Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23 + 24

Chương 23: "Nhân Viên Tổng Đài"

Nhận được một phong thư? Không phải nói trong nhà có việc sao? Người nhà Walter ở Backlund, nếu thật sự có chuyện gì, trực tiếp ngồi xe ngựa công cộng hoặc là thuê xe ngựa lại đây, không phải sẽ nhanh hơn gửi thư sao? Với thu nhập của hắn, khẳng định số tiền này rất nhỏ... Klein giống như thuận miệng hỏi một câu gật đầu, không nói gì nữa.

Hắn chậm rãi trở về ghế bành ngồi xuống, cầm lấy một tờ báo chí bắt đầu đọc.

Richardson thấy thế cũng không nói thêm gì, yên tĩnh lui về phía sau, ra khỏi phòng, không một tiếng động khép cửa.

Đợi thanh âm cạch cạch rất nhỏ vang lên, Klein mới đưa ánh mắt rời khỏi tờ báo, nhìn về phía cửa, âm thầm nghĩ:

Mình lại phát hiện một ưu điểm khác của Richardson, hắn thích quan sát tình huống xung quanh, lại nhìn ra được tin tức có giá trị, trước đó chuyện giám mục Alectra đến nhà Nghị viên Mori Macht làm khách cũng là hắn phát hiện khi đứng trên ban công.

Nhưng đây khác với "Khán giả", trọng điểm là sự kiện, mà không phải chi tiết...

Chuyện của Walter hơi chút có chút khác thường, chẳng lẽ đây là điểm kì lạ mà "Ma kính" Arrodes nói?

Mặc kệ thế nào, trước tiên bói toán thử xem, miễn cho có nguy hại mà mình còn hồn nhiên không biết...

Nghĩ đến đây, Klein tiến vào phòng phòng tắm, đi ngược bốn bước, tiến vào sương mù xám, mỗi lần tồn tại trong trạng thái "Kẻ Khờ", trong sương mù xám đều là bộ dáng Klein Moretti, sẽ không chất chồng lên hình tượng Sherlock Moriarty, Gehrman Sparrow, Dwayne Dantes.

Bởi vì tin tức còn rất thiếu, hắn chỉ có thể bói toán nhằm vào an nguy của bản thân, cho nên không dùng "Bói toán cảnh trong mơ", trực tiếp lấy xuống con lắc ở cổ tay, viết ra câu bói toán tương ứng:

"Sự dị thường của Walter sẽ mang đến cho mình nguy hiểm."

Tay trái nắm con lắc, mắt nhắm lại, Klein tiến vào trạng thái minh tưởng, thấp giọng đọc những lời vừa mới viết.

Sau bảy lần, hắn mở to mắt, nhìn về phía xích bạc, chỉ thấy mặt dây chuyền topaz di chuyển nghịch kim đồng hồ, biên độ cùng tốc độ đều rất bình thường.

Cái này nghĩa là sự dị thường của Walter có thể sẽ không mang tới cho hắn sự nguy hiểm.

Nhưng cũng chỉ có thể nói lên rằng có lẽ mình sẽ gặp phiền toái không nguy hiểm tới tính mạng... Mặt khác, còn có một loại khả năng, nguy hiểm hay không còn quyết định bởi việc đưa ra sự lựa chọn, nếu tùy tiện nhúng vào, không nguy hiểm cũng sẽ trở nên nguy hiểm... Klein căn cứ theo kinh nghiệm phong phú tiến hành giải đọc.

Hắn vừa định bỏ qua chuyện này, bỗng nhiên thấy ngôi sao tượng trưng cho "Ẩn Sĩ" nở rộ hào quang đỏ thẫm, xuất hiện hình tượng bành trướng cùng co rút lại.

Đây là khoản tiền tới từ "Cán cân may mắn"? Klein trong lòng vui vẻ, sau đó lan tràn ra linh tính.

Sau khi tiếp xúc, hắn liền cảm thấy thất vọng, bởi vì "Thượng tướng ánh sao" Cattleya chỉ đang thỉnh cầu ngài "Kẻ Khờ" chuyển lời của cô cho "Người Treo Ngược", căn bản không đề cập tới chuyện bao giờ hoàn thành giao dịch với "Thế Giới".

"Vực sâu lốc xoáy ở phương bắc đảo Sunya có hải quái Obenis? Vận may của 'Người Treo Ngược' đúng là không tệ, ít nhất không cần giống mình, phải tiến vào di tích thần chiến... Đương nhiên, hải quái Obenis cũng rất nguy hiểm, muốn mượn sức nó cử hành nghi thức cũng không phải chuyện đơn giản, Người Treo Ngược' nói không chừng còn phải thỉnh cầu 'Hải thần' trợ giúp...

"Yêu cầu của cô gái 'Ẩn Sĩ' là hỗ trợ tìm được hậu duệ trực hệ của gia tộc Abraham... Cái này nghĩa là Nữ vương thần bí rất rõ ràng lai lịch của ngài 'Cửa'... Đại đế từng đề cập với cô ta sao?" Klein vừa liên tưởng suy tư từ lời nói của "Thượng tướng ánh sao" Cattleya, vừa đưa hình ảnh tương ứng vào ngôi sao đỏ thẫm đại biểu cho "Người Treo Ngược".

Lúc này, Alger Wilson vừa chấm dứt báo cáo công tác, thông qua khảo hạch, một lần nữa đi lên "Tàu báo thù u lam".

Thấy vô số sương mù xám, nghe được lời nói của "Ẩn Sĩ", hắn mặt ngoài ra vẻ không có chuyện gì đi tới phòng thuyền trưởng, bước chân y hệt bình thường.

Tiến vào phòng, khép lại cửa lớn, hắn đi tới chỗ để rượu, lấy một chai rượu mạnh Lyrenze mà đám hải đạo yêu thích nhất, lấy ra ly rượu, rót ra nửa ly.

Alger cầm lấy ly thủy tinh để bên miệng uống ừng ực, tựa như bên trong không phải rượu mạnh, mà là nước lã.

Trong quá trình này, ánh mắt hắn khép lại một nửa, tựa như đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình.

Uống xong ly rượu mạnh Lyrenze kia, Alger buông cốc xuống, lau khóe miệng, thấp giọng cười một tiếng rồi nói:

"Hậu duệ trực hệ của gia tộc Abraham? Cái này đối với người khác thì cực kỳ khó khăn, hầu như không có manh mối, nhưng mình có thể hỏi tiểu thư 'Ảo Thuật Gia', thầy của cô ta chính là... Ha ha, 'Thượng tướng ánh sao' còn không biết chuyện này."

Hắn nhanh chóng thu lại cảm xúc, thong thả đi vài bước, cuối cùng quyết định bỏ qua ý tưởng vừa rồi, thản nhiên đáp lại yêu cầu của "Ẩn Sĩ" Cattleya.

"Thượng tướng ánh sao" có thể sẽ không chỉ kêu mình hỗ trợ, cuối tuần khi lên hội Tarot, cô ta rất có khả năng sẽ tuyên bố nhiệm vụ với toàn bộ thành viên, mà những người khác cũng biết thầy tiểu thư "Ảo Thuật Gia" là người gia tộc Abraham... Chuyện quá dễ dàng bị nhìn ra thì không cần thiết lừa gạt làm gì,không thể ham chút lợi nhỏ mà phá hư các giao dịch tiềm năng sau này... Đôi khi, thành thực là biện pháp phải trả giá ít nhất... Alger dừng bước chân lại, cung kính cúi đầu, miệng tụng niệm tôn danh ngài "Kẻ Khờ":

"... Xin chuyển lời cho cô gái 'Ẩn Sĩ', về manh mối hậu duệ trực hệ của gia tộc Abraham, cô ta có thể trực tiếp hỏi tiểu thư 'Ảo Thuật Gia'..."

Sau khi xin "Thượng tướng ánh sao" đổi yêu cầu, Alger chủ động đề cập tới chuyện mình gặp phải ở "đêm Trăng Máu", hỏi ngài "Kẻ Khờ", cùng đặc tính phi phàm của "Hải dương ca giả" sinh ra cộng minh có phải là vì "Sách Thiên Tai" hay không, ở tòa cung điện san hô trong mơ kia, cô gái cầm chén rượu hoàng kim kia có phải là Gorshnum.

Còn có loại chuyện này? "Nữ vương thiên tai" đúng là thật dai dẳng... Hẳn là thần phân chia đặc tính phi phàm của mình ra, một bộ phận chế thành "Sách Thiên Tai", một bộ phận để lại di tích đáy biển, ừm, có lẽ còn có bộ phận thứ ba thứ tư, nhưng không biết ở nơi nào... "Người Treo Ngược" nói xong, Klein liền xác định đối phương chính là "Nữ vương thiên tai" Gorshnum!

Cái này không phải là trực giác, mà là suy đoán có căn cứ:

Hắn từng có được chén rượu hoàng kim mà vương hậu tinh linh Gorshnum thích nhất, trong mộng cũng có thứ cùng loại;

Tinh linh ca giả Shathas biết một ít chi tiết về cuộc sống của "Nữ vương thiên tai", cũng có cảm tình rất sâu với vị Thiên sứ này, điều này chứng tỏ cô chắc là tinh linh bên cạnh là Gorshnum, đặc tính phi phàm cô lưu lại trong "Sách Thiên Tai" lại sinh ra cộng minh với đêm "Trăng Máu" là việc hoàn toàn có thể lý giải.

Nghĩ đến đây, Klein đột nhiên nhớ lại một việc, đó chính là hắn giao chén rượu hoàng kim mà Gorshnum thích nhất cho "Trung tướng núi băng" Edvenna, để cho đối phương mang thứ này bỏ vào trong huyệt mộ Shathas.

Nếu vị "Nữ vương thiên tai" kia thật sự còn chưa hoàn toàn chết, chén rượu hoàng kim cùng thi hài tinh linh chôn chung bên cạnh cô ta thì có sinh ra dị biến gì không? Klein suy nghĩ quên thời gian, phát hiện mình cũng không xác định "Tàu Hoàng Kim Mộng Tưởng" đã đến đảo Sunya hay chưa.

Sau một hồi suy tư nữa, hắn bình tĩnh đáp lại "Người Treo Ngược":

"Đúng."

Tiếp theo, hắn chuyển tiếp một bộ phận lời nói của đối phương "vào" ngôi sao đỏ thẫm tượng trưng cho "Ẩn Sĩ" Cattleya.

Làm xong tất cả những chuyện này, Klein mới thể hiện ra "Thế Giới" Gehrman Sparrow, để hắn cầu nguyện:

"Ngài Kẻ Khờ vĩ đại, xin chuyển cáo Danitz, để hắn hỏi 'Trung tướng núi băng' Edvenna Edwards xem thi hài tinh linh ca giả Shathas cùng chén rượu hoàng kim có nảy sinh chuyện gì dị thường hay không."

Phù... Hoàn thành xong thao tác Klein thở hắt ra, bỏ điểm sáng cầu nguyện vào hình ảnh tương ứng, sau đó trở lại thế giới hiện thực, đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Tới trước mặt gương, nhìn thái dương bạc màu, mắt lam thâm thúy, miệng anh nhếch lên từng chút một, biết mình lại từ ngài "Kẻ Khờ" trở về phú thương thần bí Dwayne Dantes.

...

Bayam, trong rừng rậm nguyên thủy.

Danitz đang ở trong một căn cứ của quân phản kháng uống rượu ăn thịt thì đột nhiên thân thể run lên, thiếu chút nữa bị sặc rượu.

Tuy rằng bây giờ đã không phải lần đầu tiên hắn được "Kẻ Khờ" vĩ đại đáp lại, nhưng vẫn làm cho hắn nơm nớp lo sợ, cảm thấy sợ hãi không hiểu.

Đợi phân biệt rõ bóng người, nghe rõ ràng lời nói, hắn mới thở hắt ra, biết là Gehrman Sparrow tìm mình làm việc.

"Hỏi thuyền trưởng? Cái này rất đơn giản... Qua vài ngày nữa tàu Hoàng Kim Mộng Tưởng sẽ tới đón mình... Hắc hắc, Gehrman Sparrow ở trước mặt 'Kẻ Khờ' vĩ đại tuyệt đối không dám điên cuồng, thậm chí sẽ còn phải rất thành kính..." Danis rất nhanh trầm tĩnh lại, thản nhiên nghĩ.

Cùng lúc đó, trên "Tàu Tương Lai", "Thượng tướng ánh sao" Cattleya được trả lời hơi cảm thấy ngạc nhiên, không tự chủ được nói một câu:

"Trực tiếp hỏi tiểu thư 'Ảo Thuật Gia'?

"Đúng rồi, cô ta hình như là người phi phàm con đường 'Học viện'... Cô ta vậy mà có liên quan tới gia tộc Abraham?

"Quả nhiên không đơn giản!"

...

Tới 7 giờ tối Walter mới về biệt thự số 160 phố Boklund, vẻ mặt bình thường, giống như trước kia, sự việc tựa như đã được giải quyết một cách nhẹ nhàng.

Klein không hỏi gì nhiều, hắn cảm thấy quan hệ của hai bên còn chưa tới mức có thể làm cho ngài quản gia thẳng thắn thành khẩn kể hết bí mật, mà vấn đề lại không trực tiếp ảnh hưởng tới hắn.

Thời gian trôi rất nhanh khi người ta bỏ công học tập, tới chạng vạng ngày hôm sau, trước khi trăng tròn sắp xảy, Klein mang theo người giúp việc Richardson ngồi xe ngựa xa hoa chuẩn bị tới Giáo đường St. Samuel để tham gia lễ mặt trăng Misa.

Hắn không quá lo lắng chuyện phải quyên góp tiền bạc, bởi vì tiểu thư "Chính Nghĩa" đã trả 1.000 bảng, số tiền trên người anh bây giờ là 2.186 bảng, quyên góp mấy trăm bảng cũng không có vấn đề gì lớn.

Cũng chỉ là không có vấn đề lớn mà thôi... Klein thầm than một tiếng, đưa mắt nhìn gác chuông đối xứng ngoài cửa sổ, rời khỏi xe ngựa, xuyên qua quảng trường, đi vào Giáo đường St. Samuel..
__________

Chương 24: Đại Lễ Misa

Ngồi ở đại sảnh cầu nguyện gần mười phút, Klein cùng các tín đồ tham gia lễ mặt trăng Misa khác được mục sư dẫn dắt tiến vào bên trong.

Trong bầu không khí yên tĩnh, nghênh đón bọn họ là tiếng đọc kinh thành kính:

"Trăng tròn đỏ rực dâng lên, chiếu xuống mặt đất,

"Mọi người đều chìm vào giấc mộng ngọt ngào, mơ thấy chính mình,

"Mơ cha mẹ vợ cùng con gái được yên nghỉ vĩnh viễn..."

Trong thanh âm thánh khiết nhịp nhàng, nội tâm các tín đồ đang cầu nguyện không tự chủ cảm thấy an bình, tựa như quên mất phiền não ngày thường, không còn lo lắng đủ loại vấn đề trong thế giới hiện thực.

Bọn họ được vài vị mục sư dẫn dắt, đều tự tìm đúng chỗ ngồi bên dưới thánh đàn, người phụ trách đại lễ Misa lần này là giám mục Alectra, ông cầm quyển sách "Đêm của ngày tận thế", bắt đầu giảng đạo.

Đợi cho các nghi lễ cần thiết kết thúc, mấy mục sư cầm lấy nước trong cùng bánh mì phân phát cho đám người Klein, đây là sự chiếu cố của Đêm Tối, là thức ăn dành cho cả người sống lẫn người chết.

Klein còn chưa ăn bữa tối tự nhiên không lãng phí bánh mì cùng nước lọc, hắn nhìn lên thánh đàn thì thấy một cây nến sáng lên, được bóng tối phụ trợ, giống như ngôi sao giữa ban đêm, tản ra ánh sáng cùng nhiệt lượng làm cho người ta an lòng.

Lúc này, giám mục Alectra và các vị mục sư, cùng nhau lớn giọng tụng niệm:

"Chúng ta sẽ cùng nhau ngước nhìn mảnh trời đêm,

"Đọc tên: 'Nữ Thần Đêm Tối'!

"Ngoại trừ 'Nữ Thần Đêm Tối', không còn điều gì khác,

"Chỉ mong Nữ thần và thiên sứ ca hát

"Đón chúng bằng sự im lặng ngọt ngào,

"Đặt tay phải lên ngực cầu nguyện Thần.

"Nếu 'Nữ thần'! nghe thấy, nhất định sẽ đáp ứng,

"Nhất định sẽ giúp người chết được cười hạnh phúc:

"Đến đây đi, nghỉ ngơi đi, yên giấc đi, các con của ta!"

Giọng nói trống vắng mang theo cảm giác thần thánh len lỏi vào tai của mỗi một vị tín đồ, tựa như sinh ra cộng minh cùng toàn bộ sinh linh ở đây, là một người phi phàm, Klein vậy mà giờ khắc này cũng cảm giác giống như tinh thần thể được tẩy rửa, linh tính chậm chạp chảy ra ngoài.

Tiếp theo, trước mắt hắn tựa như xuất hiện một mảng bóng tối yên tĩnh, không có chút thanh âm.

Trong bóng tối, từng bộ thi thể nằm ở nơi đó, sắc mặt tái nhợt nhưng an tường, giống như chưa chết đi mà chỉ là đang ngủ say.

Nội tâm Klein bình thản lắng đọng, đi lại ở trong bóng tối, bỗng nhiên anh dừng lại bước chân, nhìn về phía trước.

Ở nơi ánh trăng sáng lòa chiếu xuống, có vài người đang nằm ngủ say.

Bọn họ là Dunn Smith không mặc áo gió, lão Neil vẫn như trước mặc trường bào cổ điển màu đen, là Cornel vóc dáng không cao nhưng lúc nào cũng cố gắng tích lũy tiền.

Bọn họ thả lỏng người nhắm mắt lại, khóe miệng tựa như nụ cười rất nhạt, xung quanh dựng lên từng khối mộ bia nối tiếp nhau, mỗi cái đều viết rằng:

"Người thủ hộ."

Klein nhắm lại hai mắt, bên tai vẫn vang lên thanh âm thánh khiết của các mục sư:

"Đan hai tay của bạn vào,

"Đặt ở trước lồng ngực,

“Bắt đầu lặng im cầu nguyện,

"Sau đó nói thầm trong lòng:

"Điều quý giá duy nhất là an bình!"

Klein cúi thấp đầu, nhắm mắt lại, nâng lên hai tay, giao nhau đặt ở trước ngực, sau đó không tiếng động lặp lại:

"Điều quý giá duy nhất là an bình!"

"Điều quý giá duy nhất là an bình!"

...

Một lần nối tiếp một lần, cho đến khi cả sảnh đều trở nên yên tĩnh, Klein mới mở hai mắt, nâng tay xoa nhẹ khóe mắt.

Hắn thong thả thở hắt ra, nhìn thoáng qua đôi bên trái phải, mượn dùng ánh sáng ngọn nến, phát hiện tuyệt đại bộ phận tín đồ đều lộ vẻ mặt ẩm ướt nước mắt, ngay cả người giúp việc Richardson của mình cũng để nước mắt không ngừng chảy xuống mà không lau đi.

Lễ mặt trăng Misa đã tiếp cận tới một hồi nghi thức, có lực lượng phi phàm tham dự nghi thức, tác dụng hẳn là sinh ra cộng minh với mỗi người, để họ thấy được người có quan hệ chặt chẽ với mình được yên nghỉ một cách an bình trong khu vực bóng tối kia... Ừm, không phải chỉ người phi phàm mới gặp dị biến, mình có thể yên tâm rồi... Đối với người thường mà nói, đây là khoảnh khắc cảm xúc được phát tiết trong ảo giác, họ sẽ cho rằng đây là sự vĩ đại của Nữ thần, sẽ không hoài nghi có lực lượng siêu tự nhiên... danh sách 5 con đường 'Đêm tối', hình như được tăng lên rất nhiều đối với nắm trong tay linh hồn... Klein thu hồi ánh mắt, thầm phán đoán trong lòng.

Ngay sau đó, hắn lại hồi tưởng lại một màn trong bóng tối kia, nhớ tới người chết nằm dưới mặt trăng.

Nhắm mắt lại, Klein bắt đầu suy tư:

"Không chỉ có mặt trăng, còn có cả hoa và hương cỏ, hoa bóng tối bình nguyên chính là một loại dấu hiệu thần quốc của Nữ thần?

"Vậy nguồn suối nguy hiểm ban đêm của di tích thần chiến thì đối ứng cái gì?"

Trong đầu Klein dần dần hiện lên bóng đêm trong trẻo nhưng lạnh lùng vòng quanh phía đông biển Sunya cùng sương mù bao phủ mặt biển.

Trong sương mù, có một cái đỉnh nhọn của giáo đường màu đen tràn ngập vẻ xa xưa, từng con quạ đen xoay quanh bồi hồi ở trên, giống như tế điện, giống như ai điếu, mà xung quanh giáo đường còn có dân cư bình thường, nhà gỗ đơn sơ, chỗ xay bột xám trắng cùng bóng người lờ mờ.

Theo lý mà nói, cái này có liên hệ chặt chẽ với cảnh tượng sương mù trong mơ, hẳn là hình thành do khí tức Nữ thần hoặc Ma lang Hủy Diệt Flegria lưu lại hình thành, nhưng lại có chút khác biệt với thần quốc tương ứng... Ừm, người phàm không thể xem xét thần linh, có lẽ hoa cùng cỏ bình nguyên bóng tối căn bản không phải hình chiếu thần quốc, mà là kết quả của nghi thức... Klein thấy lễ mặt trăng Misa đã đi tới đoạn kết, thế là đưa tay sờ vào trong quần áo.

Hắn cầm ví tiền, đứng dậy bước đi, một đường đi vào thánh đàn, ở trước mặt Giám mục Alectra đang lộ vẻ mặt hiền hoà, quyên góp tiền.

Sau khi thuận kim đồng hồ điểm bốn cái ở ngực, vẽ ra vầng trăng đỏ rực, Klein nhét hết những đồng tiền mệnh giá lớn vào.

Tổng cộng 300 bảng!

Giờ khắc này, Klein không đau lòng cùng không nỡ giống mấy lần trước đó, tâm tình của hắn cực kỳ bình tĩnh, bởi vì anh nhớ tới nghi thức trả lại tiền nợ của lão Neil.

Lui một bước, lại vẽ một vầng trăng đỏ rực, hắn nhường lại vị trí cho người quyên góp phía sau.

Lúc này, giám mục Alectra chủ động đi tới, vừa thuận kim đồng hồ điểm bốn cái vẽ vàng trăng đỏ vừa mở miệng nói:

"Cầu xin nữ thần phù hộ anh."

"Tôi cũng mong vậy." Klein mỉm cười đáp lại.

Giám mục Alectra nhìn cửa ra vào cạnh đại sảnh cầu nguyện nói:

"Nếu anh không ngại chờ đợi thêm một hồi, tôi có thể giảng kinh cho anh ở phòng để sách."

"Đây chính là điều tôi khát vọng." Klein ôn hòa cười đáp.

Giám mục Alectra để một vị mục sư dẫn chủ tớ Dwayne Dantes đi con đường bên cạnh rời khỏi đại sảnh cầu nguyện, tới phòng để sách cách đó không xa.

Nơi này giống như một cái thư viện, xung quanh đặt đầy các loại kinh sách của giáo hội Nữ Thần Đêm Tối, đồng thời còn bố trí mấy cái bàn, dành cho các mục sư giám mục giảng đạo với tín đồ.

Mười hai phút sau, giám mục Alectra mang theo nụ cười làm cho tâm tình người ta bình tĩnh tiến vào phòng để sách, thì đã thấy Dwayne Dantes hai bên thái dương nhuốm bạc đứng trước một loạt giá sách chuyên tâm lật xem một quyền điển tịch, bộ dáng rất giống một học giả.

"Đang xem cái gì vậy?" Ông ta cười hỏi.

Klein khép lại bộ sách khép, tự giễu cười nói:

"Đêm của ngày tận thế.

"Thẳng thắn mà nói, tuy tôi thành kính tin vào Nữ Thần, nhưng quá nhiều năm bận rộn với cuộc sống, trước sau đều không có thời gian tĩnh tâm nghiêm túc đọc bản thánh điển này."

Đồng thời khi nói chuyện hắn lộ ra vẻ mặt như không có chuyện gì, trong lòng lại có chút thấp thỏm, sợ hãi Nữ thần trực tiếp dùng sấm sét đánh cho tín đồ thành kính Dwayne Dantes da tróc thịt bong làm phần thưởng.

Ừm, tia chớp không nằm trong lĩnh vực của Nữ thần... Klein tự an ủi một câu trong lòng.

Giám mục Alectra cười cười, tiếp nhận "Đêm của ngày tận thế" rồi nói:

"Từ giờ bắt đầu đọc cũng không tính là muộn."

Ông ta mời Dwayne Dantes ngồi xuống một bộ bàn ghế, bắt đầu giảng giải những điểm quan trọng mà thánh ngôn mấu chốt trong "Đêm của ngày tận thế" cho đối phương.

Richardson thì cầm mũ và ba toong cho chủ nhân, ngồi ở nơi hơi xa một chút, vừa yên tĩnh chờ đợi, vừa phân tâm nghe Giám mục giảng đạo.

Thời gian dần trôi qua, linh cảm của Klein vậy mà thật sự có xúc động, trong đầu tự nhiên hiện ra cảnh tượng ngoài cửa.

Đây là dự cảm trực giác của hắn, hay nói đúng hơn là của "Tên hề", dự cảm trực giác được sương mù xám tăng mạnh!

Ngoài cửa, một ông lão mặc áo bào đen nhân viên thần chức đang đi tới cầu thang gần đây.

Tóc bạc của ông ta khá rậm rạp, lại không chải gì, có vẻ rất hỗn độn, khuôn mặt ông ta gầy gò, cảm giác như chỉ da bọc xương, khí chất lạnh lẽo, làn da cực kỳ tái nhợt, đôi mắt là thuần màu đen hiếm thấy.

Bóng người ấy rất nhanh biến mất ở cửa, cách đó không xa truyền đến tiếng bước chân dần dần lớn hơn.

Người trông coi! Nhưng không phải là kẻ mình gặp ở đại sảnh cầu nguyện trước đó... Ừm, hôm nay tới lượt ông ta thay phiên công việc? Klein chuyên chú nhìn giám mục Alectra, bày ra bộ dáng suy tư thánh điển.

Người trông coi xuất hiện, đi ngang qua phòng để sách, không biết là ngoài ý muốn, hay bởi vì ban đêm lực lượng phong ấn của Chianese sẽ đạt tới cường thịnh, không thích hợp cho sinh vật còn sống, cho nên người trông coi bên trong đều là mặt trời mọc tiến vào, mặt trời lặn rời khỏi, mà hiện tại bầu trời vừa mới tối đen.

Nhớ kỹ hiện tại là mấy giờ, ngày bao nhiêu, tuần thứ mấy... Sau khi kiếm đủ tin tức tương ứng, mình sẽ thăm dò quy luật thay phiên của người trông coi, như vậy mới có thể ở thời gian thích hợp sắm vai mục tiêu thích hợp... Klein thu hồi suy nghĩ, cần thận nghe giảng, thêm nửa giờ nữa mới lấy cớ cáo từ.

Hắn mỉm cười nói với giám mục Alectra:

"Không biết sau này tôi có còn vinh hạnh nghe ngài giảng đạo hay không?"

"Không có vấn đề." Đối mặt với phú ông vừa kính dâng 300 bảng, Giám mục Alectra hoàn toàn không thể cự tuyệt, thậm chí rất vui vẻ gật đầu nói, "Chỉ cần anh đến giáo đường, chỉ cần tôi có thời gian."

Klein không dây dưa chi tiết, miễn cho làm đối phương hoài nghi, thành khẩn nói cảm tạ, sau đó mang theo người giúp việc Richardson rời khỏi Giáo đường St. Samuel.

Hắn về nhà thì phát hiện còn chưa đến 8 giờ, vừa lúc dùng bữa tối, nhàn nhã vượt qua thời gian còn lại của ngày hôm nay.

...

Đêm khuya, trong phòng ngủ.

Klein đang ngủ say bỗng nhiên mở mắt.

Linh tính nói cho hắn biết, có người bí mật lẻn vào biệt thự!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro