Chap 4 : Lợi hại nhất là vô tội
Ta hít thêm vài cái , rồi ngẩng đầu lên
" Nè , ra ngoài chiến thôi "
Vương Linh cho cô kéo anh đi xuống nhà.
Dương Gia mang chiếc xe yêu quý của mình ra ngoài , chiếc xe hai bánh bong bong trên đường , ngồi phía sau là con quỷ .
" Nè , tại sao anh không bay ?"
Vừa lái xe , ta không quên hỏi , mắt vẫn nhìn phía trước.
" Tại sao phải vận động "
Ta cảm thấy lỗ tai hơi ngứa
" Nè , anh làm gì thế , ngứa quá"
Vương Linh dựa càng gần , mùi vị bạc hà lan toả quanh quẩn bên chóp mũi cô . Anh cố ý dùng hơi thở quấy rối cô .
" Ngứa sao ? Có cần tôi giúp không"
Vương Linh âm thầm cười , ngón tay lạnh lẽo rãi trên lỗ tai hồng thấu của cô.
" A ...."
Két ~~
" Anh làm gì thế ?!! "
Ta quay lại trừng mắt nhìn hắn
Vương Linh nhìn hai má đỏ ngất đến cổ trắng ngần , hai mắt vô tội nhìn cô.
" Tôi nghe cô bảo ngứa, nên tôi mới giúp cô rãi "
Ta trành mắt nhìn hắn, cố gắng nhìn ra sự giả dối trong đó, nhưng chỉ thấy hai mắt vô tội đáng thương. Ta quay mặt lên , hừ hừ , không được đỏ mặt, hắn là đang giúp mi đó >.<
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro