Trong những điều vô hạn
-Nhưng hoa đẹp ngắm mãi cũng chán huống chi là con người, trừ khi bông hoa đó có một ý nghĩa nào đó rất lớn trong cuộc sống của chúng ta, thì dù nó có bị héo úa... tàn phai đến như thế nào thì ta vẫn yêu quý nó.
~~~~~~
- Cho dù một bóng hình quen thuộc lướt qua bên cạnh, bạn cũng sẽ không chú ý rằng thì ra duyên phận giữa bạn và người ấy sâu nặng đến thế. Đi thêm vài ngã rẽ nữa mới chợt nhớ lại, thì người ấy cũng sẽ không còn đứng ở chỗ cũ chờ bạn quay đầu. Bởi vì những điều đã đánh mất, cuối cùng cũng vẫn là đã đánh mất mà thôi.
~~~~~~~~~
" Rõ ràng là không có , thế mà vẫn sợ mất "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro