quang di ganh nang cuoc song 1
Quẳng gánhlođivàvuisống
HOWTOSTOPWORRYING ANDSTART LIVING
DaleCarnegie
Bìa4:
Hãy NgừngLo Lắng.. .
ãyBướcChậmLại.. .
Và TậnHưởngCuộcSống!
NhờcácphươngphápcủaDaleCarnegie,hàngtriệu ngườiđọcđãxâydựngđượcthái
độsốngtích cực,antâmcảmnhận hạnh phúcvà mãimãiloạibỏthóiquenlolắng:
• Hãyđóngchặtnhữngcánhcửasắtdẫnđếnquákhứvàtươnglai.Chỉsống trongnhữngváchngăn củahiện tại.
• Nhìn nhận nhữngmặt tích cựccủacuộcsống.
• Khiếnbảnthânluônbậnrộn.Khilàmviệcđếnquênmình,tacũngquênđi mọilolắng.
• Thửkiểmtratheoluậtbìnhquân,xácsuấtxảy rađiềubạnđanglolắng làbao nhiêu phần trăm?
• Luônnỗlựchếtmình.
• Hãynghĩđếnnhữngmaymắn bạn cóđược- chứ khôngphải lànhữngrắcrối.
• Hãyquênđibảnthânbằngcáchquantâmđếnngườikhác.Mỗingàylàmmột
điềutốtcóthểkhiến aiđómỉmcười.
Quahơnnửathếkỷ,nhữnglờikhuyênthiếtthựcvàsâusắccủaDaleCarnegievẫncòn nguyêngiá trịchođếnngàynay. Ngaybây giờ,bạnđãcóthểghi tênmìnhvàodanhsách hàngtriệu conngườiđãhọcđượccách: Quẳnggánhlođivà vui sống!
Mụclục
Lờitựacủatácgiả
Đểquyển sáchnàymanglạinhiều lợiíchnhất
PHẦNMỘT
CÁCNGUYÊNTẮCCĂNBẢNĐỂLOẠIBỎSỰLOLẮNG
1.Sốngtrong“nhữngngăn kíncủathờigian”
2.Mộtgiảipháp nhiệmmàu
3.Táchạicủanhữngnỗilo
PHẦNHAI
PHƯƠNGPHÁPPHÂNTÍCHVÀGIẢIQUYẾTLOLẮNG
4.Cáchphântíchvàgiảiquyếtcácvấnđềgâylolắng
5.Cáchxóabỏ50%lolắngtrongcôngviệc
PHẦNBA
PHÁBỎTHÓIQUENLOLẮNGTRƯỚCKHISỰLOLẮNGTÀNPHÁCHÚNGTA
6.Đểtâmtrí khôngcònchỗchosựlolắng
7.Gãtbỏnhữngđiềuvụnvặt
8.Luậtbìnhquân: “Phươngthuốc”hiệu nghiệm
9.Hợptácvớinhữngđiềukhôngthểtránhkhỏi
10.Đặt lệnh “Dừng” chonỗilolắng
11.Sốngvớihiện tại, bỏquaquákhứ
PHẦNBỐN
7CÁCH LUYỆNTINHTHẦN
ĐỂSỐNGTHANHTHẢNVÀHẠNHPHÚC
12.Suynghĩvàhànhđộngmộtcáchvuitươi
113
13.Chấmdứtviệctrảđũa
128
14.Khôngbuồnlòngvềsựvôơn
138
15.Nhữnggì bạn có: Hơnmộttriệuđô-la
145
16.Hãylà chínhmình
153
17.Nếuđờichotaquảchanh,hãyphathànhlynướcchanh
161
18.Cáchthoátkhỏiphiền muộntrong14ngày
170
PHẦN NĂM
MỘTPHƯƠNGCÁCHTUYỆTVỜIĐỂCHẾNGỰLOLẮNG
19. Lấyniềm tinlàmđiểm tựa 189
PHẦNSÁU
GẠTBỎNỖILOBỊCHỈTRÍCH
20.Khôngaisoimóimộtkẻtầm thường
213
21.Đểkhôngbịtổnthươngvì nhữnglờichỉtrích
217
22.Nhữngđiềudạidộttôi đãlàm
222
PHẦNBẢY
6CÁCHTRÁNHMỆTMỎIVÀLOLẮNG,ĐỒNG THỜI NÂNGCAOTINHTHẦNVÀSỨCLỰC
23.Táchạicủasựmệtmỏi
231
24.Nguyênnhânvàcáchkhắcphụctrạngthái mệtmỏi
237
25.Tránhmệt mỏivàgiữsắcdiện tươitrẻ
243
26.Bốnthóiquentốtkhilàmviệc cóthểgiúptránhcăngthẳngvàloâu 249
27.Cáchxuatannỗibuồnchán–nguyênnhângâymệt mỏi,lolắngvàbựcdọc 253
28.Cáchtránhlolắngvìmấtngủ 264
PHẦNTÁM
NHỮNGCÂUCHUYỆNCÓTHẬTVỀKINHNGHIỆMCHẾNGỰLOLẮNG
LỜITỰACỦATÁCGIẢ
Năm1909,tôilàmộttrongnhữngkẻbấthạnh nhấtNewYork.Tôikiếmsống
bằngnghềbánxetảinhưngkhôngbiếtnóvậnhànhthếnào,vàtệhơnnữalàtôicũng chẳngmuốnbiếtđiềuđó.Tôighétcôngviệccủamình.Tôighétphảisốngchungvớilũ giándơbẩntrong mộtcănphòngtồitàn.Tôicònnhớhồiấytôithườngtreonhữngchiếc càvạtcủamìnhtrên tường,thếrồimộtbuổisáng,khivớitaylấymộtchiếcthìchạmphải mộtbầygiántừtrongđóchạy túara.Tôicũngghétphảiăntrongnhững nhàhàngrẻtiền vàmấtvệsinhmàrấtcóthểcũnglúcnhúc giántronggianbếp.
Mỗiđêm,tôitrởvềcănphòngtrốngvắngvớinhữngcơnđauđầunhưbúabổ. Nhữngcơnđaubắtnguồn từsựthấtvọng,loâu,cayđắngvàcảmgiácmuốn nổiloạn. Thựcsựlàtôiđangnổiloạn,bởinhữnggiấcmơấpủtừthờiđạihọcgiờđãtrởthành nhữngcơnácmộng.Cuộcsốnglàthếnàysao?Cuộcphiêulưuđầyýnghĩamàtrướckia tôiháohứcmongđợilàthếnàysao?Cảđờitôichỉcóvậythôiư–làmcôngviệcmình cămghét,sốngchungvớigián,ănnhữngthứcănchánngắt–vàchẳngcóhyvọnggìvề tươnglai?...Tôiướcaobiếtnhườngnàođượcđọcvàviếtnhữngcuốnsáchmìnhđãấp ủtừthờisinhviên.
Tôibiếtmìnhsẽcóđượcmọithứvàchẳngmấtgìnếutừbỏcôngviệcmàmình chánghét.Tôikhônghứngthúvớiviệckiếmnhiềutiền.Tôichỉkhátkhaođượcsốnghết mình.Nóimột cáchngắngọn, tôiđang đứngtrướcngảrẽcủađờimình–đã tớilúctôi phảilàmcáiviệcmàhầuhếtnhữngngườitrẻtuổiphảilàmkhimớivàođời:quyếtđịnh hướngđichotươnglai.Vàtôiđãcómộtquyếtđịnhlàmthayđổihoàntoàncuộcđờitôi. Nhờquyết định ấy,tôiđãsốngmộtcuộcsốnghạnh phúcvàđầyýnghĩa,vượtxacả nhữngmơướckhôngtưởngnhấtcủamình.
Tôiquyếtđịnhsẽtừbỏcôngviệcchánngắtấyđểtrởthànhgiáoviên.Trướcđó, tôiđã từnghọc bốn nămĐạihọc sưphạmtạiWarrensburg,Missouri.Tôisẽkiếmsống bằngcáchđidạybuổi tối ởcáctrườngdànhchongườilớn.Banngàytôisẽđượcthảnh
thơiđọcsách, soạnbài,viếttiểuthuyếtvà truyệnngắn.Tôi muốn“sốngđểviếtvàviếtđể
sống”.
Nhưngtôisẽdạygìởlớphọcbuổitốiđây?Khinhìn lạiquátrìnhhọcđạihọc,tôi thấyrằngnhữngkiếnthứcvàkinhnghiệmcóđượckhihọcvàthựchànhmônnóitrước côngchúngtỏra hữuíchchocôngviệcvàcuộcsốngcủatôihơntấtcảkiếnthứccủacác mônkhácgộplại.Vìsao?Vìnóđãxóađi tínhnhútnhátvàthiếutựtincủatôi,nógiúp tôicóđủdũngkhívàsựvữngvàngkhilàmviệcvớimọingười.Mộtđiềuhiểnnhiênlà nhữngaicóthểđứnglênnóilưuloátvàrõràngsuy nghĩ củamình sẽlànhữngngườicó khảnănglãnhđạo.
TôinộpđơnxindạymônnàytrongcáckhóahọcbuổitốicủatrườngĐại học ColumbiavàĐạihọcNewYork,nhưngcảhaitrườngđềunóirằnghọcóthểtựxoayxở màkhôngcần sựgiúpsứccủatôi.
Lúcđótôirấtthấtvọng–nhưngbâygiờtôilạicảmthấybiếtơnđiềuđó,bởinhờ vậy màtôiđãđếngiảng dạyởcáctrườngbuổitốicủaHiệp hộiThanhniênCơĐốc (YoungMen’sChristianAssociation–YMCA),nơitôiphảiđưaranhữngkếtquảlàm việcthuyếtphụcchỉtrongmộtthờigianngắn.Đóquảlàmộttháchthứclớn!Họcviên đếnnghe tôigiảngkhôngphảivìmuốncóchứngchỉđạihọchayđểkhẳngđịnhđịavịxã hội.Họđếnvìmộtlýdoduy nhất:họmuốngiảiquyếtcácvấnđềcủamình. Họmuốncó thểđứnglênvàtựtinphátbiểutrongbấtkỳcuộchọpnào.Nhữngngườibánhàng muốn gõcửanhàcáckháchhàngkhótính nhất mà khôngcần phảiđivòngquanhkhunhàởcủa kháchhàngđếnbalầnđểlấycanđảm.Họmuốncóđượcsựtựtinvàmộttưthếđĩnhđạc. Họmuốnthăngtiếntrongcôngviệc.Họmuốnmangvềnhiềutiềnhơnchogiađình.Do họcphítrảtheotừngkỳvàhọcviênsẽkhôngphảitrảtiềnnếukhôngthấyhiệuquả,và cũngvìtiềnlươngcủatôikhôngđượctrảtheothángmàdựatrênphầntrămtổngsốhọc phíthuđược,nhữngbài giảng củatôi buộcphảihữuíchvàbámsát thựctế.
Thờigianđó,tôicảmthấyđiềukiệngiảngdạynhưthếrấtbấtlợi,nhưnggiờđây tôihiểurằng mìnhđãcómộtcơhộirènluyệnvôgiá.Tôi phảitạođộnglựccáchọcviên. Tôiphảigiúphọgiảiquyếtcácrắcrối.Tôiphảilàmsaođểbuổihọcnàocũnghấpdẫn và khiến họmuốnđếntiếp vàocácbuổisaunữa.
Vàđólàmộtcôngviệctuyệtvời.Tôiđãvôcùng ngạcnhiênkhithấycáchọcviên củamìnhnhanhchóngxâydựngđượcsựtựtinvàrấtnhiềungườiđãsớmđượcthăng chức,tănglương.Cácgiờhọcthànhcôngvượtxanhữnghyvọnglạcquannhấtcủatôi. Sau bakhóa,YMCAtrảcho tôi30đô-lamỗitối,trongkhi trướcđóhọcònkhôngđồngý trả5đô-la.BanđầutôichỉdạymônNóiTrướcCôngChúng(PublicSpeaking),nhưng saunhiềunăm,tôinhậnraconngườicòncầnthêmkhảnăngthuphụclòngngười.Vì khôngthểtìmđượcmộtgiáotrìnhưngývềviệccảithiệnvàxâydựngmốiquanhệgiữa conngườivớinhaunêntôiđãtựviếtmộtquyển sách.Nókhôngđượcviết theocách thôngthườngmàđượckhởinguồnvàpháttriểndựatrênkinhnghiệmcủachínhcáchọc viênthamdựkhóahọc.TôiđãđặttựađềchoquyểnsáchlàHowtoWinFriendsand InfluencePeople(ĐắcNhânTâm).
Vìquyểnsáchấyđượcviếtđểlàmgiáotrìnhchocáclớphọcdànhchongườilớn củatôivàcũngvìbốnquyểnsáchtôiviếttrướcđóchẳngnhậnđượcsựchúýnàonêntôi khôngngờnólạicóthểbánchạyđếnthế.Cólẽtôilàmộttrongnhữngtácgiảbịlàmcho sửngsốtnhất thờiđạinày!
Thờigiantrôiqua,tôipháthiệnthêmmộttrongnhữngrắcrốilớnnhấtcủangười lớn:lolắng. Phầnlớnhọcviêncủatôilàdoanhnhân–giámđốcđiềuhành,nhânviên bánhàng,kỹsư,kếtoán;tuythuộcnhiềungànhnghềkhácnhaunhưnghầunhưaicũng cónhữngrắcrối của riêngmình!Tronglớpcũngcócảphụnữlàcácnữdoanhnhânvà cácbànộitrợ.Bạnthấyđấy,họcũnggặprắcrối!Rõ rànglàtôicầnmộtgiáo trình hướng dẫncáchchếngựsựlolắng.Vậylàmộtlầnnữatôilạicấtcôngtìmkiếm.Tôiđếnthư việnlớnnhấtcủaNewYorkvàrấtngạcnhiênkhichỉtìmđược22quyểnsáchxếpdưới đềmụcWORRY-LOLẮNG.Vàcũngcảmthấythíchthúkhôngkémkhicótớimột189 quyểnxếpdướiđềmụcWORMS-CÁCLOÀIGIUN!Sốsáchviếtvềgiunnhiềugấp gầnchínlầnsốsáchviếtvềlolắng!Thậtbấtngờphảikhông?Vìlolắnglàmộttrong nhữngvấnđềlớnnhấtcủanhânloại,cácbạncónghĩrằngmỗi trườnghọc từcấptrung họctrởlênnêncómộtkhóahọcvề“Cáchloạibỏlolắng”không”?
Chẳng cógì ngạcnhiênkhibạnđọcthấyDavidSeaburryviết trong quyểnHowto WorrySuccessfully(Làmthếnàođểlolắngmộtcáchhiệuquả)rằng:“Chúngtabước sangtuổitrưởngthànhvớinhữngchuẩnbịnghèonànchoviệcđốimặtvớiáplựcđến
mứcmỗikhibịcăngthẳng,tachẳngkhácnàomộtconmọtsáchbịyêucầumúabalê!”. Kếtquảlàgì?Hơnmộtnửasốbệnhnhânnằmviệnlànhữngngườigặpcácrắcrốivề tinhthần vàcảmxúc.
Tôiđãxemhết22quyểnsáchviếtvềnỗilolắngxếptrêngiácủaThưviệnNew York.Tôicũngmuatấtcảsáchcóthểtìmđượcvềchủđềnày,nhưngvẫnkhôngthểtìm radùchỉlàmộtquyểnthíchhợpđểdùnglàmtàiliệugiảngdạychocáckhóahọccủa mình. Thếlàtôi quyếtđịnh sẽtựviết.
Tôibắtđầuchuẩnbịchoviệcviếtquyểnsáchnàycáchđây7nămbằngcáchđọc nhữnggìcáctriếtgiacủamọithờiđạiđãnóivềlolắng.Tôicũngđọchàngtrămquyển tiểu sử, từKhổngTửchotớiChurchill.Tôiphỏngvấn hàngchụcngườinổitiếng ở nhữnglĩnhvựckhácnhaunhưvõsĩquyền anhJackDempsey,TướngOmarBradley, TướngMark Clark,nhàsáng lậphãngô-tôFord-HenryFord, ĐệnhấtphunhânEleanor Roosevelt,nhàbáoDorothyDix... Nhưngđómớichỉlàbướckhởiđầu.
Tôicòntiếnhànhmộtviệckhác,cóýnghĩaquantrọnghơnhẳnsovớiviệcchỉ phỏng vấn và tham khảocácbàiviết.Tôi đãlàmviệc5nămtrongmộtphòngthửnghiệm chếngựlolắng-mộtphòngthửnghiệmđượcthựchiệnvớichínhcáchọcviêntrong lớp họcbuổitốidànhchongườilớncủachúngtôi.Theotôiđượcbiết, đâylàphòngthử nghiệmđầutiênvàduynhấttrênthếgiớithuộcloạinày.Chúng tôiđềramộtsốquytắc nhằmchếngựlolắngrồi yêucầuhọcviênápdụngchúngvàocuộcsốngvàbáocáokết quảđạtđượctrướclớp.Mộtsốngườikhácthìkểlạinhữngcáchthứcmàhọđãsửdụng trongquá khứ.
Nhờthếmàtôichorằngmình làngườiđượcnghenhiềucuộcnóichuyệnvềcách chếngựlolắng hơnbấtcứai.Bên cạnhđó,tôicũngđọchàngtrămbàiviếtvềchủđềnày đượcgửitớibằngthư –đólànhữngbàinóiđãđoạtgiảitrongcáclớphọccủachúng tôi đượctổchứctrêntoànthếgiới.
Dođó,quyển sáchnàykhônghềlàmộtmớlýthuyết xarờithựctế.Nócũng khôngphảilàmộtbàithuyếtgiảngkinhviện,giảithíchnhữngcơchếkhoahọcnhằm kiểmsoátnhữngnỗilolắng.Thayvàođó,tôiđãcốgắngviếtmộttàiliệuchínhxác,súc tíchkểlạiviệchàngnghìnngườitrưởngthànhđãchếngựnỗilolắngcủamìnhrasao.Có
mộtđiềuchắcchắnrằng:Đâylàmộtquyểnsáchgắnliềnvớithựctế,vàbạncóthểứng dụngnódễdàng.
Triết giangườiPhápValérynói:“Khoahọclàtậphợpnhữngcôngthứcthành công”.Quyểnsáchnàycũngvậy:nólàtậphợpnhữngcôngthứcgiảitỏalolắng hiệuquả vàđãđược thờigiankiểmchứng.Tuynhiên,tôixinnóitrướcrằng:cóthểbạnsẽkhông thấyđiềugìmớimẻ,nhưngbạnsẽnhậnranhiềuđiềuđãbịchúngtabỏquên.Vấnđề không phảilàchúngtakhông biếthaykhông hiểu,mà làchúngtakhônghànhđộng.Mục đích củaquyểnsáchnàylàkểlại,làmsángtỏ, tônvinhvàphântíchdướigócnhìnmới củathờiđạivềnhữngchânlýcănbảnđãcótừxaxưa,nhằmxâydựngniềmtinnơibạn và giúpbạn tựtin ápdụngchúng.
Khichọnđọcquyểnsáchnày,chắchẳnđiềumàbạnmongmỏilàthựchiệnmột sựthayđổi.Vậythì bạncònchầnchờgì nữa?
Chúcbạn sớmquẳnggánhlođivà vui sống!
DALECARNEGIE
Đểquyểnsáchnày mang đếnkết quảtốtnhất
1. Đểquyểnsáchnàypháthuytácdụngcaonhất,cómột yêucầukhôngthểbỏqua, một yêucầuquantrọnghơntấtcảcácyêucầukhác.Nếubạnkhôngđápứngđượcđiều kiệntiênquyếtnày thìdùbạncóápdụngcảngànquy tắckháccũngkhôngđạtđượctác dụngmongmuốn.
Vậy,yêucầuđặcbiệtđólàgì?Rấtđơngiản,đólà:Bạnphảicómộtkhaokhát họchỏimãnhliệt, mộtquyết tâmkiênđịnh trongviệcquẳnggánhloâuvàvui sống.
Làmthếnàođểcóđượckhaokhátấy?Hãy nghĩvềsựbìnhyêncủatâmhồn,sức khỏe,hạnhphúcvàsựgiàusangmàbạnsẽcóđượckhivậndụngnhữngchânlýcổxưa nhưng cógiátrịvĩnhcửumàquyển sáchnàynhắcđến.
2. Vớimỗichương,đầutiênbạncầnđọclướtquađểnắmýchính.Cóthểbạnsẽbị cámdỗmuốnđọcchươngtiếptheo. Nhưngđừnglàmnhưvậy,trừkhibạnđọcchỉđểgiải trí.Nếubạnđọcvìmuốn vứtbỏlolắngvàbắtđầutậnhưởngcuộcsốnghạnhphúcthì hãyquaylạivàđọckỹtừđầuchương.Xétvềlâudài,điềunàysẽgiúptiếtkiệmthờigian vàpháthuyhiệu quảcaohơn.
3. Thườngxuyêndừnglạiđểnghiềmngẫmvềnộidungbạnđang đọc.Hãytựhỏi mìnhcóthểápdụngcácgợiýnhưthếnàovàtrongtrườnghợpnào.Phươngphápđọc nàysẽgiúpíchchobạnnhiềuhơnlàkiểuđọchốihảnhưmộtchúchónhỏchạyđuổitheo conthỏ.
4. Chuẩnbịsẵnbútmàuđểđánhdấungaykhiđọcđượcbấtcứgợiýnàobạncho rằngmìnhcóthểápdụng.Nếuđólàmột gợiý“bốnsao”,hãygạchchântừngcâuhoặc đánhkýhiệu “XXXX”ngaybêncạnh. Cáchlàmnàysẽkhiến choviệc xemlạimột quyển sáchtrởnênthúvịhơn,nhanhhơnvàdễdànghơn.
5. Tôi đãdànhgầnhainămđểviếtmộtquyểnsách bànvềnghệthuậtnói trướccông chúngnhưngvẫnthấyphảixemlạinóthườngxuyênđểnhớđượcnhữnggìchínhmình đãviết.Tốcđộlãngquêncủa chúngtalúcnàocũngnhanhđếnđángkinhngạc.Vìvậy, nếubạnmuốnđạtđượcmộtlợiíchthựcsựvàlâudàitrongviệcđọcquyểnsáchnày,
đừngnghĩrằngchỉcầnlướtquamộtlầnlàđủ.Mỗithángbạnnêndànhvàigiờxemlại. Hãy đặtquyểnsáchtrênbànlàmviệctrướcmặtbạnmỗingày.Thườngxuyênđọcnóvà nhắcnhởmìnhvềnhững cơhộitiến bộlúcnàocũngrộngmở.
Xin nhớrằng việcápdụngcácnguyêntắcnàychỉtrởthànhmộtthóiquenkhibạn thựchiện nghiêmtúcviệcônlạivàthựchành.Khôngcócáchnàokhácngoàicáchấy.
6. BernardShawtừngnhậnxétrằng:“Nếubạncứdạybảomột ngườithìanhtasẽ khôngbaogiờchịuhọc”.Shawnóiđúng,họchỏilàmộtquátrìnhchủđộng.Chúngta họchỏibằngcáchthựchành.Vì vậy,nếubạnthựcsựmong muốnnắmvữngcácnguyên tắccủaquyểnsáchnàythìhãybiếnchúngthànhhànhđộng.Hãyápdụng chúngbấtcứ khinàocócơhội.Nếukhông làmthế,bạnsẽquênrấtnhanh.Chỉnhữngkiếnthứcđược vận dụngmớicóthểlưulạitrongtrí ócchúngta.
Bạncóthểcảmthấykhóápdụngđượccácgợiývàomọilúc.Tôihiểuđiềunày, bởingaybản thântôilàngườiviết sáchcũngcảm thấy khómàápdụngđượctấtcả nhữngđiềumìnhgiớithiệu.Vìvậy,khiđọcquyểnsáchnày,hãynhớrằngbạnkhôngchỉ đơnthuầnlấythông tinmàcònđangcốgắngtạolậpnhữngthóiquenmớivàcũnglàtạo lậpmộtcáchsốngmớinữa.Nóđòihỏithờigian,sựkiêntrìvàkhảnăngvậndụnghàng ngày.
Vìvậy,hãythườngxuyêngiởlạiquyểnsách.Hãycoinónhưmộtquyểnsổtay giúpbạnchếngựnỗilolắng;vàkhigặpphảimộtvấnđềkhókhăn–hãyđừnglàmcho mọithứrốitunglên.Đừnglàmnhữngđiềubốcđồng,theobảnnăngbởivìchúngchẳng mấykhitỏrađúngđắn.Thayvàođó,hãygiởnhữngtrangsáchnàyra,đọclạinhững đoạnbạnđãgạchchân.Rồithửdựavàonóđểgiảiquyếtvấnđềvàđợixemkếtquảkỳ diệu sẽđếnvớibạn.
7. Hãybiếnviệchọctrởthànhmộttròchơithúvịbằngcáchhứatrảchomộtngười bạnnàođómộtsốtiềnnhonhỏmỗikhihọbắtquảtang bạnđangviphạmmộttrongcác
nguyêntắc.
8. Xingiởđếntrang223và224củaquyểnsáchnàyvàđọcvềcáchmàôngchủ
ngânhàngPhốWall,H.P.HowellvàconngườivĩđạiBenjaminFranklinsửachữasai
lầm.Saobạnkhôngthửdùngcácphươngphápcủahọđểđốichiếuvớiviệcápdụngcác
quytắcnàycủamình? Nếu làmtheo,chắc chắn bạn sẽđạtđượchai điều:
giá.
Thứ nhất, bạn sẽthấymìnhđượctham giavàomộtquytrình giáodụcthúvịvàvô
Thứhai, bạnsẽthấykhảnăngvứtbỏâulovàtậnhưởngcuộcsốngcủamìnhphát
triển nhưmộtcâynguyệtquếxanhtươi.
9.Hãyghichépvàomộtquyểnsổtaynhữngthànhcôngcủabạntrongviệcápdụng cácnguyêntắcnày.Hãyghichitiếtvềcáctêntuổi,ngày tháng,kếtquảđạtđược...Việc ghichépnàysẽtiếpthêm cảmhứngđểbạntiếp tụccốgắng;vànhiềunămsau, trongmột buổitốinàođó, bạn sẽthấythúvịbiếtbaokhitìnhcờđọclạichúng.
Tómtắt
9gợiýgiúppháthuycao nhấttácdụngcủaquyển sách
1. Nuôidưỡngkhát vọngnắmvữngcácnguyêntắcchếngựlolắng.
2. Đọcmỗichươnghailầntrướckhichuyển sangchươngkếtiếp.
3. Khiđọc,thườngxuyêndừnglạihìnhdungbạn sẽvậndụngmỗigợiýnhưthếnào.
4. Gạchchânnhữngcâu,từ,ghi rabênlềnhữngýquantrọng.
5. Xemlạiquyển sáchnàyhàngtháng.
6. Vậndụngcác nguyêntắcmỗikhi có cơhội.Sửdụngquyểnsáchnày nhưmộtsổtay làmviệcgiúpbạn giải quyết cácrắcrốihàngngày.
7. Biến việchọctrởthànhmộttrò chơithúvịbằngcáchhứatrảchomộtngườibạnnào đómộtsốtiềnnhonhỏmỗikhihọbắtquảtangbạnđangviphạmmộttrongcác nguyêntắctrongquyển sáchnày.
8. Đánhgiálạinhữngtiếnbộđạtđượchàngtuần.Hãytựhỏimìnhđãmắcnhữngsai lầmgì,đãcảithiệnra sao,vàđãrútrabàihọcgì.
9. Kẹpquyểnsổtayvàosauquyểnsáchđểchỉrabạnđã ápdụngcácnguyêntắcnhư
thếnào và khinào.
PHẦNI
CÁCNGUYÊNTẮCCƠBẢN
ĐỂLOẠIBỎSỰLOLẮNG
1
Sốngtrong“Những ngăn kíncủathờigian”
Mùaxuânnăm1871,mộtthanhniênđọcđượcmộtquyểnsáchchứa21từsẽcó ảnhhưởngvôcùngsâusắcđếntươnglaicủaanh.AnhlàsinhviênykhoaởBệnhviện đakhoaMontreal.Anhđangrấtlolắngvềkỳthicuốikhóa,vềviệcphảiđiđâu,làmgì, làmthếnàođểkiếmsốngvàxâydựngsựnghiệp.
Haimươimốtchữmàngườisinhviênykhoanàyđọcđượcnăm1871đãgiúp anhtrởthànhvịbácsĩdanhtiếngnhấttrongthếhệcủamình.Ôngđãthànhlậpvàđiều hànhTrườngYkhoaJohnHopkinsnổitiếngthếgiới.ÔngtrởthànhGiáosưsuốtđờivề YhọccủatrườngĐạihọcOxford–danhhiệucaoquýnhấtcủaĐếchếAnhdànhcho một ngườithuộcngànhy.ÔngđượcvuaAnhphongtướcHiệpsĩ.Khiôngquađời,hai quyểnsáchđồsộdàytới1.446trangđãđượcbiênsoạnđểkểvềcuộcđờivàsựnghiệp củaông.TênônglàWilliamOsler.Vàđâylà21từôngđãđọcđượcnăm1871–21từ củaThomas Carlyleđãgiúpôngsốngmộtcuộcđờikhôngbịràngbuộcbởinhữngloâu: “Ourmainbusinessisnottoseewhatliesdimlyatadistance,buttodowhatliesclearly athand.”(Điềuquantrọngkhôngphảilàbiếtđượcđiềugìsẽxảyratrongtươnglai,mà làbiếtđượcphải làmgì tronghiệntại).
Bốnmươihainămsau,vàomộtbuổisángmùaxuânêmảkhihoatuylipnởrộ trongkhuônviêntrườngĐạihọcYale,Ngài1WilliamOslerđanggiảngbàichocácsinh viên.Ôngbảohọrằngmọingườicứnghĩmột giáosưcủa4trườngđạihọcvàviếtmột quyển sáchnổitiếngnhưônghẳn phải cómộtbộnãođặcbiệt; nhưng điềuđókhông đúng,vàcácbạnthâncủaôngđềubiếtrằngbộnãocủaôngchỉlàmộtbộnãovôcùng
bìnhthường.
1Cáchxưnghô vớinhữngngườiđượcphongtướcHiệpsĩởAnh
Vậybí quyếtnàogiúpôngđạtđượcnhữngthànhquảnhưthế?Ôngchorằngđólà vìôngsốngtrong“nhữngngănkíncủathờigian”.Cólần,NgàiWilliamOslerđitrên mộtchiếctàuthủylớnbăngquaĐạiTâyDương.Vịthuyềntrưởngđứngtrênmũitàuvà bấmvàomộtchiếcnút,thếlà-Hôbiến!–tiếngmáymócrềnvang,rồi ngaylậptứcrất nhiềubộphậncủatàutựđộngtáchrađểkếthợplạithànhnhữngngănkínnướcbaobọc lấycácphầnquan trọngcủachiếctàu.Nhưthế,nếuchẳngmay gặptainạnthìnướccũng không thểtrànvàonhữngnơitrọngyếu,giúptàuđượcantoànhơn.TiếnsĩOslerđãnói vớicácsinhviêncủamìnhrằng:“Mỗichúngtalàmộtbộmáykỳdiệu hơnchiếctàuthủy kiarấtnhiều,vàhànhtrìnhcuộc đờicủachúngtacũngdàihơnnhiềusovớihànhtrình củamộtchuyếntàu.Tôikhuyêncácbạnhãyhọccáchđiềukhiểnbộmáyđóđểcóthể sốngtrongnhững“ngănkíncủathờigian”.Ởmỗigiaiđoạncủacuộcđời,hãynhấnmột chiếcnútvàlắngnghetiếngcánhcửasắtđónglại,ngănkhôngchoquákhứ,chonhững ngàyhômquađãchếttrànvào.Hãynhấnmột chiếcnútkhácđểkhépnhữngchiếcrèm sắt,táchchúngtakhỏi tươnglai,khỏi nhữngngàychưađến.Giờbạnđãantoàn,rấtan toàntronghômnay.Hãytáchkhỏingàyhômquabởichínhchúngđãsoiđườngcho nhữngkẻdạidộtđiđếncáichếtvôvị.Nhữngloâuvềtươnglaivàquákhứmàchúng ta vẫn mangtheobênmình chínhlànhữngtrởngạilớnnhất. Hãytáchkhỏiquákhứvàchôn vùinó.Vàcũnglàmnhưthếvớitươnglai.Tươnglaichínhlàhômnay.Chỉhiệntạimới cóthểcứurỗiconngười.Sựsuygiảmvềnhiệthuyếtcũngnhưnhữngphiềnmuộnvà căngthẳngtinhthầnsẽluônđeobámnhữngaicứmãilolắngchongàymai...Vìvậy, chúngta cầnphảitránh xacảhaingăn“quá khứ”và“tươnglai”,đồngthờihọccáchsống trọn vẹn trongngăn “hiện tại”.
NgụýcủaTiếnsĩ Oslerlàgì?Phảichăngông muốnnóirằngchúng takhôngnên cóchútcốgắngnàođểchuẩnbịchotươnglai?Không.Hoàntoànkhôngphảivậy.Ông đãnóitiếprằng:“Cáchtốtnhấtđểchúngtachuẩnbịchongàymaichínhlàđemhếttrí tuệ, nhiệthuyết tậptrunglàmtốtcôngviệcngàyhômnay. Đólàcáchduynhấtbạn cóthể chuẩn bịchotươnglai”.
NgàiWilliamOslerđãdẫnmộtlờicầunguyệnquenthuộccủatínđồThiênChúa giáo:Xinchaban chochúngconhômnaylươngthựchàngngày.
Hãynhớrằnglờicầunguyệnchỉcầuxinlươngthựcchongàyhômnaythôimà khôngphànnànvềphầnthứcănôithiuhômtrướchaykhôngcóýnói:“Ôi,lạyChúa, ruộng lúamìcủachúngconđangkhôhạn,cólẽsắpcómộttrậnhạnhánnữa,nếuvậy làmsaochúngconcóđược thựcphẩmvàovụsau,nếuchúngconkhôngcóviệclàmthì sao–ÔiChúakínhyêu, nếu vậy, làmsaochúngconcólươngthựcđểăn?”.
Không,lờicầunguyệnđãdạychúngtachỉhỏixinbánhmìchohômnaythôi. Chiếcbánhmì củangàyhômnaylàchiếcbánhmìduynhất màbạn cóthểănđược.
Nhiềuthếkỷtrướcđây,mộtnhàhiềntriếtnghèokhóđilangthangquamộtmiền quêcỗicằnsỏiđá,nơingườidânphảichậtvậtkiếmsốngtừngngày.Mộtngàynọ,đám đôngtụhọp quanhôngtrênmột ngọnđồivàôngđãđưaramột bàigiảng.Đâycólẽlà bàigiảng đượctríchdẫn nhiều nhất trongmọithờiđại,trongđócócâunóiđượclưu truyềnquabaothếhệ:“Đừnglolắngchongàymai;vìngàymaisẽtựloliệumọiviệc củachínhnó.Sựthừamứacủahômnaylà cănnguyêncủatộilỗingàysau”(2).
BạncầnphảihiểurằngChúaJesuskhuyênchúngta“đừnglo”,chứkhôngphải “đừngnghĩ”.Hiểnnhiênlàchúngtaphảinghĩđếntươnglai,nhưnhiềungườivẫnnói: “Tôiphảinghĩchotươnglai.Tôiphảichắcchắnsẽbảobọcđượcchogiađình.Tôiphải dànhdụmtiềnchotuổigià.Tôinhấtđịnhphảicókếhoạchvàsựchuẩnbịđểvươnlên”. Đúng,chúngtaphảinghĩ mộtcáchnghiêmtúcvềtươnglairồilênkếhoạchvàchuẩnbị chuđáo. Nhưngtahoàntoànkhôngcần phải lolắng.
Suốt Thếchiếnthứhai,cácnhàchỉhuyquânsựđã tậptrungchuẩnbịkếhoạch chiếnđấulâudàichứkhôngdànhtâmtríđểloâuvềnhữnggìsẽxảyra.ĐôđốcEarnest J.King,chỉhuyhảiquânMỹnói:“Tôitrangbịtốt nhấtchonhữngngườilínhgiỏinhất vàyêucầuhọthựchiệnnhữngnhiệmvụmàtôicholàsáng suốtnhất.Đólàtấtcảnhững gì tôi cóthểlàm”.
Đô đốcKingnói tiếp:“Nếumộtcon tàuđãbịđắm,tôikhôngthểvớtnó lênđược. Nếunósắpđắm,tôicũngkhôngthểngănnólại.Tôichỉcóthểsửdụngthờigiancủa
mìnhđểchuẩn bịcho ngàymaithayvìcứgặm nhấm những nỗibuồncủangàyhômqua.
(2)Bàigiảngtrên núicủaChúaJesus.
Hơnnữa,nếutôicứđểchonỗi lolắngđeobámthìtôisẽkhôngcònsứcđểlàmbấtcứ
việcgì”.
Dùthờixưahaythờinay,thờichiếnhaythờibình,sựkhácbiệtcơbảngiữalốitư duytốtvàlốitưduytồilà:mộtlốitưduytốtthườngxemxétmốiliênhệgiữanguyên nhânvàkếtquả, từđóđưaranhững kếhoạch hợplývàtíchcực;cònlốitưduytồi thườngdẫnđếntìnhtrạngcăngthẳngvàsuysụpvềtinhthần.
TôitừngcóvinhdựđượcphỏngvấnArthurHaysSulzberger(1935–1961),chủ báoTheNewYorkTimes,mộttrongnhữngtờbáonổitiếngnhấtthếgiới.Sulzbergerkể vớitôi rằng khiThếchiếnthứhailanrộngsangchâuÂu,ôngquá choángvángvà lolắng chotươnglaiđếnnỗigầnnhưkhôngngủđược.Ôngthườngthứcdậylúcnửađêm,ngồi trướcgươngvàtựvẽchândungmình.Ôngkhôngbiếtgìvềhộihọa,nhưngvẫncầmcọ đểmong xuađinỗilolắngtrongđầu.NgàiSulzberger bảotôirằngôngkhôngthểbỏhết âulovàtìmthấy sựthanhthảnchođếnkhiônglàmtheocâuchâmngôntrongbàithánh ca: Chỉmộtbướclàđủvớitôi.
Đãcóánhsángtốtlànhdẫnđường,đưalốibướcchân… Tôikhôngcầuđượcthấytươnglai xa xôi phíatrước;
Chỉmộtbướclàđủvớitôi.
Cùnglúcđó,tạichâuÂu,mộtngườilínhtrẻcũngnhậnthứcđượcđiềunày.Tên anhlàTedBengermino,sốngởBaltimore,Maryland.Trongthờigiandiễnracuộcchiến, nhữnglolắngtriền miên khiến anhgần nhưkiệtsức.Ted Bengerminokểlại:
“ThángTưnăm1945,cácbácsĩpháthiệntôimắcchứng“cothắtcơ ngangruộtkết”mànguyênnhânlàdotìnhtrạngcăngthẳngquámức. Kết quảlàtôi luôn phảichịuđựngnhững cơnđau nhứchànhhạcơthể.
Tôimệtmỏivôcùng.LànhânviênphòngBáotử,HạsĩquancủaSưđoàn bộbinh94, công việccủatôilàlêndanhsáchvà lưutrữsốliệuvềcácthương bệnhbinh,cũngnhưbinh línhtửtrậnhaymấttíchkhichiếnđấu.Tôicũngcó nhiệmvụkhaiquậtthihàicủacảquânĐồng minhvàquânđịchđượcchôn cấtquaquýt,vộivàngtrongcaotràocuộcchiến.Tôiphảithuthậpdivậtcủa những ngườinàyrồigửichúngchogiađìnhvàngườithâncủahọ,những
ngườirấttrântrọngcácdivậtđó.Tôithườnglosợrằngchúngtôisẽphạm phảinhữngsailầmnghiêmtrọngvàđángxấuhổ.Tôikhôngbiếtmìnhcóthể vượtquatấtcảnhữngviệcnàyhaykhông.Liệutôicócònsốngđểđượcôm đứaconduynhất-đứacontraimới16thángtuổi màtôichưahềthấymặt? Tôilolắng,mệtmỏitớimứcsụtmất15kí-lô-gramvàsợhãigầnnhưphát điên.Tôinhìnhaibàntaycủa mình.Chúngchỉcòndabọcxương.Khiếpsợ trướcýnghĩsẽtrởvềnhàvớithânhìnhtàntạ,tôisuysụpvàkhócnứcnởnhư mộtđứatrẻ.Tôitrởnênyếuđuốiđếnnỗimỗikhichỉcómộtmình,nướcmắt tôilạitràora.Có thờigian, khônglâusaukhi trậnBulgenổra,tôikhócnhiều đếnnỗigầnnhưmấthếthyvọngtrởlạicuộcsốngcủamộtngườikhỏemạnh bìnhthường.
Cuốicùng,tôiphảiđếnphòngkhámsứckhỏecủaquânđội.Vịbácsĩởđó đã chotôimộtlờikhuyênlàmthayđổihoàntoàncuộcsốngcủatôi.Saukhi kiểm trakỹlưỡng,ôngchobiết vấn đềcủatôinằm ởtinhthần. Ôngbảo: “Tednày,tôimuốncậuhãynghĩcuộcđờimìnhgiốngnhưmộtchiếcđồnghồ cát.Cậubiếtđấy,cóhàngnghìnhạtcátởphầntrêncủachiếcđồnghồ;và tấtcảđềuchậmrãichảyquachỗthắthẹpởgiữa. Cậucũngnhưtôi,không thểlàmbấtcứđiềugìkhiếnchỗthắtđótorađểcáchạtcátchảyquanhanh hơnmàkhônglàmhỏngđichiếcđồnghồ.Chúngtahaybấtkỳngườinào kháccũnggiốngnhưchiếcđồnghồcát này. Mỗikhi bắtđầumộtngàymới,ta cảmthấycóhàngtrămviệcphảihoànthànhngaytronghômấy.Nhưngta cầnphảilàmtừngviệcmộtvàđểchúngđượctiếnhànhtừtừ,đềuđặnmỗi ngàygiốngnhưnhữnghạt cátchảyquachỗthắtcủa chiếcđồnghồcát.Bởi nếu không,chắcchắnchúngtasẽtựhủyhoạicảthểlựcvàtinhthầncủa mình”.
Kểtừcái ngàyđángnhớđó,tôiđãtuân thủtriếtlýsốngkhôn ngoanmà vị bácsĩnàytruyềnlại.“Từnghạtcátmột....Từngviệcmột”.Nóđãgiúptôi bảovệcảthểchấtlẫntinhthầnđểđiquacuộcchiến;vàđếnbâygiờvẫntiếp tụcgiúpíchchotôitrongcươngvịGiámđốcQuảngcáovàQuanhệcông chúng củaTậpđoànAdcrafterPrinting&Offset.Tôinhậnthấy lĩnhvựckinh doanhcũngphátsinhnhững vấn đềtương tựnhư trongchiến tranh:hàng
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro