Chương 45: Thiết lập bệnh hoạn và điên rồ
Chiều thứ sáu, Klein giả bệnh không đi salon văn học mà một lần nữa lên phía trên sương mù xám.
Trước mặt anh đặt một cuốn bút kí màu xanh đồng to bằng bàn tay, nhìn từ bề ngoài có vẻ rất cứng rắn, là vật do 'Ma Thuật Sư' Fors cung cấp - Bút Ký Lữ Hành Lehmanor.
Mở ra một tờ trong quyển bút kí nhưng càng giống với sách ma pháp này, Klein nhìn tờ giấy màu sắc khô vàng, nâng tay triệu hồi Quyền Trượng Hải Thần từ trong đống tạp vật tới, nắm trong bàn tay.
Anh một bên đưa một phần linh tính vào Bút Ký Lữ Hành Lehmanor, làm nó phát ra ánh sáng không quá rõ ràng, một bên để cho đám bảo thạch màu xanh lam được đính trên đỉnh cây trượng ngắn bằng xương trắng lần lượt phát ra hào quang sáng ngời.
Trong thanh âm đoàng đoàng làm cho người ta ê răng, từng tia chớp trắng bạc bỗng nhiên hiện lên, thô to dữ tợn, giương nanh múa vuốt, đan vào cùng nhau, hình thành cảnh tượng như gió bão ập tới.
Cùng lúc đó, trên tờ giấy khô vàng của Bút Ký Lữ Hành Lehmanor, những phù hiệu phức tạp nhanh chóng được phác thảo, nằm đè lên nhau, dung hợp lẫn nhau, dần dần thành hình.
Đúng lúc một tờ này sắp biến thành màu trắng bạc, từng con rắn bạc bắn ra, phá huỷ toàn bộ hoa văn, gần như không để lại gì!
Lại thất bại... Klein không một tiếng động thở dài, lại lặp lại quá trình vửa rồi.
Đây không phải lần đầu tiên anh thử, từ tối thứ tư lấy được Bút Ký Lữ Hành Lehmanor, anh đã thường xuyên tiến vào phía trên sương mù xám, dùng năng lực của Quyền Trượng Hải Thần, thử hết lần này tới lần khác, cho đến khi linh tính gần cạn kiệt, không thể không quay về thế giới hiện thực nghỉ ngơi.
Trong quá trình này có thất bại, cũng có thành công, Klein dựa vào thử nghiệm liên tiếp, rốt cuộc đi tới một bước cuối cùng, đó chính là ghi lại "Tia chớp gió bão" mình mong ước từ lâu!
Đây là năng lực của Bán Thần con đường 'Thủy Thủ'!
Trước lần thất bại vừa rồi, Klein đã thất bại gần hai mươi lần, vận may có thể nói là rất kém.
Thất bại, lại thất bại, thất bại nối tiếp thất bại, cho tới lần thứ năm, anh vui sướng nhìn màu trắng bạc đã nhuộm khắp tờ giấy khô vàng, để cho phù hiệu phong cách cổ xưa, thần bí, cực kỳ phức tạp ở trên đó đồng thời co rụt vào trong, kết nối thành đồ án kỳ lạ làm cho người ta chỉ nhìn thấy đã có cảm giác bị tia chớp bổ trúng.
"Phù... Cuối cùng cũng thành công." Klein dùng ngón tay vuốt phẳng tờ giấy, thở ra một hơi thật dài.
Anh lật lật Bút Ký Lữ Hành Lehmanor, thưởng thức thành quả.
Trong hai ngày nay, anh cũng không hoàn toàn chỉ chăm chăm vào "Tia chớp gió bão", còn ghi lại hai loại năng lực cấp Bán Thần khác, một là dẫn ra một chút lực lượng của không gian thần bí phía trên sương mù xám hình thành "Người Giấy Thiên Sứ", cái này có thể sử dụng để quấy nhiễu bói toán và tiên tri, một là năng lực "Lốc xoáy" của Quyền Trượng Hải Thần.
Lúc ghi lại chúng, vận may của Klein không tệ, một cái làm chín lần, một cái làm mười hai lần đã thành công.
Về phần năng lực phi phàm không đạt đến danh sách 4 như "Phi hành", "Lướt đi", "Sét đánh", đều chỉ cần hai lần, cho nên Klein làm nhắm chừng tràn đầy cả một quyển.
Bản sách ma pháp này đối với người phi phàm hoang dại thì thật ra không đặc biệt hữu ích, cần thời gian dài và sự kiên trì đáng kể mới có thể ghi lại đủ số lượng năng lực hữu dụng, hơn nữa vượt qua danh sách 6, xác suất thất bại sẽ gia tăng, không còn dễ dàng như trước... Tuy nhiên, lĩnh vực thần bí có 22 con đường, mấy danh sách đầu tiên chỉ cần phối hợp năng lực tốt, xử lý danh sách 5 cũng không có gì kì lạ... Klein khép lại Bút Ký Lữ Hành Lehmanor, thầm cảm thán vài câu.
Theo anh thấy, quyển sách ma pháp này đối với người phi phàm hoang dã có thể nói là tương đương với bán thần khí, giai đoạn trước khi thành hình tuy khó khăn hơn Đói Khát Quằn Quại, nhưng khi phối hợp tốt khiêu chiến vượt cấp sẽ là khá bình thường. Tuy nhiên, nếu ở trong tay người phi phàm có thế lực lớn ủng hộ, tác dụng của Bút Ký Lữ Hành Lehmanor sẽ trở nên khoa trương, gần như bug, bởi vì nó có thể ghi lại năng lực Bán Thần!
Chỉ cần nguyện ý, Bán Thần có thể lặp lại sức mạnh hết lần này đến lần khác, mà Đói Khát Quằn Quại thì không nuốt được Bán Thần, đến cả 'Người Chăn Cừu' chính quy, muốn chăn thả một tồn tại danh sách cao cũng cực kỳ khó khăn. Thứ nhất là không có tài nguyên, thứ hai là bản thân dễ dàng vì vậy mà mất khống chế. Trưởng lão Thành Bạch Ngân Lovia, cũng nhờ vận may quá tốt mới có thể chăn thả được ác linh tương đương danh sách 4... Klein nghĩ đến đây, đưa ánh mắt nhìn tới viên đá màu xanh, bề ngoài của nó gồ ghề, tràn ngập dấu vết bị lửa thiêu, đúng là viên đá xuyên qua linh giới mà 'Ma Thuật Sư' Fors cung cấp.
Có Bút Ký Lữ Hành Lehmanor và viên đá, cộng thêm bùa chú Kẻ Cắp Vận Mệnh cùng con rối 'Oan Hồn', cho dù xung quanh ngài X có Thánh giả bảo vệ, mình cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, sau đó thong thả rời đi... Klein xoa xoa thái dương, quay về thế giới hiện thực, bố trí nghi thức thỉnh cầu ban cho, lấy ra vật phẩm tương ứng.
Chuẩn bị xong xuôi, anh đi tới chỗ mặt kính, nhìn bản thân mình, cố gắng biến hóa sao cho bề ngoài có vẻ tiều tụy.
Dùng xong bữa tối, Klein lấy cớ thân thể không được thoải mái mà về phòng.
Nhìn cảnh đêm vài phút, anh lấy ra từ ngăn kéo một cái gương to chừng bàn tay, đặt nó xuống gối mềm mại và đàn hồi.
Tiếp theo, Klein tới gần, để mặt kính mặt chiếu rọi ra Dwayne Dantes mắt lam sâu thẳm, thái dương hoa râm.
Anh lập tức đứng dậy, lui về phía sau mấy bước, mà trên giường bỗng nhiên xuất hiện một Dwayne Dantes khác!
Qúy ngài này mặc áo ngủ tơ lụa tối màu, dựa đệm, tay cầm cuốn sách, ánh mắt nửa khép, giống như nghỉ ngơi lại giống như đang suy tư.
Không tệ, ảo thuật mặt kính không kém hơn ảo thuật người giấy... Klein trở lại bàn, cầm lấy bút máy, vẽ trên giấy phù hiệu kì dị hỗn hợp giữa "bí ẩn" và "nhìn trộm".
Sau giấy phút yên tĩnh ngắn ngủi, Dwayne Dantes trên giường đột nhiên mở mắt, cười nịnh nói:
"Chủ nhân vĩ đại, người hầu hèn mọn, trung thành của ngài, Arrodes đã đến!"
Không thể không nói, chỉ sợ Klein cũng không thể khống chế gương mặt Dwayne Dantes nở nụ cười như vậy... Klein thầm than một tiếng, thiếu chút nữa quay đầu nhìn tới một bên khác.
"Tốt." Anh nhẹ nhàng gật đầu, tán dương một câu.
Anh cũng không phân phó gì, đội mũ dạ tơ lụa, từ ban công trượt xuống lầu một, dọc theo con đường mòn của khu vườn, từ số 160 phố Boklund đi ra ngoài, trong quá trình này, anh không quên quan sát cửa sổ.
Tay phải đè mũ dạ xuống, hai chân bước đi trên con đường, Klein ngẩng đầu, mà khuôn mặt cùng hình dáng của anh không biết từ khi nào đã xảy ra biến hóa, tóc đen mắt nâu, khuôn mặt gầy yếu, góc cạnh rõ ràng.
Đây là nhà mạo hiểm điên cuồn Gehrman Sparrow bị các nước treo thưởng 50.000 bảng!
Buổi săn bắn, sắp bắt đầu.
...
Khu Cherwood, Xio đang muốn đi ra cửa đến khu Đông tham gia tụ hội người phi phàm của ngài X thì bị Fors ngăn cản.
"Cậu muốn ra ngoài thu thập tài liệu à?" Xio cân nhắc từ ngữ một chút rồi hỏi.
Fors vén mái tóc nói:
"Không, là kiếm tiền!
"Trước đó mình tiếp nhận một nhiệm vụ, đó là giúp người ta tìm kiếm bụi còn lại sau khi quỷ hồn trôi đi. Cậu biết không, trong nghĩa trang căn bản không có quỷ hồn, chúng đã sớm bị đám người mục sư, giám mục đưa tới quốc gia thần linh, cho nên mình chỉ có thể đi khu Đông tìm kiếm những mục tiêu tử vong nhưng còn chưa bị phát hiện.
"Cậu nhẫn tâm nhìn một cô gái xinh đẹp yếu ớt như mình tiến vào khu vực hỗn loạn như vậy sao?"
"Nhưng mà, không thể hoãn lại một ngày sao?" Xio do dự nói: "Mình đang định đi tham gia tụ hội ngài X triệu tập."
Fors lúc này lắc đầu:
"Không được, ngày mai phải giao nhiệm vụ, tận 50 bảng đó!"
"Ngày mai phải giao, vậy sao mấy ngày nay cậu không làm gì cả?" Xio hoài nghi nhìn bạn tốt một cái.
Fors cười ha hả:
"Cậu biết mình bao lâu rồi?
"Chẳng lẽ cậu không biết bệnh nước đến chân mới nhảy của mình rất nặng sao?
"Hơn nữa, cậu cũng không có tiền, đi tụ hội của ngài X có ý nghĩa gì? Cậu thậm chí không biết bản thân cần vật liệu phi phàm gì!"
"Cũng đúng." Xio bị thuyết phục, chợt cười nói: "Có phải là mọi tác giả văn học đều mắc chứng nước đến chân mới nhảy không?"
"Đại khái là như vậy." Fors một bên thì trả lời cho có lệ, một bên thì âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
...
Khu đông, trong một khách sạn giá rẻ, Klein tiến vào phòng mà tiểu thư 'Ma Thuật Sư' đã dùng danh nghĩa giả để thuê.
Ở trong này, thuê một phòng một người một giường là hành vi xa xỉ, nhưng dù vậy, loại phòng tương tự chỉ có 12 penny một đêm. Đương nhiên, rất nhiều khách sạn giá rẻ khu Đông căn bản không có phòng riêng, loại thường gặp nhất là "gian ngăn nhỏ", 5 penny một đêm, chỉ có một cái giường cùng một vách ngăn có thể che ánh mắt người khác, thuận tiện thay quần áo.
Tầng hầm ở đây cao thấp bày hơn hai mươi cái giường, mỗi cái giường một đêm 1.5 penny, đồ đạc tự bảo quản, mất cũng không ai chịu trách nhiệm.
Thế mà có gương, cũng không tệ lắm... Klein buông mũ dạ, đứng ở trước một cái gương giăng kín vết nứt, khoác lên người bộ áo choàng có mũ trùm mà tiểu thư 'Ma Thuật Sư' đã chuẩn bị sẵn.
Ngay sau đó, thân thể của anh lùn xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được, làn da dần dần trắng đi, pha với một chút màu mạch nha, yết hầu nhô lên đột nhiên biến mất không thấy, tóc trở nên dài ra không ít, cũng biến thành màu vàng óng ánh.
Sau khi nhìn hình ảnh cải trang mà 'Ma Thuật Sư' Fors cung cấp, Klein liếc mắt một cái đã nhận ra đối tượng cần bắt chước là tiểu thư Xio!
Tuy nhiên, bởi vì áo choàng có mũ trùm che lấp, anh không cần thật sự biến thành phụ nữ, chỉ xử lý những chỗ dễ dàng bị người khác nhìn thấy.
Chiều cao 1m50 này, mình thật sự bất lực, ít nhất phải tiêu hóa toàn bộ ma dược trong cơ thể mới có thể đạt tới cực hạn này... May mà tiểu thư Xio có ngụy trang bằng cách độn giày tăng chiều cao, mình không cần phiền não điểm ấy... Klein nhìn bản thân cao 1m60 trong gương, thay đôi giày da, nhìn có vẻ là đế bằng, mà thực tế đúng là đế bằng.
Ngụy trang xong, Klein đội mũ trùm, lặng yên không một tiếng động ra khỏi phòng từ đường cửa sổ, đi vào ngõ nhỏ khu Đông, đi đường vòng tới bên ngoài nơi mà ngài X triệu tập tụ hội người phi phàm.
Nhớ lại ám hiệu mà tiểu thư 'Ma Thuật Sư' cung cấp, Klein cong ngón tay gõ cửa phòng, ba lần gõ nhẹ và ba lần gõ mạnh, cách nhau hai khoảng dài và ba khoảng ngắn.
Mười giây sau, cửa lớn không tiếng động rộng mở, một người phục vụ đeo mặt nạ sắt đầu tiên là nhìn kỹ người tới vài lần, sau đó mới tránh đường.
Klein không có một chút bối rối, bình tĩnh lướt qua hắn, tiến vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro