Chương 51: Kĩ xảo giao tiếp
Lúc nghe thấy tiếng khẩn cầu trùng điệp hư ảo, do chênh lệch múi giờ, Klein đang tham gia tiệc tối của gia đình Portland Moment.
Bữa tiệc bắt đầu từ bảy rưỡi, kéo dài đến chín rưỡi tối, thậm chí còn đến mười giờ, là bởi vì tổng cộng có hơn hai chục món ăn như đồ khai vị, canh, đồ ăn phụ, món khai vị, món chính, rau củ, hoa quả, món tráng miệng ngọt.... Nhóm người hầu nam phải bưng lần lượt từng loại theo thứ tự lên bàn, phải ăn hết thì mới đổi món mới, tuyệt đối không được để bàn ăn bừa bãi ngổn ngang, mà giữa mỗi lần bưng đồ ăn lên còn phải chừa thời gian cho khách nói chuyện phiếm, các quý ông chủ động giao lưu với phụ nữ ở bên tay phải mình.
Tóm lại bữa tiệc khá phiền toái và mệt mỏi, ngay cả việc đồ ăn nào uống với rượu gì cũng phải chú ý. Nhưng mùi vị cũng khá vừa miệng...
Klein nhân cơ hội món thịt dê non nướng được thay mới, nói với quý bà Willis ở bên cạnh: "Xin lỗi, tôi phải đi vệ sinh."
Sau đó anh đứng lên, đặt tay phải lên ngực, hơi cúi người, thăm hỏi các vị khách khác, rồi rời khỏi bàn ăn, đi vào một phòng vệ sinh trên tầng hai.
Sau khi đi vào, anh khóa trái cửa, lập tức đi nghịch bốn bước, tiến lên phía trên sương mù xám.
"... Lời cầu nguyện của 'Người Treo Ngược', anh ta hi vọng mình giúp đỡ anh ta nhận được thiện cảm của hải quái Obnis, vì chuyện đó mà bằng lòng thu thập mười lăm trang nhật ký Roselle, hoặc là giúp mình một việc có giá trị tương đương... Tiến độ của anh ta cũng không chậm đâu..." Klein ngồi ở vị trí của Kẻ Khờ, khuếch tán linh tính ra, chạm vào ngôi sao đỏ thẫm đang không ngừng mở ra co vào.
Anh suy tư vài giây rồi nói:
"Điều tra về toàn bộ thượng tá của Feysac đã tham gia cuộc hải chiến Konotop năm 1338."
Là chuyên gia về lịch sử, từ chỗ linh hồn của vị 'Người Thẩm Vấn' kia, biết được người này chết trong tay người Feysac ở ngoài khơi vào năm 1338, Klein lập tức hiểu rõ trận hải chiến tương ứng.
Năm 1338, quan hệ giữa Loen và Feysac rất căng thẳng, thỉnh thoảng còn có xung đột, nhưng trận chiến xuất hiện quan quân cấp tá tử vong thì chỉ có một, đó chính là cuộc hải chiến nổ ra ở phía Đông Balam, Konotop.
Mà trong một hạm đội của Feysac, số lượng thượng tá chắc chắn không nhiều lắm!
...
Trong làn nước biển sâu thẳm nặng nề, Alger Wilson nhìn thấy màn sương mù xám trắng vô biên vô hạn, nghe ngài Kẻ Khờ đáp lại.
Điều tra về toàn bộ thượng tá đã tham gia cuộc hải chiến Konotop của đế quốc đế quốc Feysac năm 1338... Ngài Kẻ Khờ chú ý đến nhân vật nhỏ bé ấy làm gì? Trong này liên quan đến bí mật lớn? Trong lòng Alger nghĩ đến đó, sau đó không hề do dự trả lời ngay: "Nguyện vọng của ngài chính là ý chí của tôi."
Nhiệm vụ kiểu này khá khó khăn và phức tạp đối với anh, nhưng không tính là nguy hiểm, hiện giờ anh có thể tiếp nhận được.
Sau khi trả lời, Alger lại nghe thấy giọng nói trầm thấp của ngài Kẻ Khờ: "Ngươi có thể quay lại gần mục tiêu rồi."
Thế này là giải quyết rồi? Không hổ là ngài Kẻ Khờ! Sau khi nắm được quyền lực, ngài ấy còn giống một vị "Hải Thần" hơn cả Kalvetua, sức mạnh của ngài không chỉ giới hạn ở Quần đảo Rorsted! Alger vô cùng vui mừng, trịnh trọng nói lời cảm ơn, sau đó gập thắt lưng, duỗi hai chân ra, quay lại, một lần nữa lặn sâu xuống.
Chỉ một vài phút, anh đã quay về ngọn núi lửa dưới đáy biển. Nhìn vào miệng lỗ khổng lồ đen ngòm, dòng nước hỗn loạn chảy xung quanh, những xúc tu đang ngoe nguẩy, anh vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
Tuy Alger tin rằng ngài Kẻ Khờ đủ mạnh mẽ, đủ khủng khiếp, là một vị cổ thần đang sống lại, nhưng sau khi thấy cảnh tượng ấy, vẫn trở nên thận trọng hơn theo bản năng, dè dặt tiến về phía trước.
Anh bước đầu nghi ngờ Obnis vung ra vô số xúc tu là để chào đón mình.
Mà Klein lúc này đang ở phía trên sương mù xám, cầm Quyền Trượng Hải Thần, hơi nhíu mày.
"Từ chối trao đổi với "Hải Thần", thậm chí còn ghét cảm giác đó, không muốn thể hiện thiện chí..." Anh lẩm bẩm trong hơi thở, vẻ bực bội.
Vừa rồi anh đã thất bại khi mượn sự ảnh hưởng của người cầu nguyện đối với hải vực xung quanh!
Không biết vì sao, hải quái Obnis rất bài xích loại năng lực phi phàm thân thiện sinh vật biển này.
Thông qua hình ảnh của người cầu nguyện, Klein nhìn thấy các xúc to khổng lồ co rúm lại dữ dội, anh cảm nhận được mục tiêu đang giận dữ, nó muốn xé nát tất cả các sinh linh cả gan tới gần mình.
"'Người Treo Ngược' đến rồi, đến rồi..." Khóe miệng Klein giật một cái, anh quyết định đổi cách khác.
Anh giơ cao Quyền Trượng Hải Thần, để những viên đá quý màu xanh lam bên trên lần lượt sáng lên, phát ra hào quáng chói lòa!
Ngay sau đó, anh truyền khí tức bạo ngược của "Tia chớp gió bão" ra ngoài, thi triển lên người hải quái Obnis.
Những xúc tu khổng lồ đang vùng vẫy dưới đáy biển đột nhiên khựng lại, tiếp đó rơi xuống dưới, dán chặt vào nền đất. Trong hang động đen ngòm, vô số đốm sáng màu xanh lục đếm không xuể hiện lên.
Trong tiếng ầm ầm chói tai, một con quái vật khủng khiếp có thể nuốt trọn một con thuyền buồm chui ra, cơ thể to lớn giăng kín hoa văn màu đen của nó vặn vẹo, có ba cái đầu, phía bên trên đều có mấy chục con mắt, mỗi con mắt đều tự động phát ra ánh sáng màu xanh lục!
Con quái vật này lập tức nằm rạp xuống, ngoan ngoãn như chó săn nuôi trong nhà.
"Quả nhiên, giao tiếp cần phải có kỹ xảo." Klein hài lòng gật đầu, lại sử dụng năng lực phi phàm thân thiện sinh vật biển kia, dựa vào việc giao lưu về phương diện tinh thần, để ba cái đầu của hải quái Obnis cùng mở miệng.
Điều này làm cho trước mặt Alger lại mọc thêm ba cái "hố" sâu hoắm, mỗi một cái hố đều lớn đủ để một chiếc thuyền buồm đi qua.
Ca ngợi ngài "Kẻ Khờ"... Alger nhìn hình ảnh "rộng lớn" trước mắt, nhịn không được thầm nói một câu.
Anh không có thời gian để lãng phí, chọn cái đầu chính giữa, sau đó nhanh chóng bơi vào.
Trong tầm mắt của Alger nhanh chóng xuất hiện một đường hầm quanh co khúc khuỷu, vách tường tạo thành từ máu thịt, rộng đến mức có thể so với boong tàu trước của Kẻ Báo Thù U Lam.
Ùng ục...
Dòng nước tuôn ào ào vào bên trong, dọc theo đường hầm tiến vào nơi sâu nhất, Alger vội vàng nắm bắt cơ hội, lao vào trong.
Bỗng nhiên anh dường như quay về thời điểm vừa mới trở thành 'Thủy Thủ', trong lúc chiến đấu với sóng biển cuồn cuộn, bị ngâm nước đến mức đầu choáng mắt hoa, khó mà sống nổi.
Đợi đến khi Alger sử dụng năng lực phi phàm, rốt cuộc cũng giữ vững được thăng bằng, thì anh đã ra khỏi đường hầm máu thịt kia, bị nhốt trong một thế giới trống trải tối đen như mực, dưới chân có cảm giác dính dấp, bốn phía sộc lên mùi tanh ngòm.
Gần một giây sau, Alger phát hiện ra chất lỏng ở nơi này đang ăn mòn mình, vội vàng tạo ra một lớp màng nước, để nó phình to ra, hóa thành một quả cầu trong suốt.
Anh biết mình đã tiến vào bụng của Obnis, dứt khoát lấy mấy thứ chai lọ đã chuẩn bị từ trước để trong người ra, bắt đầu điều chế ma dược.
Từng nguyên liệu phụ trợ được rót lần lượt vào trong miệng bình kim loại, trộn lẫn với nhau tạo thành một thứ chất lỏng màu lam đậm. Sau đó một con "sứa" trong suốt như bị bao bởi nước biển xanh được Alger cẩn thận thả vào.
Tiếng ca từ nơi xa xăm vọng lại, lúc réo rắt lúc khoan thai, chất lỏng trong miệng bình kim loại không còn chút bọt nước và gợn sóng nào, tối đen, bình lặng giống như cảnh biển trước cơn bão.
Tâm trạng của Alger bình tĩnh lại, làm một lần minh tưởng, tiếp đó cầm lấy bình kim loại, uống ừng ực ma dược 'Hải Dương Ca Giả' ở bên trong.
Anh cảm thấy chất lỏng lạnh lẽo và tê dại lướt qua thực quản mình, rơi xuống dạ dày, dùng cách thức không thể tưởng tượng nổi khuếch tán ra từng tế bào.
Giờ phút này, Alger loáng thoáng nghe được vô số âm thanh, chúng đến từ toàn bộ sinh linh ở hải vực này, nhưng bị thân thể của hải quái Obnis cản lại khá nhiều, cho nên không được rõ ràng lắm.
Thình Thịch! Thình Thịch! Thình Thịch!"
Alger cảm thấy trái tim mình đập dữ dội, đẩy máu ra bên ngoài, linh tính và sóng âm, cải tạo dây thanh và linh hồn của mình.
Anh không kiềm được mở miệng, phát ra một tiếng thở dài thật lớn.
Trong tiếng thở dài, Alger cảm thấy linh thể của mình hơi rách ra một chút, theo sóng âm khuếch tán ra bên ngoài. Đầu tiên chúng khiến làn da mọc ra lớp vảy loang lổ, sau đó kéo ra những sợi gân thịt dài giống như xúc tu đang quẫy đạp.
Sóng âm mang theo mảnh vỡ linh thể tiếp tục đi ra bên ngoài, tiếp xúc với chất nhầy trong bụng hải quái Obnis, bắn ngược trở về một cách kỳ dị, một lần nữa nhập vào cơ thể Alger.
Một lát sau trạng thái gần như mất khống chế của Alger được kiểm soát, anh vội vàng nắm lấy cơ hội, chẳng hề xấu hổ mà cất cao giọng hát, muốn trút toàn bộ sóng âm vô hình mà cơ thể đang cố gắng chống đỡ ra ngoài.
Tiếng hát thô kệch, hỗn loạn, không giai điệu, mang theo cảm xúc như một thứ kim loại nặng vang vọng ra ngoài, mang theo rất nhiều mảnh vỡ linh thể, sau đó tất cả đều bị chất nhầy trong bụng hải quái Obnis bắn ngược trở lại.
Trong quá trình đó, Alger giống như vật liệu trong lò luyện sóng âm, từng bước được mài thành hình.
Rốt cuộc anh đã tìm về toàn bộ quyền kiểm soát đối với cơ thẻ mình, bước đầu thu lại linh tính đang lan tỏa dữ dội ra bên ngoài.
Cuối cùng, Alger khép mắt lại, không nén nổi nụ cười trên mặt.
Anh đã hoàn thành bước đầu của mục tiêu nhiều năm, tấn thăng thành 'Hải Dương Ca Giả'!
Thêm khả năng khống chế tia chớp ở cấp thấp, thiên phú hoạt động dưới nước tốt hơn, toàn diện hơn, lâu dài hơn, cùng năng lực dùng tiếng hát tác động đến mục tiêu... Loại năng lực cuối cùng bởi vì tính chất đặc biệt của mỗi cá nhân khác nhau sẽ sinh ra các hiệu quả khác nhau. Một loại là dùng tiếng hát tuyệt vời để làm nhiễu linh thể của địch, khiến hắn xuất hiện trạng thái thất thần hoảng hốt, hoặc là nâng cao sức mạnh bộc phát của bản thân. Một loại là mô phỏng tiếng sấm, khiến người ta kinh hãi. Một loại thì dựa vào tiếng hát khó nghe, lộn xộn để khiến kẻ địch bực bội, mất đi lý trí... Alger xem kỹ trạng thái của mình, vẻ mặt có phần kỳ quặc.
Anh nhanh chóng gạt bỏ những suy nghĩ này, cầm lấy đồ đạc của mình, bơi ngược ra miệng hải quái Obnis, sau đó khẽ gõ để đối phương mở miệng ra.
Cái miệng đang ngậm chặt đột nhiên gầm rú, phun tất cả những gì trong miệng ra.
Alger chớp mắt giống như rơi vào giữa không trung, suýt chút nữa đâm vào một con cá mập.
Sau một phen hoảng loạn, anh trồi lên mặt nước, bơi về phía chiếc thuyền Kẻ Báo Thù U Lam.
Đến khi bóng dáng chiếc thuyền Kẻ Báo Thù U Lam hiện ra trong mắt anh, anh mới chính thức thở phào một hơi.
Vấn đề mà Alger lo lắng trước đó chính là khi mình tấn thăng, Kẻ Báo Thù U Lam đột nhiên xuất hiện dị thường.
Tuy một hai tiếng đồng hồ không phải là vấn đề gì lớn, nhưng trên thế giới luôn tràn ngập những chuyện bất ngờ.
...
Klein sau khi nhận được lời cảm ơn lần thứ hai của 'Người Treo Ngược', đã trở lại thế giới hiện thực, rửa tay rồi lau khô, ra khỏi nhà vệ sinh, đi về phía phòng ăn.
Mùi thơm của thức ăn lại chui vào mũi anh, anh thong thả hít vào một hơi, nở nụ cười quay lại chỗ ngồi của mình, vừa hỏi han, vừa ngồi xuống.
Lúc này, bữa tiệc đã đến giai đoạn ăn đồ ngọt.
Xem ra mình đã ở trong nhà vệ sinh hơi lâu... Hi vọng sau hôm nay đừng có lời đồn Dwayne Dantes bị táo bón... Klein lặng lẽ tự nhủ hai câu, mỉm cười nói với quý bà Willis bên cạnh:
"Lúc còn trẻ, tôi đã từng nếm qua rất nhiều thức ăn kỳ lạ ở Nam đại lục, trong đó có một thứ tên là mâm xôi Tenet, hương vị của nó rất giống bơ lạt, giống mấy thứ ở trên món tráng miệng ngọt này."
Anh khéo léo giải thích nguyên nhân lần này mình quay lại bàn lâu như vậy, đó là vì thời trẻ không cẩn thận làm yếu ruột.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro