7
Suốt một ngày gã cứ thế địt em mặc dù em có ngất bao nhiêu lần đi chăng nữa.
Sói đói lần đầu được ăn thịt thì có đưa cho nó cả tỷ thứ giá trị cũng không thể cản nổi cơn thèm khát của nó.
Cũng như gã vậy, lần đầu được tiếp xúc da thịt với người thương, thì dù cho em có ngất bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì gã vẫn sẽ phải địt em đến khi nào gã thỏa mãn mới thôi.
Người gì đâu mà thứ gì cũng hoàn hảo, sinh ra thì đã ngậm sẵn thìa kim cương, lớn lên tài giỏi chức cao, tiền kiếm ra cũng đếm không xuể. Sức thì dẻo dai, đến cả giống nòi cũng thật mạnh mẽ.
Hai hôm sau buổi hoan ái đầy tàn bạo ấy thì đã có tin tốt. Đúng vậy, Vương Mặc Nhiên đã mang thai.
Cũng thật may, sau hôm hoan ái ấy gã đối xử với em như bình thường, tưởng chừng chưa có chuyện gì xảy ra.
Chưa kể khi biết em có thai với mình, gã vô cùng hạnh phúc.
-" Bé yêu ăn đào đi nè. Đợi anh đi bảo đầu bếp nấu món súp em muốn ăn nhé."
Hứa Hàn Phong hôn khắp mặt em những nụ hôn đầy ngọt ngào và yêu thương, sau đó liền ra ngoài gọi cho đầu bếp riêng nhà mình.
Hứa Hàn Phong đi vào ôm em từ phía sau. Cằm gã đặt lên vai em, hai bàn tay lớn thì xoa xoa da thịt mềm mại, sau đó thì xoa xoa bụng nhỏ.
Hai người dính sát lấy nhau tạo nên sức nổi bật cuốn hút. Làn da trắng trẻo của em hoàn toàn nổi bật khi kề cạnh làn da ngăm của gã. Hai người chẳng khác gì cặp đôi cà phê sữa cả.
Cà phê phải có thêm sữa mới ngon đúng không nào? Gã cũng phải có em thì gã mới sống được!
Công việc của gã cũng giao lại cho cha mẹ gã xử lý, còn bản thân gã thì chẳng khác gì cái đuôi sau lưng em cả. Em đi đâu, làm gì cũng đều thấy cái bóng lớn của gã sau lưng.
-" Bé yêu nằm xuống anh thoa kem cho nè."
Hứa Hàn Phong ân cần dịu dàng nói. Vương Mặc Nhiên gật đầu nằm xuống, gã rửa mặt sau đó đắp mặt nạ cho em. Tay lớn cầm tuýp kem xịt ra, thoa nhẹ lên tay chân và bụng cho em một cách nhẹ nhàng hết sức có thể, như sợ rằng nếu mình mạnh tay một chút sẽ khiến bé con tan vỡ vậy.
Tuy nỗi ám ảnh gã vẫn không vơi đi, những gã như thế này khiến em cũng có chút an tâm hơn.
Vương Mặc Nhiên chót dại một lần đã đủ nhớ, em không dám dại lần hai đâu. Bé con rất biết điều, luôn ngoan ngoãn với gã như thường. Thậm chí không gượng ép hay ngại ngùng khi skinship với gã như trước.
Đến nay cũng đã trôi qua năm tháng rồi. Bụng em cũng to rõ rệt, khiến bé con hay đau nhức cơ thể và lúc nào cũng trong trạng thái mệt mỏi vô cùng, có lẽ một phần do sức khỏe em không tốt như gã chăng?
-"Bé yêu nằm lên đệm này xem thế nào, anh mới sắm cho em nè."
-" Thoải mái lắm ạ."
Thấy bé con khá thoải mái khi nằm chiếc đệm này, Hứa Hàn Phong liền gật đầu chốt hàng. Trong khi đợi người ta trải đệm và sửa soạn lại vài đồ nội thất, thì gã liền gọt hoa quả cho em, sau đó thì xoa bóp cơ thể và thoa kem giúp em, khiến bé con vô cùng thoải mái.
Vì sắp gần đến tháng thứ sáu nên mọi chuyển động đi lại của em đều có gã kể cạnh mọi lúc mọi nơi. Thật tình, chẳng khác gì chú cún "nhỏ" cuốn chủ cả.
-" Bé yêu, nay Hứa gia mở tiệc, chúng ta cùng đi nhé. Anh muốn ra mắt vợ tương lai và con của mình hì."
Hứa Hàn Phong ôm em từ phía sau, thủ thỉ nói. Vương Mặc Nhiên im lặng gật đầu. Thế là cả hai cũng sửa soạn để chuẩn bị cho buổi tối hôm nay.
Chiếc xe dừng chiếc cánh cộng rộng khoảng chừng năm mươi mét, hai bên là bờ tường được xây một cách tỉ mỉ, trông vô cùng sang trọng. Bên trong là cả một khu sân vườn rộng lớn, có những bức tượng lớn, chậu cây và vòi phun nước to lớn. Sau khu sân vườn rộng lớn là cả một dinh thự to lớn được thiết kế một cách hoành tráng.
Tuy không phải lần đầu đến Hứa gia nhưng thật sự mà nói nó quá đỗi rộng lớn. Có khi chỉ riêng cái sân cũng khoảng một nghìn mét vuông rồi. Phía bên trái sân là garage, nơi đang có biết bao chiếc xe sang của khách ở đó.
Hứa Hàn Phong dừng xe, cởi dây an toàn sau đó đi vòng ra mở cửa cho em. Vì đang mang thai nên gã mua váy bà bầu cho em để tiện cho việc đi lại và thoải mái hơn.
Dáng người nhỏ nhắn với chiếc bụng lớn chầm chậm đi xuống. Hứa Hàn Phong nắm tay em cùng đi vào. Cánh cửa lớn được vệ sĩ mở ra, hai người cứ thế đi vào.
Vương Mặc Nhiên e ngại nên dặt dè đi sát lấy gã. Mọi sự chú ý của bao vị khách quý liền đổ dồn hết vào em và gã.
Đúng thật ngoại trừ với em thì chẳng ai là gã dịu dàng cả, thay vào đó là cái sự lạnh lùng đáng sợ đến ớn lạnh của gã đối với mọi người.
Bao nhiêu người nói chuyện rôm rả khen ngợi gã. Có người khen em liền bị gã liếc mắt cho nín họng.
Cha mẹ gã thấy em liền vui mừng đi lại. Họ muốn gặp em lắm chứ, nhưng gã không cho, hiếm lắm mới có dịp gặp em nên họ rất vui mừng.
-" Con dâu của ta đến rồi. Con khỏe chứ, mang thai rất vất vả nhưng ta lại chẳng thế chăm sóc hay giú-"
-" Đủ rồi mẹ, em ấy không thể đứng mãi được, chúng ta đi lại chỗ ghế ngồi rồi nói chuyện sau."
Hứa Hàn Phong lên tiếng chặn lời mẹ mình. Ngay sau đó cùng ông bà dẫn em lại chỗ ghế ngồi. Mọi người cũng lại hỏi han và chúc mừng cho ông bà và gã. Còn ông bà thì hỏi han nói chuyện với em không ngừng.
Hứa Hàn Phong mặt lạnh như tiền, chỉ chăm chăm nhìn người mình thương. Bỗng nhiên có một cô gái đứng phía sau chạm vào tay gã, Hứa Hàn Phong quay phắt lại, liền vung tay ra.
-" Aa...em hất tay chị như thế à?"
_________
Đoán xem cô gái này là ai nào!
70vote+10cmt up chương.
Đủ thì mình sẽ up chương luôn, đẩy nhanh tiến độ end chuyện. Bởi mình không làm gì thì nghĩ đến bé cún nên sẽ viết chuyện để giảm nỗi nhớ trong lòng!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro