Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

quang di ganh nang cuoc song 2

chụcviệcphảiđượcxửlýngay–màcórấtítthờigianđểhoàn tất.Chúngtôi khôngcóđủhàngdựtrữ.Chúngtôiphảixemxétcácđơnhàng,thayđổiđịa chỉ,khaitrươngvàđóngcửacácvănphòng,v.v.Thayvìcăngthẳngvàlo lắng,tôinhớlạilờicủavịbácsĩ:“Tnghtcátmt....Tngvicmt. Bằngcáchghinhớvàthựchiệnđiềunày,tôiđãhoànthànhcôngviệchiệu quảhơnmà khônghềgặpphảicảmgiácrốitríhaylẫnlộntừngsuýt đánhgục tôi trênchiến trườngnăm xưa”.

Mộttrongnhữngghinhậnđángbáođộngnhấtvềlốisốngcủachúng tangàynay là:mộtnửasốgiườngbệnhhiệnđangđượcdànhchocácbệnhnhângặp những vấnđềvề tâmlývàthầnkinh,nhữngbệnhnhânđãhoàntoànsuy sụpdướigánh nặngcủaquákhứ chồngchấtvàtươnglaiđángsợ.Tuynhiên,phầnlớnnhữngngườinàycóthểđãkhông phảivàoviện–cóthểđãsốnghạnhphúc vàhữuíchhơn-nếuhọchịuđểtâmđếnnhững lờicủaChúa Jesus: Đừnglolngvngày mai”;hay nhữnglờicủaNgàiWilliamOsler: “Hãysngtrong nhngngănkín cathigian”.

Trongmỗigiâytồntại,conngườiđềuđứngtạinơigiaonhaucủahaivùngđất muônđờikhôngthayđổi:quákhứmênhmôngvàtươnglaibấttận.Chúngtakhôngthể sốngởnơinàotronghaivùngđấtđó–dẫuchỉtrongmộttíchtắccủathờigian.Nếuvẫn cốlàmnhưthế,chúngtacóthểsẽ hủyhoạicảthểchấtvà tinhthầncủamình.Vìvậy,hãy cứhàilòngsốngtrọnmộtngàytronghiệntại.RobertLouis Stevenson3đãviết:“Aicũng cóthngàyngàyhoànthànhcôngviccamình,dùnócókhókhănđếnđâu.Hãysng trnvnmtngàythtbìnhanvàchanchanhyêuthươngchotikhimttritt nng.Đóchínhlàýnghĩathcscacucsng”.

Vâng,đólàtấtcảnhững gìcuộcsốngđòihỏiởchúngta.Bà E.K. Shields,ởSaginaw, Michigan,đãtừngtuyệt  vọngđếnmứcsuýttựtửchotớikhibàhọcđượccáchsống “khôngloâu”.BàShieldkểchotôi nghecâu chuyện củamình:

“Năm1937,chồngtôi quađời.Tôi rấtđaukhổ,côđơn,vàbắtđầurơivào cảnh  túngquẫn.  Tôiviết  thưchoôngchủcũcủamình,ngàiLenonRoach

quản lýcôngtyRoach-Fowler,thànhphốKansas.Ôngnhận tôivàolàmtrở

3RobertLouisStevenson(1850-1894):Nhàvăn, nhàthơAnh,nổi tiếngnhấtởViệt Namvớicáctácphẩm dànhchotrẻemnhưTreasureIsland(Đảochâubáu),TheBlackArrow(Mũitênđen).Tácphẩmcủaông

đãđượcdịchra hơn90 thứtiếngtrênthếgiới.

lại.  Trước  đó,tôilàmcôngviệc  giớithiệu  sáchcủanhàxuất  bản  World Bookschocáctrườnghọcởthịtrấnvàvùngnôngthôn.Hainămtrước,khi chồng tôibịốm,tôiđãphảibánđichiếcô-tô;nhưnggiờtôiđãtíchcópđủ tiềnđểmuatrảgópmộtchiếcxecũvàbắtđầulạicôngviệcngàytrước.

Tôicứnghĩlàmviệc  sẽgiúptôivơibớtnỗibuồn,nhưng  dườngnhư khôngphảivậy.Thậmchítôicảmthấymìnhkhông làmnổiviệcláixevàăn cơmmộtmình.Ởmộtsốnơi,sáchkhákhóbán;vàtôiphảichậtvậtlắmmới lođủnhữngkhoảnchiphíchochiếcxe,dùđóchẳngphảilàsốtiềnnhiều nhặn gì.

Mùa  xuân  năm  1938,tôi  đến  vùngVersailles,  Missouri.Những  ngôi trường  ởđórấttồitàn,đườngxáthìtồitệ;tôicôđơnvànảnchíđếnmứccó lúcđãnghĩđếnviệctựtử.Tôichẳngthiếtthagìnữa.Dườngnhưđâykhông phảilànơidànhchonhững ngườilàmcôngviệcnhưtôi.Tôisợthứcdậyvào mỗisángvàphảiđốimặtvớicuộcsống.Tôisợmọithứ:sợkhôngtrảđủtiền xe,sợkhôngtrảđủtiềnthuêphòng,sợsẽkhôngcóđủtiềnăn.Tôibiếtlàsức khỏemìnhđangcóvấnđềnhưng lạisợkhôngcóđủtiềnđếnbácsĩ.Điềuduy nhấtníugiữtôiởlạivớicuộcđờinàycũnglàmộtnỗilo.Tôiloemgáimình sẽvôcùngđaubuồnkhichỉcònlạimộtmìnhvàtrongtậncùng củasuynghĩ, tôi sợkhôngcóđủtiềnđểlo chođámtangcủamình.

Mộtngàynọ,tôitìnhcờđọcđượcmộtbàibáo. Nhữngđiềutácgiảviếtđã giúptôithoátkhỏitâmtrạngchánchườngthêlươngđóvàtuyệtvờihơn,nó còntiếpthêmchotôinghịlựcđểtiếptụcsống.Chođếntậnbâygiờ,tôivẫn biếtơnmộtcâutrongbàibáoấy:“Đối vimtngườibiếtnhnthccácgiá trcuc sngthìmingàyluônlàmtcuc sngmi”.Rồi tôikhámphára rằngviệcsống trọnvẹnvàhếtmìnhchohiệntạicũng khôngquákhókhăn. Từng  ngàymột,tôibắtđầuhọccáchquênđiquákhứvàkhôngnghĩđến tươnglai.Mỗi sáng,tôiđềunhắcnhởbảnthânrằng:“Hômnaylàmtcuc sng mi”.

Vậylàtôiđãchiếnthắngchínhbảnthânmình!Tôiđãchinhphụcnỗisợ

cảm  giáccôđộc,sợsốngtrongcảnh  thiếu  thốn.Tôirấthàilòngvớicuộc

sốnghiệntại.Trongtôiluôntrànđầynhiệthuyếtvớicôngviệcvàtìnhyêu cuộcsống.Giờđâytôibiếtkhôngđiềugìcóthểkhiếntôisợhãihaylonghĩ, dùchocuộcsốngcóđưatôi đếnnhữngcảnh ngộnàođichăngnữa.”

Trướckhi Chúarađời30năm,cólẽHorace đãnhậnragiá trịcủahiệntạikhisángtác nhữngvần thơsau:

Hnhphúcthaychomtngười,và chnhng người

Dámkhngđịnh rngngàyhômnaylàngàycariênghHsngthtbìnhtâmvàthtlêntrong nim kiêuhãnh:“Ngàymaiư?Mck!Vì tôi đãsnghếtmìnhchohômnay”.

Theo tôi,mộttrongnhữngbikịchcủacon ngườilàtấtcảchúngtađềucókhuynh hướnglảngtránhcuộcsống.Thayvìngắmnhìnkhómhồngđangnởrộtrướchiênnhà, chúngtalạimơvềmộtvườnhồnghuyềnảoởtít tậnchântrờixa.

Tạisaochúngtalạikhờdại-khờdạimộtcáchđángthươngđếnthế?

Bằng những chiêm nghiệmcuộcsống,Stephen Leacock4đãthảng thốt:“Cuộcđời ngắnngủicủachúngtamớikỳlạlàmsao!Khi cònbé,tathườngbắtđầucâuchuyệncủa mìnhbằng  câunói:“Saunàylớnlên,tasẽ…”.  Đến  khilớnlên,talạinói:“Khinào trưởngthành,tasẽ…”.Trưởngthànhrồi,tabảo:“Saukhikếthôn,tasẽ…”.Vàkếthôn xong,tamơmàng: “Đếnlúcđượcnghỉhưu,tasẽ…”.Rồiđếnkhinghỉhưu,nhìnlạicuộc đời,conngườingỡngàngkhithấydườngnhưcómộtcơngiólạnhđãcuốntrôitấtcả. Vậylàtađãbỏlỡcuộcđờicủamìnhrồi,tađãkhôngkịpngắmnhìnvàcảmnhậnnhững thivịcủacuộcsống,vàcũngchẳngcòncơhộinàonữa.Khihiểurarằngmìnhphảisống trọn vẹn từnggiờ,từngkhắc củahiện tạithì đãquámuộn”.

EdwardS.Evans,mộtngườidânsốngởDetroit,vìquálolắngbuồnphiềnmà suýttựtử.Sinhravàlớnlêntrongcảnhnghèokhó,EdwardS.Evanskiếmđượcnhững đồngtiềnđầutiêntừviệcbánbáo,rồiôngxinphụviệcchomộtcửahàngtạpphẩm.Về

sau,ôngchuyển sanglàmphụtáchomộtthưviện đểcóthểnuôisống7miệng ăn.Dù

4StephenButlerLeacock(1869–1944):Nhàvăn, nhàkinhtếhọcnổi tiếngngườiCanada.

khoảnlươngnhậnđượcrấtítỏinhưngôngcũng khôngdámnghỉviệc.Phảiđến8năm sau, ôngmớicóđủcanđảmđểbắtđầusựnghiệpcủariêng mình.Vớisốvốnbanđầuchỉ là55đô-lavaymượn,ôngđã tạonênmột cơngơimangvềlợinhuận20.000đô-lamỗi năm.Thếrồimộtbiếncốxảyđến,mộtbiếncốkhiếncuộcđờiông thayđổihẳn.Chuyện xảyđếnkhiôngkýbảo  lãnhmộtkhoảntiềnlớnchomộtngườibạncủamìnhvàthật khôngmay,ngườibạnđóbịphá sản.Biếncốnàychưaqua, taihọakhác lạiậpđến.Ngân hàngnơiônggửitoànbộsốtiềntiếtkiệmcũngbịvỡnợ.Taihọanàykhôngchỉkhiến ôngtrắngtaymà cònrơivàocảnhnợnần. Mộtkhoảng nợkhổnglồ:16.000đô-la!Cúsốc đóvượtquásứcchịuđựngcủaông!Ôngnhớlại:

“Khôngănkhôngng,chtrongvàingày,tôigyrcvàhcháchn. Lúcđótôichngbiếtđếnđiugìngoàinhngnilo.Mtngàyn,khiđang đitrênđường,tôingtxungaytrênvahè.Cuicùng,tôikhôngthểđili đượcna,phinmlitgiường.Mingàytôiliyếuhơn.Cuicùng,bácsĩ nóirngtôichcònsngđượchaitunna.Tôibàng hoàng.Tôi ngiviếtdi chúc,riquayligiườngnmđợingàytrúthơithcuicùng.Giờđây,đấu tranhhaylolngcũngchngíchgì.Tôiphómcttc,đểtâmhnthưthái vàđing.Suthaitunlin,tôichưabaogingủđượchaitiếngliêntc; nhưngbâygi,chngcòngìcóthlàmvướngbntâmtrícamtngườisp chết,tôingngonlànhnhưmtđứatr.Scăngthngmtmibtđầutan biến. Tôiănngon ming vàlităngcân.

Vàitun sau,tôiđãcóthdùngnngđểtựđili.Đếntun thsáu,tôi trlilàm vic.Tôi tngkiếmđược20.000đô-laminăm;nhưnggiờđâytôi hàilòngvicôngvic30đô-lamttun.Tôiđãhcđượcmtbàihc. Tôi khôngcònlolng–khôngcònhitiếcvnhngđãxyra–khôngcòne stươnglaina.Tôidntoànbthigian,sclcvànhithuyếtvàocông vichin ti.”

CôngviệclàmăncủaEdwardS.Evanshiệnrấtphátđạt.Chỉtrongvàinăm,ông đãtrởthànhChủtịchcủacôngtyEvansProducts, cómặttrênSởgiaodịchchứngkhoán NewYork từnhiềunămnay.NếubạnbayđếnGreenland, cóthểbạnsẽhạcánhởEvans Field-mộtđườngbayđượcđặttheotêncủaông.Tuynhiên,cóthểEdwardS.Evanssẽ

khôngbaogiờđạtđượcnhữngthànhcôngnhưthếnếuôngkhônghọcđượccách“sống trongnhữngngăn kíncủathờigian”.

Dante5  nói:“Hãybiếtrằngngàyhômnaysẽkhôngbaogiờtrởlại”.  Thờigian đang trôiđivớimộttốcđộchóngmặt.Ngàyhômnaychínhlàtàisảnquýgiánhấtcủa chúngta.Nólàtài snduynhtchúngta chcchncó.

TrênbànlàmviệccủanhàvănJohn Ruskin cómộthònđáđơnsơ,trênđónổibật mộttừrõnét:Ngày hômnay.Tuykhôngcóhònđánhưthếnhưngtôiđãdánmộtbàithơ lêntấmgươngsoiđểmìnhcóthểnhìnvàomỗisáng.ĐólàbàithơcủaKalidasa,nhà soạn kịch nổitiếngngườiẤnĐộ:

LICHÀONGÀYMI Hãysngtrnvn ngàyhômnay!

đóchínhlà cucsng,cucsngthcs

Mtngày–Ôithigianngnngi! Chatrnmiđiusthtđờita:

Nim vui trưởngthành

Shãnh din khi hànhđộng

Nétrcrcadungnhan. Quákhchlàmtgicmơ

Vàtươnglai làmtvinnh.

Snghếtmìnhtrong hin tilàlàmđẹpmingàyqua

Và biến mingàymaithànhngàychachanhyvng…

5Dante Alighieri(1265-1321):nhàthơ,nhàthầnhọcnổi tiếngngườiÝ,tácgiảcủakiệt tácThnkhúc(La

DivinaCommedia).Danteđượcxemlàngườicó kiếnthứcbáchkhoauyênbácvàobậc nhất củathờiđại ông.

là:

Vìvậy,đểthoátkhỏinhữnglolắng,phiềnmuộn,điềuđầutiênbạncầnphảilàm

“Hãyđóngchtnhngcánhcastdnđếnquákhvàtươnglai.Hãysngvi

ngàyhômnay,tndngtiđa24giquýgiácamtngày”.

Sao bạn khôngtựhỏibản thânmìnhvàđitìm câutrảlờicho nhữngcâuhỏisau?

1.  Liệutôicóđanglảngtránhcuộcsốnghiệntạivìcứmãilonghĩchotươnglai haymơtưởngđến“mộtvườnhồnghuyềnảoởtít tậnchântrời”?

2.  Liệutôicólàmuámngàyhômnaycủa mìnhbằngnhữnghối tiếcvềnhững

điềuđãqua?

3.  Liệu  mỗisángthứcdậy,  tôicóquyết  tâm“sốngtrọnngàyhômnay”đểsử

dụngtriệtđể24giờmà cuộcsốngđemđếnchotôi?

4.  Liệutôicóthểsốngtốthơnkhichọncách“sốngtrongngănkíncủahiệntại”

nàykhông?

Khinàotôi nênbắtđầu?Tuần sau?...Ngàymai? ...hayHômnay?

2

Một giải pháp nhiệm màu

“Tháiđộdámchấp nhậnthựctếchínhlàđiềukiệnđầutiêngiúpbạn từngbướcvượtqua thửtháchmànómanglạivàbắtđầusuynghĩthựcsự.”

-WILLIAMSJAMES

ĐólàgiảiphápcủaWillisH.Carrier,mộtkỹsưtàigiỏi,ngườitiênphongtrong ngànhcôngnghiệpđiềuhòakhôngkhí,ngườiđứngđầutậpđoànCarriernổitiếngthế giớicótrụsởđặttạiSyracuse,NewYork.Theo tôi,đólàmộttrongnhữnggiảipháphóa giải longhĩhữuhiệu nhất. NgàiCarriercho biết:

“Khicòntrẻ,  tôilàmviệc  chocôngtyBuffaloForgeởBuffalo,New York.Tôiđượcgiaonhiệm  vụlắp  đặtthiết  bịlàmsạch  khíchomộthệ thốngtrịgiáhàngtriệu  đô-lacủacôngtyĐĩathủytinhPittsburgh,thành phốCrystal,Missouri.Mụcđíchcủaviệclắpđặtnày làloạibỏcáctạpchất đểkhícóthểcháymàkhônggâyhạiđộngcơ.Phươngpháplàmsạchkhí nàycònrấtmớimẻvàchỉmớiđượcthửnghiệmmộtlầnduynhấttrướcđó trongnhữngđiềukiệnrấtkhácbiệt.Nhiệmvụlầnấycủatôiởthànhphố Crystalđãnảysinh nhữngkhó khăn khôngthểlườngtrước.

Tôithựcsựchoángvángkhibiếtrằngmìnhđãthấtbại,cứnhưthểvừabị aiđógiángmộtđònvàođầu.Lòngdạtôichẳng thểnàoyênđược.Suốtmột thờigiandài,đầuóctôi miênman nhữngcâuhỏi,giảipháp,thắcmắc…

Cuốicùng,trựcgiácmáchbảotôirằnglolắngkhôngđưatôiđếnđâu cả;vìthếtôivạchramộtphươngcáchđểxửlývấnđềcủamìnhmàkhông phảilolắng.Nórấthiệuquả.Tôiđãsửdụng“côngcụchống-lo-lắng”này

tronghơn30năm.  Nórấtđơngiản  nênaicũngcóthểápdụng.Phương cáchnàygồm3bước:

Bước1.Tôimnhdnnhìnthngvàovnđề,hìnhdungtrongtình hungxunhtthìmichuynsrasao.Tấtnhiênsẽkhôngaibỏtùhaytử hìnhtôi.Cóchăngtôisẽmấtcôngviệchiệntạicủamình;vàrấtcóthểcác ôngchủcủatôisẽphải  hủybỏchiếcmáynàyvàchúngtôisẽmấttrắng khoảnđầutư20.000đô-la.

Bước2.Saukhidựđoánnhngđiuti tnhtcóthxyra,tôi tìmcáchthuyếtphcbn thânchp nhnmichuynkhicnthiết.Tôitự nhủ:Thấtbạinàysẽlàmộtđònkhông maygiáng xuốngsựnghiệpcủatôi, nhưng  tôivẫn  cóthểtìmđượcmộtchỗlàmkhác,tuycóthểđiềukiện khôngtốtbằng.Vềphíanhững ông chủcủatôithìhọđãbiếttrướclàchúng tôiđangthửnghiệmmộtphươngphápmới,vànếuthínghiệmnàycólàm mấtcủahọ20.000đô-lathìxemnhưđólàmộtkhoảnchiphínghiêncứu cần thiết trongquátrìnhtìm raphươngphápmới.

Saukhihìnhdungnhữngchuyệntồitệnhấtcóthểxảyravàthuyết phụcbảnthânchấpnhậnchúngtrongtrườnghợpcầnthiết,bỗngmột điều vôcùngquantrọngđãxảyra:Tôilậptứccảmthấythanhthản–mộtcảm giácmàtôi đãkhôngcóđượctrongnhữngngàytrướcđó.

Bước3.Từđótrởđi,tôibìnhtĩnhdntoànbthigianvàsc lcđểmcáchcithinnhhình,datrênnhngđiutitnht màtôi đãthmchpnhn.

Tôicốgắnggiảmthiểuconsốthualỗ20.000đô-lakia.Saukhitínhtoán nhiềugiảipháp,tôithấyrằngnếubỏthêm5.000đô-lanữađểlắpmộtthiết bịbổsungthìvấnđềcủachúngtôisẽđượcgiảiquyết.Bangiámđốcchấp thuận  đềxuất  củatôi.Vậy  làthayvìcôngtyphải  mất  đi20.000đô-la, chúngtôi đãthuvề15.000đô-lavàbảo toànđượcuytínvớikháchhàng.

Cóthểtôikhôngbaogiờlàmđượcnhưthếnếutôicứkhưkhưômlấysự

lolắng,  bởimộttrongnhững  đặcđiểm  tồitệnhất  củaviệc  longhĩtriền

miênlànósẽtiêudiệtkhảnăngtậptrung củata.Khilolắng,chúngtasẽbị phântánđầu  ócvàkhôngthểđưaranhững  quyết  định  sángsuốt.Tuy nhiên,khibuộc mìnhphảiđốimặtvớiđiềutồitệnhấtvàthầmchấpnhận nóthìchúngtasẽloạibỏđượcnhữngtưởngtượngmơhồvàđặtbảnthân vàomộtvịthếcóthểtậptrungcaođộvàovấnđềcủamình.

Chuyệnxảyratừnhiềunămvềtrướcnhưngđếngiờ,tôivẫnápdụnggiải phápnàybởitínhhiệuquảcủanó.Nhưbạnthấyđấy,bâygiờtôicóthểvui sốngmàkhôngphảikhổsởvì căn bệnh lo âu.”

Dướigócđộtâmlý,chúngtahoàntoàncóthểhiểuđượcvìsaocôngthứcmàu nhiệmcủaWillisH.Carrier lạicógiátrịvàthiếtthựcđếnvậy.Khidámđốidiệnvàchấp nhậnrủiroởmứccaonhất,chúngtasẽthoátkhỏiđámmâymùmànỗilolắnggiăngra trướcmắtchúng ta.Khiđó,tầmnhìncủachúng tatrởnênsángrõđểnhậnbiếtchỗđứng củamình,vàđầuócchúngtacóđủsựtỉnh  táođểtìmcáchthoátkhỏitìnhtrạngkhó khăn. Vàđólàlúcgiảipháptốiưuxuấthiện.

GiáosưWilliamJames,chađẻcủangànhtâmlýhọcứngdụng,đãquađờitừ năm1910. Nhưngnếucònsốngvàbiếtrằng cómộtgiảiphápứngphóvớiđiềutồitệnhất này,hẳnôngsẽnhiệtliệtủnghộ.Tôi dám khẳngđịnhđiềunàylàvìchínhôngđãnóivới cácsinhviêncủamìnhrằng:“Cácbnhãysnsàng đónnhnnhngđiutitnhtbi tháiđộdámchpnhnthctếchínhlàđiukinđầutiêngiúpbntngbướcvượtqua ththáchmànómanglivàbtđầusuynghĩthcsự”.

HọcgiảLâmNgữĐường6  củaTrungQuốccũngbàytỏýkiến  tương  tựtrong quyểnsáchmangtênTheImportanceofLiving(Tmquantrngcacáchsng).Theo ông:“Cảmgiácthanhthản chỉthựcsựđếnkhitabiếtchấp nhậnđiềutồitệnhất. Theotôi, xét dướigócđộtâmlý,điềunàyđồngnghĩavớimộtsựgiảiphóngnănglượng”.

Quảthựclànhưvậy!Khiđãchấpnhậnnhữngđiềutồitệnhất,chúng tasẽkhông còngìđểmất.Vàhiểnnhiên,điềuđócũngcónghĩalàchúngtasẽcócơmaycólạitất

cả!Thế nhưng, hàngtriệu ngườiđãhủyhoạicuộcsốngcủamìnhtrongsựđiênloạn, tức

6LâmNgữĐường(1895-1976):nhàvăn nổi tiếngcủaTrungQuốc.Ôngđượcxem nhưmộthọcgiảcó cônglớntrongviệcgiớithiệuvănhóaTrungQuốcrathếgiớiquanhữngtácphẩmôngviết bằngtiếngAnh

vềnghệthuật,văn hóa haynhânsinhquancủangườiTrungQuốc.

tốichỉvìkhôngdám nhìnthẳngvào thựctế,khôngchịuchấpnhậnnhữngđiềutồitệnhất vàcũngkhôngmuốnnỗlựccảithiệntìnhhình.Thayvìcốgắngtìmcáchgiảiquyết,họ lạiđắmchìmtrongnhữngcơnxungđộtdữdộicủacảmxúcđểrồicuốicùngtrởthành nạn nhâncủacăn bệnh cótênlàtrầmcảm.

Tôicũngbiếtthêmmột ngườinữađãápdụngthànhcônggiảiphápkỳdiệucủa WillisH.Carrier mỗikhianhtagặprắcrối.Đólàmộtthươngnhânkinhdoanh xăngdầu ởNewYork.Ôngấykểlạicâu chuyện củamình:

“Trướcđótôiluônnghĩrằngchuyện  tốngtiền  chỉxảyratrongphim ảnh.Vậymàtôibịtốngtiềnthựcsựởngoàiđời!Chuyệnlàthếnày:Côngty kinhdoanhxăngdầumàtôiđiềuhànhcókhánhiềuxebồn.Ngàyđó,pháp luậtthờichiếnquyđịnhrấtkhắtkhevềlượngdầuchúngtôiđượcphépbán chomỗi kháchhàng.Cóvẻnhưmột vàitàixếxebồn đãgiaothiếudầucho khách,rồiđembánphầnănbớtđượcchocácmốiriêng.Nhưngtôikhônghề haybiếtgì vềviệcnày. Tôichỉpháthiệnrakhimộtngày,cóngườitựxưnglà thanh trachínhphủđếngặpvàyêucầutôiphảitrảtiềnđểđổilấy việchắnsẽ ỉm  đinhững  vụgiaodịch  phiphápnày.Hắn  cótrongtaybằng  chứng  về nhữngviệclàmsaitráicủa cáctàixếcôngtytôi,vàdọanếutôikhôngchấp nhận thì hắn sẽgiaocácchứngcứđóchoPhòngcôngtốQuận.

Tấtnhiên tôihiểurằngcánhân tôikhôngviệcgìphảilosợhayítnhấttôi cũngtựnhủvớibảnthânnhưthế.Nhưng tôi cũng biếtrằngmộtdoanhnghiệp phảichịutráchnhiệmtrướcphápluậtvềnhữngviệclàmcủanhânviên.Nếu vụviệcbịđưaratòavàbịphơibàytrênbáochí,nhữngtiếngxấucóthểhủy hoạiviệclàmăncủa tôi.Màtôilạirấttựhàovềcôngtycủamìnhbởicách đây24năm, chínhchatôi đãgâydựngnênsản nghiệp này.

Tôilolắngđếnsinh bệnh! Tôikhôngănkhôngkhôngngủsuốt3ngàyliền vàkhổsởvớinhữngsuynghĩluẩnquẩn.Tôinênđútlót5.000đô-latheolời hắnvòivĩnhhaybảohắncứviệcđimàlàmcáiviệcbỉổiđó?Dùtôichọn cáchnào,kếtquảcũngchỉlànhững cơnácmộng.

Sau đó,vàođêmChủnhật,tôitìnhcờcầmquyểnsáchđượctặng khi tham gialớphọcvềNghthutnói trướccôngchúng củaCarnegie.Tôigiởrađọc,

vàkhiđọcđếncâuchuyện  “Hãyđốimặt  vớinhững  điềutồitệnhất”  của WillisH.Carrier,tôiđãtựhỏi:“Nếumìnhnhấtquyếtkhôngtrảtiềnvàtên tốngtiềnsẽgiaocácbằngchứngchoPhòngcôngtốQuậnthìđiềutồitệnhất cóthểxảyralàgì?”.

“Việckinhdoanhcủamìnhsẽbịhủyhoại–đólàđiềutồitệnhấtcóthể xảyra.Khôngthểcóchuyệnmìnhbịđitù.Tấtcảnhữnggìcóthểxảyrachỉ là côngviệclàmănsẽsuysụp nếu vụviệcbịđưalênbáochí”.

Sauđó tôitựnhủ:“Đượcrồi,việckinhdoanhkểnhưkhôngthểtiếptục. Vậy thìsao?Cóthểkhiđómìnhphảiđitìmviệc.Điềunàycũngkhôngthành vấnđề.Mìnhkhárànhvềdầu–mộtsốhãngchắcsẽvuivẻnhậnmìnhvào làm…”.Tôibắtđầucảmthấykháhơn.Nỗilosợuámđeođẳngtôisuốt3 ngàyquađãvơiđiđôichút.Tôitrấn tĩnhlại… Vàtôi hếtsứcngạcnhiên nhận ramìnhlạicóthểsuynghĩthôngthoáng!

Khitôiđangnghĩcáchtìmragiảipháp,tựnhiênmộtýnghĩhoàntoàn mớinảyratrongđầutôi:Nếutôikểtoànbộsựviệccholuậtsưcủamình,có thểanhấysẽtìmramộtcáchtôichưanghĩtới.Tôibiếtnghecóvẻngớngẩn khinóirằngtôichẳng mảy maynghĩtớiđiềunày–nhưngthựcsự làtrướcđó tôiđâucósuynghĩgìmàchỉbiếtlolngthôi!Ngaylậptứctôiquyếtđịnh việcđầutiênsẽlàmvàosánghômsaulàđếngặpluậtsưcủamình.Sauđó, tôi lêngiườngvàngủsaynhưchết!

Sánghômsau,lờikhuyêncủaluậtsưlàtôinênđếngặpCôngtốviêncủa Quậnvànóihếtsựthật.Tôiđãlàmynhưthế.Nóixong,tôirấtngạcnhiên khiđượcvịCôngtốviênchobiết  thủđoạn  tốngtiền  nàyđãdiễn  ratrong nhiềuthángnayvàkẻtựxưnglà“thanhtrachínhphủ”ấythựcchấtlàmột tênlừađảođangbịcảnh  sáttruynã.Thật  nhẹnhõmkhingheđượctấtcả chuyệnnàysaukhiđãtựgiàyvòbảnthânsuốt3ngàyđêm,trăntrởxemcó nênnộp5.000đô-lachotênlừađảochuyênnghiệpấykhông!

Sauviệcnày,tôihọcđượcmộtbàihọcnhớđời.Bâygiờ,bấtcứkhinào phảiđốimặtvớivấnđềáplựckhiếnmìnhphảilolắng,tôiđềuápdụngcái màtôi gọilà: CôngthccxưacaWillisH.Carrier.

Nếubạnvẫncònnghingờvềgiảipháp củaWillisH. Carrierthìhẳnbạnvẫnchưa hiểu  nó  mộtcách  tường  tận.  Sau  đâylà  câu  chuyện  củaEarl  P.  Haney,  sốngtại Winchester,Massachusetts. Chínhôngđãkểchotôinghecâuchuyệnnàyvàonăm1948 tạikhách sạn StalerởBoston.Ôngnói:

“Vàonhữngnăm1920,tôiđã rấtlolắngvìcácvếtloétđangtấncôngmàng dạdàycủamình. Mộtđêm,tôibịxuấthuyếtdạdàyrấtnhiều.Tôivộilaođến một bệnhviệnliênkếtvớiTrườngykhoathuộcĐạihọc TâyNamChicago. Babácsĩ,trongđócócảmộtchuyêngianổitiếngvềviêmloét,đềunóirằng tìnhtrạngcủatôilàvôphươngcứuchữa.Từ80ký,tôisụtcânchỉcòn41ký vàyếuđếnmứccácbácsĩthậmchíkhôngcho tôicửđộngtay.Tôi sốngbằng bộtkiềmvàmộtthìakemsữamỗigiờ.Mỗingàyhailầnvàobuổisángvà buổitối,ytáđềuphảiluồnmộtốngcaosuvàodạdàytôiđểhútrangoài những gì cònchưatiêuhóahết.

Việcnàytiếpdiễntrongnhiềutháng…Cuốicùng,tôitựnhủ:“Ngheđây, EarlHaney,nếuphíatrướcmày không còngìngoàimộtcáichếtdầnmònthì màyhãytậnhưởngnhững gì tốtđẹpnhấttrongquãngthờigianngắn ngủicòn lại.Màyvẫnluônmuốntrướckhichếtđượcdulịchkhắpthếgiới;vậyhãy thựchiện ngayđi!”.

Khinghetôinóisẽđidulịchvòng quanhthếgiới,cácbácsĩcủatôiđãbị sốc.Khôngthểđược!Họchưabaogiờnghenóiđếnmộtviệcnhưthế.Họ cảnhbáonếutôicố đivòngquanhthếgiớithìsẽphảichônxácngoàibiển. Tôitrảlời:“Sẽkhôngcóchuyệnấyđâu.Tôiđãhứavớingườithânlàsẽyên nghỉtrongnghĩatranggiađìnhởBrokenBow, Nebraska.Vìthế,tôisẽmang theomộtchiếcquantài”.

Tôiđặtmuamộtchiếc  quantàirồithỏathuận  vớicôngtytàubiển  để mangtheochiếcquantàiđóvànếutôichết,họsẽbảoquảnthithểtôitrong ngănlạnhchođếnkhicontàuquayvềnước.Tôikhởihànhchuyếnđi,lòng ngập tràntinhthần củaônggiàOmar:

Hãytnhưởngttcnhng gì chúngta cóthtriqua,

Trướckhi nmxungvàhoáthànhCátbi: CátbilitrvCátbi,vàdướiCátbikia,

Chngcórượu,chngcólica,và– cũngchngcóKết thúc!

LúcbướclênchiếctàuhơinướcTngthngAdamsởLosAngeles vàtiến vềphương  Đông,tôicảm  thấy  khỏekhoắn  hơn.Dần  dần,  tôibỏhẳn  việc dùngbộtkiềm và thôngdạdày. Chẳngbao lâu,tôiđãnếmtấtcảcácloạithức ăn-thậmchícảnhữngmóntrộnlạlẫmcủacácđịaphương.Nhiềutuầntrôi qua,tôicònhútcảloạixì-gàđendàivàuốngsô-đa.Tôitậnhưởngcuộcsống nhiềuhơnnhữnggìtôiđãlàmtrongnhiềunăm!Chuyếnđigặpphảinhững trậngiómùavàbãotomàchỉriêngnỗikhiếpsợvềnócũngđủđưatôivào quantài.Nhưngtôikhôngthấykhiếpsợmàcòntìmthấyniềmvuithíchlớn laotừtoànbộchuyến phiêulưunày.

Tôichơirấtnhiềutròchơitrênboongtàu,cahát,kếtbạn,thứcđếnnửa đêm.KhiđếnTrungQuốcvàẤnĐộ,tôinhậnrarằngnhữnglotoanvềcông việcmà mìnhtừngđốimặthồiởnhà vẫncònlàthiênđườngnếuđemsosánh vớisựnghèođóiởphương  Đông.Tôichấmdứtnhữnglolắngvônghĩavà cảmthấykhỏekhoắnhẳn.KhitrởlạiMỹ,tôităngcânhơn40ký vàgầnnhư đãquênrằngmìnhtừngbịloétdạdày.Chưabaogiờtrongđờitôicảmthấy khỏehơnthế.Tôiquaylạilàmviệcvàchưabịốmmộtlầnnàochotớibây giờ.”

EarlP.Haneynóivớitôirằngbâygiờanhấynhậnrarằngmìnhđã ápdụngcác quytắcchếngựnỗilo âucủaWillisH.Carrier,dùkhônghềhaybiết.

“Đầutiên,tôitựhỏi:“Điềutồitệnhấtcóthểxảyralàgì?”.Câutrảlờilà cáichết.

Thứhai,tôichuẩnbịtinhthầnđểđónnhậncáichết.Tôiphảiđónnhận nó. Khôngcòn lựachọnnàokhác. Các bácsĩnóitrườnghợpcủatôiđãhếthy vọng.

Thứba,tôi cốgắng cảithiện tìnhhình bằngviệctậnhưởngnhữngđiềutốt đẹpnhấttrongquãng thờigianngắnngủicònlại.Nếusaukhilêntàu,tôivẫn cònômkhưkhưmốilolắng,thìchắcchắntrênhànhtrìnhtrởvề,tôiđãnằm gọntrongquantài.Nhưng tôithưgiãn–tôiquênmọirắcrối.Và chínhsựthư tháicủatâmhồnđãđemlạinguồnnănglượngdồidàovàthựcsựnóđãcứu sốngtôi.”

Vậy,nếubạnđanglolắngvềvấnđềgì,hãyápdụnggiảiphápkỳdiệucủaWillis

H.Carrierbằngcáchthựchiện 3điềusau:

1.  Thibnthân: “Điu tnhtcó thxyralàgì?”.

2.  Chunbtinhthnchpnhnđiutitnht.

3.  Nlccithintìnhtrngxunht.

3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #truyện