Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 49 + 50

Chương 49: Hiệu Quả Xấu

Nhìn thi thể ngài X, Klein nhịn xuống mong muốn tự mình cướp đoạt chiến lợi phẩm, để cho "Oan hồn" Senor tiến lên hai bước, chạm tới cái nhẫn vàng khảm ruby.

Như vậy thì dù vật phẩm ngài X có tác dụng xấu gì, cũng sẽ do con rối gánh chịu, không ảnh hưởng đến bản thân Klein.

Trải qua một hồi kiểm tra, Senor cầm nhẫn ruby, số tiền giấy 48 bảng cùng một cái tẩu nhồi đầy thuốc lá bình thường trở về.

Chỉ có như vậy? Một vị Thần sứ hội Cực Quang chỉ có chút tài sản này? Klein cảm thấy kinh ngạc không thôi, suýt nữa mắng một câu "quỷ nghèo".

Rất nhanh, hắn khôi phục bình tĩnh, dùng lý trí thuyết phục bản thân tình huống như vậy cực kỳ hợp lý:

"Ngài X là 'Nhà lữ hành', có thể ghi lại năng lực phi phàm của người khác, thuộc về loại hình rất toàn diện, cường giả như vậy cho dù có vật phẩm thần kỳ khác, thì cũng chắc chắn có khuynh hướng ghi lại như lúc bình thường, không mang theo bên người, như vậy thì, hắn vừa có thể hưởng thụ ưu điểm năng lực đa dạng dài ngắn bù lẫn nhau, có năng lực tránh né hiệu quả xấu tương ứng, miễn cho tự hại bản thân.

"Nhìn từ góc độ này, cái nhẫn này chắc là có tác dụng bị động nào đó."

Nghĩ đến đây, Klein nhẹ nhàng gật đầu, để "Oan hồn" Senor nâng lên cái đầu đã vỡ nhưng được nối dính trở lại của ngài X, mang trên người, sau đó quay về phía trên sương mù xám.

Ngồi vào vị trí "Kẻ Khờ", hắn không còn sợ hãi gì cả, trực tiếp lấy cái nhẫn vàng khảm ruby, dùng phương pháp bói toán xác nhận hiệu quả của vật phẩm thần kỳ này.

"Tên 'Hoa máu'.

"Nó có thể làm cho người đeo nắm giữ máu thịt thân thể ở cấp độ sâu hơn, chỉ cần không trực tiếp tử vong, không bị hoàn toàn tịnh hóa, mất đi năng lực, là có thể phục hồi như cũ.

"Cái này tương đương với một bản năng, một loại hiệu quả bị động.

"Xem ra quyết định dùng 'Chuông tang' bắn ra một phát chí mạng của mình là chính xác, nếu không toàn lực tấn công, ngài X có khả năng sẽ không thực sự chết đi, còn có thể mượn dùng cảm giác cực hạn đau đớn mà tỉnh lại, thoát khỏi khống chế từ 'Người điều khiển rối'... Hắn cũng suy xét đến khuyết điểm bản thân càng thiên về người thi pháp, thân thể không đủ mạnh mẽ này...

"Cái nhẫn này còn có một ít ma pháp máu thịt, tác dụng rất lớn..." Klein một tay cầm nhẫn ruby, một tay khẽ gõ bàn dài loang lỗ, lẩm bẩm mấy câu.

Hắn bắt đầu tìm kiếm hiệu quả của nhẫn "Hoa máu".

Mấy chục giây sau, Klein bỗng nhiên mở to mắt, thoát khỏi "Cảnh trong mơ".

"Không ổn." Vẻ mặt của hắn hơi có chút vặn vẹo nói nhỏ.

Mượn dùng "Bói toán ở cảnh trong mơ", hắn suy luận ra ảnh hưởng xấu của "Hoa máu", đó chính là ngẫu nhiên không có quy luật thời gian làm người đeo không thể suy nghĩ, mất đi lý trí.

Hay lắm, cái này đúng là "Chúa Sáng Thế Chân Thực"... Klein nhịn không được thầm nghĩ.

Hiệu quả xấu xuất hiện không có quy luật nghĩa là nhẫn "Hoa máu" hoàn toàn không có cách lợi dụng!

Hồi tưởng lại cảnh tưởng trước đó, Klein vừa bực mình vừa buồn cười lẩm bẩm:

"Ngài X vậy mà dám đeo cái nhẫn như vậy?

"Cũng phải, dù sao từ khi chuyển sang tín ngưỡng 'Chúa Sáng Thế Chân Thực' sẽ thường xuyên không có năng lực suy nghĩ, đã như vậy thì đeo thêm cái nhẫn này cũng không vấn đề gì.

"Ừm, mất lý trí không phải mất đi lý tính, không đến mức đột nhiên bùng nổ đả thương người khác, nhưng sẽ có vẻ rất ngu xuẩn, hành động theo bản năng."

Phù... Klein thở hắt ra, quyết định đưa nhẫn "Hoa máu" vào trong đống tạp vật, không để mình phiền lòng nữa, theo hắn thấy, cái nhẫn này không chỉ không cách nào sử dụng, muốn bán cũng bán không nổi, trừ khi tìm người hội Cực Quang thu về, nhưng như vậy sẽ làm "Chúa Sáng Thế Chân Thực" cực kỳ vui vẻ.

Đúng lúc này, khóe mắt hắn đảo qua "Thượng tướng đẫm máu" Senor đứng ở một bên.

Suy nghĩ trong lòng Klein chuyển động:

"Sao vừa rồi mình lại không nghĩ tới? Mình không thể dùng, nhưng có thể cho con rối dùng nha, dù sao hắn đã chết, hoàn toàn nghe theo lệnh chỉ huy, không cần năng lực suy nghĩ!

" 'Thượng tướng đẫm máu' và 'Hoa máu', nhất định là một cặp trời sinh! Senor tuy đã tử vong, mất đi thân thể, nhưng mình có thể cung cấp...

"Như vậy thì cho dù hắn ta không kịp oan hồn hóa, thân thể xác sống cũng không đủ cứng rắn, bị kẻ địch đánh cho thiếu cánh tay thiếu cái chân, thì cũng có thể một lần nữa ráp lại.

"Đương nhiên, đối với con rối, cái này không quan trọng, không ảnh hưởng bản chất, mục đích chủ yếu là tận dụng ma pháp máu thịt..."

Vài giây sau, Klein cảm thấy rất vui vẻ, hắn để cho Senor mặc áo khoác đỏ sậm cũ kỹ cầm lấy nhẫn ruby đặt trên mặt bàn, đeo lên ngón trỏ tay trái.

Làm xong chuyện này, Klein để "Oan hồn" trở lại trong đồng vàng, bản thân thì nâng lên tay trái, xòe năm ngón tay.

Hắn muốn phóng thích “Kẻ thẩm vấn” trong "Đói khát ngọ nguậy".

Đây là hứa hẹn từ rất lâu trước kia.

Mà khi hắn lấy được "Đói khát ngọ nguậy", linh thể được chăn thả trong đó chỉ còn lại vị này chưa được giải thoát.

Một đợt gió lạnh không quá rõ ràng thôi qua, trên bàn dài đồng xanh xuất hiện một hồn thể mơ hồ trong suốt.

Anh ấy là một người đàn ông mặc trang phục trung tá hải quân, tuổi chừng ba mươi, râu quai nón màu nâu, vẻ mặt đau đớn pha lẫn mê man.

"Ông tên gì? Vì sao lại chết trong tay Zellingoes?" Klein trầm thấp hỏi.

Người đàn ông kia lộ vẻ hoảng hốt rồi đáp:

"Tôi tên là Andy Haydn, phó thuyền trưởng 'Tàu Enmat', chết trong một đợt hải chiến, không, tôi không lập tức chết đi, mà là bị một người Fusak bắt lấy, sau đó đưa vào trong cái bao tay kia...

"Tôi không biết Zellingoes, thậm chí chưa từng nghe nói về hắn."

Khi Zellingoes lấy được "Đói khát ngọ nguậy", "Kẻ thẩm vấn" này đang ở trong bao tay? Bởi vì "Tinh thần đâm thủng" dùng quá tốt, nên hắn không có tiến hành thay đổi? Không biết vị chủ nhân trước đó của "Đói khát ngọ nguậy" là ai... Klein cảm thấy hứng thú, hỏi:

"Người Fusak bắt lấy ông là ai? Bộ dáng thế nào?"

Andy Haydn ngẫm nghĩ rồi nói:

"Tôi không biết hắn ta tên là gì, chỉ nhớ rõ trên vai hắn là biểu tượng quân hàm đại tá, tôi còn nhớ hắn có một cái mũi to làm người ta nhớ kỹ, đôi mắt màu lam, tóc màu vàng, chiều cao gần 2 mét..."

Quá nhiều người như vậy ở Fusak... Ngoại trừ thân phận đại tá... Klein suy tư rồi hỏi:

"Ông chết vào năm nào?"

Bóng dáng của Andy Haydn dần dần không thể duy trì nữa, bắt đầu tiêu tán, cuối cùng chỉ để lại một câu:

"Năm 1338..."

"12 năm trước, ừm, Trung tướng gió lốc Zellingoess nổi danh không quá 10 năm... Vị đại tá kia, nói không chừng đã trở thành tướng quân đế quốc Fusak..." Klein nhẹ nhàng gật đầu, phát hiện mình chưa kịp hỏi Andy Haydn có nguyện vọng gì.

Bỏ đi, để cho hắn được giải thoát là được rồi... Klein rất nhanh bỏ qua chuyện này, thể hiện ra "Thế Giới" Gehrman Sparrow.

...

"... Xin chuyển lời cho tiểu thư 'Ảo Thuật Gia', ngài X Louis Wien đã tử vong, mong cô ấy tiếp nhận tín vật và bản sách ma pháp... Khi tôi cần thì sẽ lấy từ cô ấy."

Trước mắt Fors là sương mù xám vô tận, bên tai là lời nói không có chút cảm xúc của "Thế Giới" Gehrman Sparrow, tuy trong lòng sớm đã có chuẩn bị với tin tức này, nhưng vẫn cảm thấy khó có thể tưởng tượng được.

Anh ta thật sự thành công? Sự hỗn loạn ở khu Đông là do anh ta tạo nên? Fors kiềm chế dao động trong lòng, thừa dịp đêm khuya người vắng, ở trong phòng ngủ bố trí nghi thức khẩn cầu.

Không bao lâu sau, ánh nến và tài liệu linh tính hình thành cửa lớn hư ảo, hai món vật phẩm bay ra, nhẹ nhàng hạ xuống mặt bàn.

Fors nhìn kỹ, thiếu chút nữa phát ra tiếng thét chói tai, sau đó vội che miệng lại, lui về phía sau hai bước, gần sát "Tường linh tính".

Một trong hai vật phẩm là "Bút ký lữ hành Lehmanor" của cô, ngoài ra còn có một cái đầu giăng kín vết rạn cùng khe hở dữ tợn, máu tươi tràn lan, giống như rất nhiều mảnh sọ vỡ ghép lại, mơ hồ lóe ra hào quang như thủy tinh phản xạ.

Từng là một bác sĩ tốt nghiệp học viện y học làm việc tại phòng khám nổi danh, Fors đã không ít lần nhìn thấy thi thể, nhưng chưa từng gặp phải tình cảnh ghê tởm, quỷ dị cùng khủng bố như thế.

Bình phục lại tâm tình, Fors một lần nữa nhìn về phía cái đầu, phân biệt được đối phương quả thật là Louis Wien.

Cô đầu tiên là cẩn thận dùng biện pháp chiêm tinh để xác nhận lần cuối cùng, tiếp theo khuôn mặt mới có chút co rúm lẩm bẩm:

"Ngài 'Thế Giới' đánh nát đầu mục tiêu, sau đó lại ghép lại?"

Lúc này, trong đầu Fors không tự chủ hiện lên hình ảnh:

Gehrman Sparrow lộ vẻ lạnh lùng ngồi ở trước bàn, cầm từng mảnh vỡ đầu người tràn đầy máu tươi, dần dần ráp lại.

Điều này làm cho Fors không nhịn được rùng mình một cái, cảm thấy "Thế Giới" là một sát thủ có bệnh tinh thần nghiêm trọng.

Di chuyển tầm mắt, tiến lên hai bước, cô cầm lấy "Bút ký lữ hành Lehmanor", tùy ý mở ra.

Cô nhíu mày, bởi vì trong sách ma pháp đã xuất hiện rất nhiều nội dung mới, nghi ngờ có liên quan tới gió và tia chớp.

Điều này làm cô một lần nữa liên tưởng tới sấm sét đột nhiên nổi lên ở khu Đông rồi biến mất, xem ra đó chính là do ngài "Thế Giới" tạo thành.

Fors mở "Bút ký lữ hành Lehmanor" đến 3 trang giấy khô vàng, phát hiện bề mặt trống rỗng.

Cô nhất thời có suy đoán, cho rằng "Thế Giới" Gehrman Sparrow hẳn là đã nhờ ngài "Kẻ Khờ" trợ giúp, ghi lại năng lực phi phàm cấp Bán Thần.

Hôm nay mình mới phát hiện, nếu mình có đủ tiền cùng tài nguyên, có thể mời các thành viên hội Tarot giúp mình ghi lại năng lực phi phàm khác nhau, như vậy, "Bút ký lữ hành Lehmanor" sẽ trở nên cực kỳ mạnh mẽ, nhưng mà, mình không có tiền cũng không có tài nguyên... Ách, lần này có thể xin thầy thưởng cho, cứ nói mình vì giúp ông ấy báo thù mà phải trả giá một cái giá rất đắt... Fors ngẫm nghĩ, trước tiên là cảm tạ ngài "Kẻ Khờ", sau đó xin chuyển cáo "Thế Giới".

"... Tôi rất áy náy, thù lao của tôi không cùng cấp bậc với độ khó nhiệm vụ, chờ tôi lấy được phần thưởng sẽ lần nữa bồi thường."

Cầu nguyện xong, Fors chấm dứt nghi thức, bận rộn cất kỹ cái đầu đi.

"Nếu bị Xio phát hiện, cô ấy khẳng định sẽ tưởng tượng ra một câu chuyện khủng bố..." Fors làm xong mọi chuyện liền phủi tay, trong lòng thầm nghĩ.

...

Lúc Fors đáp lại, Klein đã về thế giới hiện thực, lại nghe được giọng nữ mơ hồ.

Nhưng dù vậy, hắn cũng khó lòng ngăn chặn cảm giác sợ hãi, bởi vì nhược điểm lần này súng ngắn "Chuông tang" mang đến là:

Sợ phụ nữ!
____________________

Chương 50: Buổi Tối Thứ Bảy

Thứ bảy, khi sắc trời còn rất sớm, Klein mặc áo ngủ rời giường.

Tối hôm qua hắn không ngủ ngon được, bởi vì lúc nằm mơ khó tránh khỏi gặp các loại hình tượng phụ nữ xuất hiện một cách hỗn loạn, vì vậy chịu khổ tỉnh lại, phải mất vài phút bình phục cảm xúc, một lần nữa ngủ tiếp.

May mà nhược điểm chỉ có thể duy trì chừng 6 giờ, mà đêm khuya không cần ra ngoài, không cần đối mặt với nữ hầu... Klein thở dài kéo dây báo hiệu đầu giường, để Richardson ngoài cửa đi vào giúp mình mặc quần áo.

Cũng không biết Arrodes nói gì mà lúc Richardson đối mặt với mình lại càng thêm trốn tránh... Nói ra loại hình phụ nữ mình thích vậy mà cũng vi phạm thuần phong mỹ tục của xã hội à? Lúc đó Klein gấp gáp trở về, chỉ kịp nghe thấy lời nói của "Ma kính" nhìn như miêu tả bản thân thực ra tinh chuẩn đâm trúng tâm linh quản gia Walter, chứ không hiểu rõ chuyện tình trước đó.

Hắn sau đó cũng không dùng "bói toán trong mơ" để tìm kiếm tin tức tương ứng, bởi vì hắn cảm thấy không cần thiết, dù sao với tính cách của Richardson, cho dù hắn thích ai thì cũng không có gan để hành động, sẽ không tạo nên ảnh hưởng gì.

Thay xong quần áo, Klein tới lầu hai, đi về phía nhà ăn, Walter theo thường lệ đeo bao tay đứng ở cửa chờ.

Thấy Dwayne Dantes bước tới, hắn tiến lên một bước, cung kính cúi chào:

"Buổi sáng tốt lành thưa ngài, hôm nay ngài có 2 tiết học, buổi tối thì cần tới nhà ngài Portland Moment tham gia yến hội."

Nhà Portland Moment ở địa chỉ số 100 phố Boklund, là một giáo sư giảng dạy tại đại học Backlund, viện sĩ viện khoa học hoàng gia vương quốc Loen, vì phát hiện vài loại hợp kim mà đạt được giải thưởng "Ánh sáng cơ giới", là người có địa vị trong giới khoa học gần với đám người Durrani Von Hermathuin.

Hơn nữa, mấy loại hợp kim của ông ta ứng dụng rất nhiều vào chế tạo thuyền, máy hơi nước, chỉ riêng tiền lời bản quyền đã giúp ông ta trở thành phú ông sở hữu mấy trăm ngàn bảng.

Nghe được lời nói của Walter, Klein tùy ý nhìn đối phương một cái, phát hiện đôi mắt vị quản gia này hơi có chút thâm đen, cùng trũng xuống, khác rất xa lúc bình thường, hình như cả đêm đều không ngủ ngon.

Nếu không có năng lực "Người không mặt", Dwayne Dantes chỉ sợ cũng sẽ biến thành như vậy... Klein thu hồi ánh mắt, không nói gì thêm, vừa nhẹ nhàng gật đầu để đáp lại lễ tiết của quản gia Walter, vừa tiến vào nhà ăn.

Thành thật mà nói, thật ra hắn rất bội phục đối phương, thường xuyên đối mặt một ma nữ, thế mà chỉ nhịn không được sinh ra chút ảo tưởng, lúc đêm khuya người vắng làm mấy giấc mơ đẹp đẽ, chứ không đến mức khống chế không nổi bản thân tới gần làm một số chuyện không tiện miêu tả.

Phải biết rằng, một vị ma nữ, hơn nữa còn là ma nữ đã trải qua "Vui vẻ", sức hút đối với sinh vật giống đực đã vượt xa tầng cấp hiệu quả phi phàm đơn giản, nhất cử nhất động đều sẽ làm những người đàn ông ở gần say mê cùng mê luyến, tương đương với chơi ma túy, ngày càng lún sâu, cho đến khi hoàn toàn không có cách nào thoát khỏi, cái này chắc chỉ có đàn ông trời sinh đồng tính mới có thể đề kháng.

Đương nhiên, Klein hoài nghi đàn ông đồng tính cũng không thể hoàn toàn miễn dịch, bởi vì 2 phương diện tinh thần và thể xác đều bị kích thích, thì sinh ra biến hóa là rất bình thường, hơn nữa, có một bộ phận rất lớn ma nữ vốn là đàn ông, điều này sẽ làm tâm lý kháng cự giảm xuống.

Nguyên nhân vì như thế, dù bản thân đã là người phi phàm danh sách 5, lúc đối mặt Triss và Tracy, Klein cũng luôn bảo trì trạng thái căng thẳng, sợ hãi không cẩn thận là sẽ bị mê hoặc.

Hắn còn như vậy, càng không cần nói tới người bình thường như quản gia Walter, vấn đề không phải tâm trí có kiên định hay không!

Tuy Triss vì vương tử Edssak tử vong hoặc bản thân tấn thăng mà đã cố tình thu lại sức hút của mình, nhưng Walter chỉ là một người bình thường, ừm, cho dù không phải người thường, cũng nhiều lắm là danh sách 9 danh sách 8... Hắn có thể ở trong tình huống như vậy mà bảo vệ bản tâm đã đủ để chứng minh hắn có năng lực tự chủ rất mạnh, còn rất trung thành với vương tử Edssak, cũng rất yêu vợ con... Klein vừa cảm thán, vừa ngồi xuống, bữa sáng hôm nay có món bánh nướng Dipsy hắn rất thích, vị bơ thẩm thấu béo ngậy làm nước miếng của hắn không ngừng tiết ra.

...

Ban đêm, màu xanh lam của biển lớn trở thành màu đen, lại nhiễm thêm một lớp áo nhàn nhạt đỏ rực, so với ban ngày thì thong dong và yên tĩnh hơn vài phần.

"Tàu báo thù u lam" đang theo cơn sóng nhẹ nhàng lên xuống, giống như một cái bóng quỷ dị, hướng về trăng đỏ mà di chuyển.

Alger Wilson đứng ở mũi tàu, ngắm nhìn sóng biển nơi xa xa, mặt ngoài trầm ổn như thường, trong lòng lại khó có thể ngăn chặn kích động.

Mảng hải vực phía trước chính là “Vực sâu lốc xoáy” nằm ở phương bắc đảo Sunya.

Nó được gọi như vậy vì thường xuyên xuất hiện lốc xoáy mà không có dấu hiệu gì cả, tất cả thuyền tàu đi qua đều sợ gặp nguy hiểm nên không muốn tiến vào.

Sau khi báo cáo công tác rồi rời khỏi đảo Passo, Alger liền chỉ huy "Tàu báo thù u lam" một đường đi về hướng bắc, vòng qua đảo Sunya, tiến thẳng tới nơi này.

Trên đường, bọn họ chỉ tiến vào cảng mua đồ tiếp tế một lần để không lãng phí thời gian.

Về phần đến phương bắc có bị hoài nghi hay không, Alger cũng không lo lắng, bởi vì giáo hội Bão Táp sẽ vui vẻ
khi thấy nhóm "Thuyền trưởng" thủ hạ tới phía bắc biển Sunya và biển Sương Mù, từ đó thu được tình báo của đế quốc Fusak, vương quốc Intis, giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng và giáo hội Chiến Thần.

Quay đầu nhìn khoang thuyền, Alger đi đến mép boong tàu, lấy ra một cái phù chú được chế từ thiếc trắng, nắm trong lòng bàn tay, thấp giọng niệm chú văn:

"Bão Táp!"

Ánh lửa xanh lam nổi lên, nuốt sống tờ phù chú, Alger bỗng nhiên cảm thấy mình và cá trong biển cả phía dưới có một liên hệ kì lạ.

Giờ khắc này, hai bên thế mà có thể tiến hành giao tiếp qua tinh thần!

Tờ phù chú thiếc trắng kia là một trong những đồ tiếp tế Alger nhận được ở đảo Passo, có thể giúp hắn sinh ra cảm giác thân cận với sinh vật đáy biển trong một khoảng thời gian, còn có thể tiến hành trao đổi tinh thần với đối phương, tất nhiên nội dung vẫn còn thô thiển.

Ý niệm trong đầu thay đổi, Alger không thể có được tình báo mình muốn, chỉ có thể chờ "Tàu báo thù u lam" tới gần "Vực sâu lốc xoáy" hơn để thử lại lần nữa.

Thời gian dần dần trôi qua, Alger thất bại gần một trăm lần rốt cuộc biết được địa điểm mà hải quái Obenis thường xuyên lui tới từ một con cá có thân thể giống hình thoi.

"Nếu trước đó không biết mục tiêu ở ngay gần 'Vực sâu lốc xoáy', mình chắc chắn đã sớm bỏ qua, dựa vào điều tra thì rất khó nắm giữ tình báo ở phương diện này..." Alger tổng kết một câu, sờ lên túi quần áo.

Hắn đã dùng gần hết số lượng phù chú có thể giao tiếp với sinh vật biển, hiện tại chỉ còn năm tờ cuối cùng.

Trở về bổ sung thêm một đợt, không thể để người khác phát hiện... Nghe nói có không ít quân phản kháng ở quần đảo Rorsted, ha ha... Alger vừa nghĩ, vừa để cho "Tàu báo thù u lam" chuyển hướng, tới địa điểm mà mình vừa biết được.

Nhiều giờ trôi qua, "Tàu báo thù u lam" ngừng lại, Alger lấy ra một cái hộp kim loại bịt kín.

Đây là khí thể gây tê mà hắn dùng 130 bảng mua từ Huyết tộc "Mặt trăng”, về mức độ hiệu quả, hắn ta hoàn toàn không có nghi vấn, bởi vì hắn trước đó đã dùng thử một lần.

Mà vì "Tàu báo thù u lam" là thuyền u linh, cho nên ban đêm số người canh gác cũng không cần nhiều, mỗi đêm chỉ có một, phụ trách coi chừng con thuyền, phòng ngừa nó cố ý tạo ra vấn đề hoặc đi tới hải vực nguy hiểm.

Làm thuyền trưởng, Alger có thể không để lại dấu vết sắp xếp bản thân canh gác đêm nay.

Chuẩn bị thỏa đáng xong hắn đi tới ngoài cửa phòng bọn thủy thủ, rút ra ống kim loại, mở nắp bịt ra, xịt vào trong phòng, ngay cả kho hàng chất đống đồ vật cũng không buông tha, để tránh có thuyền viên nửa đêm không ngủ được, trốn ra đây chơi bài.

Làm xong tất cả những chuyện này, Alger không vội vã điều phối ma dược, mà mang theo tài liệu, đổi trang phục dưới nước chế tạo từ da cá mập, đi xuống từ mép thuyền phía bên phải, hành động rất nhẹ nhàng, không làm cho bọt nước nổi lên.

Dưới làn nước u tối ảm đạm, ánh mắt Alger dần dần biến thành màu lam sậm, nhìn xung quanh rõ ràng rành mạch.

Hắn thoải mái hít thở trong nước, không ngừng lặn xuống, đi tới một khu biển sâu tối đen.

Sau đó, hắn lại sử dụng phù chú thân cận với sinh vật đáy biển, tiến hành trao đổi với các loại cá xung quanh mang hình thù kỳ quái.

Nhờ có con cá tốt bụng chỉ đường, Alger tìm được phương hướng, vừa đi vừa hỏi, rốt cuộc đến một địa phương giống như núi lửa dưới đáy biển.

Loài cá kia thật ra cũng không biết hải quái Obenis ở chỗ này, chúng nó chỉ biết có không ít đồng loại và các loài săn mồi mạnh mẽ dưới biển sâu bị biến mất khi tới gần đó.

Alger mượn dùng năng lực phi phàm của mình, từ xa nhìn tới, thấy được tòa núi lửa dưới đáy biển có một huyệt động to lớn, màu sắc đen kịt, một cái xúc tu còn to hơn mãng xà trong rừng nguyên thủy ở Nam đại lục thò ra, đang nhẹ nhàng chuyển động.

Cái xúc tu này cực lớn, làn da giăng kín hoa văn, huyệt động lớn gấp vài lần "Tàu báo thù u lam" kia đều làm cho Alger không hiểu sao lại sợ hãi, không dám tới gần.

Một con hải quái Obenis ít nhất cũng phải tương đương với người nổi bật trong danh sách 5... Hơn nữa thân thể còn cực kì khủng bố... Ừm, có thể xác định mục tiêu... Alger thật cẩn thận bơi tới gần, đứng ở khoảng cách ngoài tầm nguy hiểm, sau khi cẩn thận phân biệt, liền sử dụng phù chú thân cận với sinh vật đáy biển.

Tiếp theo, hắn ta để linh tính xuyên thấu nước biển, lan tràn vào huyệt động, muốn tiến hành giao tiếp qua tinh thần với con quái vật khổng lồ mạnh mẽ kia.

Một luồng tinh thần to lớn chậm rãi lan tràn, vô số ý niệm hỗn loạn theo đó phát ra.

Nó có chút bất ngờ, tinh thần chợt giống như núi lửa bùng nổ!

"Gầm!"

Khi âm thanh đáng sợ đó vang lên, trong động sinh ra một lốc xoáy to đến mức khoa trương, nước biển xung quanh, các loại sinh vật, tính cả Alger, đều bị hút tới.

Tràn ngập địch ý! Ánh mắt Alger co rụt lại, thân thể chợt trơn tuột, bị cơn gió vô hình đẩy đi, bỏ chạy về hướng ngược lại.

Hắn dùng cùng lúc mấy loại năng lực phi phàm khác nhau, rốt cuộc thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của lốc xoáy, không dám dừng lại gần khu vực núi lửa, rất nhanh kéo giãn thêm khoảng cách.

Mấy chục giây sau, cuối cùng hoàn toàn thoát được nguy hiểm, Alger phun ra ngụm bọt nước, thở ra một hơi:

"Obenis vậy mà có thể kháng cự ảnh hưởng của phù chú...

"Nó ghét sinh vật có khí tức sở hữu?"

Sau giây lát trầm ngâm ngắn ngủi, thấy sự việc đã đến mức độ này, Alger không muốn lãng phí cơ hội hạ quyết tâm, ở trong nước biển dùng tiếng Tinh linh cầu nguyện:

"Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro