Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

21

 

"Tuổi học trò là gì. Là khi nhắc lại vẫn còn cảm giác hối tiếc. Mỗi lần xem phim lại nhiws về mình của quá khứ. Kỉ niệm ùa về. Chào bạn chàng trai năm 17 tuổi những kỷ niệm vui và đáng nhoé nhất. Mỗi lần xem những bộ phim học đường lại nhớ đến bạn, chàng trạ đẹp nhất trong thanh xuân của mình.


"Những phút giây cuối được ở bên bạn bè thầy cô và má trường thân thương. Tiếng trống trường vang lên kết thúc đời học sinh thật buồn. Sẽ nhớ nơi này thật nhiều... với biết bao kỉ niệm."

"Nhiều lúc tổn thương tự hỏi. Liệu cậu có giống như cơn mưa mùa hè bất chợt rẽ vào cuộc đời tôi làm tôi vui thích cuống cuồng, rồi vội vã qua đi. Liệu chờ đợi cậu có giống như chờ đợi cơn mưa giữa mùa hè không? Sự chờ đợi mòn mỏi đến tuyệt vọng. Ngưng, tôi vẫn có một chút niềm tin nơi cậu. Bởi vì cậu đã từng là động lực cho tôi.."


"Tôi rất nhớ chúng ta của năm đó. Hoiis hả chạy tới lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gậ vì bài giảng quá chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng vù lúc trước không học bài. Những năm mà tôi và bạn không có gì. Chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng."

"Ba năm cấp ba thực ra là khoảng thời gian rất đơn giản. Chính là nuôi mộng bước chân vào đại học. Rồi một ngày bất chợt ngoảnh mặt lại thấy bản thân đã ở cuối con đường. Lại chẳng hiểu sao có muôn vàn tiếc nuối."

"Không có cuộc gặp nào tránh khỏi phút chia ly. Biết là thế nhưng vẫn thật không nỡ. Thời gian có thể lạnh lùng đến mức nào nữa. Cuối cùng không phải sợ nơm nớp bị cô túm lên bảng, không còn sợ cô phát hiện lúc ngủ gật, không còn giật thót tim khi cô gọi lên trải bài. Đáng sợ nhất không phải chia ky mà là sự nuối tiếc. Cái gì đến cuối cùng cũng sẽ đến, không tránh được. Thật không nỡ."



"Đời người làm gì có ai đi qua hai lần tuổi trẻ. Những năm tháng vừa lẫn tiếng cười vì biết thêm nhiều điều hay, vừa lẫn giọt nước mặt của những lần vấp ngã và thất bại. Sau này khi nghĩ lại chỉ còn những kỉ niệm đẹp. Đẹp đến không tưởng."

"Ba năm đạp xe đạp qua con đường đổ đá này đến trường. Và giờ không còn là học sinh cấp ba ngây ngô nữa. Sẽ nhớ lắm, nhớ con đường này, nhớ màu áo trắng, nhớ tuổi học trò.."



"Bạn cùng bàn đó là không cần phải đợi đến giờ thể dục giữa giờ hay lễ chào cờ mới có thể nhìn trộm. Cậu ấy ở ngay bên cạnh tôi, tuy không thuộc về tôi nhưng vẫn có thể để đầu óc treo ngược cành cây vfa nói: 'Tôi vẫn luôn ở đây'"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #quoes