Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Trăm Công Ngàn Việc

Lý trắc phi cười khẽ: “Nếu Thái Tử điện hạ bận thật sự, vì sao buổi tối hôm trước còn có thời gian rảnh đi một chuyến đến Lãnh Hương Lâu chứ?”

Nói xong, nàng còn cố ý nhìn thoáng qua Tiêu Hề Hề.

Tiêu Hề Hề đang ở vùi đầu vào đồ ăn, hoàn toàn không nhận thấy ánh mắt của Lý trắc phi.

Lý trắc phi tức giận.

Hai cái tên ngốc này!

Nàng hơi tăng âm lượng lên một chút: “Tiêu muội muội, muội có đang nghe bọn tỷ nói chuyện không?”

Tiêu Hề Hề ngẩng đầu lên khỏi trà bánh, mờ mịt nhìn xung quanh.

Bạch trắc phi thấy thế, nhẹ nhàng mỉm cười: “Tiêu muội muội xem ra là không có nghe rồi.”

Tiêu Hề Hề thật ra cũng không phải hoàn toàn không nghe, nội dung cụ thể nàng vẫn là nghe được đại khái, nàng chỉ là không hiểu lắm đột nhiên những nữ nhân này gọi nàng làm cái gì? Chẳng lẽ là hy vọng nàng cũng có thể tham gia vào cuộc trò chuyện này sao?

Cũng đúng, nếu nàng đã ăn điểm tâm của Bạch trắc phi, dù sao cũng phải hỗ trợ nàng ấy một phen.

Tiêu Hề Hề ngưng thần hồi tưởng.

Vừa rồi các nàng giống như nhắc tới Thái Tử điện hạ, còn nhắc tới trăm công ngàn việc.

Hmmmm……

Tiêu Hề Hề nghiêm túc hỏi: “Lý Vạn Cơ là ai? Tại sao Thái Tử điện hạ lại phải đi với hắn?"

Bạch trắc phi: “……”

Lý trắc phi: “……”

Một chúng phi tần: “……”

Bảo Cầm thiếu chút nữa liền muốn quỳ xuống.

Đại tiểu thư của ta ơi, người xem người đang nói hồ đồ cái gì vậy!?

Sau một thời gian dài tĩnh mịch.

Bạch trắc phi gian nan mà mở miệng phá vỡ sự im lặng.

“Hôm nay gió có chút lớn.”

Trần lương viện ho khan phụ họa: “Đúng vậy, gió lớn quá, vừa rồi cái gì ta cũng chưa nghe được.”

Lý trắc phi dứt khoát nói sang chuyện khác.

“Nghe nói Thái Tử điện hạ buổi săn bắt thiếu chút nữa là bị thương.”

Cái này đề tài này ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Các nàng gấp gáp đem những lời nói hồ đồ vừa nãy gạt đi, mọi người đều thảo luận về chủ đề “Thái Tử thiếu chút nữa bị thương”.

“Các muội biết rốt cuộc là chuyện như thế nào không?”

“Nghe nói là con ngựa bị sợ hãi, khiến Thái Tử điện hạ bị ngã xuống”

“Lần này Thái Tử điện hạ có thể bình an không có việc gì, quả nhiên là may mắn.”

……

Kế tiếp chính là những lời tâng bốc khác nhau của mọi người đối Thái Tử điện hạ.

Tiêu Hề Hề không tham gia vào cuộc trò chuyện này, tiếp tục vui vẻ vùi đầu vào ăn.

Đúng lúc này, tiếng thái giám từ bên truyền đến.

“Thái Tử điện hạ giá lâm!”

Một đám phi tần không nghĩ tới Thái Tử sẽ đến, đều là vui mừng khôn xiết.

Các nàng bằng tốc độ nhanh nhất kiểm tra dung nhan của chính mình một chút, đảm bảo bản thân đã đẹp từ đầu đến chân.

Lạc Thanh Hàn cất bước đi vào Thúy Minh Hiên.

Hôm nay hắn mặc xiêm y màu lam, gió thổi qua, tay áo bồng bềnh, cộng với khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, có một loại khí chất thanh tao, bất cứ lúc nào cũng có thể biến thành tiên tử, đẹp đến mức không giống người phàm.

Bạch trắc phi cùng Lý trắc phi mang theo một chúng phi tần tiến lên chào hỏi.

“Thiếp thân bái kiến Thái Tử điện hạ.”

Hậu viện của Lạc Thanh Hàn có hơn mười mấy mỹ nhân, mập, ốm, cao, thấp đều có.

Mà hắn thân nam nhân một mình đứng ở giữa đàn oanh oanh yến yến này, giống như là Đường Tăng vào nhầm động yêu tinh.

Hắn đứng bất động ở đó, những ánh mắt kia nhìn chằm chằm như muốn đem quần áo trên người hắn lột ra.

Lạc Thanh Hàn nhàn nhạt hỏi: “Các nàng vừa rồi đang nói chuyện gì vậy?”

Trừ Tiêu Hề Hề ra, chúng phi tần đều đồng loạt cứng đờ ra.

Chúng ta có đang nói chuyện gì đâu?

Chúng ta đang nói chuyện ngài vì cái gì muốn đi với Lý Vạn Cơ?

Khụ khụ!

Bạch trắc phi ho nhẹ hai tiếng, thanh âm mềm nhẹ: “Chúng thần thiếp vừa rồi đang nói Thái Tử điện hạ ở buổi săn thiếu chút nữa là bị thương.”

Lý trắc phi trong giọng nói tràn đầy sự lo lắng: “Chúng thần thiếp đều lo lắng cho sự an nguy của điện hạ.”

Các phi tần khác đều gật đầu phụ họa.

"Đúng vậy ạ, Điện hạ nhất định phải bảo trọng thân thể.”

Bạch trắc phi lại ho lên hai tiếng, bộ dáng không thoải mái.

Lạc Thanh Hàn nhìn về phía nàng: “Nàng lại sinh bệnh rồi?”

……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro