Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PN 7.35. Chuyển sinh


Chương 35. Thi cử

Tay đứt ruột xót, năng lực chịu đựng của hai tay so với phía sau từ trước đến nay kém hơn nhiều lắm. Trong những lần Quân Ngạn Thần bị phạt nặng khiến hắn khắc sâu ấn tượng ở Trung Châu, số lần thước đánh bàn tay cũng không ít.

Hiện tại, hắn duỗi hai tay không tiện lau nước mắt đành phải mặc chúng đọng ở khóe mắt, vô tình lộ ra mấy phần mềm yếu người thấy người thương. Sở đại sư phụ nhìn mà sinh lòng không nỡ nhưng vẫn không đả động được Quân tiên sinh chưa nguôi giận nửa phần.

Không được bao lâu, Quân Mặc Ninh chọn một câu ngữ pháp hỏi, "Every time he___to visit me, he___buy me some books. Điền cái gì vào chỗ trống?"

Quân Ngạn Thần suy nghĩ một chút, đây là câu ngữ pháp đầu tiên trong bài kiểm tra, cũng không khó, hình như hắn trả lời đúng rồi, sao tiên sinh chọn câu này để hỏi? Tuy rằng câu trắc nghiệm biến thành câu điền vào chỗ trống nhưng hắn vừa nghĩ cũng đã trả lời ra đáp án.

Quả nhiên, Quân Mặc Ninh nghe câu trả lời cũng không tỏ vẻ hài lòng mà hỏi tiếp, "Every time trong câu này là từ loại gì? Đứng chỗ này có tác dụng gì? Tương tự nó còn từ nào nữa? Trừ nó ra, còn từ nào có thể thay thế tác dụng này? Lấy một ví dụ giải thích rõ một chút."

Câu trắc nghiệm này liên quan đến "thì hiện tại đơn", Quân Ngạn Thần vừa mới học xong thì này cùng với cách chia động từ tương ứng. Bởi vì đấy là đề trắc nghiệm nên hắn chắc chắn đáp án, nhưng trừ cái đó ra hắn không còn biết gì cả.

Đôi mắt bởi vì gầy mà có vẻ hơi to hơn chớp chớp hai cái, Quân Ngạn Thần cứng đờ quay đầu nhìn sư phụ Sở Hán Sinh cầm thước đang nháy mắt ra hiệu hắn nhanh chóng trả lời câu hỏi, sau đó lại cố gắng quay đầu nhìn thẳng về phía tiên sinh Quân Mặc Ninh từ vẻ mặt "cậu hẳn phải biết" xem như chuyện đương nhiên biến thành "ngay cả cái này cậu cũng không biết".

Cuối cùng thiếu niên từ bỏ chống chọi và giãy giụa, chôn đầu thật sâu, nâng hai tay lên cao, ấp úng nói, "Tiên sinh... Ngạn Thần... không biết, xin ngài trách phạt..."

"Mười thước." Quân Mặc Ninh thản nhiên nói.

Sở Hán Sinh liếc mắt nhìn gia nhà mình, lòng biết chuyện này không còn đường cứu vãn, cũng chỉ đành thoáng nương lực đánh xuống. Tiếng thước quất vào lòng bàn tay từ lanh lảnh lúc ban đầu chuyển thành trầm trầm, mười thước, số lượng cũng không nhiều nhưng thành công khiến lòng bàn tay thiếu niên nổi lên sắc tím.

Uy lực thước gỗ tử đàn có thể thấy được rõ ràng

Quân Ngạn Thần cúi thấp đầu, nước mắt sinh lý rơi từng giọt từng giọt xuống sàn nhà. Không phải hắn không có tiền đồ nhưng mà quá đau. Đau đến nỗi ngoại trừ gắng gượng tuân thủ quy củ bị phạt thì những cái khác đều không thể để ý tới.

"Bốp!"

Thước cuối cùng đánh xong, người đánh và người bị đánh đều toát mồ hôi lạnh.

"Thế nào? Còn hỏi tiếp không?" Quân Mặc Ninh nhìn thiếu niên hiện tại chỉ có thể nhìn được đỉnh đầu, ánh mặt trời sáng sớm chiếu vào chấn song phía đông, soi rọi giọt mồ hôi trong suốt trong mái tóc đen dày.

Quân Ngạn Thần run rẩy ngẩng đầu, trước tiên nhìn thấy đôi tay vừa đỏ vừa sưng của mình, cánh tay hắn rất mỏi nhưng không dám động chút nào, xa hơn chút nữa là ánh mắt không có cảm xúc gì của tiên sinh đang nhìn bản thân hắn thảm hại vạn phần.

Tiên sinh hỏi còn hỏi tiếp hay không? Quyền quyết định chuyện này làm thế nào cũng không nằm trong tay hắn. Nhưng hắn không chịu nổi, thật sự, hắn đã nếm được uy lực của gỗ tử đàn rồi.

"Tiên sinh..." Quân Ngạn Thần chầm chậm hít thở, thỉnh cầu, "Có thể cho... Ngạn Thần một ngày nữa được không ạ? Ngạn Thần nhất định nắm rõ ràng hết kiến thức trên bài kiểm tra..."

Quân Mặc Ninh cầm lấy bút bên cạnh xoẹt xoẹt xoẹt ký tên y, nói, "Tôi không có nhiều thời gian đi kiểm tra từng câu từng câu cho cậu như vậy, nhớ kỹ mục tiêu tự cậu quyết định, nếu không đạt được, cây thước này đặc biệt chuẩn bị cho cậu."

"Dạ..." Hai tay Quân Ngạn Thần nhận lấy bài kiểm tra, dù chỉ là cái gì đó lướt nhẹ qua cũng khiến hắn gần như không thể chịu đựng.

"Được rồi," Quân Mặc Ninh đứng lên rồi dường như nghĩ tới điều gì mà nhìn thiếu niên đang quỳ, nói,"Nếu cậu đã chắc chắn rồi mới điền đáp án, như vậy hôm nay lập thêm quy củ cho cậu. Hễ cậu làm sai một câu, mười thước. Còn nữa, kiểm tra mỗi tuần tiến bộ không được thấp hơn mười lăm điểm, nếu không một điểm mười thước. Nhớ kỹ?"

"Dạ, tiên sinh..." Trong lòng Quân Ngạn Thần "thùng thùng" như bị gõ búa tạ, hắn nhớ kỹ, nhưng mà hắn làm được không đây?

"Bôi thuốc đi."

"Cảm ơn tiên sinh..."

Thứ ba, ngày 31 tháng 5 năm 2022 lịch Hoa Hạ, Quân Ngạn Thần đến trường trễ, bỏ lỡ tiết một Tiếng Anh. Thiếu niên tìm được đường sống trong chỗ chết từ dưới thước tiên sinh không chủ động đi nộp bài kiểm tra đã ký tên, sống sót sau tai nạn, hắn tạm thời không muốn có bất kỳ dính dáng nào tới hai chữ "Tiếng Anh".

Xét thấy Quân tứ thiếu hai năm trước bất lương, sau đó tựa như lãng tử quay đầu rồi ngay tức khắc lại lập chiến tích huy hoàng làm gãy tay người ta, bạn học Quân trong lớp luôn luôn tồn tại lẻ loi và bị cô lập. Song, cũng nhờ lần va chạm không đánh không quen biết ấy mà cuối cùng hắn cũng có một người bạn duy nhất, chính là người khởi xướng cũng là người bị hại trong sự kiện bóng rổ kia, bạn học Tống Hà Nhĩ lớp bên cạnh.

Buổi trưa, Tống Hà Nhĩ nửa tàn phế dùng một tay bưng hai phần cơm đi đến chỗ ngồi ở góc căn tin, hỏi Quân Ngạn Thần ngồi ngay ngắn như quốc quân vào triều, "Tứ thiếu, cậu... hai tay cậu đều tàn phế sao?" Nếu không sao lại để cho người thiếu một tay như vậy lấy cơm chứ hả?

Quân Ngạn Thần không nói gì, chỉ vươn một tay sưng giống như bột bánh màn thầu lên men cầm muỗng chậm rãi múc cơm ăn.

Tống Hà Nhĩ nhìn thấy, hai mắt phát sáng, dùng cái tay còn lành lặn của cậu nhè nhẹ đụng vào lòng bàn tay cầm muỗng chỉ hồng hồng một chút, khó khăn nuốt nước bọt hỏi, "Xảy ra chuyện gì? Lại bị đánh hả?"

Ủa? Sao cậu ấy nói là "lại"?

Quân Ngạn Thần không để ý đến cậu ta.

"Kể một chút đi mà." Tống Hà Nhĩ lùa một miếng cơm rất lớn, tựa như gặp được thức ăn cực ngon mà nhai đến nồng nhiệt, đôi mắt lóe lên ánh sáng tám chuyện lấp lánh. Ai có thể nghĩ tới đây, đường đường Quân tứ thiếu gia trong truyền thuyết vậy mà lại trải qua cuộc sống như vậy... chậc chậc chậc...

"Bài kiểm tra ngày hôm qua... anh tôi khảo bài." Quân Ngạn Thần nói sự thật, nhân tiện tiếp tục bóc lột học bá, "Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày giúp tôi học bổ túc một giờ Tiếng Anh, điều kiện tùy cậu."

"Ui..." Tống Hà Nhĩ cực kỳ không có thành ý hít vào một hơi, trái lại hỏi, "Chuyện Đoàn Tri Cẩn thì sao, anh cậu có hỏi không?" Hôm qua Quân tứ thiếu lại lần nữa bộc lộ thân thủ không tầm thường, đánh người đàn ông lôi thôi lếch thếch chạy trối chết... sau đó hắn liền tống cổ cậu đi. Bạn học Tống bị dùng xong rồi vứt bỏ bày tỏ hắn rất rất tò mò cặp "chị em" "khác cha khác mẹ" này tiếp đó sẽ làm gì.

Quân Ngạn Thần liếc cậu một cái, chỉ ăn cơm mà không nói lời nào.

"Được rồi, không nói thì không nói... Dù sao tôi cũng không hiểu nổi chuyện người lớn mấy người..." Nói rồi cậu lại lùa một miếng cơm, bị nghĩa khí của bản thân làm cảm động. "Chuyện Tiếng Anh để tôi lo cho, điều kiện gì chứ... Giữa hai chúng ta không cần nói cái này."

Quân Ngạn Thần không nói gì nữa, có một số việc ghi nhớ trong lòng là được rồi.

Thời gian trôi qua từng ngày từng ngày, đối với học sinh trong trường mà nói thì sự thay đổi duy nhất mỗi ngày là cách kỳ thi cuối kỳ càng lúc càng gần, số lượng bài tập càng lúc càng nhiều, tốc độ giáo viên giảng bài càng lúc càng nhanh.

Bước vào nửa sau tháng sáu, lớp mười một ngoại trừ toán văn anh, tất cả các môn khác đều tổ chức thi trước khi lên lớp mười hai, lần lần lượt lượt, Quân Ngạn Thần từng chút từng chút hoàn thành mục tiêu thi cuối kỳ của hắn.

Tin học, mỹ thuật, âm nhạc đều tròn điểm, xem như hoàn thành nhiệm vụ vượt mức.

Thi thể dục suýt chút nữa đã phải mạo hiểm.

Thứ hai kiểm tra Tiếng Anh, Quân Ngạn Thần rốt cuộc bởi vì áp lực phải cao hơn mười lăm điểm nên bắt đầu điền một vài đáp án hắn không quá chắc chắn. Kết quả không cần nhiều lời, thành tích bảy mươi lăm điểm dĩ nhiên được một chữ " khen" to lớn của cô Lương xinh đẹp, nhưng cũng vì sai hai câu mà kiếm cho bản thân hai mươi thước trách phạt.

Suy xét thấy gần đây vẫn luôn thi cử, đôi tay dù sao đi nữa cũng không thể bị thương nhưng hôm sau phải thi thể dục, hai mươi thước đánh phía sau thì hậu quả khó mà lường được. Bạn học Quân Ngạn Thần bi thảm vô cùng cảm kích dùng thêm mười thước đổi lấy "hoãn thời hạn thi hành" một ngày. Tối thứ ba hắn tự giác cởi quần nằm sấp trên bàn sách, nước mắt nước mũi giàn giụa chịu đựng ba mươi thước tối tăm đất trời.

Kết quả trực tiếp chính là trọn hai ngày sau, mông hắn không thể chạm được vào ghế. Chuyện này đương nhiên lại bị bạn học Tống Hà Nhĩ cười nhạo một trận, tuy rằng cuối cùng bạn học Tống vận động dở tệ cũng bị thành tích tròn điểm môn thể dục của tứ thiếu chói mù mắt chó.

Sau đó hai môn sinh học, địa lý cũng lần lượt thi cuối kỳ. Lúc ở Trung Châu bởi vì công việc liên quan đến Yến Thiên Lâu thật sự quá hỗn tạp, Quân Ngạn Thần cũng có chút trình độ về tự nhiên và vạn vật thế gian tương sinh tương khắc, trải qua hơn một tháng đột kích ôn tập và làm đề cũng thi được số điểm "ngang tầng trời", chín mươi và chín mươi mốt điểm.

Về phần vật lý và hóa học, bởi vì hắn tự đặt mục tiêu không cao, sáu mươi lăm và bảy mươi mốt điểm cũng đã có thể ăn nói.

Đáng nói là chính trị, Quân tứ thiếu lấy  thành tích trọn điểm khinh thường toàn bộ khối mười một. Nhất là đề sách luận phân tích thời sự cuối cùng, đáp án của tứ thiếu quả thật một châm thấy máu, chữ nào chữ nấy đều là châu ngọc.

Đương nhiên, thi cuối kỳ cũng như thi tốt nghiệp, tiêu chuẩn bài thi là để mỗi một học sinh đều có thể thuận lợi cuốn gói khỏi trường học, thế nên độ khó thật sự không đáng để bàn tới. Đây cũng là một trong những nhân tố chủ yếu giúp bạn học Quân Ngạn Thần có thể hoàn thành 8/11 nhiệm vụ thi cuối kỳ tương đối hoàn hảo.

Những môn còn lại chính là bốn môn chính "3+1" được quyết định sau lần họp phụ huynh ấy, kỳ thi cuối kỳ diễn ra vào hạ tuần* tháng sáu hằng năm, kéo dài hai ngày.

* Hạ tuần chỉ ngày 21 - 30 hằng tháng.

--------------------------------

Bạn editor comeback rùi nè, không biết thảnh thơi bao lâu nữa đây.

Chương này đã có thay đổi so với bản đầu tiên mình đăng, do lúc làm chương tiếp theo mình dò lại đã thấy A Sở sửa từ đời nảo đời nao.

Warning là sắp ngược nữa nha chừi mà lần này ngược hơi lâu tí, tui mợt mỏi lắm 😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro