Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

36

Lisa nghe không hiểu lời nói của đối phương, cô nhìn màn hình điện thoại một lần nữa rồi lại đưa lên tai nghe, "Yang Hongseok, là cậu sao?"

Di động chỉ toàn tiếng rè rè đáp lại, không ai trả lời. Cứ thế im lặng, Lisa lòng nóng như lửa đốt, Yang Hongseok xảy ra chuyện gì?

"Manobal...Khu Tây...Mau đến..." Yang Hongseok nói ngắt quãng. Có thể tín hiệu không được tốt hoặc là do Yang Hongseok không thể nói nhiều. Điện thoại bên kia đột nhiên "ầm" một cái.

"Yang Hongseok." Lisa nóng lòng, đột ngột đứng lên hét vào điện thoại.

Điện thoại vẫn không có ai trả lời, Lisa im lặng lắng nghe, trực giác mách bảo cô rằng Yang Hongseok chắc đã đánh rơi điện thoại.

Yang Hongseok ở đâu?

Không khí bên trong quán ăn vẫn rất tốt cho đến khi Lisa đột nhiên hét to làm mọi người đều quay sang nhìn hai người các cô.

Park Chaeyoung không biết xảy ra chuyện gì, nàng thấy cô sửng sốt liền nắm một góc áo cô kéo, nhìn Lisa, muốn cô ngồi xuống.

Lisa vẫn đứng yên, cô quay đầu nhìn nàng, "Bằng hữu của tôi gặp sự cố, tôi phải qua giúp một chút." Sau đó cô bước nhanh tới quầy tính tiền.

Park Chaeyoung thấy Lisa rời đi cũng lập tức cầm túi xách đi theo, đi tới đứng cạnh Lisa.

"Để tôi trả." Park Chaeyoung nhìn tờ hóa đơn, sau đó lấy tiền ra.

Lisa ngăn hành động của Park Chaeyoung lại, đem tiền của mình đưa cho bà chủ. Song dắt tay nàng rời đi.

"Xảy ra chuyện gì?" Park Chaeyoung thấy Lisa tâm trạng không tốt, đoán chắc có chuyện nghiêm trọng. Nàng nhìn Lisa nãy giờ vẫn không rời điện thoại, lo lắng hỏi.

"Tôi cũng không rõ." Lisa dắt Park Chaeyoung tới chỗ xe, nhìn xung quanh tìm xe cho Park Chaeyoung về trước.

Định nói với Park Chaeyoung thì điện thoại truyền tới một loạt tiếng động lớn, "Bang bang bang..."

Lisa rùng mình, cô nhắm mắt cũng có thể đoán được đó là tiếng súng.

"Em đón xe về trước đi, lát tôi sẽ gọi cho em." Lisa nói với Park Chaeyoung rồi nhanh chóng lên xe phóng đi.

Park Chaeyoung chưa kịp phản ứng thì đã không thấy Lisa đâu. Bởi vì đứng gần nên cũng có nghe thấy tiếng súng vang lên, làm đội trưởng nhiều năm kinh nghiệm liền ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.

Lisa lái xe tới Khu Tây, cô phóng với tốc độ nhanh nhất, lúc này cô chỉ hi vọng Yang Hongseok vẫn bình an vô sự.

Khu Tây là một khu nhà máy bỏ hoang, đã nhiều năm không được sử dụng. Lisa giấu xe cách Khu Tây một khoảng không xa, xuống xe mới phát hiện mình không có vũ khí, cái chùy thủ lúc nào cô cũng mang theo bây giờ lại để quên ở nhà.

Không có nhiều thời gian suy nghĩ, Lisa thận trọng lại gần khu nhà máy cũ. Vừa đi vừa thử gọi lại cho Yang Hongseok nhưng không ai bắt máy. Lisa đi đến khu nhà máy nhìn xung quanh, khắp nơi toàn xưởng bỏ hoang lớn, làm sao tìm thấy Yang Hongseok. Mà cô cũng không biết đang xảy ra chuyện gì? Tại sao lại xảy ra chuyện này? Cô hoang mang không biết ai là bạn là thù.

Lisa đang phân vân chợt nghe thấy tiếng nói chuyện của vài người đàn ông. Cô không nghe rõ nội dung cuộc đối thoại nhưng lại nghe thấy tiếng chạy của nhiều người.

Lisa núp sau một thùng gỗ to chờ đám người đi qua mới cẩn thận đi dọc nhà xưởng, nhìn ngó xung quanh. Bỗng có người từ trên mái xưởng nhảy xuống.

Phía sau Lisa đột nhiên có tiếng nói. Lisa không chút do dự túm lấy tay người đằng sau vật ngã hắn. Theo sau cô là hai phát đạn bay thẳng tới.

Lisa căng thẳng nhìn xung quanh thấy có một cái hầm nhỏ, chỗ đó coi bộ an toàn cho cô bây giờ.

Cô quay sang nhìn người vừa nãy, là người từng cùng cô ở trong quân ngũ nhiều năm, Yang Hongseok.

"Sao cậu bị thương vậy?" Lisa lo lắng hỏi.

Yang Hongseok thấy Lisa vội thở nhẹ nhõm, móc súng lục đưa cho Lisa, "Không cẩn thận bị thương ở vai."

Lisa tiếp nhận khẩu súng, đưa tay đỡ Yang Hongseok, "Chúng ta đến nơi an toàn đã rồi tính." Hai người cẩn thận đi tới hầm đất kia.

"Bọn chúng có bao nhiêu người?" Đảm bảo đã an toàn, Lisa mới quay sang hỏi.

"Tám người." Yang Hongseok nắm bên vai đang chảy máu của mình.

Lisa gật đầu, nhìn xung quanh, "Tôi sẽ đánh lạc hướng bọn chúng cho cậu chạy, lát nữa gặp nhau ở chỗ rừng cây phía Đông có một chiếc xe đang dựng ở đó. Sau đó tôi sẽ đưa cậu tới nơi an toàn." Lisa đưa chìa khóa cho Yang Hongseok nói.

"Tôi không đi, bọn chúng đông lắm, tôi không để cô ở lại được." Nghe Lisa nói, Yang Hongseok vội từ chối.

"Đi mau, nếu cậu ở lại chỉ gây thêm phiền phức cho tôi, mau đi tới chỗ an toàn, tôi nhất định sẽ tới." Lisa hối thúc Yang Hongseok.

Yang Hongseok cắn răng đắn đo một chút, "Tôi đi, cô nhớ cẩn thận. Tôi chờ cô." Sau đó vội chạy về phía rừng.

Lisa chờ Yang Hongseok an toàn chạy vào rừng, mới chạy theo hướng ngược lại với Yang Hongseok. Hơn nửa tiếng sau, cuối cùng cô cũng thoát khỏi khu nhà xưởng, nhìn bộ dạng chật vật của mình, cười tự giễu, đã bao lâu rồi mới gặp mấy tình huống như này.

Đi tới chỗ hẹn, Yang Hongseok đang băng bó vết thương, Lisa đi tới bên cạnh, cầm lấy băng giúp hắn quấn, "An toàn rồi, mau rời khỏi đây."

"Được." Yang Hongseok không xó ngẩng đầu, chỉ khẽ gật đầu với Lisa.

Đến khi Lisa ngồi lên xe, Yang Hongseok cũng không ngẩng đầu lên nhìn cô, làm cô chán nản. Cô trầm giọng, "Hongseok."

Yang Hongseok ngẩng đầu lên nhìn Lisa, trầm mặc vài giây áy náy, "Manobal...xin lỗi."

"Mau lên bọn chúng đuổi kịp mất. Bây giờ súng chỉ còn hai viên không thể đối phó với cả bọn được." Cô đặt tay lên vai Yang Hongseok an ủi.

Yang Hongseok lúc này mới thả lỏng, gật đầu, ngồi lên xe. Lisa quay đầu xe định đi thì trước mặt xuất hiện một đoàn xe cảnh sát đang tới gần các cô. Lisa nhíu mày, là ai báo cảnh sát vậy.

Cô quay đầu nhìn Yang Hongseok, cảm thấy khó khăn. Yang Hongseok đang bị thương, nếu để cảnh sát thấy được chắc chắc sẽ bị cho là có liên quan đến vụ xả súng này, đến lúc đó sẽ bị đưa về đồn lấy lời khai.

Lisa cân nhắc một chút, liền nổ máy chạy đi.

🎑

Park Chaeyoung không nhìn thấy hình bóng của Lisa, liền gọi về sở, yêu cầu xác định vị trí của Lisa.

Cúp máy, Park Chaeyoung nhanh chóng kêu một chiếc xe về sở.

Trên đường đi, nàng nhận được báo cáo đang có một trận xả súng. Nàng gọi điện yêu cầu viện trợ, trong lòng lo lắng không yên. Chuyện nghiêm trọng như vậy sao Lisa không nói với nàng, lỡ cô gặp nguy hiểm thì sao?

Lúc Lisa lái xe đi, Park Chaeyoung ngồi trong xe nhìn cũng biết được, quan sát thấy cô không bị thương mới khẽ thử phào nhẹ nhõm.

"Park đội trưởng, kia không phải là Manobal Lisa sao?" Donghyuk đang lái xe lên tiếng. Ở nơi hẻo lánh này ngoài mấy chiếc xe cảnh sát thì chỉ có mỗi chiếc xe kia. Nhìn kiểu xe Donghyuk liền nhận ra là xe Lisa.

Park Chaeyoung thấy xe Lisa ngày càng tới gần chỗ mình nhưng lại không có ý định giảm tốc, cứ như vậy lướt qua xe của nàng, vội ra lệnh, "Quay xe, đuổi theo cô ấy."

"A!" Donghyuk không hiểu ý của Park Chaeyoung, phía trước đang xảy ra đấu súng sao lại đuổi theo Lisa làm gì? Tuy rằng khó hiểu nhưng Donghyuk vẫn làm theo.

Park Chaeyoung hối thúc Donghyuk mau quay đầu xe đuổi theo. Nàng cầm bộ đàm yêu cầu thêm một chiếc xe theo sau nàng, còn lại thì tiếp tục đi giải quyết vụ đấu súng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro