Chương 20: Ánh Sáng Dẫn Lối
Viên đá thời gian nằm gọn trong tay Hermione, ánh sáng từ nó lan tỏa ra xung quanh như những tia nắng ấm áp giữa khu rừng tối tăm. Nhưng không ai trong nhóm dám thả lỏng, bởi tất cả đều hiểu rằng thử thách thực sự có thể vẫn còn ở phía trước.
Draco bước tới, ánh mắt dò xét viên đá. "Vậy bây giờ chúng ta làm gì với thứ này? Nó không phải là một vật thần kỳ mà chỉ cần chạm vào là giải quyết được mọi vấn đề, đúng không?"
Hermione lắc đầu, giọng cô trầm ngâm. "Hiệu trưởng Dumbledore đã nói rằng viên đá sẽ dẫn lối cho chúng ta. Có thể nó sẽ giúp chúng ta tìm ra cách quay lại Hogwarts hoặc đối mặt với những kẻ đang truy đuổi."
Ron cau mày. "Cậu có chắc không? Tôi không thích việc cứ phải chạy quanh rừng với một viên đá phát sáng như vậy. Nó sẽ thu hút tất cả những thứ nguy hiểm đến đây."
Cedric nhìn viên đá trong tay Hermione rồi chuyển ánh mắt sang nhóm. "Tôi đồng ý rằng chúng ta nên nhanh chóng tìm nơi an toàn để kiểm tra cách sử dụng nó. Đứng ở đây chỉ khiến chúng ta trở thành mục tiêu."
Harry gật đầu, đồng ý với Cedric. "Hermione, cậu nghĩ viên đá này có thể hoạt động thế nào? Chúng ta cần một manh mối để bắt đầu."
---
Manh mối từ viên đá
Hermione cầm viên đá, cố gắng tập trung. "Viên đá này có thể phản ứng với những suy nghĩ hoặc cảm xúc mạnh mẽ. Để tôi thử."
Cô nhắm mắt, tập trung nghĩ về Hogwarts – những bữa tiệc trong Đại Sảnh Đường, hành lang quen thuộc, và cảm giác an toàn khi ở đó. Viên đá lập tức sáng rực, chiếu ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ về phía bắc.
Ron giật mình, nhảy lùi lại. "Được rồi, tôi đoán nó hoạt động rồi. Nhưng ánh sáng đó dẫn đến đâu?"
Draco nhún vai, vẻ mặt không mấy hào hứng. "Rõ ràng là về phía bắc. Nhưng nếu điều này dễ dàng thế, tại sao không ai khác tìm thấy viên đá trước chúng ta?"
Cedric nhìn ánh sáng một lúc trước khi nói, giọng anh trầm ổn. "Có thể vì không ai dám đối mặt với thử thách như chúng ta. Nhưng điều đó cũng có nghĩa là thứ đang chờ phía trước sẽ không dễ dàng."
Harry bước lên cạnh Cedric, ánh mắt cậu kiên định. "Dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng phải tiếp tục. Chúng ta không thể quay lại được nữa."
---
Hành trình về phía ánh sáng
Ánh sáng từ viên đá chiếu ra như một ngọn hải đăng, dẫn lối cho cả nhóm qua khu rừng rậm rạp. Tuy nhiên, khi càng tiến sâu về phía bắc, khu rừng dường như trở nên kỳ quái hơn. Cây cối không còn đứng thẳng mà uốn cong theo những hình dạng kỳ dị, và không khí dường như đặc quánh lại, khiến mọi người cảm thấy khó thở.
Ron liếc quanh, tay nắm chặt đũa phép. "Nơi này không bình thường. Tôi có cảm giác như chúng ta đang bị theo dõi."
Hermione cau mày, kiểm tra khu vực xung quanh. "Cậu không phải là người duy nhất cảm thấy vậy, Ron. Mọi thứ ở đây dường như... sống."
Harry đưa tay lên, ra hiệu cho mọi người dừng lại. "Im lặng. Tôi cũng cảm nhận được điều gì đó."
Cedric quay sang nhìn Harry. "Cậu nghĩ chúng ta nên làm gì?"
Trước khi Harry kịp trả lời, từ bóng tối của những cái cây, một giọng nói vang lên. "Đúng là những vị khách không mời. Thật thú vị khi thấy các ngươi cầm viên đá thời gian trong tay."
---
Kẻ thù lộ diện
Từ bóng tối bước ra một nhóm phù thủy mặc áo chùng đen, mỗi người đều cầm đũa phép sẵn sàng. Người đứng đầu là một phù thủy cao lớn với đôi mắt đỏ rực và nụ cười gian xảo. Hắn nhìn nhóm của Harry với vẻ thích thú.
"Thật không ngờ các ngươi lại có thể vượt qua thử thách của hồ phản chiếu," hắn nói, giọng lạnh lẽo. "Nhưng viên đá đó không thuộc về các ngươi. Hãy đưa nó cho ta, và có lẽ ta sẽ cho các ngươi rời đi an toàn."
Harry đứng chắn trước Hermione, tay cậu nắm chặt đũa phép. "Chúng tôi sẽ không giao nó cho các ngươi. Nếu muốn, các ngươi phải giành lấy."
Cedric bước tới bên Harry, ánh mắt anh sắc bén. "Nếu muốn chiến đấu, thì cứ thử xem. Nhưng chúng tôi không dễ dàng bị đánh bại."
Gã phù thủy cười lớn. "Thật dũng cảm, nhưng ngu ngốc. Các ngươi không hiểu sức mạnh mà ta đang nắm giữ."
Hắn vung đũa phép, và một tia sáng đỏ rực lao thẳng về phía nhóm. Nhưng trước khi phép thuật có thể chạm tới, ánh sáng từ viên đá thời gian bùng lên, tạo thành một lá chắn bảo vệ xung quanh họ.
---
Sức mạnh của viên đá
Hermione nhìn viên đá, kinh ngạc. "Nó không chỉ dẫn lối, mà còn bảo vệ chúng ta. Đây là một sức mạnh mà chúng ta cần tận dụng."
Draco cười nhạt. "Thật tuyệt, nhưng chúng ta không thể chỉ dựa vào nó. Nếu lá chắn này biến mất, chúng ta sẽ gặp rắc rối."
Ron lẩm bẩm. "Thế thì đừng để nó biến mất. Nhanh tìm cách phản công đi!"
Harry và Cedric cùng lúc lao về phía trước, sử dụng phép thuật để đối đầu với nhóm phù thủy. Hermione, Draco, và Ron cũng không đứng ngoài, mỗi người đều chiến đấu hết sức mình. Cuộc chiến nhanh chóng trở thành một trận đấu phép thuật nảy lửa, ánh sáng từ các câu thần chú làm bừng sáng cả khu rừng.
---
Quyết định của Harry
Khi trận chiến lên đến đỉnh điểm, Harry nhận ra rằng kẻ địch càng lúc càng đông, và họ không thể chiến đấu mãi. Cậu nhìn về phía viên đá trong tay Hermione, rồi quay sang Cedric.
"Chúng ta không thể giữ nó ở đây. Cedric, anh và Hermione phải tìm cách kích hoạt viên đá để rời khỏi đây ngay lập tức!"
Cedric ngạc nhiên. "Còn cậu thì sao?"
Harry cười nhẹ, ánh mắt tràn đầy sự quyết tâm. "Tôi sẽ câu giờ cho các cậu. Đừng lo, tôi sẽ theo sau."
Cedric định nói gì đó, nhưng Hermione kéo tay anh. "Harry nói đúng. Chúng ta không có thời gian."
Cedric nhìn Harry lần cuối, ánh mắt anh chứa đầy sự lo lắng. Nhưng anh vẫn gật đầu, bước lùi lại bên cạnh Hermione để bảo vệ cô khi cô bắt đầu kích hoạt viên đá.
Harry quay lại, đối mặt với đám phù thủy. "Được rồi, các ngươi muốn chiến đấu? Vậy thì chiến với ta!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro