Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tạm Biệt Nhé.

26/5 - Nam Khang Bạch Khởi, chúc mừng sinh nhật anh.

Cho đến bây giờ, tôi vẫn không dám đọc "Phù sinh lục ký" và "Em đợi anh đến năm 35 tuổi". Vì tôi sợ rằng tôi sẽ không kiềm chế được mà khóc mất.

Biết về anh cũng không phải quá lâu và cũng không phải quá nhiều. Nhưng đối với cảm xúc của anh những lúc ấy tôi lại có thể hiểu được rất rõ ràng.

Khi anh viết "Phù sinh lục ký" hẳn là anh đang hạnh phúc lắm. Hạnh phúc và vui vẻ vì những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống hằng ngày của anh và "ông xã". Từng chút từng chút một những kĩ niệm đẹp đẽ được anh cẩn thận lưu lại. Có lẽ lúc ấy anh vừa viết vừa cười rất ấm áp nhỉ.

Thế nhưng hạnh phúc và ấm no thường không kéo dài quá lâu phải không anh?

Áp lực, đau khổ, dằn vặt, bất lực, tuyệt vọng, mệt mỏi, chán nản,... bấy nhiêu đó từ ngữ vẫn không đủ để diễn tả tâm trạng lúc anh viết ra " Em đợi anh đến năm 35 tuổi" phải không anh?

7 năm dành trọn tình yêu cho một người. Tôi tự hỏi người đó bây giờ có còn nhớ đến anh không?
Người mà anh gọi là "ông xã" ấy chỉ vì định kiếm của xã hội : "hai nam nhân làm sao có thể ở bên nhau" mà rời bỏ anh để kết hôn với một người con gái khác, không biết có còn nhớ hôm nay là ngày gì không?

Một tình yêu sâu đậm nhưng không trọn vẹn, một người anh dành cả 7 năm thanh xuân để yêu thương, một hạnh phúc nhỏ bé anh luôn khắc sâu nhưng không thể nào công khai.

Không nói ra tên cũng chẳng tiết lộ tuổi. Đến cuối cùng dù cho anh đã đau khổ đến tuyệt vọng, cho dù anh đã sức cùng lực kiệt để có thể tiếp tục hy vọng thì người ấy vẫn không đến. Vậy mà đến khi anh quyết định trầm mình dưới sông băng lạnh giá để có thể giải thoát cho mình, anh vẫn quyết tâm bảo vệ người nam nhân ấy.

Nam Khang à, đã qua rồi con số 35 tuổi. Anh đừng chờ đợi nữa. Hãy tìm một người khác đi anh. Hãy uống chén canh Mạnh Bà và bước qua cầu Nại Hà đi thôi. Kiếp sau chắc chắn anh sẽ có được hạnh phúc mà anh xứng đáng phải nhận được. :)

"Em đợi anh đến năm 35 tuổi" - bài hát này không biết hôm nay tôi đã nghe bao nhiêu lần rồi nữa...

Lại một lần tỉnh giấc, thẳng đến tận bình minh
Nhận ra bản thân cô độc một mình
"Phù sinh lục ký" còn nói đời này an ổn
Mà giờ đã đất trời phân ly
Suốt con đường dài, vẫn một nụ cười lừa mình dối người
Đừng hỏi lời chúc phúc kia là giả hay thật
Bảy năm bên nhau dứt bỏ có bao nhiêu đau đớn
Ai so với ai trầm luyến càng sâu
Đừng thẳng thắn như vậy
Phân ly cần gì hỏi quá nhiều
Sự thật so với dối gian còn tàn nhẫn hơn
Đừng nghiêm túc như vậy
Thời gian sẽ làm lành những vết thương
Có lẽ buông tay là một sự khởi đầu mới
Bước trên con đường cấm này cần biết bao kiên nhẫn
Đôi mắt dần hiện lên nét ảm đạm
Cái người đã nói sẽ đợi đến năm 35 tuổi đó
Đã bước qua cánh cửa sinh tử mất rồi
Đừng tàn nhẫn như vậy
Một người đang tiệc rượu tân hôn
Còn một người đang trầm mình trong dòng sông băng lạnh
Đừng thành kính như vậy
Linh hồn ai trên mặt sông lạnh
Mãi lênh đênh không chịu trầm xuống
Sợ hãi sự phân ly
Hơi thở cũng quen thuộc đến vậy
Yêu người như chính sinh mệnh của mình
Quen thuộc như đường chỉ tay
Chỉ là đời này kiếp này
Chẳng thể công khai thân phận
Sóng gợn dưới chân cầu
Hoàng hôn phiêu dạt trên sông
Tựa như an ổn kiếp này.

---~---
#정재순

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: