Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 47 + 48

Chương 47: Một Phát Súng

Từ ba loại cảm giác khi sờ vào mặt giấy "Bút ký lữ hành Lehmanor", rõ ràng là chúng khác nhau, tờ chỉ có thể ghi lại danh sách 7, danh sách 8 và danh sách 9 thì bề mặt trơn nhẵn, chỉ có một tầng mỏng manh, đối ứng với danh sách 6 cùng danh sách 5 thì dày như da dê, rất mềm dẻo, 3 trang giấy khô vàng có thể ghi lại thần tính thì cực kì dày, chúng nó thậm chí không cần ánh mắt đánh giá, chỉ cần đụng nhẹ vào, là đã có thể phân biệt hữu hiệu nhất.

Ngón tay của Klein nhanh chóng tìm được 3 trang giấy rất dày kia, nhẹ nhàng nắm tờ ở giữa.

Tuy túi không đủ lớn, hắn không thể hoàn toàn mở ra "Bút ký lữ hành Lehmanor", nhưng "Ảo Thuật Gia" Fors đã tự tay tiến hành cải biến trường bào có mũ trùm này, nhờ vậy mà không gian đã lớn hơn, đủ để quyển sách ma pháp lớn bằng bàn tay có thể mở rộng thành 90 độ.

Klein vừa lấy tay chống đỡ, không cho "Bút ký lữ hành Lehmanor" khép lại, vừa lướt tay qua mặt giấy, chỉ dựa vào cảm xúc lồi lõm rất nhỏ ở mặt ngoài, mượn xúc giác để đám hoa văn kì dị cùng nhóm phù hiệu tràn ngập hương vị thần bí cùng xa xưa kia trực tiếp hiện ra trong đầu mình.

Linh tính theo đó đưa vào.

Trên tờ giấy khô vàng này ghi lại năng lực của Bán Thần con đường "Bão táp":

"Lốc xoáy"!

Klein muốn dùng cái này để tạo ra hỗn loạn, quấy nhiễu thánh giả hội Cực Quang có khả năng đang ẩn nấp trong bóng tối, nhân cơ hội giết chết ngài X, đồng thời trốn khỏi nơi này.

Ngoại trừ những mục đích đó, hỗn loạn còn có thể che giấu dấu vết, làm các thành viên tụ hội chật vật tách nhau ra đào tẩu, mà trong tình huống không rõ ràng thân phận của nhau, bọn họ đều sẽ có hiềm nghi, hội Cực Quang rất khó tra ra được Xio.

Suy nghĩ chuyển động, ánh mắt Klein tập trung vào một vị trí, tay trái thong thả rút ra "Bút ký lữ hành Lehmanor".

Cùng lúc đó, ngài X bước đến gần, cùng một chỗ với hắn, tựa như bạn cũ nhiều năm không gặp.

Ngay sau đó thanh âm bùng nổ, một cơn lốc xoáy khủng bố mắt thường có thể thấy được xuất hiện tại chỗ mà linh tính Klein chỉ định.

Cái bàn, bàn trà, sô pha, ghế dựa trong phòng cùng nhau bay lên, lốc xoáy làm vách tường không chống đỡ nổi, hất bay nóc nhà, thổi quét về tới chỗ khác, các thành viên tham gia tụ hội có người trực tiếp bị gió mạnh cuốn bay ra xa, có người nghiêng ngả lảo đảo đi tới phía trước, nói chung là bị tách ra mỗi người một phương.

Nếu không phải Klein đã cố ý khống chế thời gian xuất hiện và phương hướng của lốc xoáy, không chỉ căn phòng cũ kỹ của ngài X sẽ bị hủy diệt, một loạt căn nhà xung quanh sẽ khó có thể may mắn thoát khỏi, mà các thành viên trực tiếp bị cuốn vào, sống hay chết hoàn toàn nhờ vào vận may.

Lốc xoáy phát ra tiếng ầm ầm khủng bố, tựa như một người khổng lồ bay lên bầu trời, sau đó đi tới đầu ngõ, đi ra chỗ con đường, nó đi tới đâu, mọi thứ bị cuốn bay tới đó, không có một chút dấu vết lưu lại.

Klein cũng bị thổi bay, hắn và ngài X đã bị oan hồn nhập vào bị ném tới một con đường khác.

Trong quá trình này, bởi vì hai bên vừa rồi đứng ở gần nhau, mà oan hồn lại có thể lơ lửng trên không, có thể nắm trong tay thân thể mục tiêu ở trình độ nhất định tại khu vực rìa lốc xoáy, cho nên, khoảng cách giữa Klein cùng ngài X luôn giữ trong 5 mét, thao túng với "Dây linh thể" không hề dừng lại.

ở giữa không trung, tiếng gió thổi gào thét bên tai, tay phải Klein không chút do dự mạnh mẽ sờ tới trước ngực, xé rách trường bào, đưa vào dưới nách, rút ra súng ngắn "Chuông tang".

Tuy với trạng thái của ngài X bây giờ, dùng viên đạn không khí cũng có thể giải quyết hắn, nhưng Klein vẫn quyết định cẩn thận một chút, sợ đối phương có vật phẩm thần kỳ sở hữu kỹ năng bị động nào đó, tựa như cái vòng cổ của "Thượng tướng đẫm máu" Senor.

Săn bắn, yêu cầu dốc hết toàn lực!

Khi Klein kịch liệt bắn ra một phát súng, thao túng với "dây linh thể" đã bị ảnh hưởng rõ ràng, nếu không phải ngài X đã tiếp cận trạng thái bị hoàn toàn khống chế, thì hắn đã có thể khôi phục thanh tỉnh cơ bản.

Nhưng cho dù như thế, suy nghĩ của ngài X suy nghĩ cũng không còn cứng ngắc như trước, mà trở nên sinh động hơn.

Hắn muốn giãy dụa, nhưng lập tức "Oan hồn" Senor đã làm toàn bộ cố gắng của hắn đều trở nên vô nghĩa, thân thể trở về cứng ngắc.

Sau đó, trong đồng tử của ngài X hiện ra kẻ địch dưới lớp áo choàng, một khuôn mặt gầy yếu cùng đường cong khắc sâu.

Trong tầm mắt của hắn, đối phương lạnh lùng chĩa họng súng đen kịt về phía mình.

Pằng!

Klein không chút do dự bóp cò, mà tiếng súng nổ vang đã bị tiếng gió rít gào át sạch.

Đầu ngài X mạnh mẽ ngửa ra sau, như là bị một cái tát vô hình đánh trúng mặt.

Trên đầu của hắn, mặt nạ đồng thau nhanh chóng nứt thành vô số mảnh vỡ, mang theo chất lỏng nửa đỏ nửa trắng bắn ra bốn phương tám hướng.

Một phát mất mạng!

Chuông tang đã đưa hắn xuống địa ngục!

Bịch!

Sau khi bắn xong, Klein dùng lưng chạm đất, ngã xuống trên con đường.

Ngài X nặng nề rơi xuống ngay bên cạnh, máu cùng mảnh vụn bay ra ở giữa không trung thì đảo lưu quỷ dị, hội tụ lại chỗ cổ hắn, khâu ra một cái đầu giăng kín vết rạn cùng khe hở.

Đây là năng lực của "Oan hồn".

Lúc này, lốc xoáy hao hết năng lượng bắt đầu tản đi, mà động tĩnh vừa rồi quá lớn, đương nhiên sẽ làm những bán thần phía xa xa phát hiện.

Trong nhà thờ Thánh phong, Đại Giám mục Backlund mới, "Thâm lam chủ tế" Redal Valentine bay ra từ trong phòng, lên trên trời cao.

Klein ngã xuống đất, thấy gió đã yếu đi, một tay cầm lấy súng ngắn "Chuồng tang", một tay cầm "Bút ký lữ hành Lehmanor", muốn lật bản bút ký này đến trang đầu tiên của bộ phận da dê nâu vàng.

Sau khi mở ra sách ma pháp, hắn mới phát hiện mấy tờ giấy này vậy mà có ghi lại "Cánh cửa Nhà lữ hành".

Klein lúc đầu tưởng trùng hợp, nhưng sau khi cẩn thận tự hỏi, lại cảm thấy đây là tất nhiên, bởi vì "Bút ký lữ hành Lehmanor" thuộc về gia tộc Abraham xa xưa, bọn họ nắm giữ con đường "Học viện" cùng không ít vật phẩm thần kỳ đối ứng, có tài nguyên cũng có mong muốn ghi lại năng lực "Nhà lữ hành", dù sao nó cực kỳ cực kỳ cực kỳ hữu dụng.

Giờ khắc này, chỉ cần "Cánh cửa Nhà lữ hành" thành hình, Klein có thể mang theo "Oan hồn" Senor nhập vào thi thể ngài X thong dong rời đi.

Hắn vừa rồi ở phòng trong sở dĩ không làm, là vì thánh giả của hội Cực Quang chưa chịu quấy nhiễu, có cơ hội phát hiện và ngăn cản, hơn nữa ngài X là "Nhà lữ hành", có xác suất nhất định có thể lợi dụng "Cửa truyền tống" thoát khỏi khốn cảnh, trước khi hắn hoàn toàn chết đi, Klein không muốn mạo hiểm.

Đúng lúc này, trước mắt Klein tối sầm lại, phát giác con đường tràn ngập chất lỏng tối đen lại quỷ dị vô hình, chúng nó chảy xuôi về phía này, rất nhanh ngưng tụ, hình thành một cái nhà giam chắc chắn.

Trong bóng đêm, từng cái bóng xuất hiện, toàn bộ ánh mắt lạnh như băng nhìn tới hắn.

Lực lượng cấp bán thần! Hội Cực Quang quả nhiên để thánh giả ở gần đây! Không thể trực tiếp truyền tống! Klein thấy trong lòng căng thẳng, nhanh chóng mở ra "Bút ký lữ hành Lehmanor", mở ra một trang khô vàng.

Xoẹt!

Từng con "Mãng xà" trắng bạc đột nhiên xuất hiện, dây dưa với nhau trong bóng tối, chiếu sáng tất cả.

"Tia chớp gió bão".

Lồng giam bằng chất lỏng đen kịt trực tiếp bị phá vỡ, mà Klein thì sớm đã có chuẩn bị nhét súng ngắn "Chuông tang" vào túi, nắm viên đá màu xanh giăng kín dấu vết bị lửa thiêu kia.

"Cửa!"

Hắn vô cùng bình tĩnh dùng tiếng Hermes cổ thì thầm.

Ánh sáng màu lam phát ra, bóng dáng của Klein nhanh chóng trở nên mơ hồ, thi thể ngài X bị hắn bắt lấy bả vai cũng có biến hóa tương tự.

Hai thân thể lập tức trở nên trong suốt vô hình, biến mất tại chỗ, rất nhanh đi xa ở trong linh giới màu sắc tươi sáng mà trùng điệp, ảo diệu rời đi.

Ở trong ngõ nhỏ cây gỗ, đá vụn, mảnh vải cùng các loại tạp vật phân tán, trong căn nhà tụ hội đã biến thành bình địa, nơi giăng kín bóng đen, có người thấp giọng hừ một tiếng:

"Đáng chết!"

Lúc này, các thành viên tụ hội khác đã thoát khỏi con đường, cùng nhau ngẩng đầu lên, nghe tiếng bão dữ từ không trung phía xa xa truyền tới.

...

Xio và Fors đang ở khu Đông tìm kiếm quỷ hồn cũng nhận ra được khác thường, cùng nhìn về phía xa xa, thấy vô số đóa hoa trắng bạc nở rộ như rừng rậm.

Tư thái vặn vẹo dữ tợn kia, làm hai người cho dù ở cách rất xa, nhưng cũng không nhịn được sợ run, suýt nữa không dám nhìn thẳng.

"Nơi đó rốt cục đã xảy ra cái gì?" Xio thấp giọng nói thầm, cùng Fors ngơ ngác nhìn nhau, vẻ mặt mờ mịt.

Fors thật ra đã có chút suy đoán trong lòng, nhưng lại không thể tin được, bởi vì cái này đã hoàn toàn vượt qua thực lực của "Thế Giới" Gehrman Sparrow theo suy đoán của cô!

...

Trong một ngõ nhỏ không có đèn đuốc, Klein mang theo thi thể ngài X bỗng nhiên hiện lên, rơi xuống đất.

Hắn không có một chút bối rối, đầu tiên là đặt súng ngắn "Chuông tang" vào túi, sau đó dùng tay phải từ lấy ra từ ngực một quyển sách khác:

"Grossel du ký"!

Bốp! Klein đập quyền du kí mà "Rồng Không Tưởng" Angelweel viết đập tới mặt ngài X, để dính máu lên trên đó. Sau một lát, thi thể ngài X biến mất không thấy đâu, chỉ để lại "Oan hồn" Senor mặc áo khoác đỏ sậm cũ kỹ.

Ngay sau đó, Klein thu hồi "Grossel du ký", mở ra "Bút ký lữ hành Lehmanor", để cho một tờ giấy khô vàng khác hướng lên trên.

Đột nhiên, hào quang sáng ngời phát ra từ cuốn sách, một vị thiên sứ hư ảo có mười hai cánh chim đối xứng bay ra, đáp xuống người Klein.

Tất cả những cái này lướt qua chỉ trong tích tắc, ngõ nhỏ khôi phục vẻ tối đen, chỉ có ánh trăng ảm đạm là vẫn còn im lặng chiếu rọi.

Klein lập tức lấy ra một cái bình kim loại nhỏ, đổ ra số máu lưu giữ bên trong, vẽ loạn lên bìa sách "Bút ký lữ hành Lehmanor".

Làm xong tất cả, hắn thu lại các vật phẩm khác, kéo xuống trường bào có mũ trùm, tùy tay ném sang bên cạnh.

Ánh lửa đỏ đậm nổi lên, xử lý trường bào rách nát một cách sạch sẽ.

Cùng lúc đó, thân thể Klein nhanh chóng cao thêm 10cm, bề ngoài trở nên rất bình thường.

Sau đó, hắn căn cứ theo ánh sáng ngôi sao trên bầu trời và nhặt lên một nhánh cây đã rơi xuống đất để hỗ trợ tìm phương hướng, rất nhanh bước đi trên con đường ngập trong bóng tối, về tới khách sạn giá rẻ trước đó.

Tận đến lúc này, hắn còn không biết mình đã thêm nhược điểm gì.

Trong phòng đơn của khách sạn giá rẻ, Klein thay quần áo, biến trở về thành Gehrman Sparrow.

Nhìn nhà mạo hiểm có khuôn mặt gầy yếu khí chất lạnh lẽo điên cuồng, hắn im lặng vài giây, cầm mũ dạ tơ lụa đội lên đầu.

...

Ở trên không trung tìm tòi hồi lâu mà không thể bắt được con chuột nào, Hồng y giáo chủ giáo hội Bão Táp, đại giám mục khu Backlund, "Thâm làm chủ tế" Redal Valentine im lặng, thật lâu không nói gì.

...

Trong số 160 phố Boklund, quản gia Walter hơi lộ vẻ kinh ngạc nhìn khách ở ngoài cửa hỏi:

"Giám mục, ngài đột nhiên tới đây vì chuyện gì?"

Giám mục Alectra cười ha hả nói:

"Nghe nói Dwayne sinh bệnh, tôi đến thăm ông ta, có lẽ được nữ thần phù hộ, ông ta sẽ hồi phục rất nhanh"
___________

Chương 48: Rút Tay

Walter đi lên lầu ba, cong ngón tay, gõ vang cửa phòng ngủ.

"Ai vậy?" Thanh âm có chút suy yếu và khàn khàn của Dwayne Dantes truyền ra.

Walter mở cửa phòng, để lộ một khe hở:

"Thưa ngài, Giám mục Alectra đến thăm ngài.

"Ngài muốn đi tới phòng khách gặp giám mục, hay là trực tiếp mời đến phòng ngủ?"

Bình thường mà nói, khách tới chơi không được tiến vào phòng ngủ của chủ nhân, đây là hành vi thất lễ, nhưng thăm bệnh thì được ngoại trừ.

Sau thời gian lặng im ngắn ngủi, Dwayne Dantes đáp lại:

"Mời ngài ấy đến phòng ngủ."

"Vâng thưa ngài." Walter quay sang ra hiệu cho Richardson đi thúc giục nữ hầu chuẩn bị nước trà, sau đó đi xuống phía dưới, dẫn giám mục Alectra lên lầu.

Rất nhanh, Alectra tiến vào phòng ngủ, thấy Dwayne Dantes đang nằm ở trên giường, hơi lộ vẻ tiều tụy.

"Richardson, lấy ghế cho giám mục." Dwayne Dantes lộ sắc mặt hơi trắng bệch cười nói.

Richardson sớm chuẩn bị sẵn sàng, lúc này lấy ra một cái ghế dựa đặt ở một nơi cách cái giường không xa.

Alectra tiến lên vài bước, quan sát khuôn mặt Dwayne Dantes, thân thiết hỏi:

"Dwayne, ông cảm giác thế nào, đã mời bác sĩ tới khám chưa?"

Linh cảm của hắn ta không có rung động, cho nên không thử cái khác, cái này đơn thuần chỉ là quan tâm tín đồ thành kính bị bệnh.

Dwayne Dantes ho nhẹ hai tiếng, lộ ra nụ cười nói:

"Thật ra đã sắp khỏi rồi, tôi nghĩ ngày mai, hoặc cùng lắm vài ngày nữa là có thể tiếp tục tới giáo đường nghe ngài giảng đạo."

"Như vậy là tốt rồi, tôi còn đang nghĩ có nên giúp ông khẩn cầu Nữ Thần phù hộ không." Alectra nở nụ cười, lui một bước, ngồi xuống ghế mà Richardson đưa đến.

Lúc này, Dwayne Dantes nhìn ngài giám mục, cười ha hả nói:

"Thật ra tôi vẫn có một cái nghi vấn, nhân viên thần chức của giáo hội nữ thần có được kết hôn không?"

Alectra còn kém 2 tuổi nữa là tròn 40, hắn thở dài nói:

"Vấn đề này thật ra cũng làm chúng tôi băn khoăn rất lâu.

"Từ thời cổ đại, trong các hội nghị thần học, đám người đại giám mục cũng vì thế mà nhiều lần cãi nhau to.

"Một bên cho rằng người hầu phụng dưỡng Nữ Thần phải bảo trì sự thánh khiết, vô luận nam nữ, nếu không chính là báng bổ với thần, một bên khác đọc điển tịch "Đêm của ngày tận thế", tìm ra lời nói của Nữ Thần, tin tưởng Nữ Thần cổ vũ kết hôn, cổ vũ nam nữ bình đẳng, nhân viên thần chức phải trở thành tấm gương, chứ không phải làm ngược lại, đây mới là sự tôn trọng lớn nhất với nữ thần.

"Cho đến gần đây, vấn đề này cơ bản bị gác lại, giáo hội vừa không cấm đoán, vừa không cổ vũ, yêu cầu duy nhất là, sau khi nhân viên thần chức kết hôn, không thể để cho người nhà ở trong giáo đường "

Dwayne Dantes nghe được mà chậm rãi gật đầu, khóe miệng nhếch lên:

"Giám mục, ông có vợ à?"

Alectra có khuôn mặt gầy, diện mạo không được đẹp trai, nhưng không hiểu sao lại làm cho người ta thấy thuận mắt. Hắn thở dài, khó nén nụ cười nói:

"Hai năm trước tôi đã kết hôn, năm nay vừa có đứa con.

"Tôi vốn muốn giữ vững cuộc sống độc thân để phụng dưỡng Nữ Thần, kết quả là..."

Nói xong hắn cười tự giễu, không nói thêm gì.

Không đợi Dwayne Dantes nói gì thêm, giám mục Alectra hỏi ngược lại:

"Hình như ông đang độc thân, sắp tính chuyện kết hôn sao?"

Hắn cảm thấy Dwayne Dantes chính là có ý nghĩ như vậy, cho nên không cần câu trả lời đã mặc định đáp án, dò hỏi:

"Ông thích cô gái như thế nào? Có lẽ tôi có thể giúp ông giới thiệu một người thích hợp."

Dwayne Dantes ho nhẹ một tiếng, cười nói:

"Quá khứ vì tích góp tiền tài, tôi phải mạo hiểm mạng sống trong nhiều năm, cho nên không muốn kết hôn, sợ làm liên lụy đổi phương, à, tôi không có gu cụ thể, nên cũng không nói rõ ra được.

"Lớn tuổi hơn tôi một ít thì có thể cho tôi cảm giác ấm áp, tôi..."

Còn chưa dứt lời, vẻ mặt người giúp việc Richardson đột nhiên ngẩn ra, chợt nghiêng đầu nhìn về phía bên cạnh, tiếp theo không được tự nhiên cúi đầu xuống, khuôn mặt không hiểu sao có loại cảm giác nóng rát đau đớn.

Dwayne Dantes thì vẫn tiếp tục nói:

"Trẻ tuổi thì hồn nhiên, hoạt bát, nhìn thấy cô ấy mà tựa như nhìn thấy buổi sáng, tinh thần phấn chấn, tôi cũng rất thích..."

Nụ cười trên mặt giám mục Alectra bỗng nhiên cứng lại, hắn nâng bàn tay lên, nắm lại để ở miệng, ho khan hai tiếng.

Dwayne Dantes không dừng lại, thở dài cười nói:

"Người đã kết hôn tôi cũng rất thích, nhưng vì thân phận địa vị mà không dám tới gần, các cô ấy tràn ngập sức quyến rũ, nhất cử nhất động đều làm cho tôi mê say, khó có thể khắc chế, luôn mơ thấy..."

Thân thể quản gia Walter đột nhiên rung rung, tựa như vừa trải qua một giấc mộng không muốn tỉnh lại nhưng lại cực lực kháng cự, khó có thể nhận rõ là mộng đẹp hay xấu.

Dwayne Dantes còn muốn tiếp tục nói chuyện, nhưng sau khi miệng mở ra lại không phát ra âm thanh.

Hắn chợt thấp giọng cười một tiếng rồi nói:

"Cái này thực bình thường, nhân loại bị thân thể hạn chế, các loại cảm xúc bị ảnh hưởng, trong đầu nảy lên những suy nghĩ kì lạ là bình thường, chỉ cần có thể đè xuống bọn chúng, làm việc theo ý chí bản thân, thì vẫn sẽ là một người đàn ông tốt, một người chồng tốt, một người cha tốt."

"Rất có đạo lý, lúc chúng ta phẫn nộ thì suy nghĩ trong lý trí sẽ rất tàn bạo, nhưng rất ít người biến chúng thành hiện thực." Giám mục Alectra xảo diệu chuyển hướng đề tài, quản gia Walter và người giúp việc Richardson lần lượt lộ ra vẻ suy nghĩ.

Giám mục không ở lại lâu, uống mấy ngụm trà nữ hầu đưa tới liền đứng dậy cáo từ, rời khỏi nhà của Dwayne Dantes.

Trong phòng rất nhanh trở nên yên tĩnh, cửa sổ ban công lặng yên không một tiếng động bị mở ra, Klein đã biến về bộ dáng Dwayne Dantes tiến vào.

May mà mình về kịp, nếu để cho "Ma kính" Arrodes tiếp tục tán gẫu, giám mục Alectra có khi sẽ không chịu tiếp nhận tín đồ thành kính như mình nữa... Nói không buổi sáng ngày mai còn có thể phát hiện Walter và Richardson treo cổ tại phòng mình, mà toàn bộ khu phố đều sẽ truyền lưu Dwayne Dantes là một tên biến thái cuồng tình dục... Klein nhìn ma kính giả làm Dwayne Dantes trên giường, âm thầm thở dài, đều là đáp án hắn tự mình định ra, để cho Arrodes đọc theo.

Đương nhiên, đây là phán đoán của hắn khi tình huống xấu nhất, hắn tin tưởng Arrodes hẳn là sẽ không để sự tình phát triển đến mức độ này.

"Cung nghênh ngài trở về, chủ nhân vĩ đại của tôi." Trên giường, Dwayne Dantes hành lễ sau đó ân cần thăm hỏi, "Người hầu khiêm tốn trung thành Arrodes của ngài đã hoàn thành nhiệm vụ, ngài cảm thấy phần trình diễn của tôi thế nào?"

Nghe thấy ma kính hỏi lại, Klein thở dài nói:

"Cũng được, ngụy trang không tệ.

"Nhưng lúc nói chuyện cố gắng đừng kích thích người khác."

"Tôi sẽ chú ý!" Dwayne Dantes giả nhanh chóng biến mất, trên gối đầu lộ ra một cái gương không lớn.

Trên gương, hào quang trắng bạc chợt phát ra, ngưng tụ thành một dòng chữ:

"Cảm ơn ngài khen ngợi, tôi sẽ mãi mãi làm tùy tùng của ngài, chờ mong cơ hội tiếp theo được cống hiến sức lực~"

Sau khi vẽ đơn giản một cái vẻ mặt, mặt kính khôi phục bình thường.

Klein thu gương lại, sau đó tiến vào phòng tắm, đi ngược bốn bước, tiến tới phía trên sương mù xám.

Hắn muốn trước khi linh thể ngài X hoàn toàn tiêu tán có thể hoàn thành chăn thả.
...

Ở thế giới trong sách, trên ngọn núi tuyết đọng, trong một cái động.

Klein nhìn thi thể ngài X trên mặt đất, cẩn thận phân biệt mãnh vỡ từ đầu đối phương, so sánh với bức họa theo trí nhớ mà tiểu thư "Ảo Thuật Gia" cung cấp.

"Là hắn... Hy vọng lần này có thể thu được 'Lữ hành' và 'Ghi lại', có chúng trong tay, lần hành động này coi như lời to, nếu không có, suy xét cho tiểu thư 'Ảo Thuật Gia' thêm tiền, săn bắn một danh sách 5 và đối mặt một vị bán thần là hai chuyện có độ khó hoàn toàn khác nhau." Klein vừa nghĩ, vừa vươn tay trái ra, mở rộng năm ngón tay, nhắm vào thi thể chưa hoàn toàn tản mất linh tính.

"Đói khát ngọ nguậy" nhanh chóng biến trở về bộ dáng ban đầu, giống như được chế tạo từ da người mỏng manh, vị trí lòng bàn tay mọc ra hai con mắt, đồng tử đỏ tươi, giống như bị đổ máu lên.

Trong gió lạnh thấu xương, không ít linh thể tiêu tán của ngài X và điểm sáng phi phàm lấp lánh nối nhau giống như ngân hà lần lượt chui vào trong "Đói khát ngọ nguậy", cố định ở chỗ ngón tay còn trống.

"Đói khát ngọ nguậy" đầu tiên là trở nên trong suốt, giống như ảnh ngược linh giới, tiếp theo khôi phục bình thường.

Klein nhắm mắt cảm ứng một chút, lông mày dần giãn ra, trên mặt hiện lên nụ cười.

Lần này vận may của hắn không tệ, rút ra một trong những năng lực phi phàm bản thân rất muốn có:

"Cánh cửa Nhà lữ hành".

Cái này có thể gọi tắt là "Cửa truyền tống", "Truyền tổng" hoặc "Lữ hành", tác dụng của nó là làm cho người ta tiến hành xuyên qua linh giới có thể định vị bản thân có thể cảm ứng được bên ngoài.

Người phi phàm danh sách khác nhau bởi cường độ linh thể bản thân khác nhau, có thể thừa nhận thời gian truyền tống khác nhau, hiệu quả cùng khoảng cách xuyên qua linh giới cũng khác nhau rõ ràng.

Nếu chỉ là danh sách 9, danh sách 8, vậy không vượt qua phạm vi Backlund... Với cấp bậc hiện tại của mình, không biết có thể trực tiếp đi tới đạo nguyên thủy mà "Người Treo Ngược" cung cấp hay không, ừm, nếu thật sự không được thì có thể chia làm hai tới ba lượt... Klein cười thầm nghĩ.

Cho đến lúc này, hắn mới phát hiện tác dụng chiến đấu của "Nhà lữ hành" thật sự rất mạnh, bởi vì độ khó của "Lữ hành" cự ly ngắn chỉ ngang ngửa "Hoả diễm nhảy vọt", cái này cũng nghĩa là "Nhà lữ hành" có thể đột nhiên xuất hiện vòng quanh mục tiêu, có thể xa cũng có thể gần, làm cho người ta khó lòng phòng bị lại không thể công kích trúng.

Nếu "Ghi lại" xong các loại năng lực và thấy không ổn liền lập tức rời xa, Klein hoài nghi mình dù có "Tia chớp gió bão" cùng "Lốc xoáy", lúc chiến đấu trực diện cũng không nhất định có thể lưu lại được "Nhà lữ hành".

Quả nhiên, "Người điều khiển rối" cần cố gắng ở phía sau màn... Klein vừa cảm khái, vừa đưa ánh mắt nhìn về phía thi thể ngài X.

"Đói khát ngọ nguậy" vừa rồi còn đạt được một năng lực phi phàm, là "Mở cửa" danh sách "Học viện", cái này gần như là "Lữ hành" phiên bản đã yếu đi rất nhiều, không có giá trị gì.

Tầm mắt vừa chuyển động, trong mắt Klein hiện lên cái nhẫn khảm ruby trên tay ngài X.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro