Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 45 + 46

Chương 45: Phối Trí Phát Rồ

Chiều thứ sáu, Klein giả bệnh không đi khoá văn học mà một lần nữa tới phía trên sương mù xám.

Trước mặt hắn đặt bút kí màu xanh lục to bằng bàn tay, nhìn từ bề ngoài có vẻ rất cứng rắn, đúng là vật do "Ảo Thuật Gia" Fors cung cấp - "Bút ký lữ hành Lehmanor".

Mở ra một tờ trong quyển bút kí nhưng càng giống với sách ma pháp này, Klein nhìn màu sắc khô vàng, nâng tay triệu hồi "Quyền trượng Hải Thần" từ trong đống tạp vật tới, nắm trong bàn tay.

Hắn một bên đưa một bộ phận linh tính vào "Bút ký lữ hành Lehmanor", làm nó phát ra ánh sáng không quá rõ ràng, một bên để cho đám bảo thạch màu xanh lam được đính trên cây trượng ngắn xương trắng lần lượt phát ra hào quang sáng ngời.

Trong thanh âm ầm ầm khiến người ta ê răng, từng tia chớp trắng bạc bỗng nhiên hiện lên, thô to dữ tợn, giương nanh múa vuốt, đan vào cùng nhau, hình thành cảnh tượng như gió bão ập tới.

Cùng lúc đó, trên tờ giấy khô vàng của "Bút ký lữ hành Lehmanor", một đám ký hiệu phức tạp nhanh chóng được phác thảo, nằm đè lên nhau, dung hợp lẫn nhau, dần dần thành hình.

Đúng lúc này một tờ sắp biến thành màu trắng bạc, từng con điện xà bắn ra, phá hư toàn bộ hoa văn, gần như không để lại gì!

Lại thất bại... Klein không tiếng động thở dài, lại lặp lại quá trình vừa rồi.

Đây không phải lần đầu tiên hắn thử, từ tối thứ tư lấy được "Bút ký lữ hành Lehmanor", hắn đã thường xuyên tiến vào phía trên sương mù xám, dùng năng lực "Quyền trượng Hải Thần", thử hết lần này tới lần khác, cho đến khi linh tính tiếp cận khô kiệt, không thể không quay về thế giới hiện thực nghỉ ngơi.

Trong quá trình này có thất bại, cũng có thành công, Klein dựa vào thử nghiệm liên tiếp, rốt cuộc đi tới một bước cuối cùng, đó chính là ghi lại "Tia chớp gió bão" mình mong ước từ lâu!

Đây là năng lực của bán thần con đường "Thủy thủ"!

Trước lần thất bại vừa rồi, Klein đã thất bại gần hai mươi lần, vận may có thể nói là rất kém.

Thất bại, lại thất bại, thất bại nối tiếp thất bại, cho tới lần thứ năm, hắn vui sướng nhìn màu trắng bạc đã nhuộm khắp tờ giấy khô vàng, để cho phù hiệu dấu hiệu phong cách cổ xưa thần bí cực kỳ phức tạp ở trên đó đồng thời co rụt vào trong, kết nối thành đồ án kỳ lạ làm cho người ta chỉ nhìn thấy đã có cảm giác bị tia chớp bổ trúng.

"Phù... Cuối cùng cũng thành công." Klein dùng ngón tay vuốt phẳng tờ giấy, thở ra một hơi thật dài.

Hắn lật lật "Bút ký lữ hành Lehmanor", thưởng thức thành quả.

Trong hai ngày nay, hắn cũng không hoàn toàn chỉ chăm chăm vào "Tia chớp gió bão", còn ghi lại hai loại năng lực cấp bán thần khác, một là dẫn ra một chút lực lượng của không gian thần bí phía trên sương mù xám hình thành "Thiên sứ giấy", cái này có thể sử dụng để quấy nhiễu bói toán cùng lời tiên đoán, một là kỹ năng cùng loại với "Lốc xoáy" của "Quyền trượng Hải Thần".

Lúc ghi lại chúng, vận may của Klein không tệ, một cái làm chín lần, một cái làm mười hai lần đã thành công.

Bản sách ma pháp này đối với người phi phàm hoang dã thì thật ra không tính là đặc biệt hữu ích, cần thời gian dài và tính nhẫn nại đáng kể mới có thể ghi lại đủ số lượng năng lực hữu dụng, hơn nữa vượt qua danh sách 6, xác suất thất bại sẽ gia tăng, không còn dễ dàng như trước... Nhưng lĩnh vực thần bí có 22 con đường, mấy danh sách đầu tiên chỉ cần phối hợp năng lực tốt, xử lý danh sách 5 cũng không có gì kì lạ... Klein khép lại "Bút ký lữ hành Lehmanor", thầm cảm thán vài câu.

Theo hắn thấy, quyển sách ma pháp này đối với người phi phàm hoang dã có thể nói là tương đương với nửa thần khí, giai đoạn trước khi thành hình tuy khó khăn hơn "Đói khát ngọ nguậy", nhưng khi phối hợp tốt vượt cấp khiêu chiến sẽ là rất bình thường, bất quá, ở trong tay người phi phàm có thế lực lớn ủng hộ, tác dụng của "Bút ký lữ hành Lehmanor" sẽ trở nên khoa trương, gần như bug, bởi vì nó có thể ghi lại năng lực bán thần!

Chỉ cần nguyện ý, Bán Thần có thể liên tục biểu thị, mà "Đói khát ngọ nguậy" thì không nuốt được Bán Thần, đến cả "Người chăn cừu" chính quy, muốn chăn thả một tồn tại danh sách cao cũng cực kỳ khó khăn, thứ nhất là không có tài nguyên, thứ hai là bản thân dễ dàng vì vậy mà mất khống chế, trưởng lão thành Bạch Ngân Lovia, cũng nhờ vận may quá tốt mới có thể chăn thả được ác linh tương đương danh sách 4... Klein nghĩ đến đây, đưa ánh mắt nhìn tới viên đá màu xanh, bề ngoài của nó gồ ghề, tràn ngập dấu vết lửa thiêu, đúng là viên đá xuyên qua linh giới mà "Ảo Thuật Gia" Fors cung cấp.

Có "Bút ký lữ hành Lehmanor" cùng viên đá, cộng thêm phù chú "Kẻ cắp vận mệnh" cùng con rối "Oan hồn", cho dù xung quanh ngài X có Thánh giả bao vệ, mình cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, sau đó thong dong rời đi... Klein xoa xoa thái dương, quay về thế giới hiện thực, bố trí nghi thức thỉnh cầu ban cho, lấy ra vật phẩm tương ứng.

Làm tốt chuẩn bị, hắn đi tới chỗ mặt kính, nhìn bản thân mình, cố gắng biến hóa sao cho bề ngoài có vẻ tiều tụy.

Dùng xong bữa tối, Klein lấy cớ thân thể không được thoải mái mà về phòng.

Nhìn cảnh đêm vài phút, hắn lấy ra từ ngăn kéo một cái gương to chừng bàn tay, đặt nó xuống gối đầu.

Tiếp theo, Klein tới gần, để mặt kính mặt chiếu rọi ra Dwayne Dantes mắt lam thâm thúy, thái dương màu hoa râm.

Hắn lập tức đứng dậy, lui về phía sau mấy bước, mà trên giường bỗng nhiên xuất hiện một Dwayne Dantes khác!

Quý ngài này mặc áo ngủ tơ lụa tối màu, dựa đệm, tay cầm cuốn sách, ánh mắt nửa khép, giống như nghỉ ngơi lại giống như đang suy tu.

Không tệ, ảo thuật mặt kính không kém hơn ảo thuật người giấy... Klein trở lại bàn, cầm lấy bút máy, vẽ trên giấy phù hiệu kì dị hỗn hợp giữa bí ẩn cùng nhìn trộm.

Sau giấy phút yên tĩnh ngắn ngủi, Dwayne Dantes trên giường đột nhiên mở mắt, cười nịnh nói:

"Chủ nhân vĩ đại, người hầu hèn mọn trung thành Arrodes của ngài đã đến!"

Không thể không nói, chỉ sợ Klein cũng không thể khống chế gương mặt Dwayne Dantes nở nụ cười như vậy... Klein thầm than một tiếng, thiếu chút nữa quay đầu nhìn tới một bên khác.

"Tốt." Hắn nhẹ nhàng gật đầu, tán dương một câu.

Hắn cũng không phân phó cái gì, đội lên mũ dạ tơ lụa, từ ban công trượt xuống lầu một, dọc theo con đường hoa viên, từ số 160 phố Boklund đi ra ngoài, trong quá trình này, hắn không quên quan sát cửa sổ.

Tay phải đè xuống mũ dạ, hai chân bước đi trên con đường, Klein ngẩng đầu, mà khuôn mặt cùng hình dáng của hắn không biết từ khi nào đã xảy ra biến hóa, tóc đen mắt nâu, khuôn mặt gầy yếu, góc cạnh rõ ràng.

Đây là nhà mạo hiểm điên cuồn Gehrman Sparrow bị các nước treo thưởng 50.000 bảng!

Buổi săn bắn, sắp bắt đầu.

...

Khu Jowod, Xio đang muốn đi ra cửa đến khu đông tham gia tụ hội người phi phàm của ngài X thì bị Fors ngăn cản.

"Cậu muốn ra ngoài lấy tài liệu à?" Xio cân nhắc từ ngữ một chút rồi hỏi.

Fors vén mái tóc nói:

"Không, là kiếm tiền!

"Trước đó mình tiếp nhận một nhiệm vụ, đó là giúp người ta tìm kiếm bụi còn lại sau khi quỷ hồn trôi đi, cậu biết không, trong nghĩa trang căn bản không có quỷ hồn, chúng đã sớm bị đám người mục sư Giám mục đưa tới quốc gia thần linh, cho nên mình chỉ có thể đi khu Đông tìm kiếm những mục tiêu tử vong nhưng còn chưa bị phát hiện.

"Cậu nhẫn tâm nhìn một cô gái xinh đẹp yếu ớt như mình tiến vào địa phương hỗn loạn như vậy sao?"

"Nhưng mà, có thể tạm ngừng một ngày không?" Xio do dự nói, "Mình đang định đi tham gia tụ hội ngài X triệu tập."

Fors lúc này lắc đầu:

"Không được, ngày mai phải giao nhiệm vụ, tận 50 bảng đó!"

"Ngày mai phải giao, vậy sao mấy ngày nay cậu không làm gì cả?" Xio hoài nghi nhìn bạn tốt một cái.

Fors cười ha hả:

"Cậu biết mình bao lâu rồi?

"Chẳng lẽ cậu không biết bệnh nước đến chân mới nhảy của mình rất nặng sao?

"Hơn nữa, cậu cũng không có tiền, đi tụ hội của ngài X có ý nghĩa gì? Cậu thậm chí không biết bản thân cần tài liệu phi phàm gì!"

"Cũng đúng." Xio bị thuyết phục, chợt cười nói, "Có phải là một tác giả văn học đều mắc chứng nước đến chân mới nhảy không?"

"Đại khái là như vậy." Fors một bên thì nói cho có lệ, một bên thì âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

...

Khu Đông, trong một khách sạn giá rẻ, Klein tiến vào phòng mà tiểu thư "Ảo Thuật Gia" định dùng danh nghĩa giả để thuê.

Ở trong này, một phòng một người một giường là hành vi xa xỉ, nhưng dù vậy, loại phòng tương tự chỉ có 12 penny một đêm, đương nhiên, rất nhiều khách sạn giá rẻ khu Đông căn bản không có phòng riêng, loại thường gặp nhất là "gian ngăn nhỏ", 5 penny một đêm, chỉ có một cái giường cùng một ít lớp chắn có thể che ánh mắt người khác, thuận tiện thay quần áo.

Tầng hầm ở đây cao thấp bày hơn hai mươi cái giường, mỗi cái giường một đêm 1.5 penny, đồ đạc tự bảo quản, mất cũng không ai chịu trách nhiệm.

Thế mà có gương, cũng không tệ lắm... Klein buông mũ dạ, đứng ở trước một cái gương giăng kín vết nứt, khoác lên người bộ trường bào có mũ trùm mà tiểu thư "Ảo Thuật Gia" đã chuẩn bị sẵn.

Ngay sau đó, thân thể của hắn lùi xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được, làn da dần dần trắng đi, mang theo chút màu sắc tiểu mạch, yết hầu nhô lên đột nhiên biến mất không thấy, tóc trở nên dài ra không ít, cũng biến thành màu vàng óng ánh.

Sau khi nhìn hình ảnh cải trang mà "Ảo Thuật Gia" Fors cung cấp, Klein liếc mắt một cái đã nhận ra đối tượng cần bắt chước là tiểu thư Xio!

Bất quá, bởi vì trường bào có mũ trùm che lấp, hắn không cần thật sự biến thành phụ nữ, chỉ xử lý những chỗ dễ dàng bị người khác nhìn thấy.

Chiều cao 1m50 này, mình thật sự bất lực, ít nhất phải tiêu hóa toàn bộ ma dược trong cơ thể mới có thể đạt tới cực hạn này... May mà tiểu thư Xio có ngụy trang bằng cách tăng chiều cao, mình không cần phiền não điểm ấy... Klein nhìn bản thân cao 1m60 trong gương, thay đổi giày da, nhìn có vẻ là đế bằng, mà thực tế đúng là đế bằng.

Ngụy trang xong, Klein đội mũ trùm, lặng yên không một tiếng động ra khỏi phòng từ đường cửa sổ, đi vào ngõ nhỏ khu Đông, đi đường vòng tới bên ngoài nơi mà ngài X triệu tập tụ hội người phi phàm.

Nhớ lại ám hiệu mà tiểu thư "Ảo Thuật Gia" đã báo cho, Klein cong ngón tay, lấy độ mạnh yếu ba nhẹ ba nặng cùng khoảng cách hai dài ba ngắn, gõ cửa phòng.

Mười giây sau, cửa lớn không tiếng động rộng mở, một người phục vụ đeo mặt nạ sắt đầu tiên là nhìn kỹ người tới vài lần, sau đó mới tránh đường.

Klein không có một chút bối rối, bình tĩnh lướt qua hắn, tiến vào bên trong.
_____________

Chương 46: Một Cộng Một Lớn Hơn Hai

Trong quá trình xuyên qua phòng khách, linh cảm của Klein có chút rung động, cảm thấy từng cái ánh mắt vô hình không biết đến từ nơi nào, đảo qua bản thân.

Một thân giả trang của hắn không có vấn đề gì, tiến vào phía trước căn phòng, xem kỹ hoàn cảnh, sau đó tìm một vị trí không gần không xa chủ vị mà ngồi xuống.

Mà ở khoảnh khắc hắn thông qua cửa phòng, toàn bộ cái nhìn chăm chú đều biến mất không thấy đâu.

Nếu không phải "Oan hồn" có ba tầng phong ấn ngăn cách, có lẽ vừa rồi đã bị phát hiện... Ngài X không can đảm và điên cuồng giống như biểu hiện ra ngoài... Klein ngồi xuống, kéo mũ trùm, để cho khuôn mặt giấu càng sâu trong bóng đen.

Qua mười đến phút, sau khi các thành viên đều đến đông đủ, ngài X đeo mặt nạ đồng thau không phát ra động tĩnh đi tới cửa, bước vào trong, đi tới ghế chủ tọa.

Hắn mặc trường bào cổ điển màu đen, đội mũ pháp sư đỉnh nhọn, trong lúc bước đi, khí thế ẩn giấu vào trong, nhưng lại làm cho mọi người ở đây không tự giác cúi đầu xuống.

Ngài X xoay người lại, thong thả ngồi xuống, sau đó nhìn quanh một vòng, trầm thấp mở miệng:

"Bắt đầu đi."

Khoảng cách trong vòng 4 mét... Klein không nóng lòng ra tay, thu hồi ánh mắt, kiên nhẫn nhìn vài thành viên tụ hội dùng tin tức của người có vận may dị thường đổi lấy đồng bảng vàng, nghe ngài X ngẫu nhiên đáp lại vài câu.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, trọng tâm tụ hội bắt đầu từ ngài X treo thưởng chuyển hướng sang giao dịch lẫn nhau, Klein không hề do dự, dùng ngón cái tay trái nhấn khớp xương thứ nhất của ngón trỏ hai cái, mở ra thị giác "Dây linh thể".

Một sợi dây nhỏ hư ảo màu đen hiện lên trước mắt hắn, sau đó chúng tấp nập chui ra, lan tràn tới phương xa.

Rất nhanh sau đó, Klein đã lén thao túng được “Dây linh thể” của ngài X.

Trong kế hoạch của hắn, chỗ khó của nhiệm vụ chủ yếu có hai cái, một cái chính là các danh sách trước của ngài X có chức nghiệp "Nhà chiêm tinh" này và thánh giả Cực Quang có lẽ ẩn nấp chỗ tối, ở khi mình bắt đầu thao túng "Dây linh thể" đối ứng, khả năng sẽ xuất hiện dự cảm nguy hiểm, sâu sắc nhận thấy được dị thường.

Đối với linh tính trực giác của ngài X, Klein không dám coi thường, dù tiểu thư Sharon lúc trước lấy tư thái "Oan hồn" tồn tại lại không thể sớm phát hiện "Người điều khiển rối" Rosago dùng "Dây linh thể" thao túng mình, nhưng một vị thánh giả nửa thần nửa người, một cường giả danh sách cao đã có được thần tính, có điểm gì đặc biệt cũng đều không làm Klein kinh ngạc, "Dây linh thể" của hắn bị thánh giả phát hiện cũng không phải chuyện gì ngoài ý muốn.

"Người điều khiển rối" khác thì sẽ cơ bản là bó tay, nhưng Klein thì khác, hắn còn có thân phận "Kẻ Khờ", còn có lực lượng của không gian thần bí phía trên sương mù xám, có thể dựa vào "Người giấy thiên sứ" quấy nhiễu, bài trừ tai hoạ ngầm.

Tụ hội không có một chút bất thường tiếp tục tiến hành, mấy chục giây nhanh chóng trôi qua, Klein chỉ còn cách 3 giây là bước đầu khống chế được ngài X, mà vị thần sứ hội Cực Quang này lại không hề phát hiện, hắn vẫn đang dùng ánh mắt thâm trầm đánh giá các đợt giao dịch đạt thành, không biết suy nghĩ cái gì.

Thời khắc mấu chốt, Klein chủ động dừng lại!

Hắn vẫn duy trì trạng thái hiện tại, rút ra một bàn tay, cho vào trong túi ngầm của trường bào có mũ trùm, chạm tới hộp thuốc lá bằng sắt đã bị "Tường linh tính" phong tỏa.

Klein chợt động đầu ngón tay, nhẹ nhàng giải trừ "Tường linh tính", để nó ở trong túi áo hóa thành gió nhẹ lượn lờ.

Hắn rút bàn tay, lại chờ đợi vài giây, cho đến khi ánh mắt ngài X nhìn về phía một bên khác, rồi mới tiếp tục thao túng "Dây linh thể".

2 giây, 1 giây, 0 giây!

Suy nghĩ của ngài X cứng lại, giống như bộ não bị đổ vào xi măng.

Có kẻ địch... Nguy hiểm... Suy nghĩ của hắn ta chuyển động, rất nhanh đã làm ra quyết định, chuẩn bị cầu cứu thủ hạ và tồn tại đang âm thầm nhìn chằm chằm toàn phòng, đồng thời làm ra hành động phản kháng.

Đúng lúc này, cảm giác lạnh lẽo chui vào thân thể hắn, làm tay, chân, miệng của hắn đều không nghe theo điều khiển.

Chính là "Thượng tướng đẫm máu" Senor!

Oan hồn nhập vào người!

Quá trình "Người điều khiển rối" thao túng "Dây linh thể" tồn tại không ít chỗ thiếu hụt, trong đó vấn đề lớn nhất là, một khi tiến vào trạng thái bước đầu khống chế, mục tiêu lập tức sẽ phát hiện vấn đề, có năng lực áp dụng các loại biện pháp phản ứng lại.

Nếu như là một chọi một, xung quanh không có người khác, Klein tự nhiên có thể lợi dụng trạng thái ngày càng mất sức khống chế thân thể của đối phương mà quấy nhiễu cùng ngắt lại phản kháng, nhưng mục tiêu nếu còn có người giúp đỡ, thao tác của "Người điều khiển rối" sẽ rất khó giấu diếm được người khác, phải có hoàn cảnh tốt hoặc đồng bạn hỗ trợ, mới có thể ẩn nấp, tiếp tục tiến hành.

Mà về điểm này,

“Oan hồn” có thể nhập vào người mục tiêu, mạnh mẽ khống chế hành vi đối phương quả thực chính là trợ thủ tốt nhất của "Người điều khiển rối"!

Vừa rồi Klein sở dĩ không trực tiếp tiến vào trạng thái bước đầu khống chế, là vì thả ra "Oan hồn".

Thông qua kiểm tra trước khi vào cửa, mức độ cảnh giác của tồn tại trong chỗ tối kia khẳng định đã bị hạ thấp xuống nhiều!

Ánh mắt ngài X hơi trợn lên, suy nghĩ dần dần chậm chạp, vốn định la lên, nhưng yết hầu lại bị chặt chẽ khóa lại, miệng cũng bị gắt gao ngậm kín, nên không thể phát ra âm thanh gì.

Mà hai tay mãnh liệt nâng lên của hắn cũng giảm chậm tốc độ, đưa tới chén trà bên cạnh.

Cái này hoàn toàn đi ngược lại ý nguyện của hắn, tất cả đều do luồng khí tức lạnh lẽo chiếm cứ toàn thân của hắn làm ra!

Oan hồn... Người điều khiển rối... Không được... Tiếp tục như vậy... Mình sẽ chết đi trong im lặng... Ngài X lúc này khống chế linh tính, ở trong đầu vẽ ra phù hiệu và kí hiệu phức tap.

Hắn muốn mở ra một "Cánh cửa Nhà lữ hành" bên cạnh mình, cũng chính là "Cửa truyền tống", từ đó trực tiếp thoát khỏi phạm vi thao túng của "Người điều khiển rối", tới lúc đó oan hồn nhập vào cũng không còn nguy hiểm!

Nhưng bị loại cảm giác suy nghĩ chậm chạp kia ảnh hưởng, phù hiệu và kí hiệu hư ảo đều không thể diễn biến liền mạch lưu loát, mà là vẽ từng cái một, hơi tí lại bị dừng lại, không đủ nhanh chóng.

Bắt lấy cơ hội này, "Oan hồn" Senor nhập vào người cửa ngài X được "Người điều khiển rối" Klein thao túng, đơn giản hoạt động đầu ngài X, chủ động cải biến tư thế ngồi.

Hành vi này lập tức khiến cho "Cánh cửa Nhà lữ hành" đang âm thầm hình thành bị ngắt giữa chừng!

Không xong... phản ứng... của mình... quá chậm... còn bị... Oan hồn.. quấy nhiễu... Dùng... dùng vật phẩm... thần kì... Đôi mắt ngài X mơ hồ xuất hiện tia máu, mà thủ hạ xung quanh hắn không hề phát hiện, ngay cả vị âm thầm nhìn chăm chú tới bên này cũng không phát hiện dị thường.

Về phần thành viên trao đổi và giao dịch trong tụ hội, càng là vì tư thế ngồi của hắn thay đổi, mà giảm giọng xuống, không dám làm ra hành động thất lễ.

Giờ khắc này, tuy trong phòng đầy người ngồi, tuy tất cả đều là người phi phàm, đều là người giúp đỡ mình, nhưng ngài X lại cảm thấy cực hạn cô đơn cùng bất lực.

Hắn thậm chí không biết là ai đang xuống tay với mình, rốt cuộc ngồi ở chỗ nào!

Trong khi ý niệm lướt qua trong đầu, ngài X lần nữa khống chế được linh tính, để cho chúng hướng tới ngón trỏ tay trái, chỗ đó có một cái nhẫn vàng khảm ruby.

Nhưng từ suy nghĩ đến quyết định của hắn, lại từ quyết định đến hành động quá mức lâu dài, tựa như slow motion hay thấy trong phim Ấn Độ.

Việc này cho "Oan hồn" Senor đầy đủ thời gian, hắn nâng lên tay trái của ngài X, cong ngón tay, giống như "bản thân" đang suy nghĩ gõ gõ bên mặt không bị mặt nạ đồng thau che khuất.

Thanh âm rất nhỏ, lực đánh thật ra không nhỏ, chẳng qua Senor bị Klein thao túng, khống chế rất tốt, làm cho đa số lực lượng xuyên vào đầu ngài X, không phát tán ra ngoài, lấy cái này che dấu động tĩnh.

Cạch! Cạch!

Linh tính đang cố lan tràn của ngài X lan bỗng nhiên bị quấy nhiễu, trong ngắn ngủi không suy nghĩ được cái gì.

Chờ hắn khôi phục lại, "Người điều khiển rối" đã thao túng sâu thêm một bước, điều này làm cho ý niệm trong đầu của hắn trở nên hỗn độn chậm chạp, ngay cả suy nghĩ cùng làm ra quyết định cũng rất gian khó.

Hơn nữa "Oan hồn" còn quấy nhiễu bằng cách dùng thân thể hắn làm các loại động tác nhỏ, ngài X mặc dù có rất nhiều năng lực phi phàm cùng vật phẩm thần kỳ mạnh mẽ, nhưng không thể không bước tiếp trên con đường tiến tới vực sâu, biến thành con rối.

Hắn trơ mắt nhìn mình dần dần đi tới tử vong, nhưng lại hoàn toàn bất lực.

Tận đến lúc này, hắn mới nhận thức sâu sắc được "Người điều khiển rối" và "Oan hồn" khủng bố cỡ nào, khó chơi cỡ nào.

Trong cái nhìn chăm chú của mọi người, săn bắn tiến hành trong im lặng.

Theo Klein nắm trong tay càng sâu sắc, động tác của ngài X ngày càng cứng ngắc cùng đơ ra, bất quá, vì có "Oan hồn" nhập vào người, người khác căn bản không nhìn ra vấn đề.

Nói đúng ra, hành vi ngài X đã không còn do hắn điều khiển, mà là "Oan hồn" Senor, vì vậy đến cả ánh mắt tuyệt vọng hắn cũng không thể hiện ra nổi.

Các giao dịch vẫn đang tiến hành, kết quả hoặc là thành công hoặc là thất bại hoặc là tranh chấp hoặc là thảo luận, năm phút đồng hồ rất nhanh trôi qua, Klein chỉ còn kém một bước cuối cùng là có thể giết chết ngài X, biến thành con rối của mình.

Nhưng mà hắn không làm được.

Bởi vì hắn còn chưa tiêu hóa được bao nhiêu ma dược "Người điều khiển rối", trước mắt chỉ có thể khống chế một con rối, nếu muốn chuyển hóa ngài X thì phải bỏ qua "Oan hồn" Senor.

Mà một khi bỏ qua, vị "Thượng tướng đẫm máu" đã chết từ lâu này lập tức sẽ hiện ra, bị người ta phát hiện, mang đến phiền toái lớn lao.

Tương tự, Klein nếu không thừa dịp ngài X đã không còn năng lực phản kháng mà trực tiếp đánh chết, thì hắn phải đối mặt với tồn tại cấp bậc thánh giả của hội Cực Quang đang núp trong bóng tối.

Đây là chỗ khó thứ hai của kế hoạch.

Lặng yên không một tiếng động khống chế ngài X, làm hắn không còn năng lực phản kháng, dùng tổ hợp "Người điều khiển rối" và "Oan hồn" thì độ khó không lớn, giết chết cũng như vậy, với trạng thái của ngài X bây giờ, dù Klein chỉ dùng viên đạn không khí cũng có thể thoải mái giải quyết.

Nhưng khó ở chỗ sau khi hoàn thành việc này, phải làm gì để an toàn rời đi.

Chuyện này cần rất nhiều kiên nhẫn.

Klein mặt ngoài nhìn như bình tĩnh thực ra trạng thái tinh thần rất căng thẳng, cứ như vậy thời gian trôi qua, hắn ra vẻ tất cả những thứ xuất hiện ở đây đều không làm bản thân hứng thú, hoàn toàn không lên tiếng.

Rốt cuộc, tụ hội đến thời điểm kết thúc, ngài X không có chút dị thường trầm thấp nói:

"Chấm dứt."

Cách nói chuyện của hắn rất ngắn gọn, giống lần trước như đúc, đây là vì Xio đã sớm miêu tả với Fors.

Các thành viên tụ hội lần lượt đứng dậy, Klein hòa vào bọn họ, toàn thân không có điểm nào bắt mắt, cùng lúc đó, hắn đưa tay sờ vào túi, bằng cảm giác mở ra "Bút ký lữ hành Lehmanor".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro