Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16: Những Gương Mặt Quen Thuộc

Cả nhóm tiến sâu hơn vào khu rừng âm u, ánh sáng mờ nhạt của mặt trăng xuyên qua tán lá rậm rạp chỉ đủ để dẫn đường. Không khí nơi đây lạnh lẽo, nặng nề, và mọi thứ dường như im lặng đến rợn người.

Hermione cất tiếng, phá tan bầu không khí u ám: "Nếu đây thật sự là tương lai, vậy những người chúng ta quen biết... Giáo sư Dumbledore, Hội Phượng Hoàng... họ đã đi đâu hết rồi?"

Ron quay sang, giọng khẽ khàng nhưng đầy lo lắng: "Nếu họ không còn ở đây, thì có lẽ chúng ta phải tự mình tìm cách giải quyết chuyện này."

Harry cúi đầu, không trả lời. Ý nghĩ rằng Dumbledore hay những người mà cậu luôn tin tưởng có thể đã biến mất làm trái tim cậu nghẹn lại. Cedric bước lên dẫn đầu, đôi mắt sắc sảo như dõi theo từng động tĩnh quanh họ. Anh bất ngờ dừng lại và đưa tay ra hiệu cho mọi người đứng yên.

"Ở đây có thứ gì đó," Cedric nói, giọng trầm thấp.

Từ sau những thân cây, một bóng người xuất hiện. Khi ánh sáng chiếu rõ gương mặt, Harry lập tức nhận ra mái tóc bạch kim đặc trưng và dáng điệu kiêu ngạo.

"Malfoy?" Ron hét lên, giơ đũa phép lên. "Cậu làm gì ở đây?"

Draco Malfoy bước ra, vẻ ngoài rách nát, bộ áo chùng đen xộc xệch. Nhưng đôi mắt xám của cậu vẫn ánh lên sự cảnh giác. Draco nhìn từng người, ánh mắt dừng lại ở Cedric trước khi nhếch mép cười. "Potter, Weasley, Granger… và Diggory. Tất cả các người vẫn còn sống, thật thú vị."

"Cậu biết chúng tôi sẽ ở đây?" Hermione hỏi, đôi mắt ánh lên sự nghi ngờ.

Draco lắc đầu, giọng lạnh lẽo. "Không. Nhưng tôi biết nếu các người đến được đây, điều đó chỉ có nghĩa là các người ngu ngốc như tôi từng nghĩ."

Harry bước lên trước, đũa phép vẫn sẵn sàng. "Draco, chuyện gì đã xảy ra? Đây là đâu? Và cậu đang làm gì ở đây?"

Draco khoanh tay, vẻ mặt bất cần. "Các người nghĩ mình đang ở đâu? Đây là nơi mà thời gian và không gian bị bóp méo. Tất cả những gì các người từng biết, từng tin tưởng, không còn ý nghĩa gì ở đây."

Hermione nhìn chằm chằm vào Draco. "Vậy tại sao cậu ở đây? Cậu muốn gì?"

Draco liếc mắt qua cô, giọng cậu thấp lại. "Tôi đang tìm Dumbledore. Ông ấy vẫn ở đây, và nếu còn ai có thể thoát khỏi nơi này, thì đó là ông ấy."

Ron nhíu mày, vẻ mặt ngờ vực. "Nhưng Dumbledore vẫn đang làm hiệu trưởng ở Hogwarts. Nếu ông ấy thực sự ở đây, thì tại sao chúng ta chưa từng nghe ông ấy nói gì về nơi này?"

Draco quay sang nhìn Ron, giọng cậu pha chút châm biếm. "Cậu nghĩ Dumbledore nói với các người mọi chuyện à? Ông ấy thông minh hơn thế nhiều. Nếu ông ấy đang ở đây, chắc chắn ông ấy có lý do riêng và không muốn bị làm phiền."

---

Cuộc tìm kiếm Dumbledore

Cả nhóm trầm ngâm trong im lặng, lời của Draco như một tia sáng mỏng manh giữa sự hỗn loạn. Harry nhìn Draco, đôi mắt xanh của cậu đầy nghi ngờ nhưng cũng xen lẫn hy vọng. "Nếu cậu nói thật, vậy chúng ta cùng đi tìm ông ấy."

Cedric, người nãy giờ im lặng, cuối cùng lên tiếng. "Dumbledore là người duy nhất có thể giúp chúng ta hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra. Dẫn đường đi, Malfoy."

Draco nhíu mày, dường như không hài lòng với cách Cedric ra lệnh, nhưng cuối cùng cũng quay lưng dẫn đầu. "Đi theo tôi, và đừng làm gì ngu ngốc."

---

Con đường càng lúc càng tối tăm hơn. Tiếng động kỳ lạ vang vọng khắp nơi, như thể có thứ gì đó đang bám theo họ trong bóng tối. Harry cảm thấy gai ốc nổi khắp người, nhưng cậu không nói gì.

Cedric đột ngột giơ tay, ra hiệu cho cả nhóm dừng lại. Một tiếng gầm gừ vang lên, kéo dài và sắc bén. Từ trong bóng tối, một sinh vật kỳ dị xuất hiện. Nó cao lớn, với thân hình như một con sói nhưng có đôi mắt đỏ rực và vảy rắn bao phủ khắp cơ thể.

"Cái quái gì đây?" Ron thốt lên, giọng run rẩy.

Draco lùi lại, giọng cậu đầy cảnh báo. "Đừng kích động nó. Đây là Ác Thú Thời Gian. Nó được tạo ra để bảo vệ những bí mật của nơi này."

Hermione thì thầm: "Vậy làm sao chúng ta qua được đây?"

Cedric hít một hơi thật sâu, đôi mắt anh không rời sinh vật. "Harry, Hermione, dựng bùa chắn. Ron, Draco, yểm trợ từ phía xa. Để tôi đối phó với nó."

"Không, anh không thể làm điều đó một mình!" Harry phản đối, nhưng Cedric đã quay lại, ánh mắt anh đầy sự cương quyết.

"Tin anh, Harry. Anh sẽ không để nó làm hại em."

Trước khi Harry kịp nói gì thêm, Cedric đã lao tới, đũa phép giơ lên, chuẩn bị cho trận chiến.

---

Trong lúc Cedric chiến đấu với Ác Thú Thời Gian, Harry không thể ngừng lo lắng. Cậu chưa bao giờ thấy Cedric chiến đấu quyết liệt đến vậy, từng động tác của anh đều chính xác và mạnh mẽ. Nhưng Ác Thú không dễ dàng bị khuất phục.

Hermione hét lên: "Harry, tập trung! Chúng ta phải bảo vệ anh ấy!"

Harry cắn chặt môi, nhanh chóng cùng Hermione tạo bức tường chắn bảo vệ. Cedric tận dụng sự hỗ trợ của họ để tấn công vào điểm yếu của sinh vật, và sau một trận đấu dài, cuối cùng nó cũng gục ngã, tan biến trong làn khói đen.

Cedric quay lại, hơi thở anh dồn dập nhưng ánh mắt vẫn sáng rực. "Tốt lắm, mọi người. Chúng ta đã vượt qua."

Draco đứng im, ánh mắt nhìn Cedric đầy phức tạp. Nhưng cậu không nói gì, chỉ tiếp tục dẫn cả nhóm tiến về phía trước. Dù vậy, không ai trong họ nhận ra, một bóng người khác đang theo dõi họ từ xa, đôi mắt lóe lên sự nguy hiểm trong bóng tối rừng rậm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro