Chương 39 + 40
Chương 39: Kẻ Cắp Vận Mệnh
"Rắn vận mệnh" sẽ cảm thấy hứng thú với cái gì? Klein chậm rãi ngồi dậy, cầm cái đệm đặt ở sau người.
Hắn suy tư một phen, quyết định tạm thời không suy xét chuyện này, dù sao khoảng cách tới lúc Will Auceptine sinh ra ít nhất còn hơn một tháng, mà hắn còn có thể ném vấn đề này cho "Ẩn Sĩ" Cattleya hoặc là "Nữ vương thần bí" Bernadette sau lưng cô, để bọn họ phiền não.
Đương nhiên, Klein không bài trừ khả năng Will Auceptine đột phát dị biến, quyết định sinh non.
Hắn chậm rãi chuyển lực chú ý đến chế tác phù chú "Trùng thời gian", dựa theo lời nói của "Rắn vận mệnh" Will Auceptine, bản thân mình hầu như có đủ các điều kiện, chỉ thiếu một cái phù hiệu tượng trưng tương ứng.
Khẩn cầu "Kẻ Khờ", mượn dùng lực lượng của không gian thần bí phía trên sương mù xám... Không biết phù hiệu đối ứng với con đường "Kẻ trộm" có được không... Cho dù đúng thì mình cũng không biết, trừ phi có thể để một "Kẻ trộm" tiến vào phía trên sương mù xám, để phía sau ghế dựa hiện ra hoa văn tương ứng... Klein cân nhắc thêm một lát, bỗng nhiên sinh ra một ý tưởng:
Một khi đã như vậy, có thể thử một lần phù hiệu tượng trưng cho cái ghế sau lưng "Kẻ Khờ"!
Một nửa "Mắt không tròng" đại biểu bí ẩn cùng một nửa là "Dây vặn vẹo chi tuyến" tượng trưng cho biến hóa tạo thành phù hiệu tượng trưng đặc thù!
"Không biết có tác dụng hay không... Bói toán không thể dùng để loại trừ phương án, nhưng mình có thể đoán trước có thể thuận lợi hay không, hơn nữa, cho dù thất bại, hẳn là vấn đề cũng không lớn, dù sao khẩn cầu bản thân, chẳng sợ tài liệu hao tổn, chỉ là tiến vào phía trên sương mù xám, chắc sẽ không mất đi..." Nghĩ đến đây, Klein bỗng nhiên có chút hưng phấn, nhịn không được xoay người xuống giường, chuẩn bị đêm nay liền làm "thí nghiệm thực tế"!
Tài liệu "Trùng thời gian" do bán thần “Kẻ trộm” Amon lưu lại, tuy đã chết đi, nhưng bản chất còn đó, tầng cấp còn đó, dùng nó chế tạo phù chú, cho dù gặp đủ loại vấn đề, không đạt được cấp bậc thiên sứ thì cũng sẽ không kém quá xa, hẳn là cỡ đỉnh thánh giả, Klein nếu mà thành công thì chẳng khác nào có thêm một con át chủ bài, vào thời khắc mấu chốt nói không chừng có thể bảo vệ mạng sống cho hắn, điều này làm cho hắn phải nghiêm túc đối đãi!
Mình chỉ có thể điều động một chút năng lực của không gian thần bí phía trên sương mù xám, tầng cấp phù chú "Trùng thời gian" hẳn là còn có thể hạ một chút, bất quá mặc kệ thế nào, cũng khẳng định yếu hơn tấm “Luật thứ chín” mà Thượng tướng Emilius cho mình... Nếu dùng phù chú cao cấp lĩnh vực ác ma "Khí tức kẻ lẩm bẩm", hẳn là sẽ ngang cấp bậc với Luật thứ chín, đáng tiếc, mình không dám khẩn cầu "Âm diện vũ trụ"... Klein mặc áo ngủ, hai chân trần, đi ngược bốn bước trên tấm thảm dày, thấp giọng niệm chú văn, tiến vào phía trên sương mù xám.
Ở vị trí phía sau bàn dài đồng xanh của "Kẻ Khờ", hắn thể hiện ra bút máy đỏ sậm cùng tấm da dê nâu vàng, viết xuống câu bói toán:
"Phù chú tôi sắp bắt đầu chế tạo sẽ thuận lợi."
Cởi xuống con lắc trong cổ tay áo, Klein dùng tay trái nắm lấy, bắt đầu minh tưởng.
Lập lại câu bói toán bảy lần, hắn mở to mắt, nhìn về phía trước, chỉ thấy con lắc thạch anh đang chuyển động theo hướng thuận kim đồng hồ, tốc độ chậm chạp, biên độ bình thường.
Đây nghĩa là sẽ thuận lợi... Nhưng vấn đề ở chỗ, là thuận lợi nghiệm chứng phù hiệu tượng trưng hữu dụng, hay là thuận lợi nghiệm chứng nó vô dụng? Klein là nhà bói toán có thâm niên, kinh nghiệm phong phú, nhưng thử suy luận một hồi vẫn không thể xác định đáp án.
Đối với cái này, hắn chỉ có thể bắt tay vào thí nghiệm, bởi vì không như vậy thì không thể loại trừ phương án sai lầm.
Ngay sau đó, Klein lại viết xuống một câu bói toán mới:
"Thứ sáu tuần này ám sát ngài X sẽ mang tới nguy hiểm."
Lúc này, con lắc thạch anh vẫn như trước chuyển động thuận kim đồng hồ, nhưng tốc độ nhanh hơn, biên độ lớn hơn.
Nguy hiểm không nhỏ, nhưng còn chưa tới mức độ có bán thần tham dự, càng không cần nói tới Vua Thiên Sứ... Nếu thực sự liên lụy đến tầng cấp này, khẳng định có thể phát hiện ra... Xem ra "Thiên sứ vận mệnh" Ouroboros rất nhanh sẽ bị dẫn dụ rời khỏi Backlund... Cái này nghĩa là sự nguy hiểm đa số tập trung ở ngài X cùng đám thủ hạ của hắn, mình có thể ứng phó được... Chỉ cần không phạm sai lầm, cơ hội rất lớn... Klein làm ra phán đoán, buông giấy bút, quay trở về thế giới hiện thực.
Mà làm một chuyên gia thường xuyên chế tạo phù chú thần bí, các loại tài liệu thông thường hắn đều không thiếu, lúc này lấy ra ngọn nến, điểm hỏa ở trên bàn sách, theo đó có hào quang như hoàng hôn, bố trí một cái tế đàn đơn giản, đồng thời sử dụng dao khắc miêu tả ở trên miếng bạc phù hiệu phức hợp đại biểu cho "Kẻ Khờ".
Bởi vì Klein cũng không biết "Kẻ Khờ" rốt cục đối ứng số linh hồn là gì, có dấu hiệu ma pháp gì, đành phải để cho mặt trên và dưới bảo trì nhất trí, căn cứ theo các sách phù chú mà hắn từng xem, cái này cũng thỏa mãn quy định của thần bí học, nhưng uy lực sẽ bị giảm xuống tương ứng, xác suất thất bại sẽ lên cao, bởi vì lời khẩn cầu dễ dàng bị cho là không đủ thành kính, đương nhiên cái này đối với Klein thì không có vấn đề, hắn sao có thể ghét bỏ bản thân được.
Hoàn thành bước đầu khắc lên, Klein tìm ra một cái bình nhỏ bằng kim loại, dùng linh tính phối hợp dụng cụ dẫn đường thủy ngân vào bên trong, dẫn vào bên trong dấu hoa văn ở trên miếng bạc.
Lúc này, hắn tạm thời chỉ hoàn thành mặt chính, sau đó tự mình triệu hồi bản thân, tự mình hưởng ứng chính mình, mang con trùng nhỏ có 12 vòng tròn trong suốt trở về phòng, mang nó sắp đặt ở trên miếng bạc mỏng kia.
Làm xong tất cả, Klein điều chỉnh tế đàn, lui ra phía sau hai bước, dùng tiếng Hermes cổ mở miệng nói:
"Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này..."
Hắn dựa theo lưu trình, hoàn thành bài bản tương ứng, tiếp theo đi nghịch bốn bước, tiến vào phía trên sương mù xám, dung nạp lá bài "Hắc hoàng đế ", lấy linh tính của bản thân khởi động một chút lực lượng của không gian thần bí bên trên sương mù xám.
Lực lượng mãnh liệt ùa vào vòng ánh sáng, đồng thời Klein không chút do dự quay về thế giới hiện thực, thấy tế đàn trở nên thâm trầm u ám, giống như cất giấu vô số bí mật, mà miếng bạc mỏng đã di động lên, tạo thành trạng thái bán dung hợp với thi thể "Trùng thời gian".
Klein tiến lên hai bước, lộn miếng bạc mỏng lại, dùng thủy ngân nhồi vào đường vẫn còn lại ở mặt trái của phù hiệu.
Từng đường vân sáng lên, nở rộ ra ánh sáng mơ hồ.
Klein nhanh chóng rút tay về, nhìn ánh sáng ngày càng đậm, bao vây miếng bạc mỏng cùng thi thể "Trùng thời gian".
Đột nhiên, tế đàn thâm trầm u ám vặn vẹo, khắp không gian đều giống như xuất hiện dị thường.
Loại biến hóa này chợt lóe rồi biến mất, một tấm phù chú giăng kín hoa văn kì dị chậm rãi rơi xuống mặt bàn, nó bán trong suốt, cả thân thể màu thâm đen, tựa như một tấm thẻ nhỏ dùng thủy tinh đặc thù chế thành, lại giống như đôi mắt của tồn tại nào đó, đang nhìn chăm chú thế giới này.
Thành công! Quả nhiên có thể! Klein thầm vui vẻ, bước lên phía trước cầm lấy tấm phù chú, cảm thấy lạnh lẽo, giống như đụng phải bông tuyết.
Mặc kệ phù chú có hiệu quả như thế nào, thành hình nghĩa là thành công!
Klein lại có được một tấm phù chú cấp bán thần!
Hắn bận rộn một phen, đưa thành phẩm vào phía trên sương mù xám, dùng kỹ xảo "Bói toán cảnh trong mơ" đại khái làm rõ tác dụng:
Tấm phù chú nhìn như làm bằng thủy tinh đen này quả thật rất mạnh, đó là đánh cắp vận mệnh người khác, mà cách nói càng chuẩn xác hơn là, chiết nối vận mệnh, cấy một phần vận mệnh tương lai của mục tiêu lên trên người mình.
Ví dụ như trong tình huống kẻ địch muốn giết chết mình, mình sử dụng tấm phù chú này là có thể chiếm lấy vận mệnh thuận lợi sống sót của hắn, chiết ngược vận mệnh sắp tử vong cho hắn, sau đó sẽ xuất hiện tình huống rõ ràng là hắn thành công, nhưng chết cũng là chính hắn... Phù hợp với đặc điểm nhất quán của con đường "Kẻ trộm", nhưng lại càng thêm tà dị hơn đáng sợ hơn... Đây là từ trộm tiền chuyển sang trộm vận mệnh rồi... Nếu "Trùng thời gian" sống, mình có năng lực hoàn toàn khởi động lực lượng của không gian thần bí trên sương mù xám, vậy tấm phù chú này nói không chừng còn có thể chạm tới lĩnh vực thời gian... Klein vừa suy nghĩ vừa cảm giác nghĩ mà sợ:
Nếu không có sương mù xám cách trở cùng "tiêu độc", không có một chút lực lượng của không gian thần bí trợ giúp, hắn căn bản không làm gì được "Trùng thời gian".
Phù, hiện tại nó là của mình... Không thể tiếp tục gọi là "Trùng thời gian", cứ gọi là "Kẻ cắp vận mệnh" đi... Klein lại bận rộn hẳn lên, mang phù chú "Kẻ cắp vận mệnh" về thế giới hiện thực.
Xử lý tốt nghi thức còn sót lại, hắn trịnh trọng đặt phù chú vào hộp thuốc lá bằng sắt, cùng chỗ với còi đồng Azik, đồng vàng Senor, cùng với sử dụng tường linh tính tiến hành phong tỏa cùng ngăn cách.
Klein đang vui vẻ nên nhất thời không buồn ngủ, mở bức màn để lộ ra khe hở để cho ánh trăng đỏ rực bên ngoài chiếu vào, làm xung quanh lộ vẻ an bình cùng yên tĩnh.
Đang thưởng thức phong cảnh, hắn bỗng nhiên thấy một bóng người đi ra từ nhà nghị viên Macht, dọc theo bóng đêm đi tới bên này.
Đây đúng là Hazel Macht, cô lại một lần nữa đến cửa vào cống thoát nước, mở nắp cống đi xuống, cũng không quên phục hồi như cũ.
Sao cô luôn đi xuống cống thoát nước vậy? Hẳn là không phải sắm vai siêu anh hùng thần bí đi tới khu vực khác, dù sao mỗi lần chỉ có mấy giờ, trừ phi có tình báo đặc biệt mạnh mẽ, nếu không rất khó hoàn thành việc gì, hơn nữa điều này thực dễ dàng bị tổ chức chính phủ bắt được... Kết hợp với hình ảnh "Ma kính" Arrodes bày ra, cô càng giống như là đang tìm cái gì đó... Ừm, cứ thăm dò như vậy trong cống thoát nước thực dễ dàng gặp phải nguy hiểm... Klein đứng ở sau khe hở bức màn, nhìn chăm chú vào đủ loại sự việc có thể phát hiện ở trong bóng đêm yên tĩnh.
Hắn không cảnh cáo Hazel, hoặc là trực tiếp dùng "Oan hồn" để làm đối phương hiểu rõ sự nguy hiểm của thế giới siêu phàm, thứ nhất là vì hắn không quá tán thành tính cách kiêu ngạo của của Hazel, thứ hai là hắn không rõ ràng lắm đối phương vì sao có được năng lực phi phàm cùng vật phẩm thần kỳ, tốt bụng nhắc nhở đối phương để báo đáp chuyện xử lý kẻ đột nhập lần trước thực dễ dàng đưa tới chú ý không cần thiết, thậm chí phiền toái.
Hưởng thụ một đêm an bình xong, Klein lần nữa chui vào chăn, ngủ một giấc đếm hùng đông.
Trước khi Richardson tiến vào, hắn biến thành bộ dáng Gehrman Sparrow cầu nguyện với "Kẻ Khờ":
"... Tôi có thể tiếp nhiệm vụ này, nhưng dù thành công hay thất bại, tôi cũng muốn một viên đá ở trên dây đeo tay của cô, cùng với quyền sử dụng bản sách ma pháp kia một đoạn thời gian.
"Nếu thành công, toàn bộ chiến lợi phẩm thuộc về tôi, cô chỉ có thể lấy đi đầu của mục tiêu.
"Nếu cần thiết, cô còn phải hỗ trợ."
__________
Chương 40: Walter Dị Thường
Muốn một viên đá trên dây đeo tay và quyền sử dụng một đoạn thời gian Bút ký lữ hành Lehmanor? Sao hắn ta biết mình có hai vật phẩm này? Mình nhớ rõ mình không nhắc tới ở hội Tarot bao giờ... Nghe được "Thế Giới" Gehrman Sparrow đáp lại, Fors rất kinh ngạc, cảm thấy khiếp sợ, tựa như toàn bộ bí mật đều bị người khác xem thấu.
Tinh thần của cô bỗng nhiên căng thẳng, nhanh chóng hồi tưởng mình bại lộ ở chỗ nào.
"Trừ thầy, Xio cùng ngài Kẻ Khờ, không ai biết mình có hai vật phẩm này, hơn nữa mình cũng chưa dùng 'Bút ký lữ hành Lehmanor'... ngài Kẻ Khờ... Ừm, ngài 'Thế Giới' có biểu hiện rất kì quái khi ở hội Tarot, chưa bao giờ đề cập nhật kí Đại đế Russell, ở phương diện này tựa như không để tâm, cũng không lo lắng... Ông ta và ngài Kẻ Khờ có liên hệ sâu sắc, từ đó thu được tình báo tương ứng? Tín đồ, hay là quyến giả?" Fors cẩn thận suy tư, mơ hồ sờ tới điểm nào đó, không còn sợ hãi giống vừa rồi.
Tận đến lúc này, cô mới suy xét có thể tiếp nhận yêu cầu từ "Thế Giới" Gehrman Sparrow hay không.
Đối với Fors mà nói, cái giá này quả thực rất rẻ, còn rẻ hơn so với cô dự đoán!
Là một người phi phàm thường xuyên không ra ngoài mà ở nhà nghỉ ngơi viết sách, cho mượn "Bút ký lữ hành Lehmanor" một đoạn thời gian hoàn toàn không ảnh hưởng an nguy của cô, mà vậy dây đeo tay có thể trợ giúp cô xuyên qua linh giới, còn có hai viên đá, đưa một viên cho "Thế Giới" Gehrman Sparrow cũng không làm có mất hết con bài chưa lật.
Vấn đề duy nhất ở chỗ, ngài "Thế Giới" hình như chỉ nguyện ý thử một lần, nếu thất bại, vẫn sẽ đòi lấy phần thù lao... Ừm, với nguy hiểm mà hắn ta phải gánh chịu, cái này cũng là bình thường... Mình còn tưởng cần giúp hắn ta làm không ít chuyện, cùng với dùng đầu phản đồ đổi lấy thưởng từ chỗ thầy mới có thể hoàn lại chỗ thiếu hụt... Fors định thần suy nghĩ vài giây, cầu nguyện với ngài "Kẻ Khờ":
"... Xin chuyển lời ngài 'Thế Giới', tôi chấp nhận điều kiện của anh ta, tôi sẽ kiệt lực phối hợp."
Cô vốn muốn nhắc nhở "Thế Giới" Gehrman Sparrow một câu, nói sử dụng tảng đá sẽ gánh chịu di chứng trăng tròn, nhưng chợt tỉnh ngộ lại, cái này hình như chỉ có người phi phàm theo con đường "Học viện" mới gặp phải đãi ngộ như vậy.
...
Mặc kệ thành công hay là thất bại, có viên đá, mình đều có thể lặng yên rời khỏi Backlund, hội họp với "Người Treo Ngược", thăm dò đảo nguyên thủy... Đến lúc đó, vừa dùng viên đá, vừa dùng sách ma pháp ghi lại, chuyện trở về không cần lo lắng nữa, trừ khi vận may thật sự quá kém, ghi lại thất bại... Klein lặng yên thở ra một hơi, mở cửa phòng, để người giúp việc Richardson tiến vào sửa sang quần áo cho mình.
"Thưa ngài, dùng xong cơm thì ngài cần đi nhà bảo tàng vương quốc xem buổi triển lãm đồ do vương thất tổ chức." Richardson vừa giúp Klein mặc áo khoác vừa nói chuyện cần làm hôm nay.
Bởi vì tiến triển học tập của Dwayne Dantes cực nhanh, cho nên khóa lễ nghi buổi sáng từ mỗi tuần năm lần hạ đến ba lần, để hắn thời gian dư dả, mà loại triển lãm này tất nhiên sẽ thành điểm náo nhiệt giữa giới thượng lưu, không tự mình đi xem thì có vẻ không đủ thể diện.
Về phần đi giáo đường St. Samuel nghe giám mục giảng đạo, Klein cũng có ý thức giảm xuống tần suất, cái này không là vì mỗi lần đều phải quyên mấy chục bảng, mà là lo lắng qua thời kì đầu mới mẻ, đi quá thường xuyên sẽ làm người khác hoài nghi, tự nhiên cùng hợp lý là yếu tố trung tâm trong kế hoạch lần này của hắn.
Hắn định trừ chủ nhật ra, sáu ngày còn lại tùy cơ chọn hai ngày để đi, dựa vào thời gian lâu dài để tích lũy tình báo, thăm dò quy luật, không cần vội vã, không cần nóng nảy!
"Tôi đã biết." Klein nhìn bản thân tràn ngập khí chất xuất chúng trong gương, mỉm cười nói một câu.
Nghĩ đến Ggáo đường St. Samuel cùng giáo hội Đêm Tối, hắn lại tự nhiên liên tưởng tới chuyện Leonard Mitchell bí mật điều tra Sherlock Moriarty, không rõ đối phương rất cục đang hoài nghi cái gì.
Là Emlyn White tới cửa mua bao tay "Mồi lửa" làm Leonard quyết định điều tra người xung quanh mình, hay là trong vụ án Carpim, vụ án Ranlus, bóng dáng đại thám tử như ẩn như hiện làm cho người phụ trách điều tra Găng tay đỏ có phát hiện gì? Hay là tất cả những cái trên cộng lại? Klein suy tư về dấu vết mình lưu lại, đại khái có suy đoán.
Hắn cũng không sợ Sherlock Moriarty bị giáo hội Đêm Tối truy nã, đi lên treo thưởng, dù sao ngoại trừ liên lạc vài người quen, vị đại thám tử này sẽ không lại xuất hiện, điều hắn lo lắng là bị người ta phát hiện lúc đầu Sherlock Moriarty rất giống Klein Moretti, từ đó truy tra đến Kẻ gác đêm đã chết.
Thật ra, cho dù phát hiện, cũng không có vấn đề gì, mình đã không phải "Tên hề", "Ảo thuật gia" lúc trước, muốn tìm đến Bán Thần cũng không phải một cái hai cái, cho dù là chấp sự cao cấp của giáo hội, vấn đề cũng sẽ không quá lớn... Hơn nữa Benson, Melissa thật sự là người thường, giáo hội khẳng định sẽ không liên lụy đến bọn họ, cũng không quấy rầy cuộc sống bọn họ... Không biết có thu hồi tiền trợ cấp hay không, hẳn là sẽ không, như vậy không có cách nào giải thích với những người thường khác... Klein đến đây liền yên tâm.
Cái này cũng là nguyên nhân vì sao tối hôm qua khi hắn nghe "Rắn thủy ngân" Will Oncetine chỉ ra thân phận Klein Moretti của mình mà vẫn rất bình tĩnh.
Một Thiên sứ danh sách 1 sớm đã có tiếp xúc với Sherlock Moriarty, lại rất am hiểu năng lực vận mệnh sao có khả năng không phát hiện được đại thám tử vốn đến từ nơi nào?
Cho dù có sương mù xám cách trở, quấy nhiễu rất nhiều chi tiết, Will Oncetine khẳng định vẫn biết được Sherlock Moriarty thuộc vê Tingen.
Mà ở Tingen, Klein có tiếp xúc với một thiếu niên Admisol con đường "Quái vật", làm ánh mắt đối phương đổ máu, "Rắn vận mệnh" Will Oncetine chỉ cần nắm giữ tin tức này, so sánh với nhau, đáp án liền xuất hiện.
Nếu Leonard điều tra ra sự thật về Sherlock Moriarty, không biết sẽ có vẻ mặt thế nào... Klein tự giễu cười, rời phòng, đi tới lầu hai, hưởng thụ bữa sáng mà đầu bếp tỉ mỉ chuẩn bi.
...
Khu Tây, đại lộ số 2 quốc vương, viện bảo tàng vương quốc.
Klein dẫn theo quản gia Walter cùng người giúp việc Richardson thông qua khu soát vé, tiến vào bên trong.
Lần triển lãm này do vương thất Loen tổ chức, bọn họ lấy ra các đồ có ý nghĩa lịch sử từ khi lập quốc tới nay, trưng bày cho công chúng xem xét, từ đó tăng lên sự tôn sùng và tán thành của con dân đối với vương quốc.
Là sinh viên tốt nghiệp đại học chuyên ngành lịch sử, Klein cảm thấy rất hứng thú với lần triển lãm này, rất nhiều thứ hắn cực kỳ quen thuộc đều có vật phẩm tương ứng xuất hiện, từ một góc độ khác làm cho người ta đắm chìm trong lịch sử năm tháng
Điều làm cho Klein hơi cảm thấy kinh ngạc là, quản gia Walter có hiểu biết rất sâu về đại đa số đồ được triển lãm, cực kỳ cẩn thận giới thiệu cho Dwayne Dantes nghe.
Không hổ là đi ra từ gia đình quý tộc... Klein âm thầm gật đầu.
Lúc thì đi chỗ này, lúc thì nghe ngóng chỗ khác, ba người không ngừng gặp gỡ người tham quan khác, mà toàn bộ đại sảnh lại rất yên tĩnh, chỉ có tiếng nói nhỏ rầm rì vang lên.
Đi ngang qua một tủ triển lãm, Klein phát hiện bước chân quản gia Walter bỗng nhiên tạm dừng, liếc mắt nhìn sang một cái, vẻ mặt trở nên có chút phức tạp.
Bởi vì không phải "Khán giả", Klein không thể suy luận cảm xúc phức tạp này có hàm nghĩa cụ thể là gì, chỉ có thể theo ánh mắt Walter nhìn về phía tủ triển lãm phía trước.
Nơi đó có hai người đang đứng, một nam một nữ, nam chừng ba mươi tuổi, mặc chính trang màu đen, đội mũ dạ tơ lụa, tay chống gậy nạm vàng, từ bộ dáng thì hẳn là một quý ngài giàu có, nữ mặc váy dài màu vàng, đeo vòng cổ màu vàng, nhìn rất xinh đẹp diễm lệ.
Quản gia đang nhìn người đàn ông... Klein trong nháy mắt làm ra phán đoán, tầm mắt không để lại dấu vết đảo qua mục tiêu.
Hắn phát hiện quý ngài kia có diện mạo già cỗi, làn da có màu ngăm đen, hình như do thường xuyên phơi nắng, mu bàn tay và đầu ngón tay cực kì thô ráp.
Nếu không có quần áo, nói hắn là nông dân, người làm vườn, người đánh ngựa, mình đều tin được... Klein thu hồi ánh mắt, trong lòng có chút nghi hoặc.
Hắn sở dĩ có thể chú ý tới chi tiết này, là vì lúc hắn xây dựng thân phận Dwayne Dantes đã từng nghiêm túc suy xét bề ngoài của một người mạo hiểm thường xuyên dãi nắng dầm mưa ở Nam đại lục sẽ như thế nào.
Hắn cho rằng điều này thể hiện ở toàn thân, từ ánh mắt tràn ngập trải nghiệm, khí chất và sinh câu đến khuôn mặt, Dwayne Dantes tất nhiên phải có làn da thường xuyên phơi nắng, bàn tay phải thô ráp có lực, nếu không thì người ta nhìn vào lập tức sẽ hoài nghi.
Không thể không nói, từ khi trở thành "Người không mặt" đến giờ, mình ngày càng nhiều kinh nghiệm với chuyện xây dựng một nhân vật mới, càng ngày càng có tâm đắc... Nếu trở lại địa cầu, kể cả không có năng lực phi phàm thì cũng có điểm mạnh này... Klein tự giễu cười một tiếng, thấy quản gia Walter đã khôi phục bộ dáng nghiêm túc, giống như chưa từng phát sinh chuyện gì.
Mà quý ngài làn da thô ráp kia thì đang chỉ vào một lá cờ trong tủ triển lãm nói:
"Đây là trận chiến Bạch Sắc Vi, đó là cờ mà Bá tước Rastine, vương tử Harold Augustus sử dụng, thực đáng tiếc, ông ta chết trong trận chiến này, nhưng cái chết của ông ta là bước ngoặt của toàn bộ cuộc chiến, Ruen chúng ta cuối cùng đã đạt được thắng lợi, trên lá cờ này có máu của ông ta..."
Rất hiểu biết lịch sử... Klein dùng khóe mắt đảo qua quản gia Walter, suy nghĩ hai giây, lộ ra nụ cười, tới gần cặp nam nữ, thân mật nói xen vào:
"Không nghĩ tới chuyện này cũng có người biết, tôi còn tưởng hiểu biết của mọi người đối với chiến tranh Bạch Sắc Vi chỉ giới hạn ở việc Loen chiến thắng Intis, thu được thắng lợi.
"Thưa ngài, sự uyên bác của ngài đã làm tôi phải kính nể."
Được người khác tán dương trước mặt bạn gái, vẻ mặt quý ngài kia liền từ đề phòng trở nên thả lỏng, miệng nở nụ cười hơi tự đắc:
"Tôi chỉ là người thích tìm hiểu về lịch sử mà thôi."
Ông ta tùy ý quét mắt nhìn tùy tùng của quý ngài trước mắt, chân mày đột nhiên cau lại, rồi chợt giãn ra, để lại một chút nghi hoặc.
Quả nhiên quen biết quản gia Walter... Klein cười nói:
"Xin chào, tôi là thương nhân đến từ Dipsy, Dwayne Dantes, không biết nên xưng hô với ông thể nào?"
Quý ngài kia chần chờ rồi đáp:
"William Sykes, một chấp sự trang viên."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro