Quỷ sai, theo cách nói của quỷ đầu đại ca, chính là dân chúng trong địa phủ, cũng là một loại chức quan bình thường nhất.
Tại địa phủ sẽ không có tử hồn, tử hồn đều sẽ ở tại Uổng Tử thành chờ kết tội hoặc đầu thai.
Tại địa phủ, đều là quan lại. Mà quỷ sai, tương đương với người làm tạp vụ - thủ hạ của quan cửu phẩm tép riu , cũng chính là chức quan nhỏ đến không thể nhỏ hơn.
Ở quỷ đầu đại ca xem ra, hiển nhiên, từ tử hồn đến quỷ sai tuyệt đối chính là chim sẻ biến phượng hoàng, chỉ trong một cái chớp mắt.
- Quỷ sai muốn làm việc gì ? – tuy rằng hắn nói rất nhiều về địa vị của quỷ sai, ở trong tử hồn là không gì so sánh nổi nhưng ta vẫn không rõ ràng, quỷ sai là làm việc gì.
- Công việc của quỷ sai rất nhẹ nhàng, chính là định hồn thôi.- Đối với nội dung công việc, hắn cũng khinh đạm một câu - ở trước khi quỷ lại đến, phải đem tử hồn định tại trên thân thể, tránh thoát ra đi lung tung quấy nhiễu nhân gian.
- Ta cho rằng thu hồn là công tác của đầu trâu mặt ngựa. – ta nghĩ lại một lúc, quỷ sai có vẻ như là vận chuyển hồn phách đi, nhưng tình huống chân thật thế nào, suy đoán cũng chỉ có đến địa phủ mới rõ ràng.
- Cũng không phải, cũng không phải. – hắn khoát tay – đầu tiên, đầu trâu mặt ngựa hay là hắc bạch vô thường đều là truyền thuyết nhân gian, kỳ thật chính là quỷ lại. Tiếp theo, tử hồn trên đời nhiều như vậy, quỷ lại làm sao bắt được đến đây, nhất là tử hồn nhân loại, một lần không cẩn thận có thể bay xa, rất khó bắt trở về, còn có thể làm hại người bên ngoài. Lúc này liền cần đến quỷ sai, đem tử hồn cố định lại, bọn họ mới có thể nhàn nhã, thoải mái thu hồn.
Có vẻ như chỉ là vì giảm bớt công việc của quỷ lại, đều không phải là trợ thủ của quỷ lại thôi .
- Vì sao lựa chọn ta ? – không lẽ có hình thức rút thăm, vừa lúc ta chạy đến.
- Bởi vì ngươi an phận thủ thường. – Ánh mắt quỷ đầu đại ca nhìn ta khiến ta sởn tóc gáy, quả thực là đối với ta rất vừa lòng.
- An phận thủ thường ? – đây là ý tứ gì ?
- An phận thủ thường qua ngày, mười năm đều tại một nhà xưởng, một vị trí công tác, làm cùng một việc, không có điều động, không chuyển nhà, không nghỉ phép, mười năm như một ngày, đều lặp lại giống nhau như đúc. Nghe ra – cuộc sống rất bi ai.
- Đây là ưu điểm sao ?
- Đương nhiên ! – quỷ đầu đại ca vui mừng vỗ vỗ bờ vai ta – ngươi chính là ta ngàn chọn vạn tuyển, ta đợi ngươi rất lâu.
Lông tơ dựng thẳng lên, chờ ta chết sao ?
- Vì cái gì ?
Không để ý ta lạ thường ánh mắt, hắn tiếp tục nói :
- Bởi vì nhiệm kỳ làm quỷ sai là một trăm năm, nhưng đã rất lâu rất lâu, phải nói là chưa có người nào có thể làm hết một trăm năm. Ta mong đợi ngươi có thể phá kỷ lục này.
- Chưa từng có người làm hết ?
- Không sai, xác suất là một trăm phần trăm. – hắn buồn bã thừa nhận.
Tử hồn sẽ không đổ mồ hôi. Ta cảm thấy, nếu như có thể đổ mồ hôi, ta chắc là đang đổ mồ hôi lạnh.
- Ta…có thể hay không…không làm ?
- Có thể - hai chữ này hắn thốt ra thật nghiến răng nghiến lợi. – Địa phủ không thiếu nhất chính là tử hồn, ngươi không làm đều có tử hồn khác có thể làm. Ngươi có thể lựa chọn đi đầu thai, nhưng là, ngươi thực sự không muốn làm sao ?
- Làm, có gì ưu đãi ? Ta muốn nói là trừ địa vị cao hơn tử hồn ra, còn có ưu đãi gì khác.
Quỷ đầu đại ca nghĩ nghĩ, trong mắt hiện lên tia giả dối.
- Quỷ sai có thể trở về nhân gian, hơn nữa khác với quỷ lại, người bình thường có thể nhìn thấy bọn họ.
Có thể trở về nhân gian ? Ta sững sờ nói nhỏ, hình dung khuôn mặt tiều tụy của mẫu thân trong đầu, nàng hoàn hảo sao?
- Có thể đi lại ở nhân gian?
- Không sai. – hắn vỗ ngực cam đoan.
- Người bình thường có thể nhìn thấy ta?
- Đương nhiên.
- Được, ta đáp ứng ngươi, ta làm quỷ sai.
Ta muốn trở về, chính là nhìn từ xa cũng tốt, xem nàng sống ra sao. Bởi vì trên đời này nàng là thân nhân duy nhất ta không thể bỏ mặc..
- Quá tốt! – quỷ sai đại ca nhảy dựng lên, cao hứng đến quên hết tất cả. Trước mặt ta đột nhiên xuất hiện một bản hợp đồng. Hắn nhấc ngón cái tay phải của ta lên, hướng góc phải phía dưới hợp đồng ấn một cái, một dấu tay màu hồng hiện ra trên giấy. - Liền quyết định như vậy.
Ta mờ mịt ngẩng đầu nhìn quỷ đầu đại ca, phát hiện hắn trở nên tuổi trẻ khác thường, cao lớn khác thường. Loại hưng phấn quá mức như thế khiến ta có dự cảm dường như bị lừa.
*****
Lớp huấn luyện quỷ sai diễn ra trong ba tháng, không bao gồm một tháng thực tập. Địa điểm huấn luyện tại phủ đệ số 321 đại đạo hoàng tuyền. Tháng thứ nhất dạy nội quy địa phủ, tháng thứ hai dạy tu luyện pháp thuật, tháng thứ ba dạy các chú ý định hồn. Lịch học là liên tục, có nghĩa là, tùy thời đều có tử hồn vừa mới chiêu mộ gia nhập, đại khái duy trì trong khoảng mười lăm người, xem như là một lớp học nhỏ.
Cùng ta gia nhập còn có ba tử hồn, là quỷ đầu đại ca mấy ngày trước mời chào tiến vào. Nói đến điều này, nhất định phải thông báo một chút, quỷ đầu đại ca nguyên danh họ Ngô, người khác đều gọi hắn là “ Ngô quỷ đầu”. Bởi vì ta không gặp qua quỷ đầu khác, cho nên vẫn kêu hắn là quỷ đầu đại ca. Quỷ đầu cùng quỷ sai là một loại chức vụ. Nhiệm vụ cùng với “săn người” ở hiện đại không có gì khác nhau, chính là từ trong muôn ngàn tử hồn lựa chọn ra người có tiềm chất đảm đương các chức vụ của địa phủ. Quỷ đầu đại ca phụ trách công tác chiêu mộ quỷ sai, có thể xem đây là chức vụ thấp nhất trong cấp bậc chiêu mộ, nhiệm kỳ ba mươi năm. Nghe nói sau ba mươi năm, hắn có thể chiêu mộ những chức vụ tương đối cao, ví dụ như quỷ lại, trường kế, phán quan linh tinh, cũng xem như là một kiểu lên chức. Thế là, ta ngây ngốc hỏi quỷ đầu đại ca:
- Quỷ sai hết nhiệm kỳ về sau, thăng lên làm gì ?
Hắn sửng sốt thật lâu, tựa như chưa từng nghĩ đến vấn đề này:
- Không rõ ràng, chưa từng có người làm hết, dần dà, cấp trên cũng không quan tâm điều này.
Ta đoán quỷ đầu tiền nhiệm cũng không biết rõ. Ta vạn phần ngột ngạt, từ nay không lại bước vào “thăng quan tửu lâu”. Trong ba tử hồn khác, một người kêu Bạch Hiểu Tiêu, là người Hồ Bắc, ba mươi bảy tuổi chết bệnh, tính cách có vẻ trong sáng, lúc còn sống bị bệnh đến ngột ngạt, bây giờ đối với cái gì cũng hiếu kỳ, muốn làm quỷ sai thử xem rồi mới lo nghĩ đi đầu thai. Người thứ hai gọi là Thang Kỳ, là con cháu bát kỳ thế kỷ trước, tuổi còn trẻ đã bị chết trong chiến tranh nha phiến, may mắn chưa từng giết người, nếu không đã bị chộp tới Uổng Tử thành thẩm tra và phán quyết từ sớm, hắn chưa từng làm quan, chỉ là một binh lính nhỏ, bị quỷ đầu đại ca “quỷ sai cũng là quan” lừa tiến vào. Người thứ ba kêu Chu Tuấn, người triều Thanh, tám mươi tuổi chết già, tự xưng đã mệt mỏi, sống cũng đủ rồi, làm quỷ sai nghỉ ngơi vài năm rồi mới lại đầu thai. Chúng ta bốn người cùng lúc huấn luyện, không tránh được bình thường nói chuyện phiếm vài câu.,Thú vị nhất là cùng Bạch Hiểu Tiêu giới thiệu về cuộc sống tân tiến hiện đại cho hai người kia, khiến bọn họ một phen kinh ngạc xem ta và Hiểu Tiêu căn bản là đến từ hành tinh khác.
Tu luyện pháp thuật cũng không như ta tưởng tượng khó hiểu, cơ bản có thể tổng kết trong năm chữ “lòng yên tĩnh sẽ thành”. Không như luyện võ công, không cần nội lực, lại giống như niệm Phật, luyện được liền tĩnh tâm, dựa vào ngồi thiền vô cầu mà tinh tiến pháp thuật. Người dạy là một vị quỷ đầu cao cấp họ Trương, hắn nói môn này cũng cần thiên phú, cường điệu nói Ngô quỷ đầu là nhân vật không có thiên phú nhất trong số những người hắn đã dạy, bởi vì hắn nóng nảy, tham dục quá mức, giả dối thành tính, khiến ta ưu phiền không yên.
Mãi đến tháng thứ ba ta mới giật mình rõ ràng, quỷ đầu đại ca lúc đó tuyệt đối là lừa dối, ta căn bản không thể gặp lại mẫu thân. Bởi vì “Những chú ý trong định hồn” nói rằng, tuy rằng quỷ sai trong vài không gian song song có quyền lựa chọn phạm vi nhất định, nhưng mệnh lệnh rõ ràng cấm quỷ sai đi đến không gian mình từng sống trong vòng trước sau một trăm năm để tránh quỷ sai lấy công làm tư, xử trí theo cảm tính, phá hoại số mệnh. Ta rốt cuộc không thể trở lại không gian thế kỷ hai mươi mốt.
Biết rõ điểm này, ta giận quá, oán quá, còn đạp quỷ đầu đại ca một đạp, cuối cùng cùng với Bạch Hiểu Tiên ôm đầu khóc rống, tuy rằng không thể nhỏ ra một giọt nước mắt trong suốt. Nàng sẽ không còn được gặp lại con gái, còn ta sẽ không còn được gặp lại mẫu thân.
Cho đến giờ khắc này, ta mới chân chính ý thức được, chính mình đã không còn tại nhân thế. Vốn nghĩ rằng bất quá là thay đổi phương thức tiếp tục lắc lư tại nhân gian, nhưng là yến đạp trên mặt nước không thể không có dấu vết, ta thực sự đã trở thành quá khứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro