Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5. « Tân Phu Lang Kính Trà »

Ôm lấy tiểu phu lang mềm yếu trở về giường ngủ, ga giường màu đỏ đã được thay đổi từ lúc nào khăn nghiệm thân cũng không thấy. Chắc lại là Lâm quản gia rồi, ngày mai nàng phải đòi lại đến. Khăn nghiệm thân thật đáng để cất giữ, sau này đem ra cho tiểu khóc bao xem nhất định là thú vị lắm. Dù trong lòng nghĩ ý xấu Mộ Dung Khinh Hàn cũng mặt không đỏ tim không đập nhanh.

Đặt Quân Ly lên giường cho hắn nghĩ ngơi, nàng cũng lên nằm cùng ôm hắn vào lòng. Quân Ly cả người mệt mỏi mặc nàng sắp xếp, hắn muốn ngủ mà không dám. Phu lang không được phép ngủ trước thê chủ và phải thức dậy trước thê chủ. Đây hai điều  cơ bản mỗi phu lang phải nhớ kỹ, ngày mai còn phải kính trà không biết thê chủ lúc nào mới tha hắn. Cảm giác côn thịt đỉnh miệng thư huyệt hắn lại muốn khóc, ngày mai lầm giờ kính trà  hắn sẽ bị trách phạt nặng nề. Bây giờ không hầu hạ thê chủ tận hứng hắn cũng chịu trách phạt a. Hắn thật khổ.

''Quân Ly ngươi không chuyên tâm, đang nghĩ gì đâu.''

''Thê chủ ngày mai còn phải kính trà, ta không thể đến trễ.''

''Cho nên ngươi không muốn hầu hạ ta.''

''Ta không có, thê chủ.''Quân Ly nào dám nói không.

''...Aư..''

Mộ Dung Khinh Hàn không muốn nghe hắn nói thêm. Kính trà là trách nhiệm của hắn, nàng sẽ thay hắn xin cha lượng thứ. Nàng hiện tại chỉ muốn thao hắn,nâng đùi Quân Ly lên cao từ phía sau đâm vào bắt đầu chinh phạt tiểu thư huyệt vốn màu hồng nay đã sung huyết đỏ tươi.

''..A.....ân...''

Đáng thương Quân Ly chỉ vừa khai phá đã chịu thê chủ thao làm không kiềm chế, ngây ngô thể xác bị đùa bỡn thao lộng dần trầm luân với mùi vị sắc tình. Song huyệt luân phiên bị xỏ xuyên thọc khai 'bạch, bạch, bạch' tiếng da thịt va chạm vào nhau, tiếng rên rỉ vô lực hòa cùng tiếng thở dốc gầm nhẹ.

Quân Ly hữu khí vô lực thở nhẹ, thân thể lắc lư đưa đẩy vô thức theo từng nhịp thúc lúc nhẹ lúc mạnh khi nhanh khi chậm. Trên cơ thể dấu hôn mang tính chiếm hữu rải rác khắp nơi, bên trong bên ngoài đều là tinh dịch dâm thủy dâm loạn bộ dáng.

Cho đến khi bình minh ló dạng thê chủ mới buông tha hắn, trong phòng đều là hương vị tình triều thật lâu không tan. Song huyệt thụ giày vò cả đêm đều sung huyết sưng đỏ không thể khép lại, bên trong còn chứa đầy tinh dịch thi thoảng lại chảy xuống giường. Thiếu niên gương mặt còn non nớt bị thê chủ bá đạo ôm vào trong lòng hoàn toàn chiếm hữu. 

Quân Ly mệt mỏi ngủ thiếp đi, đến khi tỉnh lại bên ngoài đã là giữa trưa. Nhìn đồng hồ trên tường Quân Ly sợ hãi ngồi dậy lại ngã xuống rên rỉ, thân thể hắn đau nhức vô cùng song huyệt tuy được rửa sạch nhưng cũng không thể khép chặt bình thường. May mắn song nhi không tiểu bằng thư huyệt nếu không hắn sẽ rát tới chết.

''Tỉnh.'' Mộ Dung Khinh Hàn từ bên ngoài đi vào trên tay bưng mâm thức ăn nóng hổi vào phòng.

''Đi rửa mặt. Rồi dùng bữa.''

''Thê chủ, ta muộn giờ kính trà rồi làm sao bây giờ. Ta không ngồi dậy nổi a, thê chủ.'' Quân Ly nhìn thủ phạm tạo ra thảm trạng của hắn, cũng không dám thẳng thắn lên án chỉ ám trạc trạc nói.

''Ta giúp ngươi.''

Quân Ly rửa mặt, dùng bữa cả quá trình điều bị ôm đến ôm đi. Đợi khi nàng bưng mâm ra ngoài hắn mới run run đứng dậy đi lại tiêu thực. Thê chủ tinh lực dư thừa hắn thụ không được a, nhìn bộ dạng túng dục quá độ của hắn liền biết. Đêm qua dù hắn khóc cầu thế nào nàng cũng không buông tha, hắn sướng đến ngất đi lại bị nàng thao tỉnh. Thân thể hắn bị nàng bày thành các tư thế xấu hổ thao lộng, dù không thô bạo thao làm như lúc nàng sinh khí.

Nhưng cũng không kém bao nhiêu đâu, nàng còn lấy gối để dưới mông hắn nâng nơi tư mật lên cao nhìn nàng xâm chiếm thư huyệt của hắn. Nhìn côn thịt thô to rút ra tận miệng huyệt lại thọc khai thư huyệt chưa kịp khép lại như thế nào, hắn thật thẹn không được lại không dám không nhìn.

Hắn chỉ có thể dang rộng chân thừa nhận nàng đòi lấy, tinh dịch bắn đầy thư huyệt hắn bụng căng tròn giống như mang thai. Nàng bắt hắn khép chặt thư huyệt không cho chảy tinh dịch ra ngoài, lại đâm vào cúc huyệt tiếp tục cày cấy. Cúc huyệt được thương yêu phun dâm thuỷ, thư huyệt cũng phun nước làm tinh dịch chảy xuống giường. Nàng liền véo đầu vú hắn trừng phạt lôi kéo, hàm vào miệng liếm mút nghiền nát.

Đầu vú sưng đỏ sung huyết nào chịu được tao đạp, hắn lại chảy lệ cầu nàng tha cho cũng chỉ đổi lại thư huyệt bị lấp đầy tinh dịch lần nữa. Cứ thế cho đến khi nàng tận hứng thỏa mãn buông tha hắn, hắn yếu ớt tê dại nằm trên giường một ngón tay cũng không nhất nổi rồi ngủ thiếp đi. Ký ức điên cuồng hôm qua chỉ nghĩ đến thôi cũng đã khiến hắn đỏ hết mặt mày.

''Quân Ly, chúng ta về nhà.'' Quân Ly đi theo thê chủ ra khỏi hôn phòng, hôm qua hắn vẫn chưa xem kỹ lễ đường. Nghe nói người trong Phượng tộc khi kết hôn đều phải qua đêm ở lễ đường, mới xem như đã thành hôn. Hôn phòng nằm phía sau lễ đường phải đi xuyên qua hoa viên mới đến biệt viện dành cho các đôi tân nhân ngủ lại. Cũng không biết có bao nhiêu song nhi đã trải qua đầu đêm ở đây, liệu có ai giống như hắn bị thê chủ làm đến chết đi sống lại không.

Quân Ly cứ miên man suy nghĩ đến khi lên xe ngồi ngay ngắn, mới nhớ đến một chuyện quan trọng. Ngoài việc phải kính trà cho cha thân, hắn còn phải trải qua một nghi lễ 'Huấn Phu Lễ' nghe tên thôi cũng đã đủ hiểu.

Cha thân sẽ dùng các loại gia pháp trách đánh phu lang mới vào cửa. Chịu trách đánh nhiều hay ít tùy thuộc vào thái độ cha thân đối với hắn, không biết hắn phải chịu bao nhiêu roi đâu. Hôm nay hắn lầm giờ kính trà, cha thân nhất định đối hắn không hài lòng. Xem ra Huấn Phu Lễ hắn sẽ chịu phạt rất thảm.

''Đến.'' Nghe thê chủ nhắc nhở Quân Ly mới thôi suy nghĩ miên man. Theo thê chủ xuống xe nhìn nơi mình sinh sống sau này, hơi lo lắng đây không phải lâu đài sao.

''Quân Ly, đi thôi.'' Mộ Dung Khinh Hàn biết hắn căng thẳng nhưng nàng chỉ có thể nắm chặt tay hắn, mang hắn tiến vào thế giới của nàng. Nơi này cũng là nhà hắn, hắn sẽ quen dần mà thôi.

Quân Ly vừa vào cửa, đi đến phòng khách liền thấy một nam nhân trẻ tuổi ngồi trên sofa mỉm cười nhìn nàng và hắn.

''Cha.''

Hắn gặp qua người này trong lễ cưới nhưng hắn cứ nghĩ đó là ca ca của thê chủ. Thật không ngờ lại là cha thân nha. Bây giờ hắn biết tại sao thê chủ xinh đẹp như vậy rồi. Là do di truyền ah.

''Quân Ly, mau vấn an cha đi.''

''Quân Ly, gặp qua cha thân.'' Quân Ly thẹn thùng nói nhỏ.

''Ân. Nếu đã trở lại, vậy mau kính trà đi.'' Mộ Dung Liên Khanh mặt mày ôn nhu nhìn Quân Ly nói. Hảo mềm nha, tiểu nhi tế cũng quá non đi. Bảo bối nữ nhi của hắn rốt cuộc là làm sao đối xử người ta, nhìn tiểu nhi tế đi đứng không được tự nhiên. Đêm qua nhất định ăn không ít khổ, hôm nay lại phải thụ Huấn Phu Lễ giáo huấn này cũng quá thảm đi.

Hắn phải vào vai ác cha thân giáo huấn tiểu phu lang mới cưới không tuân quy củ, bất kính trưởng bối hình tượng này cũng quá xấu.

Trà được mang lên Quân Ly tiếp nhận vội quỳ xuống dâng trà. ''Quân Ly mời cha thân dùng trà.''

''Ân.'' Mộ Dung Liên Khanh tiếp trà uống một ngụm, mới buông xuống đặt lên bàn. ''Từ nay ngươi đã là người của Mộ Dung gia phải tuân theo quy củ, hầu hạ thê chủ thật tốt sớm ngày khai chi tán diệp cho Mộ Dung gia.''

''Là, Quân Ly nhớ kỹ.''

''Đứng lên đi.''

''Hàn Hàn, mang Quân Ly lên phòng nghỉ ngơi đi. Đêm qua các ngươi nhất định chưa nghỉ ngơi tốt.'' Hắn không vội mà làm ác cha thân, Hàn Hàn bảo bối vẫn còn ở đây đâu. Muốn giáo huấn cũng phải đợi Hàn Hàn đi ra ngoài.

''Hảo, cha. Quân Ly đi thôi ta mang ngươi xem phòng.'' Mộ Dung Khinh Hàn nắm tay Quân Ly đi về hướng thang máy. Đây là thứ khác biệt nhất trong nhà, bởi vì nàng không thích đi thang bộ.

''Cả tầng ba là thuộc về chúng ta. Ngươi có thể đi bất cứ đâu trừ thư phòng. Tầng hai là dành cho khách, tầng bốn là của cha ngươi không được cho phép cũng không lên được. Tầng trên cùng có rất nhiều thứ để chơi đâu. Ngươi nhàm chán có thể tự đi khám phá nha.''

Mộ Dung Khinh Hàn sơ lược nói cho hắn biết. Mang hắn về phòng hai người, bên trong còn được nàng bố trí vài thứ bí mật đâu.

''Thấy sao.'' Nàng hỏi.

''Thê chủ, phòng ngủ rất ấm áp. Thê chủ, ngươi thích màu vàng sao.''

''Không thích cũng không chán ghét.''

''A.'' Quân Ly hơi bất ngờ. Nàng không thích. Vậy tại sao lại trang trí phòng theo tông vàng đâu.

''Cha ta nói màu xanh thâm lam quá lạnh lùng, không thích hợp ngươi nên thay đổi.''

Nàng bỏ thứ yêu thích vì hắn sao. ''Ta rất thích, tạ thê chủ.'' Quân Ly có chút vui sướng trong lòng.

''Ta không thích những thứ trong phòng bị xê dịch. Nếu ngươi muốn thêm thứ gì đó thì gọi Lâm quản gia thay ngươi bố trí thêm chỗ.''

''Ân. Ta biết. Thê chủ hành lý của ta ở đâu đâu.''

''Ở trong phòng thay đồ. Lại đây.'' Nàng đi về phía bên phải kéo rèm che ra. Những thứ bên trong khiến Quân Ly choáng ngợp. Váy áo, trang sức, giày, túi xách được sắp xếp ngăn nắp. Hắn thậm chí không nhìn thấy được điểm cuối.

''Bên này. Hành lý của ngươi, ngươi có thể treo lên một góc hoặc xếp cũng được. Dù sao ngươi cũng không được phép mặc nó nữa.''

''Tại sao vậy, thê chủ. Là vì chúng không đáng giá sao.'' Quân Ly có chút bị thương nói. Nàng xem thường hắn sao.

''Nếu ngươi mặc ra ngoài, tất cả mọi người đều nghĩ ta bạc đãi ngươi biết không. Ngày mai sẽ có người mang y phục đến, ngươi thích mặc gì thì lựa chọn.''

''Thê chủ là muốn mua quần áo cho ta sao. Ta không cần quá nhiều quần áo.'' Nàng không phải xem thường hắn, thật tốt quá. Địa vị phu lang của hắn vốn đã thấp kém nếu nàng còn xem thường hắn người khác sẽ đối hắn khắc nghiệt hơn.

''Không cần cũng phải mua. Ngươi đã gả cho ta, khi ra ngoài gặp người phải ăn mặc đẹp một chút. Đó là thể hiện địa vị của ngươi cũng vì thể diện của ta.''

''Thê chủ, ta biết rồi. Sau này ta sẽ chú ý cách ăn mặc của ta. Sẽ không khiến thê chủ mất mặt.''

'Tích.' Điện thoại Mộ Dung Khinh Hàn rung lên. Nhìn thấy tin tức nàng liền chau mày một chút, quay người nói với hắn ''Quân Ly ta có việc gấp phải ra ngoài, ngươi ở trong phòng nghỉ ngơi. Đợi ta.''

''Là. Thê chủ.'' Nhìn bóng lưng nàng rời đi lòng hắn bỗng bồn chồn lo lắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro