12.
1.
Nếu biết trước tương lai, em đã chẳng yêu anh
Nhưng con tim em đây thật không sao quên được anh người hỡi
nước mắt đã vơi vì nhớ anh trong từng đêm vắng
Mong anh luôn hạnh phúc nơi phương xa.....
2.
Bước vào đời em trong nhẹ nhàng
Chạm vào tim em trong ngỡ ngàng
Liệu anh có vội làm nắng nhạt
Sớm tắt lụi đi trong phũ phàng
3.
Trong tình yêu chẳng ai nói trước được điều gì. Nó có thể biến mọi thứ xung quanh bạn thành màu hồng tưới đẹp hay màu xám đen u ám. Nó có thể biến một kẻ máu lạnh thành kẻ si tình, biến một con người thành ác quỷ, biến những cái có thể thành không thể. Khi con người đã rơi vào cái giếng không đáy của tình yêu, họ sẽ không biết đâu là điểm dừng, đâu là đúng đắn, họ chỉ đấu tranh để có được nó, có được tình yêu mà họ tìm kiếm, kể cả khi họ trở thành người như thế nào....
(nguồn: 12 cung hoàng đạo và ngôi trường cấp 3)
4.
Em chạy về tìm lại môi anh
những bỡ ngỡ đầu còn run trong kí ức
Em ra khỏi giấc mơ để quay lại hiện thực
Vẫn còn mùi hương xưa trong khoảng gió đời mình....
5.
được gì và mất gì đôi khi là những điều rất quan trọng trong cuộc sống . Nó tạo nên sự cân bằng giữa cái thiện và cái ác, người cho và kẻ nhận. Khi bạn cho ai đó quá nhiều thứ nhưng chẳng nhận được lại thứ gì, đừng lo, thứ mà ta nhận lại có thể không nhìn thấy bằng mắt nhưng ở một góc độ nào đó, bạn có thể cảm nhận nó bằng trái tim và khối óc của mình
(nguồn: quên oy)
6.
(Khi tỏ tình....)
Nếu bạn cần một người quỳ dưới chân thì quên tớ đi, nhưng nếu bạn cần một người nắm tay bạn giữa bão tố thì tớ ở ngay đây....
(Khi nói lời chia tay....)
Hình như đời bạn chưa bao giờ có bão tố, nên chắc không cần tớ nắm tay.....
(nguồn:: quên oy, ở quyển tiểu thuyết nào đó thì phải....)
7.
nếu như có thể sống thêm một ngày, em muốn dũng cảm nói cho anh biết: EM YÊU ANH! Dâng tặng sự đẹp đẽ của vẻn vẹn 24 tiếng đồng hồ cuối cùng em có. Chờ đợi kiếp sau, hoá thành con ve sầu mùa thu, hát cho anh nghe khúc ca du dương mùa hạ
(nguồn: Thất tịch không mưa)
8.
Xin lỗi con
Con như một đoá hoa giữa ban mai rực rỡ
Con mỏng manh, yếu đuối
Con cần người chở che ôm ấp
Nhưng.....nước mắt con đã cạn, nụ cười trên môi con đã vụt tắt
Ban mai của con không phải là màu hồng như mẹ vẫn tưởng
Nó đen ngòm một màu xám xịt
Vì con, tâm hồn con đã chết kể từ cái ngày định mệnh ấy....
Thế giới bỏ rơi con, và ba mẹ là người buông tay nhanh nhất....
Con như một cơn gió thoáng qua
Chợt đến rồi chợt đi
Bàn tay mẹ cố nắm lấy
Nhưng gió vô tình cứ đi mãi
Mẹ đâu có biết rằng cơn gió ấy đã trải qua nhiều miền đất đau thương
Đã đến lúc.....Gió tan vào hư vô rồi mẹ ạ.....
(nguồn: hình như là cao thủ học đường thì phải)
9.
Vì có thể ở bên cạnh người mình thương là rất khó, có người đến tư cách để chờ đợi cũng không có, nhung nhớ trở thành một loại mơ ước cao vời, thực ra, chỉ cần thấy anh ấy, biết anh ấy sống thế nào, chẳng phải cũng là hạnh phúc rồi sao?
(nguồn: Thất tịch không mưa)
10.
Trộm một buổi ham vui
Đổi một đời nhung nhớ
Từ đó phương Nam Bắc
Hai đoạn của địa cầu
Gặp nhau cũng tương tư
Xa nhau càng nhung nhớ
(nguồn: Thất tịch không mưa)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro