Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Thức Tỉnh Trong Bóng Tối

Cơn rung chuyển dưới đáy hồ khiến Harry chao đảo, ánh sáng từ đũa phép của cậu lấp lánh trong làn nước đen. Hermione túm lấy tay Harry để giữ thăng bằng, còn Cedric kịp thời kéo cả hai ra khỏi một khe nứt vừa xuất hiện dưới chân.

“Lùi lại!” Cedric ra hiệu, giọng nói vọng qua làn nước như một âm thanh xa xôi.

Cánh cổng đá rung chuyển dữ dội hơn, và từ những ký hiệu cổ, ánh sáng đỏ rực bất ngờ bùng lên, chiếu sáng một phần Hồ Đen. Một luồng khí lạnh buốt tỏa ra, khiến mọi người cảm thấy như bị bóp nghẹt.

“Chúng ta không thể ở lại đây lâu hơn,” Hermione nói, giọng đầy hoảng sợ.

“Không, chúng ta phải tìm hiểu xem đây là gì,” Cedric kiên quyết. “Nếu rời đi ngay bây giờ, chúng ta có thể sẽ mất dấu.”

Harry do dự trong chốc lát, nhưng cậu biết Cedric nói đúng. “Được rồi. Nhưng chúng ta cần cẩn thận.”

---

Họ tiến lại gần hơn cánh cổng, ánh sáng từ đũa phép giúp soi rõ những ký hiệu cổ đang phát sáng một cách kỳ dị. Hermione nhanh chóng rút ra một quyển sách nhỏ mà cô đã mang theo.

“Anh Cedric, đây là một loại phong ấn cổ đại,” Hermione nói, mắt dán vào các ký hiệu. “Phong ấn này dùng để giam cầm các sinh vật có sức mạnh vượt ngoài kiểm soát của con người. Nhưng rõ ràng, nó đang bị phá vỡ.”

“Bị phá vỡ?” Cedric lặp lại. “Bởi ai?”

Hermione lắc đầu. “Em không biết. Nhưng điều này rất nguy hiểm. Nếu phong ấn bị phá hủy hoàn toàn, sinh vật bên trong sẽ thoát ra.”

Harry cau mày, cảm giác tội lỗi dấy lên trong lòng. Dù không biết chính xác bùa chú mình đã dùng có liên quan gì đến chuyện này hay không, nhưng cậu không thể phủ nhận rằng mọi thứ xảy ra đều trùng hợp một cách kỳ lạ.

“Chúng ta có thể gia cố phong ấn không?” Cedric hỏi, ánh mắt dán chặt vào Hermione.

“Em cần thời gian để nghiên cứu,” Hermione trả lời, lo lắng nhìn cánh cổng. “Nhưng trước mắt, chúng ta nên rời khỏi đây. Sinh vật này có thể đã nhận ra sự hiện diện của chúng ta.”

---

Đúng lúc đó, một tiếng gầm trầm thấp vang lên từ phía sau cánh cổng. Lần này, âm thanh rõ ràng hơn, mạnh mẽ hơn, như thể sinh vật bên trong đang cố gắng giao tiếp.

“Chúng ta phải đi ngay!” Hermione hét lên.

Cedric nắm lấy tay Harry, kéo cậu lùi lại. Harry cảm nhận được sự siết chặt ấm áp từ bàn tay Cedric, nhưng cậu không có thời gian để nghĩ ngợi thêm. Cả nhóm vội vã bơi lên mặt nước, cảm giác như bị hàng ngàn đôi mắt vô hình dõi theo.

---

Khi họ trở lại bờ, bác Hagrid đã đợi sẵn.

“Các cháu có phát hiện gì không?” bác Hagrid hỏi, giọng trầm ngâm khi nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của cả nhóm.

“Có một cánh cổng đá dưới đáy hồ,” Hermione giải thích, giọng run rẩy. “Nó là một phong ấn cổ đại, nhưng đang bị hư hại. Và… có thứ gì đó bên trong.”

Bác Hagrid cau mày, lắc đầu. “Nếu đúng là phong ấn cổ, thì tình hình tệ hơn ta nghĩ. Ta sẽ báo cho Dumbledore ngay.”

Cedric gật đầu. “Đúng vậy. Nhưng chúng cháu cũng muốn giúp đỡ. Đây không chỉ là vấn đề của trường Hogwarts. Nếu sinh vật đó thoát ra, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”

Bác Hagrid thở dài, nhìn nhóm học sinh trẻ tuổi với ánh mắt lo lắng. “Ta biết các cháu có ý tốt, nhưng việc này rất nguy hiểm. Dumbledore sẽ biết cách xử lý.”

Harry siết chặt tay thành nắm đấm. Cậu hiểu rằng bác Hagrid và Dumbledore đều muốn bảo vệ học sinh, nhưng cậu không thể đứng yên chờ đợi.

---

Tối hôm đó, khi trở về phòng sinh hoạt chung, Harry ngồi lặng lẽ trước lò sưởi, ánh mắt đầy trăn trở.

“Em đang nghĩ gì vậy?” Cedric ngồi xuống bên cạnh, giọng trầm ấm phá vỡ bầu không khí im lặng.

Harry ngước lên nhìn Cedric, đôi mắt xanh lục đầy suy tư. “Em nghĩ rằng chúng ta không thể chỉ đứng yên. Có điều gì đó lớn hơn đang xảy ra.”

Cedric nhìn Harry một lúc lâu, rồi gật đầu. “Anh cũng cảm thấy như vậy. Nhưng chúng ta cần làm mọi thứ cẩn thận, Harry. Anh không muốn em gặp nguy hiểm.”

Sự lo lắng trong giọng nói của Cedric khiến Harry cảm thấy ấm áp. “Em biết. Và em hứa sẽ cẩn thận.”

---

Chương 9 khép lại với quyết tâm âm thầm của Harry và Cedric. Liệu cả hai có thể tìm ra cách ngăn chặn thảm họa sắp xảy ra trước khi quá muộn?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro