Chương 23: Kế Hoạch Của Dumbledore
Cuộc đối thoại quan trọng
Harry đi theo hiệu trưởng Dumbledore xuyên qua khu rừng, lòng tràn đầy câu hỏi. Tuy nhiên, cậu kiềm chế sự tò mò, vì cậu biết nếu Dumbledore chưa sẵn sàng trả lời, thì mọi câu hỏi đều vô ích.
"Hiệu trưởng Dumbledore," Harry cuối cùng phá vỡ sự im lặng. "Người đàn ông vừa rồi là ai? Tại sao ông ta biết con? Và làm thế nào thầy lại xuất hiện ở đây?"
Dumbledore mỉm cười nhẹ, ánh mắt ông lóe lên sự điềm tĩnh quen thuộc. "Harry, câu trả lời không đơn giản như con nghĩ. Người đàn ông đó là một phù thủy hắc ám, một kẻ đã nghiên cứu thời gian hàng chục năm. Ta tin rằng hắn ta đã lợi dụng cánh cửa mà con và bạn bè mở ra để tìm cách thay đổi dòng chảy thời gian theo ý hắn."
Harry cau mày. "Vậy con đã vô tình giúp hắn sao? Con chỉ muốn cứu Cedric và bảo vệ mọi người."
Dumbledore đặt một tay lên vai Harry, ánh mắt ông tràn đầy sự thông cảm. "Ý định của con không sai, Harry. Nhưng phép thuật liên quan đến thời gian luôn rất nguy hiểm. Thậm chí, dù chỉ một thay đổi nhỏ cũng có thể dẫn đến hậu quả khó lường."
Harry cúi đầu. "Nhưng con không thể đứng nhìn Cedric chết một lần nữa. Con phải làm gì đó."
Dumbledore gật đầu. "Ta hiểu cảm giác của con. Nhưng để thay đổi tương lai mà không phá vỡ cân bằng của dòng thời gian, chúng ta cần hành động cẩn thận và có kế hoạch."
---
Nhiệm vụ đầu tiên: Tìm điểm neo
Dumbledore dừng lại trước một tảng đá lớn, rút đũa phép của mình và vẽ lên không trung một hình tròn phức tạp. Một cánh cổng ma thuật nhỏ xuất hiện, phát ra ánh sáng nhè nhẹ.
"Điểm neo của dòng chảy thời gian ở gần đây," Dumbledore nói, quay lại nhìn Harry. "Nó là nơi mọi dòng thời gian giao nhau. Nếu chúng ta có thể ổn định điểm neo, con sẽ có cơ hội tìm được bạn bè mình."
Harry nhíu mày. "Nhưng điều đó có nguy hiểm không?"
"Rất nguy hiểm," Dumbledore thừa nhận, giọng ông nghiêm trọng hơn. "Khi tiếp cận điểm neo, chúng ta có thể gặp phải những sinh vật bảo vệ thời gian. Nhưng ta tin rằng, với lòng can đảm của con, chúng ta có thể vượt qua."
Harry hít một hơi thật sâu, rồi gật đầu. "Con sẵn sàng."
---
Điểm neo thời gian
Họ bước qua cánh cổng, bước vào một không gian kỳ lạ. Không còn những cây cối quen thuộc, thay vào đó là những dải ánh sáng đan xen nhau, như những dòng sông chảy qua không trung. Một cảm giác chênh vênh bao trùm lấy Harry, nhưng Dumbledore vẫn bước đi với sự tự tin.
"Chúng ta phải tìm trung tâm," Dumbledore giải thích, ánh mắt ông không rời khỏi mục tiêu phía trước.
Khi họ tiến sâu hơn, những sinh vật kỳ lạ bắt đầu xuất hiện. Chúng mang hình dáng giống như những chiếc bóng, với đôi mắt sáng rực và những tiếng thì thầm vang lên từ mọi hướng.
"Đừng để chúng làm con mất tập trung," Dumbledore nhắc nhở, đũa phép của ông vẽ nên một vòng tròn bảo vệ xung quanh cả hai. "Chúng chỉ là những tàn dư của thời gian, không thể làm hại con nếu con không để ý đến chúng."
Harry gật đầu, nhưng cậu không thể ngăn mình cảm thấy rợn người mỗi khi một trong những sinh vật đó lướt qua gần.
---
Thử thách của thời gian
Khi họ đến gần trung tâm, một sinh vật khổng lồ chặn đường. Nó trông như một người khổng lồ được tạo ra từ cát và ánh sáng, đôi mắt nó tỏa ra ánh nhìn đầy uy quyền.
"Sinh vật này là người bảo vệ điểm neo," Dumbledore nói nhỏ. "Chúng ta phải chứng minh ý định của mình là trong sáng."
Sinh vật khổng lồ cúi xuống, giọng nói vang vọng như tiếng sấm. "Tại sao ngươi dám bước vào lãnh thổ của thời gian? Hãy chứng minh rằng ngươi xứng đáng."
Dumbledore bước lên, ánh mắt ông kiên định. "Chúng tôi đến đây không phải để phá vỡ dòng thời gian, mà để bảo vệ nó. Cậu bé này đã mạo hiểm tất cả vì tình yêu và sự công bằng. Chúng tôi chỉ xin một cơ hội để sửa chữa sai lầm mà không gây tổn hại đến cân bằng tự nhiên."
Sinh vật khổng lồ nhìn chằm chằm vào Harry, như muốn nhìn thấu trái tim cậu. "Còn ngươi, Harry Potter? Mục đích của ngươi là gì?"
Harry ngẩng đầu lên, giọng nói rõ ràng và mạnh mẽ. "Tôi chỉ muốn bảo vệ những người tôi yêu thương. Tôi sẽ không để bất cứ ai phải hy sinh thêm nữa, và tôi sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để làm điều đó."
Sinh vật im lặng trong một lúc, rồi lùi lại. "Ngươi đã chứng minh được lòng can đảm và sự trung thực của mình. Hãy tiến lên."
---
Ánh sáng của hy vọng
Họ bước vào trung tâm của điểm neo, nơi một quả cầu ánh sáng rực rỡ lơ lửng giữa không trung. Dumbledore ra hiệu cho Harry tiến lên.
"Harry, con phải đặt bàn tay mình lên quả cầu và tập trung vào những gì con mong muốn nhất. Nhưng hãy nhớ, chỉ một ý định sai lầm cũng có thể phá hủy mọi thứ."
Harry hít một hơi sâu, bước lên và đặt tay lên quả cầu. Một luồng năng lượng mạnh mẽ tràn qua cơ thể cậu, kéo cậu vào một không gian đầy ký ức và hình ảnh.
Cậu thấy Cedric mỉm cười với mình, thấy Hermione và Ron đang chờ đợi, và cả những khoảnh khắc đau đớn lẫn hạnh phúc.
"Mình muốn trở về," Harry thầm nghĩ. "Trở về với Cedric, Hermione, Ron, và tất cả mọi người."
Ánh sáng từ quả cầu bùng nổ, nhấn chìm Harry và Dumbledore trong một biển ánh sáng trắng.
---
Sự trở lại
Khi ánh sáng tan biến, Harry nhận ra mình đang đứng trong một căn phòng quen thuộc – phòng sinh hoạt chung của Gryffindor. Hermione, Ron, và Cedric đang ngồi trên ghế, vẻ mặt đầy lo lắng.
"Harry!" Hermione hét lên khi thấy cậu.
Cedric lập tức chạy đến, nắm lấy tay Harry, ánh mắt anh tràn ngập sự nhẹ nhõm. "Em đã trở lại..."
Harry mỉm cười, hơi thở dồn dập. "Anh đã nói rồi mà, em không bao giờ thất hứa."
Tuy nhiên, cậu biết rằng mọi thứ chỉ mới bắt đầu. Những bí ẩn về thời gian và kẻ thù mới vẫn đang chờ đợi. Nhưng ít nhất, cậu đã trở về nơi cậu thuộc về.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro