Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14. « Trách Phạt »


''Ngô...umm....'' Quân Ly cả người trần truồng quỳ giữa hai chân thê chủ khó khăn hàm côn thịt liếm mút, hắn là bị thê chủ đánh mông đến tỉnh. Ngày thường dù hắn tỉnh có muộn nàng cũng không trách, hôm nay lại đánh hắn 50 bàn tay. Còn phạt hắn dùng miệng giúp nàng thư giải, trước sau khác biệt quá lớn làm hắn càng nhận rõ địa vị của hắn.

Côn thịt đâm sâu tận hầu, Quân Ly khó chịu chảy nước mắt. Miệng mở rộng chịu thao đến tê dại. ''Tao nô, đánh lưỡi. Nga, thật ngoan.'' Mộ Dung Khinh Hàn hai tay nắm hai đầu vú bị chà đạp sưng đỏ, bấm mạnh. ''A..Ngô.'' Quân Ly bị đau ngừng mút, lập tức bị đâm thâm hầu.

''Ô...khụ khụ...'' Quân Ly ngã xuống sàn ho khan mặc cho tinh dịch bắn thẳng lên người hắn lên mặt hắn.

''Đi tắm rửa sạch sẽ.'' Mộ Dung Khinh Hàn nhìn tiểu phu lang dáng vẻ thê thê thảm thảm vẫn không che giấu được mĩ cảm, nàng lại muốn cương.

''Là...chủ nhân.'' Quân Ly bò dậy theo nàng vào phòng tắm hầu hạ. Hốc mắt lại chua xót muốn nhỏ lệ, thân tâm hắn đã bị nàng làm cho thương tích đầy mình. Hôm nay chắc lại là một ngày u tối của hắn. Không có thê chủ yêu thương sủng ái, chỉ có chủ nhân trách phạt cùng làm nhục.

Trên giường Quân Ly hai mắt bị che, dây đỏ vòng quanh ngực buộc quanh tao vú hai vòng làm ngực càng căng tròn. Tay trói vào cổ chân, hai điều cong xếp thành chữ M buộc chặt đùi, nơi tư mật rộng mở. Cúc huyệt bị côn bổng thô dài cắm vào đang rung động xoay tròn, thư huyệt bên trên cùng hai núm vú bị dán ba cái trứng rung. Các yếu điểm trên người đều chịu kích thích khoái cảm dâng trào làm Quân Ly mất kiểm soát rên rỉ, song huyệt cùng phun ra dâm thủy.

''A....a...ô....thật..sướng....ôô.. ân.''

''A...chủ...nhân....nô...không...chịu...được...a...a...''

'Phụt phụt phụt' Quân Ly thư sướng cao trào lần nữa. Hạ thân đều ẩm ướt bất kham, run rẩy trong tình triều.

''Tao nô ta đã nói làm ướt giường sẽ thế nào.''

''Ngô..chủ..nhân nói...a...sẽ...đánh tao huyệt..nô...ô....''

''Tốt. Ta bây giờ sẽ trách đánh tao huyệt không nghe lời của ngươi. 20 hạ phách da.'' Mộ Dung Khinh Hàn gỡ bỏ trứng rung dán trên phần thịt dư của thư huyệt, tay vung phách da mềm mỏng lên thịt huyệt. ''Ba''

''Ngao....oa....đau....đau...hức.'' Thư huyệt mẫn cảm yếu ớt nào chịu được đánh, Quân Ly đau thảm khóc lên.

''Ba''     ''A...đừng...hức....chủ nhân...tha...nô..''

''Ba''     ''Ô..đau....quá..chủ nhân...''

''Ba''     ''A....huhu...không...cần.''

''Ba''     ''A...a.....đừng...đánh...''

Quân Ly tay chân bị trói giẫy giụa thế nào cũng không tránh được đánh. Chỉ có thể khóc cầu thê chủ tha hắn.

''Hức..chủ..nhân..nô..sai rồi...hức..đừng..đánh..tiểu huyệt.....nữa...chủ nhân...''

Hình phạt Mộ Dung Khinh Hàn dành cho Quân Ly như đang điều giáo một sủng nô. Quân Ly tất nhiên không chịu nổi.

Mộ Dung Khinh Hàn kéo bịt mắt khỏi mặt hắn. Hai mắt hàm cầu xin cùng sợ hãi nhìn nàng. ''Muốn ta tha cho tao huyệt của ngươi thì tao vú cùng cúc huyệt đều phải ai năm hạ.''

''Ô...hức...là..chủ nhân....'' Quân Ly nhắm hai mắt chờ bị đánh che khuất chua xót nơi đáy mắt.

''Ba ba ba ba ba.'' Năm hạ quật xuống tao vú. ''A...a...ha...hức.'' Quân Ly lại hét thảm. Hai vú chưa hết sưng nay lại tăng thêm đau nhức, thể xác bên ngoài đau trong tâm càng đau. Nàng thật sự không thương tiếc hắn.

Mộ Dung Khinh Hàn cởi hết dây trói, lật người Quân Ly nằm úp. ''Tay ôm mông tách ra.''

Quân Ly quỳ bò tay tách hai cánh mông, lộ ra cúc huyệt đang hàm lấy côn bổng. 'Ba' tiếng côn bổng bị rút khỏi hậu huyệt làm Quân Ly xấu hổ vùi mặt xuống giường. Cúc huyệt ẩm ướt hơi mở rộng lại co rút, như đang khát khao côn thịt cắm vào. Mộ Dung Khinh Hàn ngưng thở kìm nén hạ thân đang bành trướng dục vọng, nắm chặt phách da quất mạnh trừng trị tao huyệt đang câu dẫn người kia.

''Ba ba ba ba ba.'' Phách da quất xuống không chút nương tay. ''A...a....hic....a...'' Làm Quân Ly đau đến sắp ngất, lúc hắn nghĩ bản thân đã trải qua đau đớn tận cùng. Nàng lại có thể khiến hắn càng cảm nhận được đau đớn tuyệt vọng hơn nữa.

Quân Ly nằm trên giường trốn trong chăn khóc nghẹn ngào. Nàng đánh xong liền bỏ đi luôn, không bôi dược cho hắn, cũng không quan tâm hắn. Từ hôm qua đến bây giờ đều lạnh lùng ra lệnh, nặng nề trách đánh.

Hắn thật sự biết sai rồi. Hắn không dám ngây ngốc hại bản thân lâm vào hiểm cảnh. ''Thê chủ Quân nhi đau quá. Quân nhi mông đau, ngực đau, tâm đau chỗ nào cũng đau..nha nha.'' Quân Ly nỉ non than khóc vô thức gọi thê chủ.

''Đau như vậy không biết tự bôi dược sao.''

'Ah...Là hắn nghe lầm sao, thê chủ làm sao ôn thanh nói chuyện với hắn nha.'

''Ngươi trùm kín như vậy không khó thở sao.''

''Chủ nhân.'' Quân Ly kéo chăn chỉ lộ ra đôi mắt nhìn thê chủ của hắn.

''Ân. Gọi thê chủ.'' Nhìn tiểu thỏ tể hai mắt sưng đỏ xem nàng, hảo mềm nha.

''Ah...'' Quân Ly không tin nổi hắn vừa nghe thấy gì.

''Không muốn.'' Mộ Dung Khinh Hàn trêu tức.

''Nha, thê chủ..thê chủ...a..đau.'' Quân Ly vui sướng bật dậy ôm lấy thê chủ, quên mất mông đang bị thương đau đến hút khí.

''Ngốc.''

''Thê chủ. Ngươi tha thứ ta sao. Quân nhi hảo vui vẻ nha.'' Quân Ly chui lòng thê chủ tay ôm chặt hông nàng, hắn khóc tức tức như trẻ con mất đi bảo vật lại may mắn tìm về được.

''Ân, ngươi còn dám cả gan làm loạn.'' Mộ Dung Khinh Hàn chính là muốn Quân Ly cảm nhận nỗi thống khổ tuyệt vọng khi không được nàng yêu thương. Vậy hắn mới sợ hãi, không dám làm chuyện ngu ngốc như thế nữa.

''Quân nhi không dám nữa. Thê chủ, đừng sinh Quân nhi khí. Đừng không cho Quân nhi gọi thê chủ...hức..''

''Ngươi cần khắc sâu ghi nhớ giáo huấn, không được ngu xuẩn như thế. Biết không.''

''Thê chủ, Quân nhi nhớ kỹ.''

''Nằm xuống, ta bôi dược cho ngươi.''

Mộ Dung Khinh Hàn ôn nhu bôi từng chút dược xoa nhẹ giảm bớt hỗ trợ lưu thông huyết mạch. Hai vú cùng song huyệt đều bôi dược. Quân Ly thư giãn cơn đau tiêu bớt một chút, thoải mái hừ hừ.

''Thê chủ''

''Ân''

''Thê chủ''

''Ân''

''Thê chủ''

''Ba''

''Ai nha, thê chủ.''

''Khiếm đánh.''

''Ta..ta chỉ là hôm qua không được gọi. Muốn gọi đủ.''

Quân Ly được thê chủ ôm trong lòng ăn xong bữa tối. Điềm điềm mật mật cùng nàng xem phim. Khi thấy nhân vật nam chính cùng ca ca tranh chấp hắn mới chợt nhớ hắn quên gọi cho ca ca.

''Thê chủ, ngươi nhìn thấy di động của ta sao.''

''Ta tịch thu.''

''Nha, thê chủ. Quân nhi có thể gọi cho ca ca một lần, báo bình an được không.'' Quân Ly nghe thê chủ nói cũng không dám đòi lại, chỉ tiểu tâm làm nũng.

''Không cần, hắn biết ngươi đang ở cùng ta.''

''Ân. Ca ca đã biết Quân nhi bình an là được.'' Quân Ly dựa sát ngươi thê chủ, hắn biết nàng vẫn để ý chuyện đó. Thời gian tới hắn vẫn là hảo hảo hầu hạ nàng.

=================================

''Quỳ xuống.'' Mộ Dung Liên Khanh lạnh lùng nhìn tiểu nhi tế ngơ ngác không biết bản thân làm sai.

''Ngươi có biết sai không.''

''Quân Ly không biết đã làm sai chuyện gì, mong cha thân chỉ điểm cho Quân Ly biết. Quân Ly sẽ sửa đổi.'' Quân Ly có chút sợ hãi cha thân, lần trước bị phạt thảm hắn đến bây giờ vẫn còn nhớ kỹ đau.

''Ngươi qua đêm bên ngoài có chào hỏi qua ta sao. Ta cần phải tra hỏi người khác mới biết nhi tế vì sao dạ không về túc. Ngươi là xem thường kẻ làm cha thân này đúng không. ''

''Quân Ly thật xin lỗi cha thân. Quân Ly lại phạm quy củ. Thỉnh cha thân trách phạt.'' Hắn thật sự không có xem thường cha thân, hắn lúc đó đang chịu thê chủ trừng phạt thê thảm. Nào có thời gian để ý chuyện khác, xem ra hôm nay hắn chạy không thoát nhận thêm một đốn đánh.

''Phu lang Quân thị qua đêm bên ngoài không báo trước, phạt 100 trúc bản. Không tôn trọng trưởng bối phạt 50 mộc bản.''

''Vì tránh để Hàn Hàn biết ngươi bị phạt, ngăn cản ta giáo huấn ngươi. Mỗi ngày khi thê chủ ngươi ra ngoài, ngươi phải đến thư phòng chịu phạt 20 hạ. Hôm nay trước đánh 30 mộc bản.''

''Nằm ngang qua ghế đơn, mông nâng lên cao thụ phạt.'' Mộ Dung Liên Khanh lạnh giọng ra lệnh cho tiểu nhi tế, hắn chính là muốn trừng phạt Quân Ly thật nặng. Mỗi ngày đều chịu đòn, xem hắn còn có thể tuỳ hứng làm bậy, không quy không củ.

''Là, cha thân.'' Quân Ly làm theo lệnh cha thân, nằm ngang qua hai tay vịnh. Mông hơi nhô lên cao, hai chân tách ra.

''Thiếu chủ quân người phải giữ nguyên tư thế thụ phạt, không được di chuyển. Nếu không phải chịu phạt thêm 10 hạ.'' Lâm Từ nói rõ quy củ khi thụ phạt, tránh cho thiếu chủ quân phải ai thêm đánh.

''Ta..ta đã biết.''

''Ba ba ba ba ba.''     ''A..a...ô...''

''Ba ba ba ba ba.''     ''A..um...a.''

''Ba ba ba ba ba.''     ''Ân..a...a.''

Quân Ly tối qua vừa bị đánh 100 mộc bản cùng 100 bàn tay mông đỏ sưng vù, hôm nay lại chịu thêm trách đánh. Hai tay nắm chặt, cố chịu đựng đau không di chuyển mông.

''Ba ba ba ba ba.''    ''A...a...''

''Ba ba ba ba ba.''    ''Hơ...a...''

''Ba ba ba ba ba.''    ''A...ô...''

''Thiếu chủ quân đã phạt xong.''

Quân Ly run chân nâng người dậy, mới quỳ xuống mặt hướng về phía cha thân cúi đầu. ''Tạ cha thân giáo huấn.''

''Ngươi về phòng đi.''

''Là, cha thân. Quân Ly lui ra ngoài trước.''

Quân Ly khó khăn bước đi chậm rãi trở về phòng, buổi sáng thê chủ đưa hắn về gia chưa nói được mấy câu nàng đã ra ngoài. Không bao lâu cha thân liền gọi hắn đến thư phòng hỏi chuyện. Cha thân đối hắn có chút thành kiến nên hắn phạm phải sai lầm nào, dù lớn hay nhỏ cha thân đều trách phạt hắn nặng nề.

Ngày hôm sau.

Sau khi tiễn thê chủ đi làm Quân Ly kéo theo mông đau nhức đến tầng 4 thụ phạt. Đứng trước cửa thư phòng điều chỉnh một chốc, mới nâng tay gõ cửa. 'Cạch' Lâm quản gia mở cửa để Quân Ly đi vào trong.

''Ngươi đến muộn.''

''Quân Ly biết sai.'' Quân Ly quỳ xuống nhận sai. Hắn đang là người mang tội, có làm gì cũng là sai. Chỉ có thể cúi đầu nhận.

''Chống tay lên bàn trà, hai chân tách ra nhận phạt. Đây là trừng phạt ngươi tội đến muộn.'' Mộ Dung Liên Khanh biết rõ tư thế này thật khó duy trì, khi bị đánh đau rất dễ di chuyển sai tư thế nhận phạt. Đúng, hắn chính là cố ý.

''Là, cha thân.'' Quân Ly vừa bày xong tư thế. Mông đã trúng đánh, làm hắn nhích người về trước.

''Phạt phu lang Quân thị thêm 10 mộc bản. Tội di chuyển sai tư thế nhận phạt.''

''Phu lang Quân thị tự mình đếm số, nhận sai. Đếm sai phải bị phạt thêm năm hạ.''

''Là, cha thân. Quân Ly đã biết.''

''Ba''      ''Một...Quân Ly biết sai.''

''Ba''      ''A..Hai..Quân Ly biết sai.''

''Ba''      ''A...''

''Phạt thêm 10 hạ sai tư thế, thêm 5 hạ tội không đếm số.''

''Ba''     ''A..Bốn..Quân Ly biết sai.''

''Ba''     ''Ô..Năm..Quân Ly biết.

sai.''

''Ba''     ''A..Sáu..Quân Ly biết sai.''

''Ba''     ''A..um..Bảy..Quân Ly biết

sai.''

''Ba''     ''A...Tám..Quân Ly biết

sai.''

Tư thế này khiến phần da mông đang sưng bị kéo căng ra rất đau. Mông lại trúng đánh rất khó đứng vững.

''Ba''    ''A...15...Quân Ly biết..sai.''

''Ba''    ''A...16..Quân Ly biết sai.''

''Ba''    ''Ô..17..hức..Quân Ly biết..

sai.''

''Ba''    ''A..đau...18..Quân Ly..biết

sai.''

''Ba''    ''Hức..19..Quân Ly..biết

sai.''

''Ba''    ''A...20..Quân Ly..biết

sai.''

''Ba''    ''Hức..21..Quân Ly..biết

sai.''

''Ba''    ''Ô...22..Quân Ly..biết

sai.''

''Ba''    ''Hức..23..Quân Ly..biết

sai.''

''Ba''    ''Đau a..24..Quân Ly..biết

sai.''

''Ba''    ''Hức..25..Quân Ly..biết

sai.''

''Tạ..cha thân..trách phạt...Quân Ly không sai...tư thế nữa.'' Quân Ly bị đau đớn hành hạ áo mướt mồ hôi, gương mặt ướt đẫm nước mắt cùng mồ hôi nhỏ xuống cả bàn.

''Hảo, tiếp tục trách phạt.''

''Ba ba ba ba ba ba ba ba ba ba.''

''A...ô...đau....a....''

''Ba ba ba ba ba ba ba ba ba.''

''Hức..a...ô...a.''

''Tạ..cha thân..giáo...huấn.''

Quân Ly quỳ tạ ơn xong mới được trở về phòng, hắn vốn dĩ chỉ bị phạt 20 hạ, nhưng lại chịu thêm phạt đến 25 hạ. Mông đều sưng to tím bầm, khó khăn nhìn vào gương bôi dược. Hắn cần phải bôi thật nhiều cho mông mau bớt sưng, nếu thê chủ nổi hứng muốn hắn hầu hạ. Nhất định sẽ phát hiện vết thương của hắn không được bình thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro