấy khả năng... Khả năng..."

Mọi người nghe vậy sắc mặt ai nấy đều xám ngoét tất cả đều xông vào phòng bệnh. Khắp không gian tràn ngập vẻ đau thương.

Lúc này, cửa thang máy đột nhiên mở ra. Một cô gái dung nhan tuyệt mỹ xuất hiện.
Nàng thân khoác áo trắng dài tới gót chân, khuôn mặt trắng tinh không vướng bụi trần, khoan thai bước ra. Làn da trắng đôi mắt trong như hồ nước mùa thu cứ hướng thẳng phòng bệnh bước đi từng bước nhẹ nhàng mà như lướt trên mặt nước.
Bên trong phòng bệnh đang tràn ngập không khí bí bách quẫn cùng, nàng điềm nhiên bước vào xem nơi đây tựa như không có người vậy.

" Quá nhiều... Ở đây âm khí quá nặng." Miệng nói, ánh mắt quét bốn phía trong phòng. Thu hồi ánh mắt lại, nàng chuyển hướng đến chàng trai đang nằm trên dường.

" Âm khắc hư mệnh, quỷ xâm nhập, hồn không chừng chưa chết, khó sống lại." Nàng nói nhỏ chỉ mỗi nàng nghe, nhưng ở đáy mắt tràn ngập một vẻ lạnh lùng mà vô tình.

"Tít, tít, tít, tít..." Đường biểu đồ của tim đang chuyển về một đường thẳng. Âm thanh đó như một lưỡi dao sắc nhọn cứa vào ruột gan của mỗi người.

"Mau cứu con ta, bác sĩ." Phu nhân sợ hãi khóc hét lên.

"Con ta không thể chết được." Lão gia phẫn nộ kinh hô.
Bác sĩ vội vàng cấp cứu, nhưng nhịp tim vẫn không thể đập lại được. Mọi người im lặng sợ hãi một lời cũng không dám thốt ra.

Áo trắng nữ tử thờ ơ lạnh nhạt vài giây, tiếp theo, nhẹ nhàng bước vào phòng bệnh, vừa đi vừa giơ ngón trỏ lên, các hạt trên vòng ngân bạch ở cổ tay nàng va chạm vào nhau, phát ra từng trận thanh thúy kêu leng keng.
"Đinh linh đinh linh..."

Mọi người kinh ngạc xoay người, mọi người nhìn chằm chằm nàng vị khách không mời mà đến nhưng lại đồng thời khiến tất cả mọi người nhìn nàng đến ngây ngốc.
"Nàng tiên này là ai?"
"Là tới lấy mệnh tử thần sao?"

Mọi ngu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro