Chương 21 + 22
Chương 21: Giám Mục Đến Gặp
Sau khi khóa triết học kết thúc, Klein có cảm giác mình đã ba ngày ba đêm không ngủ, trong đầu đều là siêu hình học, siêu việt học, chủ nghĩa duy danh và chủ nghĩa hiện thực, chủ nghĩa xã hội Russell, chủ nghĩa tồn tại, chủ nghĩa thực chứng vân vân cùng tên và các loại khái niệm khác.
Nếu không phải đã có một ít tri thức triết học từ kiếp trước, hắn thậm chí hoài nghi mình có thể chịu được toàn bộ khóa học này hay không, cái này không giống với lúc hắn học đại học ở Địa cầu, nghe không hiểu còn có thể ngủ một giấc hoặc là mở điện thoại đọc tiểu thuyết.
"Thật ra hình tượng của ngài Hamit không quá giống mình tưởng, khôi hài, thân thiện, hướng ngoại, cách giảng bài không buồn tẻ, không giống một người dạy triết học, cũng không có quan niệm cổ hủ giống như các tín đồ 'Chúa Tể Bão Táp'..." Klein đưa tay xoa nhẹ thái dương, xoay người rời khỏi cửa, đi tới thang lầu sâu trong đại sảnh, về thẳng tầng thứ ba, người giúp việc Richardson lặng lẽ theo sau.
Trong quá trình này, hắn phát hiện những người giúp việc nam nữ đều đang bận rộn đủ việc, không một người nào nhàn hạ, chỉ khi biết chủ nhân đi qua mới tạm dừng để cúi chào, rất có lễ phép.
Thanea ở trong nhà sắp xếp các loại công việc đâu ra đây, quả là rất có năng lực... Klein lên lầu ba, đi tới phòng mình.
Còn chưa đi vào, Klein đã thấy quản gia Walter đang treo hai khẩu súng săn lên tường, để căn phòng nhiều hơn chút cảm giác phóng khoáng.
Đây là thứ mà trong nhà mỗi vị phú thương đều sẽ bố trí, "Chứng nhận săn bắn" rất dễ xin, hai khẩu súng săn có uy lực không nhỏ, đủ để nhóm giúp việc trong nhà đối phó đạo chích lẻn vào thậm chí là tội phạm bắt cóc.
Treo xong rồi, Walter lui ra phía sau hai bước, nhìn kỹ súng săn vài lần, sau đó lấy ra một cái đồng hồ bỏ túi màu vàng.
Tích!
Hắn nhấn mở đồng hồ, nhìn vào bên trong nắp che, khuôn mặt già nua bỗng nhu hòa hơn vài phần.
Klein ho nhẹ một tiếng nhắc nhở quản gia, sau đó đẩy ra cửa phòng đi vào.
Walter khép lại đưa đồng hồ về chỗ cũ, cúi người chào:
"Thưa ngài, tổng cộng đã mang về 6 tờ 'Chứng nhận săn bắn', 6 cây súng săn 2 nòng cùng số lượng đạn đầy đủ."
Dưới nách Klein đang cất giấu súng ngắn "Chuông tang", nên cũng không phải quá để ý cái này, hắn gật đầu tỏ vẻ đã biết.
Sau đó hắn lộ ra nụ cười hiền hòa, ra vẻ vu vơ hỏi một câu:
"Lúc trước, khi xem tư liệu từ 'Hiệp hội trợ giúp người hầu gia đình', tôi nhớ là ông Walter đã có vợ con rồi đúng không?"
Quản gia, hoặc là nói tổng quản gia, là cánh tay trái của cố chủ, có rất nhiều chuyện cần đối phương giúp đỡ, cho nên nâng cao tình cảm với quản gia là việc mà mọi chủ nhân cần làm, Klein cũng không muốn ngoại lệ.
Hơn nữa, hắn còn nhớ rõ "Ma kính" Arrodes đã nói, trên người ngài quản gia Walter có rất nhiều thứ.
Walter nghiêm trang đáp lại:
"Đúng vậy, khi tôi làm người hầu ở trang viên của Tử tước Conrad đã thường xuyên tiếp xúc với một cô gái, hai bên cảm mến nhau, cuối cùng đi tới hôn nhân, có một người con gái, nó hiện tại đang học ở trường văn học, hy vọng có thể đỗ vào trường đại học Backlund, bất quá đây là chuyện hai năm sau mới cần suy xét..."
Lúc đề cập tới vợ con, giọng điệu của vị quản gia không thích nói cười này không tự giác trở nên mềm mại.
Ở thời đại này, toàn bộ giáo hội đều cường điệu coi trọng gia đình, lấy đó làm điểm đối kháng áp lực do sự phát triển kỹ thuật mà cuộc sống mang tới, chỗ khác nhau duy nhất là, mỗi giáo hội lại đặt trọng điểm khác nhau, Đêm Tối thì là nam nữ ngang hàng, Bão Táp là đàn ông lo việc bên ngoài, phụ nữ quản việc gia đình, làm người trước chống đỡ thiên sứ, Hơi Nước là nâng cao kỹ thuật lao động toàn dân, mỗi người đều có am hiểu, bù trừ lẫn nhau.
Klein nghe được mà thầm cảm khái, chuyển giọng:
"Thanea hình như còn độc thân đúng không?"
"Đúng vậy." Walter quay trở lại vẻ mặt nghiêm túc nói, "Trong xã hội hiện đại, người giúp việc nam cùng hầu gái vẫn không đủ ngang hàng, cái này không phải chỉ tiền lương, nữ quản gia và nam quản gia, phó quản gia đều chung một tầng lớp, lương 1 năm đều là 25 đến 50 bảng, mà vấn đề là tư tưởng đã ăn sâu vào suy nghĩ của mọi người, giáo hội vẫn đang tận lực thay đổi, nhưng lại gặp phải rất nhiều cản trở, dù sao Nữ Thần cũng không phải tín ngưỡng Ruen duy nhất."
Hắn ta dừng một chút, bổ sung thêm:
"Người giúp việc nam có thể kết hôn, mà hầu gái nếu có gia đình, liền có nghĩa thất nghiệp hoặc trở thành nữ hầu dưới tầng lớp thấp nhất, thuê theo kiểu tạm thời, không được ở lại nhà gia chủ, cái này phải đợi tới khi trở thành nữ quản gia mới có thể thay đổi, nhưng chức quản gia không phải các cô gái trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm có thể đảm nhiệm."
Klein không tiếp tục đề tài này, nhẹ nhàng gật đầu, cất bước đi tới ghế bành.
Lúc này, ánh mắt của hắn đảo qua đống báo chí chất đống trên bàn trà bên cạnh.
Trong lòng chợt động, Klein dừng lại bước chân, quay sang nói với quản gia:
"Trang nhất của các tờ báo đều là về chuyện chuyển nhượng cổ phần công ty xe đạp Backlund, ông tìm luật sư chuyên nghiệp nhờ cố vấn một phen để tìm hiểu tình huống cụ thể cho tôi.
"Tôi cảm thấy rất hứng thú với ngành sản xuất này, nếu giá thích hợp thì sẽ suy xét việc mua."
Trong nháy mắt vừa rồi, Klein nghĩ tới một vấn đề, đó chính là một phú ông mang theo số tiền lớn đến Backlund tìm kiếm cơ hội để càng tiến thêm một bước thì không có khả năng không liên quan tới chuyện chuyển nhượng công ty xe đạp Backlund.
Cho dù người phú ông này không nhìn ra được tiềm năng ngành sản xuất này, thì cũng phải kêu người tìm hiểu một chút, nếu không thì không phù hợp hình tượng.
Đương nhiên, cũng có thể thuận tiện nâng giá, để cho 10% cổ phần công ty bán được càng nhiều tiền... Ừm, phải nhớ kỹ, chỉ nâng một chút là được, không thể quá tham, nếu cuối cùng lại để toàn bộ vốn lưu động rơi vào đó, không cách nào duy trì chi tiêu cuộc sống hằng ngày thì khóc không ra nước mắt... Klein vừa ảo tưởng tương lai, vừa cảnh báo chính mình vài câu.
"Vâng thưa ngài." Walter không hỏi thêm, trực tiếp đáp ứng.
4 giờ 35 phút chiều, người giúp việc Richardson gõ cửa tiến vào phòng, nói với Dwayne Dantes đang nhàn nhã đọc sách:
"Thưa ngài, ngài Mori Macht cùng phu nhân Riana, giám mục Alectra của Giáo đường St. Samuel tiến đến muốn gặp."
Mori Macht? Là nghị viên hạ viện kia? Còn giám mục Giáo đường St. Samuel, tại sao ông ta cũng đến đây... Klein suy nghĩ một chút rồi cười hỏi:
"Có loại nghi lễ này à?"
Hắn tạm thời mới tham gia học hai khóa lễ nghi, biết được ở tầng lớp này, hai bên sẽ không giao lưu trực tiếp như vậy, đều là phái quản gia cùng người hầu tới cửa trước, đưa thư mời hoặc ước định thời gian tới chơi.
Richardson thói quen tính cúi đầu nói:
"Có.
"Bởi vì khi ngài quản gia đi đưa tặng danh thiếp và lễ vật báo với những người hàng xóm, bọn họ buổi chiều đều ở nhà.
"Trong tình huống này, sau khi hàng xóm thu được danh thiếp sẽ hỏi thăm tình huống của ngài, quan sát chi tiết tương ứng, không những được phái người hầu đến mời ngài làm khách, còn có thể chờ tới 4 giờ hoặc 5 giờ chiều, ra bên ngoài tản bộ thuận tiện đi ngang qua, tới cửa chính thức đến gặp, ừm, phụ nữ sẽ mặc đồ tản bộ tương ứng, mà ngài có thể mời bọn họ uống trà chiều."
Klein vừa đi tới cửa, vừa tùy ý cho Richardson mặc áo khoác cho mình, đồng thời thuận miệng hỏi:
"Vậy vì sao còn có giám mục Alectra?"
Đây mới là chuyện hắn để ý nhất, vấn đề vừa rồi chỉ là thuận miệng hỏi thôi.
Richardson giống như sớm có chuẩn bị hồi đáp:
"Chiều hôm nay giám mục Alectra tới nhà nghị viên Macht làm khách, hẳn là trong quá trình chuyện trò bọn họ nhắc tới ngài, thế là đột nhiên quyết định giả vờ tản bộ để đến gặp mặt."
Động tác trên tay hắn hoàn toàn không dừng lại, thuần thục giúp Dwayne Dantes sửa sang lại nếp gấp trên áo.
Klein "ừm" một tiếng, đợi Richardson tiến lên mở cửa phòng mới đi ra ngoài.
Rất nhanh, hắn ở phòng khách lầu hai gặp được ba người tới chơi.
Mori Macht là một quý ngài Ruen điển hình, tuổi chừng bốn mươi, tóc đen mắt nâu, hình dáng khắc sâu, mép tóc chải cao, mặt hơi gầy và dài, từng phục vụ cho quân đội, sau khi xuất ngũ thì dấn thân vào chính trị, cất bước từ quanh thân Backlund, một đường lên tới nghị viên hạ viện vương quốc, là tín đồ của Nữ Thần Đêm Tối, thành viên Tân đảng, ủng hộ cải thiện hoàn cảnh.
Phu nhân Riana của ông ta xuất thân từ một gia đình luật sư lớn, cung cấp cho chồng không ít tài nguyên, cũng là tín đồ Nữ Thần Đêm Tối.
Alectra mặc áo bào đen hai lớp dành riêng cho nhân viên thần chức, bề ngoài cũng chừng bốn mươi tuổi, mắt lam sâu thẳm, khuôn mặt gầy, ngũ quan không được đẹp cho lắm, nhưng lại khiến cho người ta khó hiểu cảm thấy thuận mắt, là vị giám mục đầu tiên Klein gặp khi kính dâng tiền cho giáo hội.
Thấy Dwayne Dantes đi vào, Mori Macht tiến lên hai bước, khẽ cười một tiếng nói:
"Mấy ngày nay tôi vẫn nghe nói khu phố 160 có một tín đồ mới tới, trong lòng nghĩ nhất định phải đến gặp một phen, hôm nay vừa vặn tản bộ đi ngang qua, liền đánh liều tới cửa, xin tha thứ nếu có điều thất lễ."
Klein lộ ra nụ cười, điểm bốn phát thuận kim đồng hồ trước ngực:
"Ở thời điểm này, chỉ cần ca ngợi nữ thần."
"Ca ngợi nữ thần!" Alectra cùng Riana âm thầm gật đầu, cũng vẽ vầng trăng đỏ rực trước ngực.
Chấm dứt hàn huyên, Klein mời ba vị khách nhân ngồi xuống, nữ hầu đúng lúc đưa lên hồng trà cùng cà phê, trước đó nữ quản gia Thanea đã sớm hỏi đối phương muốn uống cái gì.
"Ngài Dantes, nghe nói ông là thương nhân tới từ Dipsy, không biết trước kia làm trong ngành nào?" Mori Macht hỏi, đồng thời vui đùa một câu, "Họ của ông luôn làm cho tôi liên tưởng rất nhiều thứ."
Đây là chỉ dòng họ nhân vật chính trong tiểu thuyết nổi tiếng của Đại đế Russell.
Klein nở nụ cười, khôi hài hỏi ngược lại:
"Trộm bảo tàng thì gọi là ngành gì?"
Cái này cũng là nội dung tiểu thuyết nổi tiếng kia.
Không đợi đám người kia đáp lại, hắn đã kể ra câu chuyện sớm đã chuẩn bị:
"Tôi từng có mỏ tài nguyên khoáng sản của mình, nhưng mỏ thì sẽ có lúc khai thác hết, thành thị dựng lên quanh đó cũng bởi vậy mà suy sụp."
Hắn ám chỉ mình sinh ra ở chỗ mấy thành thị tài nguyên quận Dipsy, ở địa phương kia, xã hội đen hoành hành, rất nhiều phú ông ẩn giấu, người thường muốn điều tra rõ ràng tình huống của Dwayne Dantes, không có nửa năm trở lên thì rất khó làm được.
Giám mục Alectra như có điều suy nghĩ gật đầu nói:
"Cho nên ông lựa chọn đến Backlund tìm kiếm cơ hội mới?
"Không biết ai là người dẫn dắt ông tiến vào giáo hội nhỉ?"
__________
Chương 22: Lời Mời
Đối với vấn đề của Giám mục Alectra, Klein sớm đã chuẩn bị, hắn nghe vậy liền thở dài nói:
"Là cha tôi, một người có trí tuệ chân chính, đáng tiếc, nhiều năm trước ông đã qua đời một cách ngoài ý muốn."
Lúc nói những lời này, hắn nhớ lại cảm giác khi cha mẹ nguyên chủ qua đời và cảm xúc tích lũy do tha hương không thể về nhà từ lúc ở thành phố Tingen, giọng điệu nhìn như bình thản, mang theo một chút ý cười, nhưng lại ẩn giấu hương vị đau thương sâu sắc.
"Thật có lỗi, ông ấy nhất định tất đã tiến vào thần quốc, yên giấc trong cái nhìn chăm chú của nữ thần." Giám mục Alectra thành khẩn nói, vẽ một vầng trăng đỏ rực trên ngực thuận theo chiều kim đồng hồ.
Không đợi Dwayne Dantes đáp lại, hắn nhìn đối phương, mở miệng nói:
"Ngày mai giáo hội sẽ cử hành thánh lễ ánh trăng cho người đã khuất để trợ giúp bọn họ sớm đến được thần quốc, được an bình vĩnh hằng, không biết anh có hứng thú tham dự không?"
Số lượng thánh lễ trong chủ nhật của giáo hội Nữ Thần Đêm Tối cũng không nhiều, quan trọng nhất là ngày lễ mùa đông, tiếp theo là đại lễ Misa khi trăng tròn, còn gọi là Thánh lễ mặt trăng, sau đó là thánh lễ bình thường cùng cầu nguyện mỗi ngày chủ nhật, bất quá, giáo khu khác nhau, nhà thờ khác nhau đều có thánh đồ hoặc thiên sứ khác nhau, sẽ có quà tặng riêng của mình trong ngày lễ riêng.
"Đây đúng là điều tôi mong muốn." Klein đứng dậy cúi người, nói ra lời từ tận đáy lòng.
Chuyện này có thể giúp hắn tiếp xúc với các giám mục Giáo đường St. Samuel, thậm chí là kết nối quan hệ với Giám mục giáo khu, để đặt nền tảng cho việc về sau được dễ dàng ra vào giáo đường.
Mà cùng lúc đó, hắn lại một lần nữa cảm nhận được con đường "Đêm tối" vì sao có thể trao đổi với con đường "Tử thần":
Hai bên đều an bình, yên giấc ngàn thu, ở trong bóng tối nắm giữ quyền lực, kết thúc cùng chung một điểm!
Kế tiếp, Mori Macht không hỏi về thân phận của Dwayne Dantes nữa mà đổi sang đề tài khác, giống như vừa rồi thật sự chỉ là tùy ý hỏi một câu, ông ta cùng phu nhân Riana có nhắc tới chuyện trong quá khứ nhiều năm trước, việc nghỉ phép ở vịnh Dipsy, Klein từng ở đó hai ngày dùng giọng điệu như dân bản địa đáp lại, cường điệu khen ngợi đặc sản cá nướng của Dipsy.
Trong quá trình đó, hắn còn làm bộ như lơ đãng đề cập mình đã đến Tây Bayam khi săn bắn, rất quen thuộc với rừng núi nguyên thủy nơi đó.
Hắn làm vậy vì tạo dựng lớp vỏ bọc cho thân phận thứ hai của Dwayne Dantes, Tây Bayam khác với Đông Bayam, thế lực thực dân Ruen cùng Entis tương đương nhau, thường xảy ra xung đột, ngay cả khu vực khống chế thực tế cũng thường xuyên phát sinh thay đổi, muốn ở nơi đó tra ra quỹ tích hoạt động của một vị thương nhân hoặc người mạo hiểm thực không phải một chuyện đơn giản, hơn nữa Dwayne Dantes còn có thể dùng tên giả ở đó.
Về phần chuyện săn bắn trong khu rừng nguyên thủy ở Tây Bayam, Klein cũng không phải tùy ý chém gió, mà là nói chuyện dựa vào thông tin trên tạp chí, hắn lấy sự tích của thợ săn mạnh nhất Biển sương mù Anderson làm gốc, bỏ qua thân cây, cắt tỉa cành lá, để biến thành câu chuyện của mình, vừa chân thật lại vừa giả dối.
Nghe được trong rừng có mãng xà thô to, loại cá răng nhọn dữ tợn, đóa hoa có thể săn mồi, Riana phu nhân nghị viên Macht thường xuyên phát ra tiếng sợ hãi than thở, vừa sợ hãi vừa muốn tiếp tục nghe thêm, mà nghị viên cùng Giám mục cũng thực cảm thấy hứng thú, luôn nhịn không được ngắt lời miêu tả của Dwayne Dantes, hỏi một ít nội dung chi tiết.
"Anh thật sự là một thợ săn xuất sắc! Lúc trước khi tôi phục dịch ở Đông Bayam còn chưa có cơ hội tiến vào tùng lâm, không nghĩ tới nơi đó nguy hiểm như vậy." Chờ quý ngài biểu hiện cực kì phong độ trước mặt nói xong, Mori Macht cầm lên một miếng bánh ngọt, chân thành ca ngợi, "Về sau nếu có cơ hội, tôi muốn mời anh cùng đi săn thú"
Trong quá trình bọn họ nói chuyện với nhau, nữ hầu đã đưa tới trà buổi chiều, một người giúp việc nam phụ trách ở bên cạnh hầu hạ.
Nghe được nghị viên Macht nửa thật nửa giả mời, Klein cười đáp lại:
"Tôi luôn sẵn lòng."
Lại nói chuyện thêm một hồi, bọn họ bàn tới tình huống quản lí khí quyển tại Backlund, cuối cùng ba vị khách nói lời cáo từ, cuộc đối thoại vừa rồi còn chưa tới mức quen thuộc, Klein không giữ lại, mang theo người giúp việc Richardson, tiễn bọn họ ra cửa.
Nhìn giám mục, nghị viên cùng phu nhân rời khỏi, nụ cười trên mặt Klein dần nhạt nhòa, nhưng lại không hoàn toàn biến mất.
Đối với tiến độ hiện tại hắn đã cảm thấy hài lòng, giám mục Alectra và giáo hội Nữ Thần Đêm Tối là mục đích chủ yếu hắn lần này trở lại Backlund, Nghị viên Mori Macht là quân nhân xuất ngũ, còn đang tại chức, chắc chắn đang thuộc về một hoặc nhiều câu lạc bộ quan quân, có tác dụng trợ giúp hắn tiếp tục điều tra sự kiện sương mù Backlund.
Kế tiếp chính là tăng tiến giao tình từng chút một... Klein trở lại phòng khách nhỏ, thấy nữ hầu đã thu dọn điểm tâm còn thừa cùng hồng trà đi.
Hắn vốn định ăn một chút...
Cái khác không nói, ở Loen, hay nói đúng hơn là ở Backlund này, đồ ngọt đều rất ngon miệng, mà đầu bếp Dwayne Dantes mời đến cũng rất am hiểu lĩnh vực này, ngay cả phu nhân Riana vừa rồi cũng phải liên tục khen ngợi, Klein cũng ở trong lòng tán đồng sâu sắc.
Thu hồi ánh mắt, Klein không nói gì, trầm ổn đi lên cầu thang thông tới tầng thứ ba.
Trước bữa tối, quản gia Walter rốt cuộc về nhà, tiếp theo báo cáo về chuyện 10% cổ phần công ty xe đạp Backlund:
"Thưa ngài, chúng ta rất may mắn, trước đó đã có người thuê đoàn luật sư chuyên nghiệp điều tra tình huống công ty xe đạp Backlund, lúc quảng cáo vừa đăng đã ra giá với bên người bán nhưng đến tiếp sau có người mua ra giá rất cao tham gia, hắn không thể tiếp tục, chỉ có thể bỏ qua.
"Cứ như vậy chúng ta không cần chờ lâu làm gì, có thể trực tiếp thuê đội luật sư kia."
Klein gật đầu hỏi tiếp:
"Hiện tại giá là bao nhiêu rồi?"
"Người bỏ qua kia ra giá là 6.000 bảng, tối đa là 7.000 bảng, tình huống khác của người mua thì bên bán ra không để lộ, bất quá từ các phương diện tin tức xung quanh, tôi nghĩ ít nhất là 8.000 bảng."
8.000 bảng, không tệ lắm... Hay là nâng giá một chút? Nếu mình ra thêm chút giá, đối phương liền trực tiếp bỏ qua, vậy chẳng phải là thực xấu hổ? Klein nhẹ nhàng gật đầu nói:
"Ông tìm hiểu thật cặn kẽ tình huống cho tôi, tôi sẽ suy xét xem."
Dùng xong bữa tối, vì giữ hình tượng thoải mái nhưng khôn khéo, Klein nghiêng đầu nói với Richardson:
"Chuẩn bị xe ngựa hai bánh, tôi muốn ra ngoài."
Hắn vốn tưởng rằng Richardson sẽ kinh ngạc hỏi vì sao là xe ngựa hai bánh, như vậy không đủ thể diện, ai ngờ người giúp việc này chỉ biểu hiện một tia nghi hoặc rồi cung kính đáp lại:
"Vâng thưa ngài."
Phục tùng mệnh lệnh, không hỏi vì sao, cái này coi như là một ưu điểm... Klein âm thầm cảm thán một tiếng, chờ Richardson trở về giúp mình mặc áo khoác.
Trên xe hai ngựa kéo, hắn ra mệnh lệnh:
"Đi một vòng quanh cầu Backlund cùng khu Đông."
Richardson vẫn như trước không hỏi mục đích, chỉ yêu cầu nài ngựa cẩn thận khống chế ngựa.
Xe ngựa xuyên qua khu Jowod, dưới ánh sáng chiếu rọi của đèn đường đi tới cầu Backlund.
Klein cũng không nói địa chỉ cụ thể, chỉ nói nài ngựa tùy ý xuyên qua ngã tư đường gần đó.
Hắn dựa vào vách xe ngựa, nhìn ra con đường bên ngoài, sau đó thấy được một người đi đường mặc quần áo cũ kỹ, khuôn mặt uể oải, tựa như vừa mới chấm dứt một ngày làm việc kiệt sức, đang gấp rút về nhà ăn bữa tối, ngẫu nhiên sẽ có một chiếc xe đạp chuông leng keng đi ngang qua, phóng về phương xa, người lái xe đạp thì vẻ mặt tương đối phấn chấn khác hẳn người đi bộ, có thể nhìn ra một loại cảm giác tự hào khó có thể diễn tả bằng lời.
Phân chia tầng lớp cực kỳ trực quan, tuy chỉ là công nhân kỹ thuật cùng công nhân bình thường, tiền lương hàng tuần chỉ cách nhau không tới 1~2 bảng... Klein thong thả thở hắt ra, theo bản năng ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Lúc này Backlund đã hoàn toàn tiến vào đêm tối, nhưng cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng, trong mắt hắn thấy không ít vì sao lấp lánh.
Sau sự kiện sương mù, hoàn cảnh đã dần thay đổi... Nhưng hạ tầng dân cư khu Đông thì vẫn như trước, tuy có khả năng tiền lương đã lên cao hơn, thời gian lao động cũng được cải thiện nhất định, nhưng bởi vì số lượng lớn dân cư ùa vào, giá các loại mặt hàng đều tăng lên, còn mức độ thay đổi rất có hạn, nhiều lắm là trước kia 15,16 giờ, bây giờ ngắn hơn một chút, còn lại 11,12 giờ...
Đúng là chỗ nào xảy ra vấn đề thì trọng điểm giải quyết cái đó, còn chỗ nào chưa bùng nổ thì cứ để đấy... Ừm, vương quốc còn đang trong quá trình cải cách, rất nhiều thứ vẫn chưa thể để ý tới... Klein suy nghĩ lung tung nhìn dòng người xô bồ, cho đến khi xe ngựa rời khỏi khu Jowod.
...
Trên "Tàu Tương Lai", "Thượng tướng ánh sao" Cattleya đứng ở phía sau cánh cửa sổ phòng thuyền trưởng, nhìn Frank Lee mang tới một cái thùng gỗ được sơn đen, không biết bên trong không chứa cái gì, sau đó một mực che lại.
Hắn gần đây hình như đang nghiên cứu hoàn cảnh sinh trưởng của thực vật trong bóng tối... Sao đột nhiên trở nên bình thường rồi? Cattleya nghi hoặc nhíu mày, nội tâm lo lắng Frank Lee lại sắp có "phát minh" lớn.
Để cho Nina đến hỏi... Trong đầu cô vừa hiện lên ý tưởng như vậy, linh cảm đột nhiên có xúc động, cô bèn quay đầu thấy trên bàn xuất hiện một phong thư.
Trên mặt không tự giác nở nụ cười, Cattleya đi tới mở ra, rất nhanh đọc xong một lần:
"Có hai Obenis không thuộc về giáo hội Bão Táp ở khu vực hướng về phía bắc tính từ đảo Sunya, phụ cận 'Vực sâu lốc xoáy'...
"Tìm được hậu duệ trực tiếp của gia tộc Abraham...
"Làm rất tốt."
"Vực sâu lốc xoáy" là một khu hải vực nguy hiểm, chứ không phải là vực sâu thật sự.
Gia tộc Abraham... Cattleya suy nghĩ một hồi, không tìm được manh mối, chuẩn bị lần sau khi tới tụ hội Tarot sẽ hỏi sau.
...
Buổi sáng ngày hôm sau, Klein thật sự bói toán xem có nên nâng giá không, sau đó nói với quản gia Walter:
"Thuê đoàn luật sư kia, tiếp tục đàm phán, giá của tôi quy định là 9.000 bảng."
"Vâng thưa ngài." Walter chợt lộ ra vẻ xin lỗi, "Nhà tôi xảy ra chút chuyện, hy vọng ngài có thể cho nghỉ sớm nửa ngày."
"Không thành vấn đề, cần tôi hỗ trợ không?" Klein ôn hòa hỏi.
"Cảm ơn ngài, tôi có thể giải quyết được, hơn nữa chuyện kia cùng không cần gấp, tôi sẽ xử lý việc liên quan tới đàm phán trước." Walter thành khẩn nói.
Klein không hỏi lại, gật gật đầu, phê chuẩn cho hắn được nghỉ.
Đợi quản gia rời khỏi phòng, Klein mới nghiêng đầu nói với Richardson nói:
"Walter sáng nay có gặp người nào không?"
"Ngài quản gia nhận được một phong thư." Richardson không giấu diếm, trực tiếp hồi đáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro