Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24: Đại lễ Misa

Ngồi ở đại sảnh cầu nguyện gần mười phút, Klein cùng các tín đồ tham gia Thánh lễ Misag khác được mục sư dẫn dắt tiến vào bên trong.

Trong bầu không khí yên tĩnh, nghênh đón bọn họ là tiếng đọc kinh thành kính:

"Trăng tròn đỏ rực dâng lên, chiều xuống mặt đất,

"Mọi người đều chìm vào giấc mộng ngọt ngào của chính mình,

"Mơ thấy cha mẹ, vợ chồng và con cái được yên nghỉ vĩnh viễn..."

Trong thanh âm thánh khiết nhịp nhàng, nội tâm các tín đồ đang cầu nguyện bất giác cảm thấy an bình, tựa như quên hết phiền não ngày thường, không còn lo lắng đủ loại vấn đề trong thế giới hiện thực.

Bọn họ được vài vị mục sư dẫn dắt, đều tự tìm đúng chỗ ngồi bên dưới thánh đàn, người phụ trách Đại Thánh lễ lần này là Giám mục Elektra, ông cầm quyển "Sách Khải Huyền của Đêm", bắt đầu giảng đạo.

Đợi cho các nghi lễ cần thiết kết thúc, mấy mục sư cầm lấy nước trong và bánh mì phân phát cho đám người Klein, đây là sự chiếu cố của Đêm Tối, là thức ăn dành cho cả người sống lẫn người chết.

Klein còn chưa ăn bữa tối tất nhiên không lãng phí bánh mì và nước lọc. Anh nhìn lên thánh đàn thì thấy những cây nến sáng lên, trong bóng tối, giống như ngôi sao giữa bầu trời đêm, tản ra ánh sáng và sự ấm áp làm cho người ta yên lòng.

Lúc này, Giám mục Elektra và các vị mục sư, cùng nhau lớn giọng tụng niệm:

"Chúng ta cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm,

"Nhẹ nhàng gọi tên Người, Nữ Thần Đêm Tối!

"Ngoại trừ Nữ Thần Đêm Tối, không còn điều gì khác,

"Chỉ mong Nữ Thần và Thiên sứ ca hát trên kia

"Đón chúng bằng sự im lặng ngọt ngào,

"Đặt tay phải lên ngực cầu nguyện.

"Nếu Nữ Thần nghe thấy, nhất định sẽ đáp ứng,

"Nhất định sẽ giúp người chết được cười hạnh phúc:

" 'Đến đây đi, hãy nghỉ ngơi và yên giấc, những đứa con của ta!"

Giọng nói trống vắng mang theo cảm giác thần thánh len lỏi vào tai của mỗi một vị tín đồ, tựa như sinh ra cộng hưởng cùng toàn bộ sinh linh ở đây. Là một người phi phàm, Klein vậy mà giờ khắc này cũng cảm giác giống như Thể tinh thần được gột rửa, linh tính chậm chạp chảy ra ngoài.

Tiếp theo, trước mắt anh tựa như xuất hiện một mảng bóng tối yên tĩnh, không có chút thanh âm.

Trong bóng tối, một những thi thể nằm ở nơi đó, sắc mặt tái nhợt nhưng bình thản, giống như chưa chết mà chỉ là đang ngủ say.

Nội tâm Klein yên tĩnh, lắng đọng, đi lại ở trong bóng tối, bỗng nhiên anh dừng bước chân, nhìn về phía trước.

Ở một nơi hoa Ánh Trăng đang nở rộ trong im lặng, có vài người đang say ngủ.

Bọn họ là Dunn Smith không mặc áo gió, lão Neil vẫn như trước mặc trường bào cổ điển màu đen, là Kenley vóc dáng không cao nhưng lúc nào cũng cố gắng.

Bọn họ thả lỏng người, nhắm mắt lại, khóe miệng tựa như nở nụ cười rất nhạt, xung quanh dựng lên từng khối mộ bia nối tiếp nhau, mỗi cái đều viết rằng:

"Người bảo vệ."

Klein nhắm lại hai mắt, bên tai vẫn vang lên thanh âm thánh khiết của các mục sư:

"Hãy chắp tay khiêm nhường,

"Đặt ở trước ngực,

"Hãy lặng im cầu nguyện,

"Và hét lên từ tận đáy lòng:

"Chốn trở về duy nhất là bình yên!"

Klein cúi thấp đầu, nhắm mắt lại, nâng hai tay lên, giao nhau đặt ở trước ngực, sau đó không tiếng động lặp lại:

"Chốn trở về duy nhất là bình yên!"

"Chốn trở về duy nhất là bình yên!"

...

Những lời này liên tục lặp lại, cho đến khi cả sảnh đều trở nên yên tĩnh, Klein mới mở hai mắt, nâng tay xoa nhẹ khóe mắt.

Anh thong thả thở hắt ra, nhìn thoáng qua hai bên trái phải, mượn dùng ánh sáng của những ngọn nến, phát hiện phần lớn tín đồ đều lộ vẻ mặt ẩm ướt nước mắt, ngay cả người giúp việc Richardson của mình cũng để nước mắt không ngừng chảy xuống mà không lau đi.

Thánh lễ Misa đã tiếp cận tới một nghi thức, có sức mạnh phi phàm tham dự nghi thức, tác dụng hẳn là sinh ra cộng hưởng với mỗi người, để họ thấy được những người có quan hệ chặt chẽ với mình được yên nghỉ một cách an bình trong khu vực bóng tối kia... Ừm, không phải chỉ người phi phàm mới gặp dị biến, mình có thể yên tâm rồi... Đối với người thường mà nói, đây là khoảnh khắc cảm xúc được phát tiết trong ảo giác, họ sẽ cho rằng đây là sự vĩ đại của Nữ Thần, sẽ không hoài nghi có lực lượng phi tự nhiên... Danh sách 5 con đường 'Đêm Tối', hình như được cường hoá đáng kể khả năng kiểm soát linh hồn... Klein thu hồi ánh mắt, thầm phán đoán trong lòng.

Ngay sau đó, anh lại hồi tưởng lại, trong bóng tối kia, nhớ tới những người chết nằm dưới ánh trăng.

Nhắm mắt lại, Klein bắt đầu suy tư:

"Không chỉ có ánh trăng, còn có cả hoa và hương cỏ, đồng bằng tối tăm đầy hoa Thâm Miên, hoa Ánh Trăng và cỏ Dạ Hương chính là một loại dấu hiệu thần quốc của Nữ Thần?

"Vậy nguồn gốc nguy hiểm ban đêm của Di tích Thần chiến thì đối ứng với điều gì?"

Trong đầu Klein dần dần hiện lên bóng đêm trong trẻo nhưng lạnh lẽo vòng quanh phía Đông biển Sunia cùng sương mù bao phủ mặt biển.

Trong sương mù, có một toà giáo đường đỉnh nhọn màu đen tràn ngập vẻ xa xưa, từng con quạ đen bay lượn xung quanh, giống như tưởng niệm, giống như ai điếu, mà xung quanh giáo đường còn có dân cư bình thường, nhà gỗ đơn sơ, cối xay bột màu xám trắng cùng bóng người lờ mờ.

Theo lý mà nói, cái này có liên hệ chặt chẽ với cảnh tượng sương mù trong mơ, hẳn là hình thành do khí tức của Nữ Thần hoặc Ma Lang Huỷ Diệt Flegrea lưu lại, nhưng lại có chút khác biệt với thần quốc tương ứng... Ừm, người phàm không thể xem xét thần linh, nên có lẽ đồng bằng tối tăm đầy hoa cỏ căn bản không phải là hình chiếu thần quốc, mà là kết quả của nghi thức... Klein thấy Thánh lễ Misa đã đi tới đoạn kết, thế là đưa tay sờ vào trong quần áo.

Anh cầm ví tiền, đứng dậy bước đến gần thánh đàn, ở trước mặt Giám mục Elektra đang lộ vẻ mặt hiền hoà, quyên góp tiền.

Sau khi điểm bốn cái thuận kim đồng hồ  ở ngực, vẽ ra vầng trăng đỏ rực, Klein nhét hết những đồng tiền mệnh giá lớn vào.

Tổng cộng 300 bảng!

Giờ khắc này, Klein không đau lòng cùng không nỡ giống mấy lần trước đó, tâm tình của anh cực kì bình tĩnh, bởi vì anh nhớ tới nghi thức trả lại tiền nợ của lão Neil.

Lần đó, bọn họ được Nữ Thần phù hộ, nhặt về ví tiền có chứa hơn 300 bảng tiền mặt.

Lui một bước, lại vẽ một vầng trăng đỏ rực, anh nhường lại vị trí cho người quyên góp phía sau.

Lúc này, Giám mục Elektra chủ động đi tới, vừa thuận kim đồng hồ điểm bốn cái vẽ vầng trăng đỏ vừa mở miệng nói:

"Cầu xin Nữ Thần phù hộ anh."

"Tôi cũng mong vậy." Klein mỉm cười đáp lại.

Giám mục Elektra nhìn cửa ra vào cạnh đại sảnh cầu nguyện nói:

"Nếu ông không ngại chờ đợi thêm một lúc, tôi có thể giảng kinh cho anh ở phòng để sách."

"Đây chính là điều tôi mong muốn." Klein ôn hòa cười đáp.

Giám mục Elektra để một vị mục sư dẫn chủ tớ Dwayne Dantes đi con đường bên cạnh rời khỏi đại sảnh cầu nguyện, tới phòng để sách cách đó không xa.

Nơi này giống như một thư viện, xung quanh đặt đầy các loại kinh sách của giáo hội Nữ Thần Đêm Tối, đồng thời còn bố trí mấy cái bàn, dành cho các mục sư và giám mục giảng đạo với tín đồ.

Mười hai phút sau, Giám mục Elektra mang theo nụ cười làm cho tâm tình người ta bình tĩnh tiến vào phòng để sách, thì đã thấy Dwayne Dantes hai bên thái dương nhuốm bạc đứng trước một loạt giá sách chuyên tâm lật xem một quyển điển tịch, bộ dáng rất giống một học giả.

"Ông đang xem cái gì vậy?" Ông ta cười hỏi.

Klein khép lại bộ sách khép, tự giễu cười nói:

"Sách Khải Huyền của Đêm"

"Thẳng thắn mà nói, tuy tôi thành kính tin vào Nữ Thần, nhưng quá nhiều năm bận rộn với cuộc sống, trước sau đều không có thời gian tĩnh tâm nghiêm túc đọc bản thánh điển này."

Đồng thời khi nói chuyện anh lộ ra vẻ mặt như không có chuyện gì, trong lòng lại có chút thấp thỏm, sợ hãi Nữ Thần trực tiếp dùng sấm sét đánh cho tín đồ "thành kính" Dwayne Dantes tróc da tróc thịt làm phần thưởng.

Ừm, tia chớp không nằm trong lĩnh vực của Nữ Thần... Klein tự an ủi một câu trong lòng.

Giám mục Elektra cười cười, tiếp nhận "Sách Khải Huyền của Đêm" rồi nói:

"Từ giờ bắt đầu đọc cũng không tính là muộn."

Ông ta mời Dwayne Dantes ngồi xuống một bộ bàn ghế, bắt đầu giảng giải những điểm quan trọng và thánh ngôn mấu chốt trong "Sách Khải Huyền của Đêm" cho đối phương.

Richardson thì cầm mũ và ba toong cho chủ nhân, ngồi ở nơi hơi xa một chút, vừa yên tĩnh chờ đợi, vừa phân tâm nghe Giám mục giảng đạo.

Thời gian dần trôi qua, Klein vẻ mặt nghiêm túc đột nhiên cảm thấy linh cảm của mình bị xúc động, trong đầu tự nhiên hiện ra cảnh tượng ngoài cửa.

Đây là dự cảm trực giác của anh, hay nói đúng hơn là của 'Tên Hề', dự cảm trực giác được sương mù xám tăng mạnh!

Ngoài cửa, một ông lão mặc áo choàng đen của nhân viên thần chức đang đi tới cầu thang xoắn ốc gần đó.

Tóc bạc của ông ta khá rậm rạp, lại không chải chuốt, có vẻ rất luộm thuộm, khuôn mặt ông ta gầy gò, cảm giác như chỉ da bọc xương, khí chất lạnh lẽo, làn da cực kỳ tái nhợt, đôi mắt là thuần màu đen hiếm thấy.

Bóng người ấy rất nhanh biến mất ở cửa, cách đó không xa truyền đến tiếng bước chân dần dần lớn hơn.

Người trông coi! Nhưng không phải là kẻ mình gặp ở đại sảnh cầu nguyện trước đó... Ừm, hôm nay tới lượt ông ta thay phiên công việc? Klein chuyên chú nhìn Giám mục Elektra, bày ra bộ dáng suy tư về Thánh điển.

Người trông coi xuất hiện, đi ngang qua phòng để sách, không biết là ngoài ý muốn, hay bởi vì ban đêm lực lượng phong ấn Cổng Chanis sẽ đạt tới đỉnh điểm, không thích hợp cho sinh vật còn sống. Cho nên người trông coi nội bộ đều là khi mặt trời mọc mới tiến vào, mặt trời lặn thì rời khỏi, mà hiện tại trời vừa mới tối đen.

Klein nhớ kỹ hiện tại là mấy giờ, ngày bao nhiêu, tuần thứ mấy... Sau khi kiếm đủ tin tức tương ứng, anh sẽ thăm dò quy luật thay phiên của người trông coi, như vậy mới có thể trong khoảng thời gian thích hợp đóng vai mục tiêu thích hợp... Klein thu hồi suy nghĩ, cẩn thận nghe giảng thêm nửa giờ nữa mới lấy cớ cáo từ.

Anh mỉm cười nói với Giám mục Elektra:

"Không biết sau này tôi có còn vinh hạnh nghe ngài giảng đạo hay không?"

"Không thành vấn đề." Đối mặt với phú ông vừa kính dâng 300 bảng, Giám mục Elektra hoàn toàn không thể cự tuyệt, thậm chí rất vui vẻ gật đầu nói:"Chỉ cần anh đến giáo đường, chỉ cần tôi có thời gian."

Klein không dây dưa chi tiết, tránh làm cho đối phương hoài nghi, thành khẩn nói lời cảm tạ, sau đó mang theo người giúp việc Richardson rời khỏi Giáo đường St. Samuel.

Anh về nhà thì phát hiện còn chưa đến 8 giờ, vừa lúc dùng bữa tối, nhàn nhã vượt qua thời gian còn lại của ngày hôm nay.

...

Đêm khuya, trong phòng ngủ.

Klein đang ngủ say bỗng nhiên mở mắt.

Linh tính nói cho anh biết, có người bí mật tiến vào biệt thự!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro