Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Biến cố Đồng Duệ Đài

Ngoài hiên mưa cứ rơi rả rích, trong màn, đôi mày liễu của Quân Ý khẽ chau lại thành hình chữ xuyên. Nàng gần đây tu luyện thường rơi vào mộng cảnh ngày trước liên tục, càng ngày số lần nàng nằm mộng càng tăng. Theo lý mà nói thì nàng là thượng thần, sẽ không có buồn ngủ cũng không cần ngủ, mà tu luyện cũng không phải ngủ, vậy vì đâu mà mộng cảnh lại thoắt ẩn thoắt hiện trong tâm trí của nàng? Chẳng lẽ có người động tay động chân với huân hương trong phòng? Hay quá đáng hơn là kẻ đó đang lợi dụng tà thuật để hãm hãi nàng? Rơi vào mộng cảnh càng lâu, nàng càng dễ bị tẩu hoả nhập ma, thần trí không thanh tỉnh. Là kẻ nào? Kẻ nào lại to gan dám hại thượng thần như vậy?

Quân Ý cố gắng tỉnh lại từ trong mông lung huyền ảo nhưng không được, ký ức lại ùa về qua màn mưa xông thẳng vào đại nào của nàng. Giữa đất trời bao la, một con hạc bay quanh đỉnh núi dần đáp xuống mặt đất đượm mùi cỏ dại, quanh thân nó toả ra những ánh hào quang vàng bao chặt từ đầu đến chân. Ánh sáng vừa chợt loé lên, hạc cư nhiên đã đắc đạo hoá thành hình người. Từ xưa đến nay, vạn vật đều có linh tính, huống hồ là một con hạc thanh cao bực này. Làn khói lờ mờ như ẩn như hiện che đi dung nhan tuyệt mỹ của hạc nọ. Ngũ quan tinh xảo động lòng người, thân hình mảnh khảnh thướt tha khoác lên tấm áo xanh tinh tế, ngọc quan ngạo ngễ trên đầu điểm xuyết hai giải lụa màu lục nhạt phiêu phiêu trong gió, nàng chẳng khác nào trích tiên hạ phàm. Nàng tên Quân Ý.

Nơi đầu tiên nàng đặt chân đến sau khi thành người chính là Liêu Thành, nơi này là thịnh kinh nổi tiếng của giới tu chân. Tại đây nàng quen với một nam nhân mà có lẽ mãi sau này nàng mới hiểu rằng, đây là nghiệt duyên của nàng. Người này tên Long Tu, là một tán tu khá có tiếng tăm trong thành. Thân phận thật sự của hắn là Long Vương thái tử, trưởng tử của Long Vương Bắc Hải. Hắn có lẽ vừa mắt với dung mạo như hoa như ngọc của nàng mà cấp nàng một cái lễ, khiến kẻ không có nơi để về như nàng dần cảm nhận được hơi ấm, hương vị nhân gian. Đáng tiếc niềm vui chẳng tày gang, một hôm trời nắng đẹp, hắn cùng nàng đi dạo phố liền bắt gặp một cô nương, hắn thất thần. Từ sau hôm đó, tần suất gặp mặt của Quân Ý và hắn vô cùng hiếm, sau này liền biến mất khỏi cuộc sống của nàng.

Nàng đi mãi đi mãi, đến cùng trời cuối đất và rồi, kẻ thứ hai làm thay đổi cuộc sống của nàng xuất hiện. Hắn là Trường Bình. Người tên Trường Bình này là một ma tu, mãi sau này nàng mới biết hắn là trưởng lão một phong ở địa phận ma giới. Hắn đem nàng về Tử Địa, vùng đất hoang vu, khô cằn không lấy một nhành cây ngọn cỏ. Hắn bá đạo, ngông cuồng. Chính hắn đã cho nàng biết thế nào là yêu sủng trong lòng bàn tay. Nhưng bữa tiệc nào mà không tàn, hắn cũng vì một tiên tử xa lạ mà bỏ rơi nàng. Và rồi, nàng gặp Dung Trạch.

Đang miên man trong mộng cảnh về những sự kiện trước kia thì bên ngoài đã có hai tiên nga tiến vào điện, hai nàng lay tỉnh Quân Ý, nhắc nàng nên đến Đồng Duệ Đài để đại lễ hiến tế Thái Châu Sa được bắt đầu. Quân Ý gật đầu, nàng thất thần một lúc trên giường, mộng cảnh gần đây càng ngày càng chân thực đến mức chính nàng cũng không phân biệt đâu là thật, đâu là giả. Quân Ý hít một hơi, nàng hồi thần, thu thập mọi thứ đâu ra đó rồi bắt đầu tiến đến Đồng Duệ Đài cùng hai nàng tiên nga kia.

Đồng Duệ Đài là nơi các đại lễ lớn hàng năm được tổ chức, ở đây có mười tám trụ đá lớn màu trắng nguy nga xếp thành 2 vòng tròn để che chắn cho trung tâm đài. Trung tâm đài là một khoảng trống có trang trí vàng hình vân long nguy nga. Từng chi tiết vảy rồng được thếp vàng sinh động như thật, nhìn kỹ sẽ thấy cả những đạo lý mà đời đời các Thiên Quân truyền thừa lại cho hậu bối. Bách tiên hiện tại đã đông đủ, họ nối đuôi nhau xếp thành vòng tròn ở quanh đài, ba vị thượng thần tối cao thì xuất hiện với ảo ảnh to lớn ở trên tầng mây nhìn thẳng xuống đài. Lúc này Quân Ý mới để ý đến thanh kiếm Thái Châu Sa nằm trong lò luyện, quanh thân nó toả ra tầng tầng lớp lớp ánh sáng huyền ảo. Dung Trạch thượng thần đứng ở giữa, hắn vung tay truyền linh lực của mình vào chuôi và lưỡi kiếm để thức tỉnh một phần thần hồn của Bạch Nguyệt tiên tử.

Nàng sải bước tiến đến phía đối diện Dung Trạch, tay nàng bắt ấn ký để tạo ra linh lực truyền vào tâm thức của Thái Châu Sa, đây là lần đầu tiên nàng được cùng Dung Trạch sóng vai làm một chuyện lớn lao gì đó. Lúc này, xung quanh điện ầm ầm rung chuyển, bách tiên trao đảo vịn nhau đứng vững, linh thức đã mở. Dung Trạch dõng dạc hô to:

- Linh thức Bạch Nguyệt tiên tử đã tỉnh, mời người nhận tế phẩm. Cầu mong người ban phúc trạch cho vạn vật sinh linh, đưa chúng sinh thoát khỏi bể khổ.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều quỳ rạp xuống đất tung hô Bạch Nguyệt tiên tử, nàng ấy lúc này chỉ còn là một mảnh hồn trụ lại trong kiếm. Bạch Nguyệt nhìn Quân Ý, đáy mắt nàng dường như có chút không nỡ nhìn người con gái ngày. Bạch Nguyệt bước từng bước đến cạnh nàng (Quân Ý), cúi đầu hôn lên đôi môi hồng nhuận, nàng ấy vừa hôn vừa rút dần hồn đơn cùng tiên cốt của nàng. Quân Ý lúc này cảm thấy cơn đau ập đến như chết đi sống lại, như hàng vạn mũi tên bắt xuyên nàng, nơi bụng thủng lỗ chỗ rỉ máu thành dòng.

Nụ hôn vừa dứt, Bạch Nguyệt vươn tay chạm cánh môi nàng rồi từ từ biến mất. Quân Ý mặt trắng bệch nuốt ngược ngụm máu đang trực trào ở cổ họng vào trong, miễn cưỡng đứng thẳng. Chưa đợi mọi người kịp hoàn hồn, Dung Trạch lại nói:

- Xin mời Quân Ý tiên tử dâng tế máu thịt.

Nàng bước đến cạnh lò luyện, chuẩn bị vùi thây vào biển lửa bát quái. Chỉ là chưa đợi nàng nhảy, mấy tên đệ tử ở Thuỷ Hành Cung đã lục tục chạy vào báo:

- Báo cáo các vị đế quân, thượng thần, Thanh Nương tiên tử gặp phục kích của ma giới, bị moi mất linh căn rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro