Chương 22: Ánh Sáng Trong Bóng Tối
Harry bị lạc trong thời gian
Harry đứng giữa khu rừng yên ắng, nơi mà chỉ vài phút trước đây còn là chiến trường đầy khói bụi và tiếng hét. Cánh cửa thời gian đã biến mất, để lại cậu một mình. Cảm giác trống rỗng tràn ngập trong lòng, nhưng cậu biết mình không có thời gian để chần chừ. Nếu không hành động ngay, cậu sẽ không bao giờ tìm được cách trở về với những người khác.
"Phải có cách..." Harry thì thầm, ánh mắt cậu nhìn quanh tìm manh mối. Nhưng khu rừng giờ đây tĩnh lặng đến đáng sợ, không một dấu hiệu của sự sống. Chỉ có ánh trăng yếu ớt rọi qua tán cây, chiếu sáng con đường nhỏ phía trước.
Harry bước đi, đũa phép cầm chặt trong tay. Mỗi bước đi đều thận trọng, nhưng trong lòng cậu lại tràn đầy quyết tâm. Mình phải tìm ra cách quay lại. Cedric và mọi người đang đợi.
---
Cedric và nhóm bạn trong dòng chảy thời gian
Ở phía bên kia, Cedric đang đứng bất động, ánh mắt anh không rời khỏi nơi cánh cửa từng hiện ra. Sự lo lắng và bất an hiện rõ trong đôi mắt anh. Harry đã hứa sẽ theo sau, nhưng cánh cửa đã đóng lại mà không thấy bóng dáng cậu đâu.
"Harry sẽ không sao đâu," Hermione nói, giọng cô cố gắng trấn an Cedric. "Cậu ấy thông minh và mạnh mẽ. Cậu ấy sẽ tìm ra cách."
"Anh không nghi ngờ điều đó," Cedric trả lời, giọng anh trầm ấm nhưng đầy mâu thuẫn. "Nhưng anh không thể ngừng lo lắng. Em ấy đáng ra phải ở đây."
Ron chen vào, giọng nói đầy hy vọng. "Harry luôn có cách thoát khỏi rắc rối. Cậu ấy sẽ quay lại thôi. Chúng ta chỉ cần chờ một chút."
Draco, đứng khoanh tay phía xa, lên tiếng với vẻ châm chọc quen thuộc, nhưng lần này lại pha chút thật lòng. "Potter lúc nào cũng thích làm mọi việc theo cách của mình. Có lẽ lần này cũng không ngoại lệ."
Cedric không đáp lại, chỉ siết chặt đũa phép trong tay. Harry, em hãy mau trở về... Anh nghĩ thầm, cảm giác bất lực bao trùm lấy tâm trí.
---
Cuộc gặp gỡ bất ngờ
Trong khi đó, Harry tiếp tục đi sâu vào khu rừng, từng bước thận trọng. Cậu cảm thấy như có thứ gì đó đang theo dõi mình.
"Ra đây đi!" Harry hét lên, đũa phép giơ cao. "Tôi biết có ai đó ở đây!"
Một tiếng cười khẽ vang lên, khiến Harry dựng tóc gáy. Từ trong bóng tối, một người đàn ông xuất hiện, ánh mắt sắc lạnh và nụ cười bí hiểm. "Chào cậu, Harry Potter."
Harry lập tức nhận ra người này. Đó là một phù thủy lạ mặt mà cậu từng nhìn thấy thoáng qua trong trận chiến trước đó, nhưng chưa bao giờ tiếp xúc trực tiếp. "Ông là ai? Và ông muốn gì?"
Người đàn ông nhếch mép cười, nhưng không trả lời ngay. Thay vào đó, ông ta chỉ vào đũa phép của Harry. "Tôi chỉ muốn xem liệu Cậu Bé Sống Sót có thực sự mạnh mẽ như lời đồn hay không."
Harry không trả lời, chỉ chuẩn bị sẵn sàng. Ngay khi người đàn ông nhấc đũa phép lên, Harry lập tức tấn công. "Expelliarmus!"
Tia sáng đỏ bắn ra từ đũa phép của Harry, nhưng người đàn ông dễ dàng né tránh. "Khá lắm," ông ta nói, ánh mắt lóe lên vẻ thích thú. "Nhưng vẫn chưa đủ."
---
Sự hỗ trợ bất ngờ
Trận đấu nhanh chóng trở nên căng thẳng. Harry cố gắng duy trì thế phòng thủ, nhưng đối thủ của cậu rõ ràng mạnh mẽ và kinh nghiệm hơn rất nhiều. Mỗi đòn tấn công của Harry đều bị hóa giải một cách dễ dàng.
Khi Harry bắt đầu thở dốc, cậu nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía xa. "Harry, cúi xuống!"
Không kịp suy nghĩ, Harry lập tức làm theo. Một tia sáng xanh từ phía sau lao tới, đánh bật người đàn ông bí ẩn ra xa. Khi Harry quay lại, cậu sững sờ khi nhìn thấy người vừa xuất hiện.
"Hiệu trưởng Dumbledore?" Harry thốt lên, không tin vào mắt mình.
Dumbledore, với vẻ ngoài điềm tĩnh thường thấy, bước đến bên cạnh Harry. "Harry, chúng ta cần nói chuyện, nhưng trước tiên, hãy xử lý việc này đã."
Người đàn ông bí ẩn, giờ đã đứng dậy, nhìn Dumbledore với ánh mắt đầy sự cảnh giác. "Albus Dumbledore... Ta không ngờ sẽ gặp ông ở đây."
Dumbledore chỉ mỉm cười nhẹ. "Vậy thì ông đã đánh giá thấp cánh cửa thời gian rồi. Giờ thì, ta khuyên ông nên rời đi trước khi mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn."
Người đàn ông cân nhắc vài giây, rồi biến mất trong làn khói đen.
---
Kế hoạch mới
Sau khi chắc chắn không còn nguy hiểm, Dumbledore quay sang Harry. "Harry, con có biết mình vừa kích hoạt điều gì không?"
Harry lắc đầu, cảm giác hoang mang tràn ngập. "Hiệu trưởng Dumbledore, tại sao thầy lại ở đây? Chuyện gì đang xảy ra?"
Dumbledore nhìn Harry với ánh mắt đầy ẩn ý. "Thời gian là một thứ rất phức tạp. Con đã mở một cánh cửa mà không phải ai cũng có thể chạm tới. Nhưng giờ không phải lúc để giải thích tất cả. Con cần trở lại với bạn bè mình."
Harry cảm thấy một tia hy vọng le lói. "Thầy biết cách đưa con trở lại chỗ họ?"
Dumbledore gật đầu, nụ cười ấm áp. "Tất nhiên rồi. Nhưng trước hết, chúng ta cần chuẩn bị. Kẻ vừa tấn công con không phải là người duy nhất tìm cách lợi dụng dòng chảy thời gian."
---
Hướng về phía trước
Harry cảm thấy tinh thần nhẹ nhõm hơn khi có Dumbledore bên cạnh. Cậu nhìn về phía trước, lòng tràn đầy quyết tâm. Mình sẽ trở lại. Cedric, mọi người, hãy đợi mình.
Dumbledore đặt tay lên vai Harry, ánh mắt tràn đầy sự tin tưởng. "Nào, chúng ta có một cuộc hành trình dài phía trước."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro