qhe cm thuoc dia va cm vo san o chinh quoc- gthich nha nuoc cua dan..
Qhệ giũa CM thuộc địa với CM vô sản ở chính quốc
Theo quan niệm của Quốc tế III thì thắng lợi của cm thuộc địa phụ thuộc trực tiếp vào thắng lợi của cmvs ở các nước chính quốc. Quan điểm này vô hình chung đã làm giảm tính chủ động, sáng tạo của các phong trào cm ở thuộc địa.
- HCM đã đưa ra luận điểm sáng tạo và có giá trị thực tiễn to lớn : Cm thuộc địa không những không phụ thuộc vào cmvs ở chính quốc mà có thể giành thắng lợi trước.
+ HCM đã thấy được mqh mật thiết giữa cm thuộc địa và cmvs ở chính quốc , cả hai cuộc cm này đều có kẻ thù chung là CN đế quốc.
+ Tuy nhiên, so với nhân dân ở chính quốc thì nhân dân thuộc địa bị áp bức nặng nề hơn, chính vì vậy tinh thần cm của họ cao hơn.
+ Do nhận thức được vai trò, vị trí chiến lược của cm thuộc địa, đánh giá đúng sức mạng của CN dtộc, HCM cho rằng cm giải phóng dtộc ở thuộc địa có thể dành thắng lợi trước cmvs ở chính quốc.
Thế nào là nhà nước của dân là nhà nước của dân, do dân, vì dân ?
Nhà nước của dân :
Nhà nước của dân là nhà nước có những biểu hiện :
- Trong xh, mọi quyền bính đẳng đều thuộc về dân
+ Hiến pháp 1946 do HCM làm trưởng ban soạn thảo đã kđ : “Tất cả quyền bính đẳng trong nước đều là của toàn thể nd VN, không phân biệt nòi giống, gái trai, giàu nghèo, gc, tôn giáo; Nhữg việc qh đến vận mệnh quốc gia sẽ đưa ra toàn dân phúc quyết”
+ Nước ta là nước dân chủ. Bao nhiêu lợi ích đều vì dân Bao nhiêu quyền hạn đều của dân. (…) quyền hành và lực lượng đều ở nơi dân”
Dân có quyền kiểm soát và giám sát các hđộng cuả nhà nước :
+Trong “Bài nói chuyện với các đại biểu thân sĩ trí thức, phú hào tỉnh
Thanh Hoá”, Người kêu gọi: “Từ ngày thành lập chính phủ, trong nhân viên còn nhiều khiếm khuyết. Có người làm quan cm, chợ đen chợ đỏ,mưu vinh thân phì gia… xin đồng bào hãy phê bình, giám sát công việc của chính phủ”.
Trong buổi tiếp nhân dân thủ đô, ngày 16-10-1954, Người nói: “Chế
độ của ta là chế độ dân chủ. Nhân dân là chủ. Chính phủ là đày tớ của nhân dân. Nhân dân có quyền đôn đốc và phê bình Chính phủ.
Như vậy, theo HCM, quyền lực của nhà nước do dân uỷ nhiệm, nhà nước không có quyền lực riêng, nên khi nào nhà nước không còn xứng đáng với sự tin cậy của dân, làm hại dân, thì “dân có quyền đuổi Cphủ ”.
Nhà nước do dân. Là nhà nước :
- Do dân bầu ra và dân có quyền tham gia ứng cử vào các chức vụ
nhà nước
+Ngay năm 1945, HCM đã nêu lên ý nghĩa của Tổng tuyển cử ở nước ta”Trong cuộc tổng tuyển cử, hễ là người muốn lo việc nước thì đều có quyền ra ứng cử, hễ là công dân thì đều có quyền đi bầu cử.Do tổng tưyển cử mà toàn dân bầu ra Quốc hội. Quốc hội sẽ cử ra Cphủ. Cphủ đó thật là Cphủ của toàn dân”
+ “Chính quyền từ xã đến Cphủ TW do dân cử ra.Đoàn thể từ trung ương đến xã do dân tổ chức nên”
- Dân có quyền bãi miễn các chức vụ nhà nước “ Nhân dân có quyền bãi miễn đại biểu quốc hội và đại biểu Hội đồng nhdân, nếu những đại biểu ấy không tỏ ra xứng đáng với sự tín nhiệm của nhdân”
- Dân phải tham gia vào công việc của nhà nước
“ Công việc đổi mới, xd là trách nhiệm của dân.Sự nghiệp khchiến
kiến quốc là công việc của dân “
Nhà nước vì dân :
- Tất cả mọi hoạt động của nhà nước là vì dân:
Trong TTHCM, nhà nước không có mục đích nào khác hơn là phục vụ nhân “Bao nhiêu lợi ích đều vì dân”, “ Việc gì có lợi cho dân , thì phải làm cho kỳ được, việc gì có hại cho dân phải hết sức tránh.
- Người yêu cầu mọi chủ trương, chính sách, mọi quy định của pl đều phải xuất phát từ lợi ích của nhdân. “Chế độ ta là chế độ dchủ. Nhdân là chủ(…). Nhdân có quyền đôn đốc và phê bình cphủ. Cphủ thì việc to việc nhỏ đều nhằm mđích phvụ nhdân”. Vì vậy, “Hễ dân đói, Đảng và cphủ có lỗi; hễ dân ốm, Đảng và cphủ có lỗi; Hễ dân rét, Đảg và cphủ có lỗi”
- Mọi cán bộ nhà nước đều phải hết lòng, hết sức phvụ nhdân phải là công bộc của dân. Người nói “Trong bộ máy cm, từ người quét nhà, nấu ăn đến Chủ tịch nước đều phân công làm đầy tớ chodân”.Bác thường nhắc đi nhắc lại cụm từ làm đầy tớ cho dân và nhấn mạnh, làm đầy tớ chứ khôg phải làm quan cm “Dân làm chủ thì Chủ tịch, Bộ trưởng, Thứ trưởng, Uỷ viên này khác làm gì? Làm đầy tớ chodân chứ không phải làm quan cm”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro