Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

12. « Tao Nô »

Mộ Dung Khinh Hàn vươn tay xé toạc vải vóc trên người Quân Ly, lộ ra hai vú bị nàng chơi đùa xoa nắn ban đầu vốn bằng phẳng đến nay đã căng tròn to mộng. Ngắt lấy núm vú nhỏ lôi kéo xoay tròn ''A..đau...'' Quân Ly đau đớn kêu lên.

''Ba ba ba ba.'' Mặt Quân Ly bị thê chủ thẳng tay tát mạnh, hai má mắt thường có thể thấy nháy mắt sưng đỏ.

''Ngươi còn mặt mũi kêu đau.'' Mộ Dung Khinh Hàn không nương tay đánh tiểu phu lang to gan lớn mật dám lén lút tư hội tình nhân cũ.

''Thê..chủ....'' Quân Ly hoa mắt chóng mặt một lúc mới thấy rõ thê chủ mặt hàn băng sương nhìn hắn không chút tình cảm. Quân Ly quỳ trước mặt nàng kinh hoảng ôm lấy hai chân nàng gọi.

''Là ta đối ngươi quá mức nhân từ, cho ngươi quá nhiều tự do. Ngươi mới có cơ hội phản bội ta.'' Mộ Dung Khinh Hàn sửa tư thế quỳ của Quân Ly nghiêng sang một bên, nắm hai tay hắn đưa ra sau đầu. ''Ba ba ba ba ba.'' Dùng dây lưng quật thẳng năm hạ chuẩn xác vào đầu vú. ''A....a...aa..a'' Quân Ly hét lên thảm thiết cả người run run, hai núm vú sưng lên vươn cao.

''Nói. Ai cho ngươi lá gan lén lút tư hội hắn.''

''Ba ba ba ba ba.'' ''A...a...''

''Nếu không phải ta đến phá hủy chuyện tốt của ngươi, ngươi hiện tại đã nằm dưới thân hắn rên rỉ cầu thao.'' Mộ Dung Khinh Hàn chỉ cần nghĩ đến cảnh đó đã bão nổi. Dây lưng liên tiếp quất vào làn da non mịn để lại từng vệt đỏ chói mắt, hai vú chịu tàn phá sưng vù.

''Ba ba ba ba ba ba ba ba ba ba.''

''A....a.....ôô...không....phải...a....th...thê chủ.....Quân nhi...không..có...'' Quân Ly khóc thảm, đau đớn khiến hắn nói không nên lời nào có thể để nàng nguôi giận. Quân Ly đau không chịu được vùng vẫy tránh thoát tay nàng ngã xuống, vùng ngực nóng bỏng đau rát hắn không dám chạm vào. Chỉ hơi cong người che lấp yếu ớt khóc cầu. ''Thê..chủ...xin lỗi.. huhuh...đừng đánh..Quân nhi.....sai rồi...hức hức.....thê chủ....nghe ....hãy nghe..Quân nhi..giải..thích....đi....hic...''

''Hảo, ngươi nói. Nếu dám nói dối nửa lời, ta sẽ khiến ngươi da tróc thịt bong. Hơi thở thoi thóp rời khỏi đây.'' Mộ Dung Khinh Hàn bị lửa giận thiêu đến sắp mất đi lý trí, nếu Quân Ly còn dám che giấu sự thật nàng không biết nàng còn giữ được bình tĩnh bao lâu.

''Hức..thê chủ...hôm nay ta nhìn thấy ca ca rất tiều tụy....hic...chỉ vì lo lắng...ta nên ta đã...hức...kêu ca ca mang ta đi khu mua sắm dạo một vòng..mong ca ca thấy ta vui vẻ có thể giảm bớt hổ thẹn trong lòng...Không ngờ trong lúc chờ ca ca đi lấy xe ra về. Lâm Khê vô tình nhìn thấy ta lại đi đến cầu xin ta tha thứ, ta không đồng ý còn cho hắn biết...hix...ta đã kết hôn rồi mong hắn đừng dây dưa ta nữa. Hắn nổi giận nắm vai ta chất vấn, nói ta phản bội thay lòng đổi dạ. Ta muốn tránh nhưng không được, may mắn ca ca trở lại giúp ta.

Trong lúc vô ý ta đã đánh rơi mất dây chuyền. Là kỷ vật của cha mẹ ta để lại, Lâm Khê cũng biết vật đó quan trọng với ta. Nên đã nhặt về còn dùng nó uy hiếp ta, muốn ta gặp mặt hắn. Nếu không sẽ tiêu hủy dây chuyền..Ôô..ta không ngờ..hắn lại bắt trói ta...muốn cưỡng bức ta còn muốn quay phim lại....ta...huhu...ta không phải...muốn phản bội..thê chủ..ta không..có...ta thật không có.'' Quân Ly nghẹn ngào giải thích. Hắn không hề nghĩ đến Lâm Khê lại có thể đối hắn như thế. Dù hai người chia tay không êm đẹp nhưng cũng là đã từng yêu nhau đâu. Sau lại muốn hủy hạnh phúc của hắn, nếu hắn thực sự không còn trong sạch thê chủ nhất định không cần phu lang đã bị người làm bẩn. Hắn chỉ cần nghĩ đến nàng dùng ánh mắt khinh thường xem hắn. Nói hắn ti tiện dơ bẩn đã bị người làm nhục không còn xứng làm phu lang của nàng, nàng sẽ đuổi hắn ra khỏi nhà. Cả đời cũng đừng mong gặp lại. Tâm hắn liền đau đớn, nước mắt vô thức rơi xuống.

Quân Ly chưa từng gặp qua người nào ghê tởm như Lâm Khê. Hắn vẫn nhớ rõ từng lời cay độc Lâm Khê rót vào tai hắn.'Ta chính là muốn khiến ngươi thê thê thảm thảm ô nhục mà sống mới thỏa mãn lòng thù hận của ta. Ta muốn ngươi biến thành tính nô của ta mặc ta chà đạp giày vò, nếu ngươi dám trốn ta sẽ đăng đoạn phim dâm loạn của ngươi lên mạng khiến tất cả mọi người xem dáng vẻ dâm đãng đê tiện của ngươi khi bị ta chơi. Ca ca và đại bá ngươi phải mất hết mặt mũi, từ mặt ngươi đuổi ngươi ra khỏi Quân Gia. Như vậy mới đáng tội của ngươi, cho ngươi dám phản bội ta. Cho ngươi phá hoại mộng tưởng của ta, tiện nhân. Tất cả mọi người rồi sẽ được chiêm ngưỡng Quân tiểu thiếu gia được dạy dỗ thành tính nô dâm đãng không thể xa rời đại côn thịt của nam nhân như thế nào. Ha ha ha.'

Mặt Quân Ly bị người nâng lên hai mắt nhòe lệ không thấy rõ. ''Ngươi không có ca ca không có thê chủ sao. Gặp chuyện không tìm người giúp lại muốn lén lút xử lý. Ngươi biết rõ hắn có ý xấu còn dám một mình đi gặp hắn. Ngươi chỉ là phu lang mềm yếu làm sao đủ sức phản kháng một nam nhân trưởng thành. Thật ngu xuẩn.''

''Nếu ta không đến kịp thời cứu ngươi, ngươi đã bị người làm nhục..ta phải tận mắt chứng kiến phu lang của ta nằm dưới thân kẻ khác mặc người xâm chiếm.''

''Thê chủ...hức..xin lỗi..thê chủ..ta sai...lầm..rồi..hix..''

''Thê chủ trừng phạt ta đi...là Quân Ly ngu ngốc....ôô...Quân Ly sai rồi.''

''Lăn đi tắm rửa. Tắm thật sạch sẽ cho ta, ta không muốn trên người ngươi lây dính hơi thở của nam nhân khác.''

''Là...hức thê chủ. Ta đi ngay.''

Quân Ly thoa sữa tắm khắp người, hai vú sưng đỏ đau rát hắn cũng ráng nhịn thoa lên chà sát. Tắm thêm đến lần thứ ba thân thể đều bị sát đỏ, cả người thơm ngào ngạt.

Trần trụi thân thể toàn thân hồng hồng, trước ngực hai luồng thịt sưng vù đung đưa qua lại câu nhân. Quân Ly không nghĩ hắn như vậy có gì không đúng, từng tấc da thịt hắn đều bị nàng nhìn qua sờ qua còn hôn qua. Hắn đã từng rất ngượng ngùng khi khỏa thân trước nàng, nhưng bây giờ hắn đã quen rồi. Hắn hiện tại chỉ mong thê chủ đừng chán ghét hắn, im lặng đi đến trước mặt Mộ Dung Khinh Hàn quỳ xuống. ''Thê chủ, ta tắm xong rồi.'' Quân Ly tiểu tâm nói nhỏ.

Mộ Dung Khinh Hàn đưa tay ra một dây chuyền bằng bạc lấp lánh sáng nằm trong tay nàng. ''Thứ này là của ngươi sao.''

''Là của ta, thê chủ.'' Quân Ly cứ nghĩ Lâm Khê hận hắn như thế chắc dây chuyền đã bị hủy rồi. Không ngờ hắn còn nhìn thấy nó hắn vui mừng nhận lấy.

''Ah, thê chủ.''

''Chỉ vì thứ này cả đời ngươi suýt nữa bị hủy, có đáng hay không.'' Mộ Dung Khinh Hàn lật tay quăng dây chuyền lên sô pha. ''Ngươi có biết phu lang lén lút cùng người tư hội sẽ bị trách phạt thế nào sao. Hành động của ngươi có thể làm ngươi bị tước thân phận chủ quân, giáng làm quân thị đồng nghĩa ngươi phải đứng nhìn ta cưới tân chủ quân.''

''Ta.... Thê chủ ngươi đừng cưới tân chủ quân..huhu....ngươi đừng bỏ ta...ta biết sai..rồi...ngươi đừng cưới, đừng cưới....Quân Ly không thể nhìn ngươi yêu sủng người khác nha..Quân Ly sẽ đau lòng sẽ ganh tị đến chết...ôô..'' Quân Ly vừa nghe thê chủ nói muốn giáng hắn làm thiếp quân còn muốn cưới tân phu lang liền hoảng hốt lắc đầu khóc.

''Nếu sự việc lần này đến tai cha ta ngươi nghĩ ngươi còn làm thiếu chủ quân được sao.''

''Thê chủ không cần. Ngươi đừng rời bỏ Quân Ly, Quân Ly sai rồi. Thỉnh thê chủ trách phạt Quân Ly.'' Hắn không biết làm gì để nàng đừng rời xa hắn. Tân phu lang nhất định bá chiếm lấy thê chủ, hắn sẽ không gặp được nàng. Nếu như vậy hắn chẳng thà bị nàng đánh chết còn hơn...hức.

''Không cần thỉnh phạt vội nha tiểu phu lang của ta. Hình phạt ta dành cho ngươi còn nhiều đâu, trước tiên ngươi nên hầu hạ ta cho tốt. Đến dùng miệng giúp ta lộng cương, ta hôm nay phải thao lạng miệng ngươi trước mới giày vò hai dâm huyệt của ngươi. Để xem ngươi còn dám lén lút tư hội, câu dẫn nam nhân không. Kể từ giờ phút này ngươi ở trước mặt ta phải tự xưng nô gọi ta chủ nhân cho đến khi nào ta tha thứ ngươi.'' Mộ Dung Khinh Hàn không chút cảm xúc nói lời nhục nhã tiểu phu lang của nàng.

''Thê chủ...''

''Ba ba.''

''Gọi sai.'' Mộ Dung Khinh Hàn không lưu tình ban cho Quân Ly hai cái tát.

''Ô..chủ nhân, nô sai lầm rồi.'' Quân Ly nghẹn ngào rơi lệ. Thê chủ thật sự chán ghét hắn rồi. Hắn sẽ không còn được nghe nàng gọi hắn Quân nhi nữa, hắn hiện chỉ là phu nô ti tiện của nàng. Quân Ly miệng đắng chát hàm lấy côn thịt liếm mút, hắn liếm không tốt răng cắn phải côn thịt liền bị nàng̣ tát. Mặt Quân Ly hôm nay bị tát gần hai mươi lần hai má sưng phù khó khăn lắm mới làm cương cứng côn thịt.

''A..ngô.'' Miệng bị thao sâu tận cuống, Quân Ly thống khổ vô cùng. 'Thê chủ, ta đau quá. Ngô...ô..Khụ...khụ' Khi Quân Ly sắp hít thở không thông nàng mới rút ra. Kéo hắn lên quỳ ngồi hai bên chân nàng để miệng thư huyệt trên đỉnh côn thịt căn cứng.

''A....'' Quân Ly cau mày nhịn đau ngồi lên, dùng thư huyệt khô khốc hàm lấy côn thịt. Nộn huyệt bị căng ra hết cỡ tiếp nhận côn thịt đâm sâu, Quân Ly động thân lên xuống thư huyệt mút chặt côn thịt lớn. ''A...a...ân..'' Thể lực không tốt Quân Ly chưa động được bao lâu đã mệt lả. ''Ngươi bị ta dùng tư thế này thao đã mấy lần, vậy mà vẫn không thể khiến ta được hưởng thụ lần nào.''

''Là, nô vô dụng.'' Quân Ly buồn bã cúi đầu, hắn quả thật vô dụng ngay cả dùng thân thể hầu hạ, hắn cũng không thể khiến thê chủ hài lòng.

''Ba'' ''Đứng lên.'' Mông bị đánh một cái thật vang, Quân Ly run chân đứng lên.

Mộ Dung Khinh Hàn nắm chân hắn gác lên tay sô pha một chân đứng thẳng, từ phía sau đi vào thư huyệt.

''A..a.'' Thô bạo thao làm không cho thư huyệt khô khốc thời gian tiết ra dâm thủy làm trơn. ''A....a..đau...'' Nộn huyệt mềm mại bị côn thịt lớn tàn nhẫn thọc khai đau rát vô cùng. Quân Ly hai tay nắm chặt lưng ghế cau mày rơi lệ, thân thể chịu đựng cơn thịnh nộ của nàng va chạm. 'Phạch phạch phạch' hai túi trứng đập mạnh vào môi thư huyệt như muốn xâm chiếm tận cùng. ''Ngô....a.'' Thư huyệt bị người điều giáo nhiều lần cũng bắt đầu tiết dâm thuỷ, khiến Quân Ly vừa đau vừa sảng.

''Tao nô sảng không sảng.''

''Ân...a....nô thật sảng.....a''

Mộ Dung Khinh Hàn cầm hai tay hắn đưa ra sau lưng khoanh lại, mượn lực kéo thân thể về phía nàng. Côn thịt lớn thúc mạnh vào hoa tâm, hai cơ thể phối hợp nhịp nhàng. ''A..ô...thật sướng...''

Quân Ly dù đã quen rồi mãnh liệt thao làm vẫn có chút khó chịu. Thê chủ như muốn đâm xuyên qua hắn, thư huyệt đều bị thao sưng nàng vẫn không buông tha hắn. Khi tinh dịch ấm nóng bắn đầy thư huyệt, Quân Ly cũng đã vô lực thở nhẹ nếu không phải thê chủ nắm chặt hắn, hắn đã nằm rạp trên sàn.

''Tao nô ta mỗi ngày đều đút ngươi ăn no, mà ngươi vẫn dục cầu bất mãn chạy đi tìm nam nhân.'' Mộ Dung Khinh Hàn buông lời sỉ nhục tiểu phu lang nhà nàng.

''Chủ nhân, nô không có. Nô không dám.''

''Không dám, nhưng ta tận mắt nhìn thấy ngươi đang nằm trên giường của hắn vạt áo rộng mở sắp bị nam nhân thao lộng. Ngươi không phải vẫn còn tình ý với hắn, cố ý đến đó hiến thân cho hắn đi.'' Mộ Dung Khinh Hàn kéo hắn đứng thẳng, vòng tay ôm lấy hắn nói nhỏ vào tai như đang tâm tình nhưng lời nói ra như kim đâm vào trái tim phu lang của nàng.

''Không phải...không phải chủ nhân...ô..nô là bị uy hiếp nha...nô không phải muốn nối lại tình xưa...hức...nô chưa từng..có suy nghĩ đó..'' Quân Ly kinh sợ khóc lên, hắn không thể để nàng hiểu lầm hắn. Nàng chỉ mới có chút thích hắn, nếu hạt giống nghi ngờ bị gieo xuống nàng sẽ cùng hắn ly tâm nha.

''Dù cố ý hay không ngươi cả đời này cũng đừng mong thoát khỏi ta. Ngươi chỉ có thể nằm dưới thân ta mặc cho ta thao lộng, tao đạp thể xác lẫn linh hồn. Thân tâm đều bị ta chiếm hữu.'' Mộ Dung Khinh Hàn vứt Quân Ly lên giường lấy gối nhét dưới mông hắn, tách hai chân hắn ra xa. Dùng tinh dịch cùng dâm thủy làm trơn đâm côn thịt vào cúc huyệt đang khép chặt, không chút thương tiếc cắm lút cán cả cây vào trong.

''Aaa....'' Quân Ly hét thảm cả người cong lên lại ngã xuống, hai tay nắm chặt ga giường chảy lệ, hạ thân đau đớn xông thẳng lên não. ''A....đừng..hức..nô..đau....quá..'' Quân Ly khóc cầu thê chủ. Nhưng thê chủ chẳng mảy may quan tâm thảm trạng của hắn, không chút thương yêu động thân chinh phạt cúc huyệt đang co rút vì đau. Quân Ly cắn môi chịu đựng đau, dù lòng chua xót khôn cùng. Hắn quả nhiên đã bị nàng ghét bỏ.

Cơ thể đưa đẩy lên trước lại bị kéo về, côn thịt chưa kịp rời đi đã đâm thật sâu vào cúc huyệt, liên tiếp những cú thúc mạnh nghiền nát cúc tâm kéo theo khoái cảm dâng lên mang đi đau đớn lúc ban đầu. ''A....ưm....a...'' Quân Ly như chiếc thuyền con đang dập dờn trong giông bão, không thể tự chủ chìm dần trong tình ái hoang dại. Hai chân dang rộng tiếp nhận côn thịt thao lộng tàn nhẫn, môi khẽ mở thở hỗn hển có lúc lại rên rỉ nỉ non.

''Tao nô không rên lớn nữa. Xem ra là do ta thao ngươi không đủ sảng.'' Mộ Dung Khinh Hàn bẻ cong một điều chân Quân Ly câu eo nàng, một chân xếp lên gần ngực hắn mới nhích người tiếp tục.

''A.....Không.....'' Quân Ly thét lên thật lớn. Song huyệt mất kiểm soát phun dâm thủy ồ ạt, Mộ Dung Khinh Hàn vừa thao mạnh bạo cúc huyệt vừa dùng tay day thịt huyệt non mềm dấu trong môi thư huyệt. ''A...ô....dừng lại....a....chủ...nhân....tha....a...nô...'' Quân Ly sướng đến sắp ngất, thịt huyệt bị kích thích khiến hắn thật đau thật sảng.

''Tao nô không thật tốt hầu hạ chủ nhân, còn dám xin tha. Xem ra là do chủ nhân không dạy dỗ tốt.'' Mộ Dung Khinh Hàn kéo hạ thân Quân Ly lên thật cao, nàng quay lưng về phía Quân Ly hơi cong gối đứng trên giường. Đâm côn thịt từ trên xuống xong thẳng cúc huyệt. ''A....thật...thâm...a...ân.'' Quân Ly không khống chế rên lớn. Tư thế này quá khó khăn toàn bộ sức nặng dồn xuống vai và cổ hai chân bị nắm chặt dang rộng.

''Côn...thịt lớn....aaa..thao...tao huyệt...thật...sảng....aaa...thật thâm...tao huyệt..sắp bị xuyên..a..qua...chủ nhân..ô...nô..sướng...quá...tao nô...sắp bị....thao tử....a...nga....''Cúc tâm như bị xuyên thủng, Quân Ly không dám xin tha chỉ vô lực rên rỉ. Phun ra dâm ngôn nàng dạy hắn, lấy lòng nàng mong nàng mau chóng bắn tinh tha cho cúc huyệt sắp bị thao lạng.

''Tao nô ta chính là muốn thao lạng ngươi xem ngươi còn dám lén lút tìm nam nhân nữa không.'' Mộ Dung Khinh Hàn biết hắn khó chịu nên nàng chỉ định thao vài chục lần sẽ tha hắn.

''A...nô..không ..aaa...dám...nữa...a...ưư...'' Quân Ly cao triều quá nhiều lần, tiểu ngọc hành của hắn thật xót muốn đi tiểu. Ô..ô làm sao bây giờ hắn sẽ làm dơ thê chủ. Nàng càng ghét hắn thì sao...hức...

''A...không được..chủ nhân ô..nô mắc tiểu..hức..xin lỗi..'' Quân Ly dùng tay bịt kín ngọc hành, khóc cầu thê chủ. Sợ hãi cùng thẹn thùng làm mặt Quân Ly vốn sưng lại càng đỏ.

''Nga. Sướng quá sao.'' Mộ Dung Khinh Hàn nhìn dáng vẻ đáng thương của hắn bỗng nổi lên ý xấu. Nàng rút côn thịt ra ôm hắn vào phòng tắm. Ôm hắn như đang si tiểu trẻ con để mặt hắn đối diện bồn cầu, lưng dựa sát người nàng.

''Chủ nhân, không thể.'' Quân Ly thẹn chết người tay gắt gao bịt lấy lỗ tiểu.

''Tao nô ngươi thật không ngoan.'' Mộ Dung Khinh Hàn đương nhiên không dễ dàng bỏ qua cho Quân Ly, động thân thao lộng cúc huyệt vẫn hàm lấy côn thịt của nàng.

''Nga....a....không...sẽ hư...rớt...chủ nhân...nô...sai...rồi...a...ân....'' Cả người hắn chỉ có côn thịt chống đỡ nơi nào chịu được nàng thao lộng, không bao lâu đã sảng khoái đến phát run. Hạ thân đều ẩm ướt bất kham dâm thủy phun ra nhiều đến mức chẳng phân biệt được là do thư huyệt hay hậu đình chảy ra.

''Còn không tiểu sao.''

''Hơhơ..chủ nhân...nô...thật thẹn...nha..a...a..dừng...dừng...lại...'' Quân Ly bị nàng nâng lên dập xuống điên cuồng cúc tâm chịu tao đạp thảm thiết, hắn vô lực tiếp nhận khoái cảm mãnh liệt tay vô thức buông lỗ tiểu. Một tia nước ngả vàng bắn vào bồn cầu, Quân Ly xấu hổ cả người phát sốt, nhắm chặt mắt.

''Tao nô hình phạt của ngươi chỉ mới bắt đâu nha.''

Quân Ly run rẩy kinh hãi trong lòng, nàng đều giày vò hắn suốt hai tiếng. Vậy mà trừng phạt chỉ mới bắt đầu sao, Quân Ly được thê chủ ôm đi ra ngoài đầu dựa sát vào lòng nàng cảm nhận giây phút ôn nhu ngắn ngủi. Không biết một lát nàng lại dùng hình phạt nào phạt hắn đâu. Quân Ly ưu sầu thương cảm cho thân xác hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro