Chương 37 + 38
Chương 37: Hiến Tế Chính Mình
10 giờ tối, Backlund lại nổi lên mưa nhỏ tí tách tí tách, hơi nước mỏng manh làm ánh sáng đèn đường khí gas sinh ra một loại vẻ đẹp mông lung.
Trợ thủ của Isengard Stanton là Bowem tuần tra tầng dưới chót một vòng, đi đến cửa sổ lồi vừa, chuẩn bị xem xét cánh cửa sổ cuối cùng.
Đúng lúc này, một cái bóng đen nhảy lên tiến vào, vững vàng dừng ở trên tường.
Đây là một con mèo hoang lông ngắn màu lam!
Bowen thấy đối phương dùng ánh mắt màu vàng nhìn về phía mình, nhịn không được cười nhẹ một tiếng:
"Nơi này không có đồ ăn."
Bởi vì công việc thám tử dễ bị trả thù, bản thân lại không thiếu bí mật cần che giấu, cho nên người hầu và đầu bếp trong nhà Isengard Stanton đều là thuê theo giờ, mỗi ngày chỉ tới trong vài giờ cố định, vì vậy không chuẩn bị nhiều, điều này làm cho sau thời điểm bữa tối rất khó kiếm thức ăn.
Con mèo lông ngắn màu lam mở miệng, nhưng không phát ra tiếng kêu meo meo, mà nói chuyện giống như người:
"Tôi là Sherlock Moriarty, tôi muốn gặp ngài Isengard Stanton."
"..." Bowen tuy là người phi phàm được giáo hội Thần Tri Thức Và Trí Tuệ bồi dưỡng ra, nhưng danh sách không phải rất cao, kiến thức cũng không nhiều, đây đúng là lần đầu tiên gặp gỡ mèo biết nói chuyện, trong lúc ngắn ngủi khó tránh khỏi khiếp sợ cùng thất thần.
Qua vài giây, hắn mới khôi phục thanh tỉnh, suy nghĩ những gì con mèo lông ngắn màu lam nói:
Nó nói... nó nói nó là Sherlock Moriarty?
Vị đại thám tử này thật sự không đơn giản!
Hắn thế mà có thể biến thành một con mèo, không, khống chế một con mèo!
Loại năng lực này thật sự là vừa quỷ dị vừa đáng sợ!
Bowen nhanh chóng bình tĩnh trở lại, không trực tiếp trả lời, mà đưa tay đóng lại cửa sổ thủy tinh.
Làm xong tất cả, hắn mới đè thấp giọng nói:
"Đi theo tôi."
Con mèo lông ngắn màu lam lúc này nhảy xuống cửa sổ lồi, cái đuôi nhếch lên, bước đi nhanh nhẹn đi ở phía sau Bowem, cùng hắn đi tới lầu hai, nhìn hắn gõ vang của phòng ngủ Isengard Stanton.
"Có chuyện gì sao?" Issengard mặc đồ ngủ sọc nhạt mở cửa hỏi.
Ông ta đang hưởng thụ giấc ngủ ngon.
Bowen cẩn thận ngồi xổm bên cạnh mèo lông ngắn màu lam nói:
"Ngài Sherlock Moriarty tìm ngài."
Isengard có khuôn mặt gầy, hai mái màu hoa râm, chân mày hắn khẽ nâng lên, cúi đầu nhìn thoáng qua, lui về phía sau hai bước, tùy ý cho mèo lông ngắn màu lam nghênh ngang đi vào phòng ngủ của hắn.
"Cậu trở về phòng ngủ, ngày mai đúng hạn rời giường, chúng tôi còn có án đặc biệt đang chờ truy xét." Isengard giống như chưa từng phát sinh chuyện gì dặn dò Bowen.
Đợi cho trợ thủ rời khỏi, ông ta đóng lại cửa phòng, quay đầu nhìn về phía mèo lông ngắn màu lam ngồi xổm trên ghế bành, cười khẽ một tiếng:
"Tôi không nghĩ tới cậu có loại năng lực phi phàm này, còn đang lo lắng cậu trực tiếp lại đây."
"Tôi chú ý tới dấu chấm than kia." Mèo lông ngắn màu lam lộ ra khuôn mặt tươi cười nói.
Không thể không nói, trên mặt một con mèo xuất hiện loại vẻ mặt này sẽ làm người nhìn có loại cảm giác xương sống rét run, tóc gáy dựng đứng.
Isengard đối với cái này không có phản ứng dị thường, ông ta rít ngụm thuốc, ngồi vào ghế bành, lộ vẻ mặt hưởng thụ chậm rãi phun một làn khói, mỉm cười nói:
"Tôi tin tưởng trí tuệ của cậu."
"Cảm tạ lời khen." Mèo lông ngắn màu lam lễ phép vươn móng vuốt, cúi chào một cái.
Isengard nhìn chăm chú vào nó, vừa vuốt phẳng cái tẩu, vừa mỉm cười nói:
"Cậu hẳn đã rõ ràng chuyện gì xảy ra.
"Tuy đám người kia không dám theo dõi quá mức rêu rao, sợ bị tôi phát hiện, nói cho giáo hội Đêm Tối cùng giáo hội Hơi Nước, ha ha, bọn họ mà bại lộ thì sẽ gặp phiền toái không nhỏ, nhưng tôi tin tưởng, bên trong bọn họ khẳng định có bán thần, cái này vừa là suy luận, vừa là kết quả tôi được nói cho biết, dù sao tôi ở con đường này đã rất nhiều năm.
"Nhân loại và động vật tiến vào phòng tôi sẽ không bị ngăn cản, điểm này cậu đã nghĩ tới, nhưng rời khỏi thì tất nhiên sẽ bị theo đuôi, cậu có biện pháp nào thoát khỏi bọn họ? Ừm... Số tiền kia không nhỏ, mang chúng ra ngoài sẽ rất dễ thấy.
"Để cho tôi suy nghĩ một chút, cậu định liên lạc với tôi, để tôi gửi tiền vào tài khoản ngân hàng chỉ định, sau đó cậu sẽ tìm nơi thật nhiều người, đồng thời rút ra ở nhiều địa phương khác nhau ngoài Backlund?"
Nói tới điểm này, Isengard tự giễu cười nói:
"Đây là biện pháp tốt nhất tôi có thể nghĩ đến, nhưng thao tác sẽ cực kỳ phiền toái."
Mèo lông ngắn màu lam không lập tức trả lời, trầm thấp cười nói:
"Tôi chỉ cần mượn của ông một căn phòng không người và ba ngọn nến."
"Không thành vấn đề." Isengard Stanton không hỏi nhiều, chuyển giọng, "Lần này chuyện chuyển nhượng cổ phần công ty có giá trị 12.000 đồng bảng vàng, người mua là con gái bá tước Hall-Audrey, ừm, thuê một đội luật sư, phí đăng quảng cáo tổng cộng là 600 bảng, mặt khác, giao nộp 0.5% thuế và thuế thu nhập loại D 20%, còn lại là 8.940 bảng."
Thuế loại D chỉ thuế thu nhập thuộc ngành buôn bán, tài chính cùng ngành sản xuất đặc biệt.
Còn phải nộp thuế sao... một lần mất đi hơn 2.000 bảng... Khuôn mặt mèo lông ngắn màu lam trong nháy mắt có chút dại ra.
Klein trước kia là Kẻ gác đêm, tiền lương không cần giao nộp thuế thu nhập cá nhân, sau lại là thám tử tư, thu nhập khó có thể giám thị, cho nên cũng không chủ động báo thuế, sau đó hắn trở thành nhà mạo hiểm, bởi vì tiền thưởng nhằm vào hải tặc có ưu đãi, không cần nộp thuế, cũng không có ý thức phương diện này, cho nên chẳng sợ vấn đề thuế lần trước Isengard Stanton đề cập, hắn cũng không để ở trong lòng, không biết là sẽ tốn bao nhiêu, kết quả là hiện thực hung hăng tát anh một cái.
Về phần lý do giao dịch cổ quyền lần trước không nộp thuế, là vì chính phủ Loen cổ vũ đầu tư đối với phát minh đang phát triển, có miễn giảm tương ứng.
Sau yên tĩnh ngắn ngủi, chòm râu mèo lông ngắn màu lam động đậy:
"Tốt, ông đưa tiền mặt cho tôi, ừm, đến căn phòng không người.
"Tiền mặt không có vấn đề gì chứ?"
"Tôi đã kiểm tra rồi, bọn họ sẽ không động tay động chân vào phương diện này, đây là công khai làm nhục chỉ số thông minh của tôi." Isengard cầm điếu thuốc đấu đứng dậy nói, "Sau đó nhớ gửi cho tôi một phần thư giao dịch ký tên xác nhận qua đường bưu điện."
"Nó đang trên đường tới rồi." Mèo lông ngắn màu lam sớm có chuẩn bị đáp lại.
Isengard lập tức đi tới chỗ két sắt trong phòng ngủ, dùng mật mã và chìa khóa mở ra, sau đó rút ra từng xấp tiền mặt, nhét chúng vào các túi công văn khác nhau
"Cậu đếm đi." Isengard vừa buông xuống đống túi công văn chất đầy tiền mặt, vừa nói chuyện với mèo lông ngắn màu lam.
"Tôi tin tưởng ông." Mèo lông ngắn màu lam nhìn vài lần rồi đáp.
Isengard gật đầu, chỉ tới ngăn tủ nói:
"Bên trong có nến."
Nói xong, hắn lui ra ngoài, mỉm cười nói:
"Thật sự là tò mò ông sẽ rời khỏi như thế nào... Tôi nghĩ cái này nhất định là một loại 'Ma thuật'."
Cạch một tiếng, Isengard Stanton khép lại cửa phòng, để cho gian phòng khách một lần nữa trở nên yên tĩnh.
Bên cạnh mèo lông ngắn màu lam nhanh chóng hiện ra một cái bóng dáng mặc áo khoác đỏ sậm cũ kỹ, đúng là bí ngẫu của Klein, "Oan hồn" Senor.
Hắn nhảy ra khỏi ngọn nến, rất nhanh bố trí một cái tế đàn đơn sơ, tỉnh lược điệu toàn bộ tiền trí đốt, trực tiếp dùng tiếng Tinh linh thì thầm bằng giọng điệu trầm thấp:
"Quyến giả biển lớn và linh giới, người bảo hộ quần đảo Rorsted, người chi phối sinh vật đáy biển, người nắm giữ sóng thần cùng gió bão, Kalvetua vĩ đại.
"Người hầu trung thực của ngài khẩn cầu ngài nhìn chăm chú;
"Khẩn cầu ngài nhận lấy kính dâng của hắn;
"Khẩn cầu ngài mở ra cửa lớn quốc gia."
Tiếng gió trong tường linh tính bỗng nhiên trở nên kịch liệt, Senor nhanh chóng dùng móng tay cắt qua mu bàn tay, nhỏ xuống một giọt máu.
Là "Oan hồn" danh sách 5, bất cứ thứ gì trên người hắn đều là tài liệu rất giàu linh tính!
Cuồng phong hút đi giọt máu, đưa vào ánh nến tượng trưng cho "Hải thần" Kalvetua, làm nó bành trướng, hóa thành một cánh cửa hư ảo to lớn tràn đầy dấu hiệu ma pháp cùng phù hiệu tượng trưng.
Qua mười giây, cửa lớn mới phát ra âm thanh kẽo kẹt trầm trọng, chậm rãi rộng mở từng chút một.
Senor lập tức nhấc đổng túi công văn tràn ngập tiền mặt lên, bước vào cửa lớn hư ảo.
Đợi không còn thừa lại gì, một đồng vàng cất trong cơ thể hắn bay ra, lên trên tế đàn.
Bóng dáng "Oan hồn" lập tức biến mất, phóng lên bộ phận bóng loáng của đồng vàng.
Đồng vàng lảo đảo lắc lắc bay lên, đi theo những cái túi công văn, tiến vào cánh cửa hiến tế hư ảo.
Trong im lặng, cửa lớn thần bí khép lại, ba cái ánh nến đều khôi phục bình thường.
Lúc này, mèo lông ngắn màu lam mới giống như tìm về chính mình, mờ mịt nhìn trái nhìn phải, phát ra tiếng meo meo.
Qua một hồi, Isengard mở cửa tiến vào, phát hiện những cái túi công văn chứa tiền mặt đã biến mất toàn bộ, chỉ còn lại ba ngọn nến lẳng lặng thiêu đốt, và con mèo lông ngắn màu lam đang xù lông lên lộ vẻ cảnh giác khi gặp người lạ.
Hắn còn đang nhìn chăm chú một màn này, góc rẽ ở một con đường khác, một chiếc xe ngựa đang không nhanh không chậm rời đi.
...
Cũng là ban đêm, trong một căn nhà ở khu Jowod.
Xio đội mưa phùn lất phất, về trong nhà, vừa dùng khăn mặt lau tóc vừa nói với Fors:
"Thư của cậu đã gửi ra ngoài."
Fors "ừm" một tiếng, âm thầm suy đoán khi nào thầy có thể hồi âm.
Lúc này, Xio buông khăn mặt, thuận miệng nói:
"Tụ hội ngài X có tin tức truyền tới, vẫn là chỗ lần trước, thời gian là buổi tối thứ sáu."
Tốt lắm, có thể nói với ngài "Thế giới"! Không biết cần trả bao nhiêu thù lao... Fors nghe được mà ánh mắt sáng lên.
Cô còn chưa kịp mở miệng hỏi chi tiết, Xio đã tự bổ sung:
"Ngài X đưa ra một cái nhiệm vụ trả thù lao nghe nói sẽ thực dày, ừm, mang người có vận may không bình thường mà bản thân biết nói cho hắn."
"Người vận may không bình thường?" Fors nghi hoặc nói nhỏ, "Đầu óc quý ngài này có vấn đề không vậy? Ai sẽ tiết lộ tình huống của bản thân ở tụ hội như vậy? Cái này thực dễ dàng để người khác phát hiện thân phận chân chính."
"Ai biết được? Có lẽ thật sự là một tên điên." Xio không biết người vận may không bình thường, cho nên không quá để ý đáp lại.
Fors cẩn thận suy nghĩ một phen, vẫn như trước không rõ ràng dụng ý chân chính của nhiệm vụ này, chỉ có thể tạm thời gác lại, chuẩn bị chờ Xio đi tắm rửa sẽ cầu nguyện với ngài ngài "Kẻ Khờ", truyền lại tin tức tương ứng cho "Thế Giới" Gehrman Sparrow.
__________
Chương 38: Con Nít Phải Ra Dáng Con Nít
Ngài X đang tìm người tìm vận may không bình thường? Phía trên sương mù xám, Klein cân nhắc tình báo tiểu thư "Ảo Thuật Gia" cung cấp, muốn phân tích ra tin tức hữu dụng.
Suy nghĩ một lúc không có linh cảm gì hắn quyết định đổi góc độ suy nghĩ, đó chính là hồi ức lại người có vận may không bình thường mà mình biết, xem chuyện này tồn tại liên hệ gì.
Ừm... Thợ săn mạnh nhất biển Sương Mù Anderson Hood coi như một người... Bác sĩ Eren Chris cũng tính là một người... Ồ, bọn họ đều đã bị "Rắn vận mệnh" ảnh hưởng... "Thiên sứ vận mệnh" Ouroboros là một trong những người sáng tạo Hoa Hồng Cứu Rỗi, tổ chức bí ẩn này ủng hộ và tín ngưỡng "Chúa Sáng Thế Chân Thực"... Hội Cực Quang tương đương với giáo hội "Chúa Sáng Thế Chân Thực"... Klein kết nối những dữ liệu hiện lên trong đầu, cuối cùng hình thành kết luận:
" 'Thiên sứ vận mệnh' Ouroboros đang tìm 'Rắn thủy ngân' Will Auceptine!
"Cụ thể hơn là sử dụng thành viên hội Cực Quang tìm kiếm 'Rắn thủy ngân' Will Auceptine!"
Mà đây có nghĩa sau lưng ngài X, nơi nào đó ở Backlund, có một vị Vua thiên sứ! Trong tình huống này, mình đi ám sát ngài X tương đương với chịu chết... Khó trách ngài X hoàn toàn không cố kỵ sự đặc thù của Backlund... Thế lực quan chức nhiều lắm chỉ nghĩ sau lưng hắn có thánh giả, ừm, trong hồ sơ của quan chức, cao tầng hội Cực Quang chỉ là năm vị thánh giả, như vậy sẽ tương ứng với sai lầm... Klein phán đoán xong, suy nghĩ thứ nhất xuất hiện trong đầu hắn chính là không nhận ủy thác của tiểu thư "Ảo Thuật Gia" nữa, đồng thời cảnh cáo đối phương không đi trêu chọc ngài X.
Nếu không phải "báo cảnh sát" sẽ liên lụy tới "Rắn thủy ngân" Will Auceptine, mà trong hồ sơ sự kiện phi phàm trong giáo hội Nữ Thần Đêm Tối có ghi lại rõ vận may của bác sĩ Eren Chris, Klein sẽ để cho tiểu thư "Ảo Thuật Gia" báo cáo về "Thiên sứ vận mệnh" Ouroboros và ngài X cho giáo hội!
Hắn bình tĩnh suy nghĩ vài giây, thể hiện ra "Thế Giới" Gehrman Sparrow, để anh ta ở sương mù xám cầu nguyện:
"... Tôi đã xác nhận tình huống, ngày mai sẽ trả lời thuyết phục."
Hắn không trực tiếp từ chối, bởi vì hắn định hỏi "Rắn thủy ngân" Will Auceptine trước!
Ngay sau đó, hắn quay về thế giới hiện thực, từ trong ngăn kép ví tiền thật cẩn thận lấy ra hạc giấy đã trở nên cực kỳ yếu ớt, dùng động tác mềm nhẹ mở nó ra.
Klein không vội vã viết nội dung, mà là suy nghĩ xem có vấn đề nào cần thỉnh giáo, nghĩ sẵn trong đầu sau đó mới lấy bút máy, dùng dao nhỏ tước thật sự nhọn.
Hoạt động cơ thịt, Klein viết:
"Thành viên Hội Cực Quang đang tìm người có vận may không bình thường.
"Không biết ngài có rõ ràng cách chế tác phù chú 'Trùng thời gian' không?
"Máu cuống rốn của ngài có tính là máu sinh vật thần thoại không? Nếu có mà tôi muốn một giọt thì cần trả giá cái gì?"
Klein vốn đang muốn hỏi vì sao Will Auceptine có thể bảo trì lý trí, dù sao, từ tư liệu của giáo hội, hắn không công khai sùng bái tín ngưỡng "Rắn vận mệnh”, nhưng cuối cùng vẫn khắc chế được bản thân, sợ hãi Will Auceptine trạng thái thai nhi chưa sinh ra sẽ không quá đứng đắn trả lời một câu:
"Anh khi nào thì sinh ra ảo tưởng là tôi có lý trí?"
Như vậy, hắn sẽ không biết nên cho rằng đối phương là đang nói giỡn hay là đang nói thật.
Ừm, tuy không tín ngưỡng "Rắn vận mệnh", nhưng tồn tại cùng loại với "Thần may mắn" thì khu nào cũng phải có, thuộc về phong tục truyền thống... Có lẽ đó là Will Auceptine hoặc Ouroboros... Klein không tiếng động nói thầm hai câu, dùng hết năng lực "Thằng hề", rốt cuộc gấp lại hạc giấy một lần nữa, để dưới gối đầu.
Làm xong tất cả những chuyện này, hắn mới rảnh rỗi tính toán mình hiện tại có bao nhiêu tiền mặt.
1.7046 bảng + 5 đồng vàng + 3 saule 8 penny tiền lẻ... Nếu cộng thêm phòng ở, trang viên, cổ phần công ty, như vậy vốn lưu động của mình ở Backlund cũng coi như phú ông... Đương nhiên, khoảng cách với phú hào đỉnh cao còn rất xa xôi, tổng tài sản tiêu chuẩn của họ là một triệu đồng bảng vàng trở lên... Klein vừa vui sướng vì mình có không ít tiền, lại nghĩ đến còn có tiền nợ, còn phải đầu tư, bày ra hình tượng đúng chuẩn theo thiết kế của nhân vật.
Hắn uống một ngụm nước lọc, nằm lên trên giường, đắp chăn lên người, từng chút một tiến vào cảnh trong mơ.
Trong cơn mơ màng, Klein đột nhiên thanh tỉnh, thấy một cái bình nguyên hoang vu màu đen.
Một con đường tiến vào tháp nhọn đen kịt đặt ở giữa bình nguyên, xuyên qua bố cục dị thường hỗn loạn, hắn đi tới chỗ sâu trong tháp cao, nơi này giống như bình thường, rải một vòng lá bài Tarot.
Chỉ là, trên mặt đất nhô lên ở giữa vòng bài Tarot, không xuất hiện những từ màu bạc.
Will Auceptine không trả lời... Vậy vì sao phải kéo mình vào cảnh trong mơ này? Klein còn đang nghi hoặc, bỗng nhiên thấy một chiếc xe trẻ con màu đen trượt ra từ trong bóng đen, bên trong nằm đứa trẻ mặc đồ trẻ con tơ lụa màu bạc, không nhìn thấy rõ bộ dáng!
"... Ngài 'Rắn vận mệnh'?" Klein vừa lễ phép vừa cẩn thận dò hỏi.
Đứa trẻ lập tức phát ra thanh âm trong trẻo:
"Vì sao anh khẳng định là ngài?"
Cái này không phải căn cứ theo tính danh của cậu mà phán đoán sao? Để ý loại chi tiết này làm gì?! Klein lẩm bẩm hai câu, thấy thái độ đối phương tùy ý như vậy liền thả lỏng hơn không ít nói:
"Tôi nên xưng hô với ngài thế nào?"
Will Auceptine trong hình thái trẻ con "ừm" một tiếng, khó xử nói:
"Tôi còn chưa quyết định...
"Anh biết, a, anh không biết, mỗi một lần bắt đầu, tôi đều tận lực làm cho mình có chút khác nhau, để bảo trì tốt trạng thái tâm lý, con nít phải ra dáng con nít."
Klein nghe được mà trong lòng chợt động:
"Đây là biện pháp bảo vệ lý trí, đối kháng lại sự điên cuồng của con đường 'Quái vật'?"
Will Auceptine nằm trong xe đẩy trẻ con dùng giọng điệu nhẹ nhàng hồi đáp:
"Đúng vậy, mỗi lần bắt đầu lại, đều đã tẩy rửa sự điên cuồng, nhưng đây vẫn cần định vị tín ngưỡng nhất định, nếu không tôi không thể duy trì trạng thái danh sách 1 quá lâu.
"Ha ha, so với lần trước, anh biết được càng nhiều chuyện."
Ừm, ngoại trừ định vị tín ngưỡng, còn có biện pháp đối kháng sự điên cuồng, nhưng "Khởi động lại" rõ ràng chỉ thuộc về năng lực của danh sách 1 "Rắn vận mệnh" con đường "Quái vật", con đường phi phàm khác không có cách nào bắt chước... Trạng thái của thầy Azik không ngừng mất đi ký ức lại không ngừng tìm về, có phải là cũng có hàm nghĩa về phương diện này không? Klein có chút suy nghĩ gật đầu, nắm chắc thời gian hỏi:
"Tôi hoài nghi Ouroboros đang thông qua thành viên hội Cực Quang để tìm ngài."
Will Auceptine cười nhạo một tiếng:
"Tôi và hắn đã chơi trò trốn tìm từ rất lâu, hắn không am hiểu loại chuyện này, nhìn ra được, không có tuổi thơ, mỗi một lần khởi động lại, đều trưởng thành bên cạnh 'Chúa Sáng Thế Chân Thực', khuyết thiếu trải nghiệm tâm lý giai đoạn khác nhau, cái này đôi khi dẫn tới điên cuồng, đương nhiên, tôi cũng không thèm để ý.
"Tôi có dặn Richard để hắn lợi dụng 'Xúc xắc xác suất' lưu lại một cái ấn ký ở chỗ bất kì, cái này sẽ làm lẫn lộn phán đoán của Ouroboros, rất nhanh sẽ một lần nữa rời khỏi Backlund."
Nói cách khác, vẫn có cơ hội ám sát ngài X... Ừm, đến lúc đó ở trên sương mù xám bói toán mức độ nguy hiểm trước... Klein không tiếp tục đề tài này, chuyển giọng:
"Ngài biết cách lợi dụng 'Trùng thời gian' chế tác phù chú không?"
Will Auceptine trong hình thái trẻ con nằm giữa xe đẩy không trực tiếp trả lời mà hỏi lại một câu:
"Anh lấy được 'Trùng thời gian' từ chỗ Pallez Zoroaster?"
"Sao ông biết được?" Klein ngẩn ra hai giây, hỏi lại một câu.
Hắn kinh ngạc không phải vì đối phương nói được lai lịch của "Trùng thời gian", dù sao không có nhiều bán thần theo con đường “Kẻ ăn trộm” có thể sử dụng việc này chế tác phân thân, điều hắn kỳ quái, là vì sao "Rắn thủy ngân" không đoán "Kẻ báng bổ thần linh" Amon, vị này cũng để lại "Trùng thời gian"!
Will Auceptine cười nói:
"Trạng thái của Pallez Zoroaster không thích hợp, ký sinh trên người đồng nghiệp cũ của anh, à đúng rồi, đồng nghiệp cũ của anh đang điều tra chuyện của Sherlock Moriarty, nửa đêm vào nhà của tôi.
"Tôi nhận thấy được hắn có chút vấn đề, cho hẳn một cái vận rủi ngắn ngủi, làm cho hắn có cơ hội gặp gỡ bán thần khác nấp ở Backlund, mà khi hắn gặp nguy hiểm, Pallez Zoroaster ra tay, ha ha, thật ra hắn không ra tay cũng không sao, cái này chỉ là một trò đùa dai, vào thời khắc mấu chốt tôi sẽ giúp đồng nghiệp cũ của anh có đủ may mắn."
Leonard đang điều tra Sherlock Moriarty? Ông lão trong cơ thể hắn tên là Pallez Zoroaster... Klein hơi nhíu mày, không biết là nơi nào xảy ra vấn đề. Will Auceptine tiếp tục nói:
"Chế tác phù chú 'Trùng thời gian' với anh mà nói cũng không quá khó khăn, anh có thể khẩn cầu tồn tại đặc thù trên người mình, sử dụng hỗn hợp thủy ngân cùng thuần bạc làm vật dẫn, khắc phù hiệu tượng trưng đối ứng."
Không quá khó khăn... Khẩn cầu "Kẻ Khờ"? Cũng phải, không gian thần bí phía trên sương mù xám rõ ràng cũng có lực hấp dẫn đối với con đường "Kẻ ăn trộm"... Klein nghe được mà hưng phấn, mơ hồ nắm chắc được điểm gì.
Đúng lúc này, Will Auceptine cười bổ sung:
"Về phần phù hiệu tượng trưng đối ứng là cái gì thì tôi cũng không biết."
... Chuyển biến lớn rồi... Khóe miệng Klein nhịn không được giật mấy cái.
Hắn thấy Will Auceptine không nói gì thêm, bèn nở nụ cười nói:
"Còn có một vấn đề, máu cuống rốn của ngài..."
Hắn còn chưa dứt lời, Will Auceptine đột nhiên há mồm, phát ra thanh âm:
"Oe!"
Hắn giống như đứa trẻ con chân chính khóc ое ое.
... Đang nói chuyện... Klein dại ra tại chỗ.
Nếu không phải đã xác định, hắn thật sự sẽ hoài nghi người trước mặt có thật sự là danh sách 1 không, có phải nghị trưởng Học phái sinh mệnh không.
"Rồi rồi, tôi chỉ muốn hỏi một câu có phải máu sinh vật thần thoại không." Klein giơ lên hai tay nói.
Will Auceptine lập tức dừng khóc, cười nói:
"Đương nhiên là có, nhưng trước đó tôi sẽ phải thay đi, nếu không sẽ làm mọi người ở đây đều phải chết."
Cậu dừng một chút rồi nói:
"Nếu anh có thể cho ra vật thích hợp, cũng không phải không thể cho anh một giọt.
"Được rồi, hẹn gặp lại!"
Will Auceptine vừa dứt lời, Klein đã cảm giác tháp cao lay động, cảnh trong mơ nhanh chóng biến mất.
Rất nhanh, hắn tỉnh lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro