Chap 7+8 :
chap 7 : Xác sống không đáng sợ
Chap 8 : giấy bán thân 3 ngàn tệ
Khi cả hai chúng ta ngồi vào , mỹ nữ tiên sinh bê một ấm trà thơm phức, hít xâu một hơi , hương thơm lan tỏa khiến tâm thần thả lỏng .
" Oa , trà thơm quá "
Ta nắm chặt chun trà ánh mắt tỏa sáng như bóng đèn nhìn chằm chằm bình trà thơm phứt .
" Trà này có thể định thần "
Vương Linh hớp một ngụm trà trong tay nói
"Thật chăng !! dù sao hôm nay thần kinh của tôi cũng không ổn "
Ta thích thú quan sát lại một vòng quanh phòng, vẫn chưa quên được cái chuông đằng sau . Vì tính tò mò , ta ấn thử ............
"KHÔNG ĐƯỢC"
Ta nghe tiếng thét của Qủy tiên sinh thì giật bắn cả người lên
" A , có chuyện gì chứ "
Ta nhìn Qủy tiên sinh khó hiểu
Bây giờ ta mới hiểu vì sao đó >< huuu , cái quái gì thế này ??! xác ướp , cương thi , không!! tệ quá , ta nhảy dựng lên nhào vào lòng hắn , run bần bật .
Xin lỗi vị vừa chui ra khe cửa đó , huynh có thể đi bình thường một tý không , run T^T. Mời huynh nhặt lại mấy mãnh vụng rớt xuống sàn nhà được không, đừng nhìn ta cười
Hé mắt nhìn
"A AAAAAAAAA , Tôi muốn về , tôi không đói bụng nữa huuuuuu"
Miệng hắn còn đang nhai gì đó, vị huynh đài này đang ăn cái gì đen đen loắn ngoắn , lắm lúc còn bị rớt xuống vài con , chúng thân hình nhỏ nhắn , đen thui , có chân nhỏ , có con còn bị mất cái đầu , nhưng chúng vẫn sống , vẫn sống đó , huuuu
Vương Linh ý cười chớp động trong mắt , thần thái hưởng thụ , trong lòng nhuyễn ngọc ôn hương . Đôi lúc vỗ về , nhưng tuyệt đối là không nói gì . Anh liếc mắt nhìn vị trước mặt còn đang nhai thứ ghê tởm kia , trong như đang hưởng thụ mỹ vị nhân giang, bồn máu trong miệng đôi lúc nhỏ xuống sàn nhà .
Dương Gia sẽ không nghĩ rằng , vị ở sau có thể còn an toàn hơn là vị ở bên . Người ta nói , thứ đang sợ không phải đáng sợ nhất , đáng sợ nhất là mình không biết tên bên cạnh nguy hiểm nhất . :v
Nguy hiểm luôn tìm tàng ở nơi bạn không để tâm nhất .
Vương Linh ôm cô trong lòng , mùi hương trên cơ thể cô đang kích thích vị giác của anh . Anh thật sự muốn nuốt sống cô , nhìn cô run rẩy , anh cảm thấy thật thành tụ, dù rằng nỗi sợ của cô là từ kẻ khác gây ra .
Anh cũng tự tin rằng , sẽ không lâu sau đó , anh cũng làm cô hiểu cái gì gọi là sợ hãi .
" TÔI MUỐN VỀ NHÀ ĐÓ ĐẠI CA "
Dương Gia tức giận cắn vào bờ vai lạnh lẽo của anh , biểu thị cô đang rất tức giận .
"Nhưng người ta rất đói bụng ..."
giọng đáng thương của ai đó quanh quẩn bên tai cô
"BÀ NÓ , TÔI MẶC KỆ , TÔI MUỐN VỀ NHÀ"
càng nói lớn tiếng , Dương Gia cảm thấy có thể ép nỗi sợ hãi trong lòng đi một cách triệt để .
"Nhưng mà ~ "
"Bà Nó , còn nhưng gì nữa "
ta biết ta đang mắng người lung tung , à không quỷ lung tung , ta không có can đảm nhìn lại phía sau , chỉ biết túm lấy Qủy tiên sinh kéo ra cửa . Chỉ là không thành công thôi T^T
Mỹ nữ tiên sinh chặn đường chúng ta, mở ra chức nghiệp của cô ta , làm một loạt động tác chuyên nghiệp nhất có thể , là rút một tờ giấy trắng và một dãy con số ngất ngưỡng .
" Bà nó , 3 ngàn ??!!! đi ăn cướp đi , tôi cũng chưa được ăn gì "
Ta muốn tự sát, không ta muốn đốt quán này , làm ăn thiếu đạo đức =7=
Vương Linh kéo tay cô lại , bàn tay lạnh lẽo nắm chặt tay cô , làm Dương Gia cảm thấy rất an tâm .
Ta nhìn hắn
" Ghi nợ "
Ta há hốc miệng ,nhìn hắn ném thứ gì đó cho mỹ nữ , như thế là đã được tha đi T^T , Qủy tiên sinh thật lợi hại .
"Này , anh vừa ném cho cô ta thứ gì đó ? "
" giấy bán thân "
"Hả ??!! anh muốn bán thân sao ? người ta có nhận không, anh là quỷ mà , anh vì tôi mà bán thân sao >< , anh thật tốt quá , nhưng có 3 ngàn thật là không đáng, mà trị giá của một con quỷ chỉ 3 ngàn tệ là có thể mua được sao?!! mà bữa này lại do tôi mời , tôi cảm thấy mình thật có lỗi với anh . "
Nghe cô lẫm bẫm một cách không ý thức , mà càng nói mặt anh lại càng đen , cái gì anh chỉ đáng giá 3 ngàn ?!!!
Vương Linh đứng lại quay mặt đối diện với cô
" Nếu ái náy thì .... " Anh hơi cúi đầu nhìn cô , ngón tay luồng qua từng kẻ tóc cô , rồi đặt nó sau gáy đỡ lấy đầu cô , nụ hôn lạnh lạnh lướt nhẹ qua môi cô , nhìn cô đứng ngây ngốc, anh đứng thẳng người dậy , cho hai tay vào túi quần , tầm nhìn không giao động quan sát cô .
Dương Gia trừng lão đại , cảm giác lạnh lạnh trên môi , tuy không phải gọi là hôn thật nhưng làm tim ta đập loạn xạ , chỉ là chạm nhẹ môi , càng khiến người ta quyến luyến hơn , hắn hôn ta nhưng không bất ngờ cũng không có tính xâm chiếm . Cảm giác này thật khó tả .
Qủy tiên sinh hôn ta =v= , hắn hôn ta , hắn hôn ta , trong đầu Dương Gia lúc này chỉ toàn một câu hắn hôn ta . Liếm đôi môi vừa bị quỷ tiên sinh chạm ....
"Cô là đang quyến rũ tôi... hm~ "
Vương Linh nhìn thấy cô liếm cánh môi , anh đè thấp giọng nói , đầu lại một lần nữa cúi sát nhìn cô , thỏ thẻ bên tai cô , không khí ái muội , mùi vị này làm người khác dồn nén .
phân cách tuyến ~~
Ta là tên phá đám :v
Quần chúng part 3
Dương Gia :............* ném gạch*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro