Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

q19c17-c23

Quyển 19: Lột xác

Chương 17: Hắc Mặc Tư

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

"Không nghĩ được công kích vật chất của hắn lại cường đại đến thế!" Lâm Lôi trong lòng cũng khiếp sợ, "cho dù là Xích nham lĩnh chủ trước đây, vật chất công kích cũng không biến thái đến thế. Còn chưa chạm tới mà đã có thể bắn thủng thân thể ta." Lâm Lôi sau khi long hóa vốn rất tự tin vào khả năng phòng ngự của mình. Vậy mà, chỉ một quyền này đủ khiến hắn khiếp sợ.

Tráng hán nọ giận dữ đến cực điểm

"Dám làm Hắc Mặc Tư ta bị thương, chịu chết đi!" âm thanh trầm thấp lại vang lên trong đầu Lâm Lôi. Chợt thấy đùi phải kim phát tráng hán nhích động, tung ra một cú đá cực mạnh kèm theo một đạo kim quang màu vàng đánh về phía Lâm Lôi, không gian tĩnh lặng chung quanh phảng phất như hình thành những gợn sóng. Lâm Lôi thầm cảm thấy không ổn "Một quyền kia, còn chưa chạm tới người đã có uy lực như vậy. Nếu bị một cước này đá trúng ..."

Lâm Lôi không dám chần chờ.

"Hắc thạch không gian, dẫn lực cực mạnh!" Lâm Lôi tâm ý vừa động, dẫn lực cường đại đã bao trùm lên người Hán Mặc Tư.

Đồng thời, "Ba!" một tiếng, long vĩ cũng đập mạnh xuống đất, nương lực kịch liệt lui về phía sau!

"Phốc!" cú đá của Hắc Mặc Tư bị trượt đi.

"Oanh!" cho dù không chúng, nhưng như lần trước, đạo kim quang màu vàng từ chân phải phóng ra, theo hướng Lâm Lôi bắn nhanh tới, tốc độ của đạo vất chất công kích này thật quá nhanh. Mà đáng sợ nhất là nó không bị ảnh hưởng bởi hắc thạch không gian, nhanh hơn cả tốc độ chạy trốn của Lâm Lôi. Cũng may lúc này Lâm Lôi đã sớm có chuẩn bị.

Lưu Ảnh thần kiếm xuất hiện, nhắm thẳng đạo kim quang nọ đánh tới.

"Bồng!" mặt đất chấn động. Lưu Ảnh thần kiếm bắn ngược lại, đồng thời tay cầm kiếm của Lâm Lôi long lân bị chấn vỡ, máu tươi rỉ ra.

"Sưu."

Lâm Lôi mượn thế nhanh chóng lưu lại.

"Quá mức biến thái!" Lâm Lôi trong lòng thầm mắng, "một quyền này, xuyên thấu qua thần cách binh khí, chấn vỡ cả long lân của ta. Trong khắp các đại trung vị diện, không nghĩ được là ngoài Bối Lỗ Đặc còn có người biến thái cỡ này!" trong đầu Lâm Lôi chợt hiện tràng cảnh Bối Lỗ Đặc chỉ dùng tay không mà đón đỡ chủ thần khí.

So ra, có lẽ kim phát tráng hán này không hơn kém bao nhiêu.

Tại xa xa, Bối Bối hai mắt thoáng chút kinh ngạc, không do dự hóa thành một cái ảo ảnh, theo hướng kim phát tráng hán bắn nhanh lại, đồng thời lo lắng dùng thần thức truyền âm: "Lão Đại, mau lui lại, để ta ngăn trở hắn!"

"Bối Bối. Đừng lãng phí thời gian, chúng ta chạy thôi! không thể đỡ được hắn." Lâm Lôi vội truyền âm trả lời.

Đồng thời Lâm Lôi, Bối Bối vội quay lưng bỏ chạy.

"Muốn chạy trốn ư!"

Kim phát tráng hán trợn mắt nhìn hai người đang chạy trốn, hung hăng đạp mạnh xuống đất hai cái, sau đó tăng hết tốc lực đuổi theo truy kích Lâm Lôi, Bối Bối hai người.

"Lão Đại, hắn đuổi theo!" Bối Bối kinh hãi hô.

"Tốc độ cũng thật là nhanh." Lâm Lôi quay đầu nhìn thoáng qua, lúc trước khi kim phát tráng hán truy kích tử thần khôi lỗi, cũng không nhanh đến như vậy. Giờ hiển nhiên là tráng hán tên Hắc Mặc Tư kia đã cực kỳ tức giận rồi.

"Không lo, một khi hắn tiến vào khu vực của hắc thạch không gian. Chắc chắn tốc độ sẽ không theo kịp chúng ta." Lâm Lôi nói.

Thật vậy!

Khi kim phát tráng hán cương bào tiến vào khu vực của hắc thạch không gian, liền cảm thấy một dẫn lực cường đại. Vốn hắn cũng không am hiểu về phương diện tốc độ, kể cả khi liều mạng đuổi, cũng coi như có thể bằng tốc độ của Lâm Lôi, Bối Bối hai người, nhưng khi chịu ảnh hưởng của hắc thạch không gian, tốc độ tự nhiên sẽ không bằng Lâm Lôi, Bối Bối.

Lâm Lôi, Bối Bối không chút lơi lỏng, vội vã gia tăng khoảng cách. **

( ** đến khi ra khỏi khu vực của hắc thạch không gian, tốc độ của tráng hán kia lại tăng lên, hoàn hảo có thể bám theo Lâm Lôi, Bối Bối)

Tóm lại ...... song phương luôn duy trì được khoảng cách năm trăm thước.

"Lão Đại, hắn cứ đuổi theo phía sau như thế, chúng ta phải làm sao ?" Bối Bối lo lắng nói, "Chẳng lẽ phải dùng chủ thần lực?"

"Chưa cần."

Lâm Lôi cũng không nỡ lãng phí một giọt chủ thần lực, bây giờ cũng chưa phải thời khắc nguy hiểm.

"Bối Bối, trong vòng vài trăm thước Hắc Mặc Tư kia có thể chúng ta. Không bằng ...... chúng ta lập tức chui xuống đất. Như vậy hắn không thấy chúng ta, có lẽ sẽ không tìm nữa." Lâm Lôi truyền âm nói.

"Được, vậy ta chui xuống đất." Bối Bối cũng đồng ý.

"Hai người các ngươi đừng mơ tưởng chạy thoát!" tiếng gầm gừ phẫn nộ vẫn vang vọng.

"Lão to đầu này gầm gừ như vậy, không sợ người khác nghe được mà tới sao ?" Bối Bối không khỏi tức giận truyền âm nói.

"Bối Bối, ta xem Hắc Mặc Tư này, có lẽ không sợ người khác tới. Hắn ngay cả phệ thần của ngươi cũng không sợ, hẳn là có linh hồn phòng ngự chủ thần khí. Hơn nữa, vật chất phòng ngự biến thái như vậy, quả thực khó kiếm được người có thể đả thương hắn. Nhược điểm duy nhất của hắn chỉ là không thể công kích từ xa, không am hiểu linh hồn công kích thôi. Được rồi, xuống đất nào!"

Lâm Lôi, Bối Bối hai người cơ hồ đồng thời lao xuống đất. Ngay lập tức, Lâm Lôi cũng thu hồi hắc thạch không gian, không để ai ở mặt đất có thể phát hiện ra bọn họ ở đâu.

"Hừ, trốn xuống đất ?" kim phát tráng hán cười lạnh một tiếng.

Lập tức chỉ thấy hắn giơ chân hung hăng đạp mạnh xuống đất, chỉ nghe âm thanh như sấm động, đồng thời một đạo kim sắc quang mang theo một cước này tỏa ra bốn phương tám hướng trong lòng đất.

"Ở đó à!" Kim phát tráng hán hai mắt sáng ngời dõi theo quang mang màu vàng đang lan tỏa.

Chui xuống đất, đương nhiên sẽ làm người khác không phát hiện ra, nhưng do bị cản trở, tốc độ đương nhiên không thể bằng phi hành trên mặt đất.

"Cái gì vậy ?" Bối Bối cảm giác được năng lượng của quang mang màu vàng, giống như sóng nước, lan tỏa trong mặt đất, lan đến chỗ hắn và Lâm Lôi. Nhưng, năng lượng này không đủ gây thương tổn cho mình.

"Oanh!"

Phía trên truyền lại một chấn động mãnh liệt.

"Hắn tìm được chúng ta." Lâm Lôi vội vàng nói, "chẳng lẽ chui xuống lòng đất cũng không thoát được hắn sao."

"Lão Đại, chúng ta phải làm sao bây giờ?" Bối Bối cũng nóng nảy.

"Còn một biện pháp! Nếu không được thì chỉ còn cách sử dụng chủ thần lực."

Đúng lúc này, một cỗ chấn động màu vàng trực tiếp xuyên phá lòng đất, bắn xuống dưới.

"Không ổn." Lâm Lôi mặt biến sắc.

"Bồng!" Bối Bối phẫn nộ vung quyền đón đỡ.

"Bối Bối. Có sao không ?"

"Không có việc gì, công kích thật là mạnh, tê dại cả nắm tay ta. Bất quá, Không có bị thương." Bối Bối truyền âm nói, Lâm Lôi nghe qua cũng không khỏi hít một hơi thật sâu, đồng thời cũng than thở một tiếng - - lực phòng ngự của Bối Bối quả nhiên quá đáng sợ. Có thể gọi là siêu thần cách phòng ngự binh khí.

Sau khi Bối Bối đạt tới thượng vị thần, cũng chỉ một lần bị trọng thương bởi Chủ thần U Minh Quả. Những người khác, căn bản không thể gây thương tổn được cho Bối Bối.

Thế nhưng, lực công kích của Bối Bối quá yếu, ngay cả Lâm Lôi cũng không bằng. Chỉ dựa vào thiên phú thần thông mới có thể uy hiếp tới các nhân vật cấp bậc thống lĩnh.

"Bối Bối ...... chúng ta cùng lên!" Lâm Lôi liền nói.

Hắc Mặc Tư chắc chắn có biện pháp xác định vị trí hai người trong lòng đất, còn ở lại thì cũng chỉ để hắn giết mà thôi. Lâm Lôi, Bối Bối hai người hóa thành hai đạo ánh sáng, nhanh chóng nhảy ra khỏi lòng đất.

"Ha ha, cuối cùng cũng phải trồi lên."

Tiếng cười vừa mới vang liên, thân ảnh kim phát tráng hán nọ đã tới gần.

"Gần quá!" Vừa nhảy ra, Lâm Lôi, Bối Bối đã thấy kim phát tráng hán nọ chỉ còn cách họ chưa tới trăm thước. Lâm Lôi kinh hãi, vội thi triển hắc thạch không gian, dẫn lực đẩy kim phát tráng hán ra xa, cố gắng tăng tốc để gia tăng khoảng cách.

"Hỗn đản! Chiêu này không khác Lôi Tư Tinh, thật sự là làm cho người ta tức chết." Kim phát tráng hán phẫn nộ hống lên.

Kim phát tráng hán lúc này cực kỳ phẫn nộ, cái hắc thạch không gian kia làm hắn căn bản không cách nào tới gần Lâm Lôi.

Bỗng "Ân?" Kim phát tráng hán trừng mắt. Chỉ thấy, Lâm Lôi đang chạy trốn bỗng nhiên quay đầu nhìn hắn chằm chằm, đồng thời, phía sau Lâm Lôi hiện ra hư ảnh một thanh long khổng lồ. Đôi mắt vàng lợt của thanh long nọ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hắc Mặc Tư. Bỗng nhiên, trong đầu hắn xuất hiện đạo long ngân âm vang.

thiên phú thần thông - - long ngân!

Trong khu vực linh hồn của Hắc Mặc Tư, thời gian lưu tốc dần trở nên thong thả.

"Ân ......" Hắc Mặc Tư ngẩn ra, Lâm Lôi và Bối Bối tựa hồ tốc độ đột nhiên gia tăng lên mấy chục lần, vụt một cái đã thoát khỏi tầm mắt của hắn. Kỳ thật, không phải tốc độ Lâm Lôi gia tăng mấy chục lần, mà chính là Hắc Mặc Tư hắn thân mình chậm đi mấy chục lần.

Rốt cục, sau khi tiếng long ngân chấm dứt. "Long ngân ? Long ngân của Thanh Long nhất tộc ? xui xẻo a." Hắc Mặc Tư sờ sờ mũi. "bất quá, cũng do tốc độ của ta thật sự quá chậm. Tiểu tử của Thanh Long nhất tộc kia có dẫn lực không gian, nếu ta sử dụng thần lực, tốc độ miễn cưỡng cũng chỉ có thể tương đương."

Hắc Mặc Tư không khỏi lắc đầu.

Bình thường, tốc độ Lâm Lôi và hắn không hơn kém bao nhiêu, Hắc Mặc Tư liều mạng may ra mới chiếm được thượng phong.

Nếu Lâm Lôi dùng hắc thạch không gian, Hắc Mặc Tư sử dụng chủ thần lực, như trước, tốc độ cũng vẫn chỉ tương đương.

"bất quá, ta vốn không am hiểu tốc độ, không có biện pháp!" Hắc Mặc Tư lắc đầu, "bây giờ tốt nhất là tìm biện pháp nhờ Chủ thần luyện chế cho ta một kiện chủ thần khí có thể công kích từ xa. Đến lúc đó, ai có thể cản được ta nữa ? Đây là lần thứ ba ta tham gia vị diện chiến trường, đến nay chỉ còn thiếu ba thống lĩnh huy chương a ...... hảo hảo tìm một chút, hy vọng lần vị diện chiến tranh này chấm dứt, có thể kiếm đủ quân công."

Hắc Mặc Tư lắc đầu, nhanh chóng liền rời đi.

"Hải!" Hắc Mặc Tư vừa rời đi liền quay mặt về phía xa hống một tiếng, "các ngươi mấy người đứng đó nhìn cái gì, có chuyện gì thì lại đây mà nói!"

"Hắc Mặc Tư, xem ra lần này ngươi lại vừa thất bại hả, ha ha ......"

Xa xa truyền đến tiếng cười to, lập tức tiếng cười cũng xa dần.

"Một đám tiểu quỷ nhát gán." Hắc Mặc Tư hừ nhẹ nói, lập tức rời đi.

Phía xa, gã thanh niên vừa cười đang đi cùng với một cô gái tóc tím bận áo bào tím, cô gái khẽ cười nói: "Hải, các ngươi thấy hai người vừa rồi có ngu ngốc không. Tự nhiên đâm đầu vào gã Hắc Mặc Tư này. Chẳng lẽ bọn họ không biết, ở đại địa thần vị diện, không ai không e ngại sức mạnh của Hắc Mặc Tư."

"Có lẽ hai người nọ không quen biết nhiều thống lĩnh." gã ngân phát thanh niên đỉnh đầu có ba cái sừng dài màu đen mỉm cười nói.

"Nhưng hai người nọ có thể cùng Hắc Mặc Tư đánh loạn một hồi, còn chưa có chết, thực lực chắc cũng không kém. Đáng tiếc là chúng ta đã tới chậm. Không phát hiện được bọn họ chạy trốn theo hướng nào." Một kim phát nam tử có đôi mắt màu bạc vô cùng quỷ dị nói, "đi thôi, ở lại đây, chẳng may đụng phải Hắc Mặc Tư sẽ rất phiền toái đó."

Ba người lặng yên rời đi.

Mà lúc này, Lâm Lôi, Bối Bối đang nằm nghỉ trong một bụi cỏ.

"Lão Đại, quái vật kia, ngươi toàn lực đâm một kiếm, cũng chỉ làm rách da mặt hắn. Còn một quyền của hắn, dễ dàng xuyên thủng ngươi thân thể ngươi a." Bối Bối truyền âm nói.

"Thân thể ta lúc đó còn là đã long hóa." Lâm Lôi tự giễu cười nói, "Bối Bối ngươi còn chưa biết, một quyền nọ xuyên qua ngực ta đồng thời, còn có năng lượng ba động quỷ dị, tựa hồ có thể chấn vỡ cả thân thể ta. May mắn là ta đã long hóa, so với tử thần khôi lỗi mạnh hơn nhiều. Nếu không kết quả chắc sẽ như tử thần khôi lỗi, cả thân thể đều hỏng mất."

Lâm Lôi nghĩ đến tràng cảnh vừa rồi mà vẫn chưa hết kinh hãi.

"Ai, lão Đại, chúng ta tuy tại vị diện chiến trường, có thể đối phó được một số thống lĩnh, nhưng cũng có rất nhiều không đối phó được. Lần này may mắn tốc độ đối phương kém, lần tới nếu không chạy kịp, không khác gì đụng phải đá, có thể sẽ gặp nguy hiểm." Bối Bối nhíu mày nói.

- Khoảng hơn 1h chiều sẽ có chương 18Chương 18: Danh đan

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

"Đụng phải đá ?" Lâm Lôi cũng có chút buồn bực.

Trong các thống lĩnh cao thủ, cũng có một vài nhân vật thuộc loại vô địch. Chẳng may đụng phải, bản thân mình và Bối Bối đều có thể gặp nguy hiểm. Thiên địa có thể tạo ra một chiêu phệ thần thử đáng sợ của phệ thần thú, hay thời gian lưu tốc của Thanh Long nhất tộc, thì cũng có thể tạo ra những thiên phú đáng sợ khác. Bối Lỗ Đặc dù sao cũng chỉ được xưng là Huyết Phong đại lục chủ thần, phỏng chừng, còn có vài người có thể mạnh hơn.

Lâm Lôi thật sự không dám khinh thường các vị phủ chủ này.

"Khắp vị diện chiến trường này đều là thống lĩnh và phủ chủ chém giết lẫn nhau." Bối Bối thầm nói, "Thắng thua phần lớn là dựa vào vận khí."

Lâm Lôi lắc đầu nói, "Nhược điểm của chúng ta là mới lần đầu tham gia vị diện chiến tranh, đối với các thống lĩnh khác, chúng ta đều biết quá ít. Như Hắc Mặc Tư kia, nếu chúng ta nhận biết được hắn, sẽ không dại dột động tới."

Lâm Lôi cũng có chút e ngại. Dù sao hắn cũng là miễn cưỡng mới đạt tới cấp bậc Tu La.

"Xem ra, vấn đề lớn nhất là chúng ta không hiểu về quân địch." Bối Bối cũng không nhịn được nói.

Lâm Lôi đột nhiên hai mắt sáng ngời, vỗ mạnh vào đầu mình, tự cười giễu: "Bối Bối, ta và ngươi đều hồ đồ cả rồi, chúng ta không hiểu, chẳng lẽ không thể hỏi người khác ?"

"Ân?" Bối Bối ngẩn ra.

"Hỏa hệ thần phân thân của ta còn ở Ngọc Lan đại lục. Hoàn toàn có thể đi hỏi gia gia Bối Lỗ Đặc của ngươi a." Lâm Lôi cũng là dở khóc dở cười.

Bối Bối nhất thời cũng nở nụ cười: "Gia gia ta dám chắc biết rất nhiều, ta như thế nào lại không nghĩ ra nhỉ."

Ở vị diện chiến trường này. Lâm Lôi và Bối Bối chỉ toàn tâm chú ý tới giết chóc, tránh né nguy hiểm, truy tìm thống lĩnh, căn bản không nghĩ được nhiều lắm.

"Bối Bối, trong khoảng thời gian này chúng ta tạm thời không nên loạn động, trước tiên, chờ ta hỏi rõ xem trong các vị diện địa thống lĩnh, người nào dễ chọc, người nào cần tránh rồi hẵng quyết định. Lâm Lôi cười nói, Bối Bối cũng gật đầu. Bọn họ còn rất nhiều thời gian, không cần phải vội.

Ngọc Lan đại lục vị diện, hắc ám chi sâm.

"Hô hô, bầu trời hắc ám chi sâm đột nhiên xuất hiện một đạo ảo ảnh, trường bào đỏ, mái tóc đỏ, chính là hỏa hệ thần phân thân của Lâm Lôi, đang cực nhanh bay tới kim chúc tòa thành của Bối Lỗ Đặc. Mà kim chúc tòa thành đối với Lâm Lôi cũng đã quen thuộc, không hề ngăn cản, để hắn trực tiếp đi vào trong.

Trong tiền viện của kim chúc tòa thành.

Bối Lỗ Đặc khoác áo bào đen đang cầm một quyển sách, ngồi trên một cây đại thụ do kim chúc tánh mạng tạo thành.

"Bối Lỗ Đặc đại nhân." Lâm Lôi khiêm tốn hành lễ.

Bối Lỗ Đặc quay đầu, đạm cười liếc hắn một cái:"Nga. Lâm Lôi, có chuyện gì vậy ? ngươi tại vị diện chiến trường có khó khăn gì sao ?" Nói xong, Bối Lỗ Đặc lại cúi đầu đọc sách.

"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ta và Bối Bối tại vị diện chiến trường chật vật mãi mới tìm được một đối tượng, nào ngờ ...... thực lực đối phương quá mạnh, ta và Bối Bối liên thủ cũng không đối phó được hắn. May mắn đối phương tốc độ không nhanh, cũng không am hiểu công kích từ xa, chúng ta mới thoát kịp." Lâm Lôi xấu hổ nói.

Bối Lỗ Đặc kinh ngạc gấp sách lại.

"Ngươi và Bối Bối liên thủ cũng không đối phó được ?" Bối Lỗ Đặc dò hỏi,"Các ngươi hai người một có thiên phú thần thông đối phó linh hồn, một người dùng vật chất công kích, vừa vặn hỗ trợ lẫn nhau ...... Thống lĩnh có thể chống lại các ngươi tựa không nhiều."

"Hắn gọi Hắc Mặc Tư ." Lâm Lôi nói.

"Là hắn?"

Bối Lỗ Đặc không khỏi nở nụ cười, "Ha ha ...... các ngươi hai người, chẳng biết trời cao đất dày, ngay cả hắn cũng dám đi trêu chọc! Người khác tránh hắn còn không nổi đó. Hắc Mặc Tư này vật chất công kích trong các vị diện cũng là thuộc nhóm thập đại cao thủ. Kể cả là tộc trưởng Cái Tư Lôi Sâm của ngươi cũng không chịu nổi một quyền của hắn."

"Ta cũng là sau đó mới biết được." Lâm Lôi cười khổ nói.

"Bối Lỗ Đặc đại nhân, một quyền của Hắc Mặc Tư này như thế nào lại lợi hại vậy ?" Lâm Lôi tràn đầy khó hiểu,"Ta cũng tu luyện đại địa pháp tắc, cũng được lĩnh giáo qua công kích của Xích Nham lĩnh chủ tiền nhiệm. Vậy mà đối với quyền cước của Hắc Mặc Tư lại không thể hiểu nổi ......" Lâm Lôi lắc đầu, tỏ vẻ khó hiểu.

Xích Nham lĩnh chủ tiền nhiệm cũng là am hiểu vật chất công kích. Hơn nữa dung hợp năm loại huyền ảo, uy lực không phải bàn. Cùng Lâm Lôi đối quyền, cũng chỉ nhỉnh hơn một chút.

"Thiên phú!" Bối Lỗ Đặc cười a a nói.

"Thiên phú?" Lâm Lôi ngẩn ra.

"Ngươi có biết hắn dung hợp mấy loại huyền ảo không ?" Bối Lỗ Đặc cười nói.

"Không biết." Lâm Lôi lắc đầu

"Chỉ bốn loại." Bối Lỗ Đặc đạm cười nói, "Cái này cũng do lúc ta ở chú chủ thần, nghe chủ thần nói thôi."

Lâm Lôi ngẩn ra, dung hợp bốn loại cũng chỉ đạt tới thất tinh ác ma bình thường, nhưng thực lực mà Hắc Mặc Tư thi triển lại mạnh mẽ đáng sợ, hóa ra là nhờ vào thiên phú.

"Hắc Mặc Tư này trời sanh đã vô cùng mạnh mẽ, lực phòng ngự cũng rất mạnh! Theo truyền thuyết khi Đại địa thần vị diện vừa mới thành lập, liền hình thành một tòa núi nhỏ màu vàng, trải qua vô số năm, cuối cùng cũng có tính mạng, chính là Hắc Mặc Tư ." Bối Lỗ Đặc cười nói, "Sau khi hắn đạt đến hạ vị thần, liền trở thành chủ thần sứ giả, đồng thời được cấp cho một kiện linh hồn phòng ngự chủ thần khí. "

"Ách ......" Lâm Lôi không nói được gì.

Mới đạt hạ vị thần đã trở thành chủ thần sứ giả.

"Bản thể hắn đã cực kỳ mạnh mẽ, phối hợp với linh hồn phòng ngự chủ thần khí ...... muốn giết hắn, cơ hồ không có khả năng. Bởi vì hắn bản thể sinh ra trong lúc vị diện hình thành, vốn là một toà núi rất đặc thù, cho nên trời sanh lực lượng rất mạnh. cho dù không vận dụng pháp tắc huyền ảo, một quyền đều có thể xé rách không gian. Sau khi dung hợp 4 loại huyền ảo, một quyền của hắn, không mấy người dám trực tiếp đón đỡ." Bối Lỗ Đặc than thở.

Lâm Lôi không nói gì, thiên phú người này thực sự rất khoa trương.

"Ta là phệ thần thử, phải luyện hóa thần cách để tôi luyện bản thân, mà Hắc Mặc Tư này, trời sinh thân thể đã mạnh mẽ rồi." Bối Lỗ Đặc đạm cười nói."bất quá, luận về trình độ cứng cỏi của thân thể, Hắc Mặc Tư với phệ thần thử ta còn kém hơn một bậc"

Lâm Lôi cũng hiểu được, thân thể phệ thần thử có thể so với thần cách.

"Bối Lỗ Đặc đại nhân, cho nên, ta nghĩ, mong Bối Lỗ Đặc đại nhân ngươi có thể đem tư liệu các cường giả đạt tới Tu La cấp bậc của các đại vị diện cho ta quan sát một phen. Để khi gặp bọn họ, chúng ta còn nhận ra được mà sẽ không lỗ mãng ngạnh kháng những siêu cấp cường giả đó." Lâm Lôi nói.

Bối Lỗ Đặc có chút gật đầu.

"Ta cũng đã đoán được, các ngươi sẽ tìm đến ta." Bối Lỗ Đặc đảo tay, nhất thời trên mặt đất xuất hiện một cái rương lớn ,"Trong rương này có khá nhiều tư liệu, phù ảnh. Ngươi cẩn thận quan sát một phen, cũng có thể đối với các cường giả đỉnh phong của các đại vị diện, hiểu biết thêm."

Lâm Lôi không khỏi hưng phấn nhìn về phía rương.

Có cái này, mình có thể nghĩ cách chuẩn bị đối phó với người khác.

"Ngươi ở lại đây xem đi, nếu có cái gì không rõ ràng lắm, cũng có thể hỏi ta." Bối Lỗ Đặc đạm cười nói.

"cám ơn Bối Lỗ Đặc đại nhân." Lâm Lôi liền đi tới xốc cái rương lên.

Bên trong có rất nhiều phù ảnh cùng tư liệu, Lâm Lôi lập tức mang cái rương vào trong đình viện, bắt đầu cẩn thận duyệt đọc.

"Mã Cách Nỗ Tư, Thiên giới vị diện, bài danh trong năm siêu cấp cường giả, tu luyện vận mệnh quy tắc, nghi là đã đạt tới đại viên mãn thượng vị thần ......" Lâm Lôi bắt đầu chăm chú đọc, tin tức về đám siêu cấp cường giả này cần ghi tạc trong óc.

Nguyên lai. mười một đại vị diện, ẩn chứa rất nhiều cao thủ đỉnh phong.

Sơ sơ, bảy đại pháp tắc, tứ đại quy tắc, chỉ tính chủ thần liền có 77 vị. Thượng vị thần đỉnh cao thật là nhiều.

Thời gian một ngày trôi qua, Lâm Lôi đã xem qua một lượt tất cả tư liệu cùng phù ảnh.

Lâm Lôi trong lòng cũng cảm thấy chút khó khăn!

"Trong mười một đại vị diện, cũng gần ba mươi người nghi là đã đạt đại viên mãn thượng vị thần. " Lâm Lôi âm thầm sợ hãi than,"Chia đều ra, mỗi vị diện cũng có hai, ba người. Hơn nữa cũng chỉ là nghi thôi! Còn chủ thần, mười một vị diện, mỗi cái có 7 vị." Lâm Lôi rốt cục hiểu được, đại viên mãn thượng vị thần rất chi thưa thớt!

Mà đạt tới cấp bậc thống lĩnh nhiều hơn nhiều!

Tỷ như tại Địa ngục vị diện, có 108 vị phủ chủ, 108 vị luyện ngục thống lĩnh! Cả địa ngục chỉ có 216 vị, nhưng lại có rất nhiều vị siêu cấp cường giả thoái vị hoặc ẩn thân không muốn đảm nhiệm chức phủ chủ. Các vị này thật sự khó mà liệt kê được hết.

Cả địa ngục, có lẽ phải có cả ngàn cường giả có được thực lực thống lĩnh.

Tính cả tam đại chí cao vị diện còn lại cùng thất đại thần vị diện, có lẽ ...

"Cường giả quả nhiên nhiều!" Lâm Lôi cả kinh nói, "Chỉ là, đại bộ phận bọn họ, bình thường không hiện thân tranh đấu."

Mười một đại vị diện cũng đã có từ lâu lắm rồi. Khi trước ở Thanh Long nhất tộc, hỏi chuyện các trưởng lão khác, Lâm Lôi đã phát hiện các trưởng lão này đã sống qua không biết bao nhiêu ức năm. Bởi vậy, có thể tưởng tượng các đại vị diện khác cũng đã trải qua một quãng lịch sử rất dài a.

Vô số năm, đản sanh vô số cường giả, điều này có thể hiểu được.

"Đông." Lâm Lôi khép rương lại.

Lúc này Bối Lỗ Đặc từ trong đi ra, đạm cười nói:"Nga, xem xong rồi?"

"Đúng vậy." Lâm Lôi hít sâu một hơi.

Theo tài liệu này, Lâm Lôi cũng hiểu được, thiên ngoại hữu thiên, hắn miễn cưỡng có thể so sánh với Tu La, nhưng tại Địa ngục, số lượng Tu La cũng không phải ít, ngoài 216 vị đương nhiệm, còn có lượng lớn thoái vị hoặc ẩn danh.

"Ngươi cần phải luôn cẩn thận." Bối Lỗ Đặc đạm cười nói,"Tại vị diện chiến trường, đều là sinh tử chiến! Cho nên, các thống lĩnh không đủ tự tinh, bình thường sẽ không lộ chân diện." (mặt thật)

"Không lộ chân diện ?" Lâm Lôi ngẩn ra,"vậy ta xem những thứ này, không phải vô dụng sao."

Qua tư liệu, phù ảnh, Lâm Lôi cũng chỉ nhận biết được một ít tuyệt chiêu, bộ dáng của đối phương, nếu đối phương biến ảo bộ dáng, biết phải phân biệt thế nào ?

"Đừng quá lo lắng, đã biến ảo bộ dáng nghĩa là thực lực không đủ. Chỉ những cường giả thực sự đủ tự tin, vốn không e ngại bất luận kẻ nào, mới không cần biến ảo bộ dáng." Bối Lỗ Đặc nói.

Lâm Lôi không khỏi gật đầu.

"Bối Lỗ Đặc đại nhân, nói cách khác, chỉ cần không nhận ra, là có thể động thủ." Lâm Lôi cười nói.

"Đối." Bối Lỗ Đặc nở nụ cười.

"Kỳ thật a, vị diện chiến tranh rất không ý tứ." Bối Lỗ Đặc đột nhiên lắc đầu nói,"Vốn là muốn giảm bớt cường giả, nhưng trong bãi tha ma đó, đương nhiên, cũng sẽ tạo ra một vài nhân vật đỉnh cao"

"Ân?" Lâm Lôi ngẩn ra.

Bãi tha ma ?

"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ngươi nói vậy là ý tứ gì ?" Lâm Lôi không khỏi mở miệng hỏi.

Bối Lỗ Đặc đạm cười nói:"Các vị diện có rất nhiều người, rất nhiều cường giả. Trải qua bao nhiêu năm, cao thủ thật sự quá nhiều. Tạo ra cái vị diện chiến trường này chính là để giảm bớt số lượng cao thủ, vậy nên mới cứ một vạn ức năm lại tiến hành một lần."

"Một lần vị diện chiến tranh, kéo dài một ngàn năm, cơ hồ đều là cấp bậc thống lĩnh chém giết lẫn nhau, không muốn chém giết thì chỉ có cách trốn trong quân doanh, mà khi chiến tranh gần kết thúc, đại quân hai bên sẽ mở một hồi đại chém giết tại các thông đạo của Tinh hà" Bối Lỗ Đặc cười nói "Với rất nhiều người, đây đồng nghĩa là chịu chết, nhưng với một số ít khác, đây chính là cơ hội tốt nhất"

- Nếu kịp thì tầm 5h chiều sẽ có chương 19, ko thì chịu khó chờ đến tối nhé.Chương 19: Vô Tâm sáp liễu

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Lâm Lôi không khỏi ngạc nhiên. Từ khi mới tiến vào vị diện chiến trường, thấy rất nhiều quân doanh, phần lớn trú tại sát bờ Tinh hà, nhưng không hề thấy động tĩnh gì. Khi đó còn không hiểu ... hóa ra, tất cả đều chờ đến thời khắc cuối, hai bên đại quân sẽ hội quân liều mạng chém giết lẫn nhau.

"Tàn khốc a." Lâm Lôi không khỏi thốt lên.

"Tuy tàn khốc, nhưng cũng chính là cơ hội tốt để lập quân công." Bối Lỗ Đặc đạm cười nói, "Trong lúc đại quân hai bên hỗn chiến, ngay cả thống lĩnh cũng dễ dàng bỏ mạng. Vận khí tốt một chút là có thể đoạt được rất nhiều huy chương binh lính, thậm chí là cả huy chương thống lĩnh. Cơ hội càng cao thì nguy hiểm cũng càng lớn a."

Lâm Lôi trong đầu, nhất thời hiện lên tràng cảnh các thượng vị thần trùng trùng, lớp lớp lao vào tàn sát lẫn nhau, trong số đó, cũng có không ít thống lĩnh.

Đáng sợ vô cùng !

"Ngươi tốt nhất, trước đó cố gắng thu thập đủ thống lĩnh huy chương đi" Bối Lỗ Đặc đạm cười nói.

Lâm Lôi gật đầu, trong lúc song phương hỗn chiến, tuy có thể thu lợi không ít, nhưng quá nguy hiểm.

"Nếu trong ngàn năm chiến tranh, không thu thập đủ thống lĩnh huy chương, thì đành phải tham gia hỗn chiến." Lâm Lôi trong lòng yên lặng nghĩ, vì thân nhân, huynh đệ, Lâm Lôi sẽ không lùi bước.

Trong một ngọn núi hoang tại vị diện chiến trường.

"Ca sát." Bối Bối đang ăn thủy quả.

Lâm Lôi đang ngồi khoanh chân đột nhiên mở mắt.

"Di, lão Đại? gia gia ta có tin tức gì không ?" Bối Bối lập tức hai mắt sáng ngời hỏi, Lâm Lôi cười gật đầu:"Đối. Giờ đối với các đại vị diện nhân vật cấp bậc thống lĩnh, hầu hết ta đều có thể nhận ra. Từ hôm nay trở đi để ta một mình khống chế tử thần khôi lỗi ra ngoài dụ thống lĩnh địch."

Thời gian còn rất nhiều, Lâm Lôi cũng không vội.

"Ân" Bối Bối cười hi hi gật đầu,"Hảo, còn ta ở đây ngủ một giấc, bao giờ lão Đại ngươi tìm được mục tiêu thì hẵng đánh thức nhé." Cũng chỉ có Bối Bối tại vị diện chiến trường này mới có tâm tình ngủ.

"Trận vị diện chiến tranh này cũng phải hơn 8 trăm nữa mới chấm dứt, thời gian rất dài, nên tận dụng tu luyện. Không chừng, tại nơi này, ta có thể dung hợp thành công 4 loại huyền ảo của Đại địa pháp tắc." Lâm Lôi cảm khái nói.

"Ân? Bốn loại? lão Đại, Đại địa mạch động lực lượng của ngươi và huyền ảo thổ chi nguyên tố trọng lực không gian không phải đều đã bắt đầu dung hợp sao, chắc cũng không mất nhiều thời gian để hoàn thành." Bối Bối thầm nói.

"Ước chừng mất khoảng trăm năm." Lâm Lôi đạm cười nói, kỳ thật lần tới Minh giới này. Trải qua sáu bảy mươi năm, Lâm Lôi đã tiến bộ rất nhiều.

Dù sao một khi đã bắt đầu dung hợp, để đạt tới bình cảnh, cũng là thời gian vấn đề thôi.

"Hải, đến khi lão Đại ngươi dung hợp bốn loại huyền ảo, lực công kích hẳn sẽ mạnh hơn rất nhiều." Bối Bối hưng phấn nói.

"Kỳ thật. Ta trong lòng cũng đã có phương hướng." Lâm Lôi đạm cười nói.

Chứng kiến qua Xích Nham lĩnh chủ và Hắc Mặc Tư ra tay, Lâm Lôi trong lòng cũng có chút lĩnh ngộ.

Bối Bối hoặc là ngủ, hoặc là tu luyện, tóm lại cũng kiên nhẫn chờ đợi, các thần phân thân của Lâm Lôi cũng đều tập trung tu luyện, chỉ để bổn tôn còn lại khống chế tử thần khôi lỗi ở bên ngoài. Hai người cứ như vậy chờ đợi.

"Mới hai tháng đã mất một tử thần khôi lỗi." Lâm Lôi lắc đầu bất đắc dĩ nói."nửa tháng trước, phát hiện được một vị Quang minh thần giới siêu cấp cao thủ, ta cố khống chế tử thần khôi lỗi chạy trốn nhưng không thoát khỏi truy kích của vị kia. Không những hủy mất tử thần khôi lỗi, mà còn suýt tìm thấy chúng ta. May mắn chúng ta ẩn quá sâu, ngoài phạm vi thần thức của hắn."

Bối Bối mở mắt, cười nói: "Cũng chỉ là một tử thần khôi lỗi thôi mà. Tính toán làm gì."

"Sớm biết thế này, ta đã mang nhiều một chút." Lâm Lôi nói.

Lúc này, Lâm Lôi đã khống chế một tử thần khôi lỗi khác tuần tra bên ngoài.

"Hai tháng, vẫn chưa tìm thấy đối thủ thích hợp." Bối Bối cảm thán nói.

"Bỏ bộ dạng đó đi, nếu không phải Bối Lỗ Đặc gia gia của ngươi đã cung cấp không ít thông tin về các cường giả, sợ rằng chúng ta lại như trước đây, chạy ra ngoài ngạnh kháng vị siêu cấp cường giả kia. Tùy tiện đem cái mạng nhỏ bé này bỏ đi rồi sao ?" Lâm Lôi cười nói.

Đang lúc Lâm Lôi, Bối Bối hai người còn than thở nọ kia, đột nhiên - -

"Oanh!"

Cả ngọn núi đều kịch liệt chấn động, không ít mảnh đá từ trên rơi xuống trúng người Lâm Lôi, Bối Bối.

"Chuyện gì vậy ? Tiếng động đó là cái gì ?" Bối Bối nhíu mày hỏi.

"Chờ một chút, cách khoảng ngàn thước, tử thần khôi lỗi của ta nhìn thấy hai cường giả đang chiến đấu!" Lâm Lôi kinh ngạc nói.

Ở ngọn núi bên cạnh chỗ hai người, có hai đạo ảo ảnh liên tục di chuyển, một đạo màu tím, một đạo màu trắng. Đạo ảo ảnh màu tím liên tục chém tới.

"Bồng!"

Phản chấn mãnh liệt, mặt đất nứt toác ra. Đạo ảo ảnh màu tím là một gã thanh niên có đôi mắt xanh biếc khoác áo bào tím, còn ảo ảnh màu trắng là một thanh niên tóc màu bạc, mắt lam, dáng vẻ lạnh lùng. Ngân phát thanh niên này vẻ mặt tràn đầy tức giận.

"Lang Tư Lạc! ngươi đừng có quá phận! Ngươi và ta cùng một chiến tuyến, sao lại công kích ta ?" Ngân phát thanh niên quát.

"Hừ, cùng chiến tuyến thì sao ? tại vị diện chiến trường này, lúc nào cũng có thể bị người khác giết." Lục nhãn tử bào thanh niên lạnh lùng cười, không nhiều lời, lập tức quanh thân xuất hiện những dòng điện luân chuyển, trên bầu trời, lôi vân dần tụ lại.

Ngân phát thanh niên mặt biến sắc.

Luận về tốc độ, hắn so với Lang Tư Lạc tu luyện lôi điện pháp tắc không bằng, trốn không thoát thì đành liều mạng đánh trả!

Biết rõ thực lực không bằng đối phương, nhưng lại chỉ có thể ngạnh kháng, hắn gầm nhẹ một tiếng: "Lang Tư Lạc, nếu ngươi ép ta quá, ta sẽ không nhẫn nhịn nữa!" Ngân phát thanh niên toàn thân cũng tán phát quang mang màu trắng, quát lạnh một tiếng, đã thấy quanh người xuất hiện một thanh trường mâu màu trắng cùng với một thanh trường mâu trong suốt.

Vật chất công kích, linh hồn công kích hợp một!

"Hưu!"

Hai đạo trường mâu hợp lại, hư ảnh trường mâu màu trắng trực tiếp bắn về phía đối phương.

"Chết đi. Lục nhãn tử bào thanh niên lạnh lùng quát.

"Oanh long long"

Lôi vân trên bầu trời đột nhiên đánh xuống, hình thành một đại xà khổng lồ màu tím, đồng thời lôi điện từ cơ thể lục nhãn tử bào thanh niên cũng toát ra tạo thành một đại xà khổng lồ màu xanh, hai đại xà này theo hướng ngân phát thanh niên, vây tới.

Lúc này, trường mâu đã phóng tới trước người lục nhãn tử bào thanh niên.

"Hừ!" Lục nhãn tử bào thanh niên hừ lạnh một tiếng.

Chỉ thấy hắn vươn tay phải, đầu ngón trỏ quang mang màu tím ngưng tụ lại. Hướng hư ảo trường mâu đánh tới.

"Bồng!"

Hư ảnh trường mâu vốn là vật chất công kích kết hợp với linh hồn công kích. Lúc này chỉ thấy hư ảnh trường mâu màu trắng bị trấn tan. Hiển nhiên, vật chất công kích cũng không thể gây thương tổn nổi ngón tay của lục nhãn tử bào thanh niên. "Xuy xuy" mấy tiếng, linh hồn công kích cũng bị phá tan.

Mà lúc này, ngân phát thanh niên biến sắc mặt, hai con cự điện xà phân biệt màu xanh và màu tím kia đã tiếp cận hắn. Hai con cự điện xà này có thuộc tính khác nhau, cùng vây lại tạo nên một không gian đặc thù, phảng phất phóng xuất điện lôi, bao quanh thân thể ngân phát thanh niên kia.

"A" Ngân phát bạch bào thanh niên phẫn nộ ngửa đầu rống lên.

Một cỗ khí tức cường đại từ cơ thể hắn phát ra, quang mang màu trắng tràn ngập.

"Đến lúc này còn liều mạng dùng chủ thần lực sao ? Ngươi sử dụng chủ thần lực, ta cũng sử dụng chủ thần lực. Không phải kết quả vẫn thế sao ?" Lang Tư Lạc cười lạnh, tòan thân hắn cũng tản mát ra khí tức cường đại, quanh thân tràn ngập quang mang màu tím.

Trong lúc hai đại cường giả đều sử dụng chủ thần lực, Lâm Lôi và Bối Bối cũng lặng lẽ theo lòng đất tiến tới, ẩn mình trong đám cỏ dại, nhìn chằm chằm xa xa quan sát tràng chiến đấu của hai đại cường giả.

"Thực lực đều mạnh a." Bối Bối khen.

"Bạch bào thanh niên kia chắc là thống lĩnh Vưu Lan Đức của Quang minh thần giới, còn lục nhãn tử bào thanh niên kia là thống lĩnh Lang Tư Lạc của Lôi điện thần vị diện. Dựa theo tin tức của Bối Lỗ Đặc gia gia ngươi cung cấp, Lang Tư Lạc rất mạnh." Lâm Lôi truyền âm nói,"Không những am hiểu linh hồn công kích, vật chất công kích đều cũng am hiểu. Tốc độ cũng cực nhanh. Hơn nữa còn có một kiện phòng ngự chủ thần khí dung hợp với thân thể." Bối Bối không khỏi cả kinh.

"Dung hợp phòng ngự chủ thần khí với thân thể ? giống Đại trưởng lão ?"

Lâm Lôi gật đầu, tiếp tục quan sát hai người đối chiến: "Lang Tư Lạc phòng ngự chủ thần khí, vậy có thể coi vật chất phòng ngự của hắn là vô địch. Hắn lại am hiểu linh hồn phòng ngự. Muốn dùng linh hồn công kích với hắn, cũng rất khó. Xem ra, đây cũng là một thống lĩnh cường đại."

Lang Tư Lạc, cơ hồ không có nhược điểm gì.

Cường giả tu luyện lôi điện pháp tắc, rất am hiểu tốc độ, hơn nữa, đều rất mạnh. Trong số các thống lĩnh cũng bài danh hàng đầu.

"Bất quá ......" Lâm Lôi nở nụ cười. "Bối Bối, ngươi vừa vặn khắc chế hắn!"

Muốn chống lại thiên phú thần thông phệ thần của Bối Bối, không phải là đại viên mãn thượng vị thần thì cũng phải có linh hồn phòng ngự chủ thần khí. Lang Tư Lạc tuy phòng ngự rất mạnh, nhưng gặp phải thiên phú của Bối Bối, dù linh hồn công kích mạnh đến đâu cũng không ngăn được.

"Dát dát, lão Đại, giao cho ta đi." Bối Bối cũng hưng phấn đứng nói.

"Chờ bọn họ đánh xong đã." Lâm Lôi truyền âm nói.

Bạch bào thanh niên Vưu Lan Đức toàn thân bị vây, rốt cục trúng một chiêu vật chất công kích của Lang Tư Lạc, cả người nổ tung.

"ha ha ......" Lang Tư Lạc vừa cười vừa đi tới, thu lại một khối huy chương màu vàng cùng một cái không gian giới chỉ vừa rơi ra.

Nhưng đúng lúc này - -"Ai!" Lang Tư Lạc rất không nhịn quát lên, đồng thời quay đầu nhìn lại. Hắn đã cảm ứng được cách đó không xa có nghe chút động tĩnh, bất quá hắn không quan tâm. Cho dù là thống lĩnh, có khả năng đả thương hắn cũng là rất ít.

"Ân?" Lang Tư Lạc sững sờ.

Chỉ thấy một đạo ảo ảnh màu đen bắn nhanh lại, đồng thời giữa không trung hiện lên một đạo hư ảnh phệ thần thử khổng lồ đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn. Lang Tư Lạc không khỏi sắc mặt đại biến: "Bối Lỗ Đặc? A! không - -"

Lang Tư Lạc điên cuồng chống lại.

Với tuyệt đại đa số thống lĩnh tại vị diện chiến trường, hắn cơ hồ không có nhược điểm. Nhưng thiên phú thần thông phệ thần nổi tiếng của Bối Lỗ Đặc lại hoàn toàn khắc chế hắn. Gặp phải chiêu này, bất kể ai nếu không có linh hồn phòng ngự chủ thần khí hoặc đạt tới viên mãn thượng vị thần, thì đều khó thoát.

Thiên phú thần thông, chính là quá bá đạo!

Lang Tư Lạc không hiểu, theo truyền thuyết, Bối Lỗ Đặc, thân thể cứng rắn tương đương siêu thần cách, hoàn toàn có thể tay không ngạnh kháng chủ thần khí. Hơn nữa linh hồn cũng có linh hồn phòng ngự chủ thần khí. Hoàn hảo không còn một chút nhược điểm, coi như đã là nhân vật đỉnh cao. Vậy, cần gì phải đến vị diện chiến trường này ?

Hắn không hiểu! Và cũng không còn cơ hội để hiểu!

Một cỗ ba động đặc thù trực tiếp xuyên thấu linh hồn hắn, khả năng phòng ngự linh hồn hắn dù cường đại, cũng vô phương ngăn cản.

Chỉ thấy Lang Tư Lạc ngây ngốc đứng ở một chỗ, đôi mắt màu xanh biếc ngây dại ...không có một tia khí tức, cả người như cây gỗ, lập tức"Oanh" một tiếng, ngã trên mặt đất. Một viên thần cáchvà một khối huy chương màu vàng từ cơ thể hắn rơi xuống, một kiện khôi giáp màu tím cũng thoát ra.

"Huy chương màu vàng, lại cả một kiện vật chất phòng ngự chủ thần khí." Lâm Lôi hai mắt sáng ngời.

Chỉ thấy Lâm Lôi và Bối Bối hai người, hóa thành hai đạo quang ảnh, trực tiếp thu lấy huy chương màu vàng và kiện vật chất phòng ngự chủ thần khí vào không gian giới chỉ rồi bỏ chạy.

"Đi mau, chỗ này không thể ở lại."

Lâm Lôi, Bối Bối hai người, cũng không kịp cẩn thận dò xét, lập tức rời đi.

- Lát nhờ Mod gộp topic giúp mình nhé. Chương 20: Tâm sự

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

"Sàn sạt" Tiếng gió gào thét, cỏ dại cũng rạp xuống.

Hai thi thể lạnh lẽo của Lang Tư Lạc và Vưu Lan Đức vẫn ở đó. Mới cách đây ít lâu, bọn họ đều là những vị đỉnh cấp cường giả, là những thống lĩnh hô phong hoán vũ. Vốn muốn vào vị diện chiến trường để tích lũy quân công, đổi lấy chủ thần khí với hy vọng có thể đứng vào hàng ngũ những thống lĩnh mạnh nhất.

Thế nhưng......

Có người thành công, đương nhiên sẽ có người thất bại.

Một gã thống lĩnh thành công, đồng nghĩa với mười thống lĩnh khác, hoặc là mười vạn thượng vị thần binh lính khác phải bỏ mạng! Không may là, Lang Tư Lạc, Vưu Lan Đức hai người là những người thất bại.

" Hô, hô!"

Hai bóng người bỗng xuất hiện, cả hai đều mặc trường bào xanh, tóc dài màu xanh, cả mặt mũi lẫn chiều cao đều giống nhau. Nhìn bề ngoài, chỉ có một điểm khác: một người có lông mi màu trắng, người kia là màu kim. Người không biết, có lẽ còn tưởng hai người này cùng là thần phân thân của ai đó.

Nếu như Lâm Lôi có mặt ở đây, hẳn sẽ nhận ra hai người này chính là hai vị song sinh thống lĩnh của Phong hệ thần vị diện.

" Đại ca, có phát hiện gì không ?" Bạch mi thanh niên trịnh trọng nói.

Kim mi thanh niên nhìn qua hai thi thể trên mặt đất khẽ gật đầu:" Mặc dù ta chưa từng thấy qua vị Bối Lỗ Đặc kia thi triển thiên phú thần thông, nhưng cái hư ảnh chúng ta thấy lúc nãy hẳn phải là hư ảnh của phệ thần thử!"

Vừa rồi Bối Bối thi triển thiên phú thần thông, ảo ảnh phệ thần thử cao chừng trăm thước, dù là ở rất xa cũng có thể thấy được.

Đây cũng chính là lý do Lâm Lôi, Bối Bối lập tức rời đi.

Bạch mi thanh niên gật đầu nói: "Lang Tư Lạc này, ngay cả hai huynh đệ ta liên thủ đối phó cũng khó khăn. Phi thường khó chơi---- hắn có linh hồn phòng ngự rất mạnh, muốn giết hắn, có lẽ phải là đại viên mãn thượng vị thần mới có thể làm được, tất nhiên, đấy là chưa tính tới thiên phú thần thông đáng sợ của Bối Lỗ Đặc kia. Mới vừa rồi ra tay, tám chín phần mười là Bối Lỗ Đặc!"

Bối Lỗ Đặc thành danh, cũng mới khoảng ngàn năm lại đây!

Mà Bối Bối, người biết được hắn quá ít. Các cường giả ở vị diện khác chưa từng gặp hắn thì sao có thể nhận ra ? Cho nên, bọn họ cũng tưởng là Bối Lỗ Đặc ra tay!

"Bối Lỗ Đặc này đến vị diện chiến trường làm gì nhỉ ?" Bạch mi thanh niên cau mày nói, "Với thực lực của hắn, lực phòng ngự cũng như quyền cước còn lợi hại hơn cả chủ thần khí, còn đến đây, chẳng nhẽ nghĩ vị diện chiến trường còn chưa đủ rối loạn, đến để cười nhạo chúng ta sao ?

"Đúng là khinh dễ người ta ? Nhưng mà cho dù vậy, ngươi dám cùng Bối Lỗ Đặc đại chiến một hồi sao ?" Kim mi thanh niên đạm cười nói.

Bọn họ đúng là thấy hư ảnh của phệ thần thử nên mới cố ý đợi trong chốc lát rồi mới tới. Nguyên lai là vì e sợ đụng phải Bối Lỗ Đặc.

"Được rồi, nhị đệ, chúng ta đi thôi, biết đâu Bối Lỗ Đặc vẫn còn quanh đây." Kim mi thanh niên liếc hai thi thể trên mặt đất một cái rồi phiêu nhiên hóa thành ảo ảnh rời đi, đệ đệ hắn cũng ngay lập tức đuổi theo. Trên bãi đất trống, chỉ còn hai thi thể lạnh lẽo.

Trong lòng một gò núi thấp toàn thân cháy đen, có một huyệt động. Huyệt động này chính là do Lâm Lôi cùng Bối Bối đào xuyên từ dưới lòng đất lên mà tạo thành.

"Ha ha. Lão đại, thu hoạch lớn a!" Bối Bối kích động hô lên, đồng thời đặt kiện khôi giáp màu tím sẫm xuống đất, cầm một cái không gian giới chỉ ném qua bên cạnh. Đang lúc hưng phấn, hắn đột nhiên ngẩn người.

"Lão đại!" Bối Bối nhìn Lâm Lôi kinh ngạc nói.

Lúc này, Lâm Lôi đang ngây người nhìn huy chương màu vàng trong tay, trong mắt tràn đầy kích động, thoáng có chút nước mắt.

"Rốt cuộc, rốt cuộc cũng chiếm được một cái kim sắc huy chương." Lâm Lôi đem kim sắc huy chương trong lòng bàn tay, đặt lên trước ngực. Giờ khắc này, Lâm Lôi cảm giác như kim sắc huy chương này, tựa hồ biến thành phụ thân mình, biến thành Kiều Trì, thành Da Lỗ. Ký ức của thời thiếu niên chợt ùa về.

Kim sắc huy chương đối với Lâm Lôi mà nói. Không phải dùng để tích lũy sau đó đổi lấy chủ thần khí. Mà là để đem phụ thân hắn trở lại, đem các huynh đệ đã bỏ mạng kia trở lại.

"Phụ thân. Da Lỗ lão đại, Kiều Trì......" Lâm Lôi nhắm mắt lại, lẩm bẩm nói," Ta, ít nhất đã có thể cứu được một người ! Phụ thân, huynh đệ, các ngươi phải chờ ta, chờ ta từ vị diện chiến trường đi ra, các ngươi đã kiên trì gần hai ngàn năm rồi, hãy cố thêm một chút nữa thôi!"

"Chờ ta......"

Nước mắt vô thức trào ra

Từ lúc tới Minh giới, áp lực của Lâm Lôi rất lớn, giống như lúc nào cũng có một khối đá lớn đè nặng. Đầu tiên là gặp được Tử vong chúa tể ở U Minh Sơn, trải bao gian nan cuối cùng cũng có một tia hy vọng, rồi sau đó tại Cửu U Vực khiêu chiến Xích Nham lĩnh chủ thành công, đạt được tư cách tiến vào vị diện chiến trường.

Mà đến lúc này, sau khi tiến vào vị diện chiến trường, ngoài áp lực, Lâm Lôi mơ hồ cảm thấy sâu trong lòng có một tia sợ hãi.

Tại vị diện chiến trường nhìn qua tưởng như yên tĩnh này, ẩn tàng rất nhiều cường giả. Chẳng may đụng phải siêu cấp cường giả, có thể đem cả mình cùng Bối Bối giết đi. Chính mình chết cũng không sợ, nhưng nếu Bối Bối chết, Lâm Lôi sẽ vô cùng ân hận .... hơn nữa, như vậy thì không còn cơ hội cứu phụ thân cùng huynh đệ nữa.

Vào vị diện chiến trường hơn nửa năm, lần lượt thất bại, thậm chí còn làm cho Lâm Lôi bắt đầu hoài nghi chính mình.

Lo lắng bất an! Loại tâm tình này, lúc nào cũng vây quanh Lâm Lôi!

Ngoài mặt Lâm Lôi vẫn tỉnh táo, nhưng thâm tâm thật sự hoảng loạn, bởi hắn cảm thấy mình không có khả năng giết chết một thống lĩnh. Hắn hoài nghi chính mình không cách nào lấy được huy chương thống lĩnh. Song...... Một hồi đại chiến vừa rồi đã mang lại cả vui mừng lẫn sợ hãi.

"Rốt cuộc đã thành công , một cái kim sắc huy chương." Lâm Lôi tự nhủ," Ta cùng Bối Bối đồng tâm hiệp lực, nhất định thành công. Lúc này mới chưa được một năm, đã có được một cái kim sắc huy chương. Mà vị diện chiến tranh này còn gần 9 trăm năm nữa. Ta nhất định sẽ đạt được đủ số kim sắc huy chương."

Một lần thành công này đã xóa bỏ được các tâm sự trong lòng Lâm Lôi!

Cho dù cuộc sống sắp tới hung hiểm thế nào, nguy cơ tứ phía ra sao, Lâm Lôi đều sẽ đủ tự tin đối mặt!

"Đối, còn có một cái kim sắc huy chương nữa." Lâm Lôi đột nhiên quay đầu nhìn về phía Bối Bối nói," Bối Bối, ngươi mở thử cái không gian giới chỉ xem. Trong đó chắc sẽ có một cái kim sắc huy chương của Vưu Lan Đức." Lâm Lôi trong lòng có chút kích động.

Bối Bối đang một mực chú ý tới vẻ mặt Lâm Lôi, nhất thời nở nụ cười:" Hảo, ta cũng nên mở ra." Bối Bối cũng biết, Lâm Lôi mới vừa rồi rơi lệ, đó là mừng quá mà khóc.

Một giọt máu tươi từ tay Bối Bối nhỏ xuống cái không gian giới chỉ trung.

" Ân?" Bối Bối trừng mắt.

Lâm Lôi không khỏi chau mày.

Giọt máu kia nhỏ xuống không gian giới chỉ, sau đó rớt xuống đất.

"Lang Tư Lạc kia vẫn còn có một thần phân thân còn sống." Bối Bối cả giận nói.

"Quả nhiên là như thế!" Lâm Lôi trong lòng sớm đã có chuẩn bị.

Bình thường tiến vào vị diện chiến trường, các thống lĩnh, trừ bỏ một số rất ít, tuyệt đại đa số đều lưu một thần phân thân ở bên ngoài. Dù sao tại vị diện chiến trường này, xác suất tử vong thật sự rất cao. Mà Lang Tư Lạc...... rất hiển nhiên, cũng có thần phân thân ở lại bên ngoài. Làm cho Lâm Lôi căn bản không cách nào mở được không gian giới chỉ này.

"A!" Bối Bối đột nhiên phẫn nộ kêu,"Vậy kiện phòng ngự chủ thần khí kia cũng không dùng được !"

Ngay cả không gian giới chỉ đều không thể lấy máu nhận chủ, kiện phòng ngự chủ thần khí, tự nhiên cũng là như thế.

Lâm Lôi đưa mắt nhìn cái áo giáp, đạm cười nói:" Bối Bối, ngươi quan tâm làm gì. Ngươi cũng biết...... kiện phòng ngự chủ thần khí này, cũng là chủ thần ban cho Lang Tư Lạc . Cho dù chúng ta giết hắn. Nhưng chủ thần khí này, tùy thời sẽ bị chủ thần thu hồi. Giờ coi như chúng ta cầm hộ thôi."

"Ta biết đạo lý này, nhưng hiện tại, nếu có thể dùng được một quãng thời gian cũng tốt a." Bối Bối bất đắc dĩ nói.

"Một quãng thời gian ? Ai biết chủ thần lúc nào sẽ đến thu hồi cái chủ thần khí này a." Lâm Lôi đạm cười nói.

Lâm Lôi thậm chí còn hoài nghi. Vị diện chiến trường này căn bản cũng có chủ thần giám sát . Chủ thần có thể lập tức đến thu hồi chủ thần khí, cũng có thể chờ một quãng thời gian rồi mới thu hồi. Nhưng khẳng định là, giết người để cướp chủ thần khí, cuối cùng chủ thần chắc chắn sẽ thu hồi.

"Đối ta mà nói, đáng tiếc nhất là cái huy chương thống lĩnh kia." Lâm Lôi lắc đầu thở dài nói." Đúng vậy, huy chương nọ làm thế nào cũng không lấy ra được ." Bối Bối bất đắc dĩ nói.

Dựa theo quy củ xét quân công, chờ chiến tranh chấm dứt, lúc cánh cửa không gian mở ra. Sẽ lập tức dựa theo số lượng huy chương mà thống kê quân công. Cho dù sau này mình tìm được phân thân còn lại của Lang Tư Lạc giết đi, lấy kim sắc huy chương ra. Cũng không được tính.

" Nguyên lai, huy chương còn có thể bị lãng phí như vậy." Lâm Lôi cười khổ nói.

Có lẽ có những cường giả, giết chết bảy tám thống lĩnh, chiếm được bảy tám cái huy chương. Nhưng nếu hắn bị kẻ khác giết chết, người đó cũng chỉ chiếm được một cái huy chương thôi. Bảy tám cái kia còn ở trong không gian giới chỉ, không cách nào lấy ra. Chính là lãng phí.

" Lãng phí khẳng định rất nhiều , như trong đại quyết chiến cuống cùng tại khu vực thông đạo Tinh hà" Bối Bối cảm thán nói,"Hỗn loạn như vậy, nói không chừng còn có rất nhiều huy chương bị đánh rơi xuống khu vực không gian loạn lưu, hoặc khe nứt không gian."

Lâm Lôi khẽ gật đầu.

" Xem ra muốn đầu cơ, cũng không phải chuyện dễ dàng. Trừ phi, đối phương không có thần phân thân ở bên ngoài. Nhưng dạng người này, quá ít." Lâm Lôi lắc đầu nói.

Này đạt được đủ quân công, chỉ có thể kiếm từng cái một. Không hy vọng giết người phía mình mà cướp thành quả người ta.

"Lão đại, xử lý không gian giới chỉ này như thế nào đây, trực tiếp hủy diệt, hay là lưu lại ?" Bối Bối nói.

"Lưu lại chỉ có phiền toái không tốt, hủy đi." Lâm Lôi đạm cười nói" Ba!" Bối Bối trực tiếp đem không gian giới chỉ kia đánh vỡ vụn ra, vật phẩm bên trong cũng hóa thành hư vô .

"Cái chủ thần khí này thì cứ mang theo, chờ chủ thần đến nhận lấy đi." Lâm Lôi đạm cười nói.

"Hắc hắc, kỳ thật muốn hủy diệt cũng không xong." Bối Bối vừa nói vừa đá mấy cái vào cái áo giáp ," Nha , thật cứng ...... Hừ, hiện tại thân thể ta còn chưa có tu luyện đến viên mãn, chờ sau này, khẳng định không yếu hơn so với chủ thần khí." Bối Bối hừ nói.

Bối Bối thân thể phòng ngự rất mạnh, hắn chính là cắn nuốt thần cách, lợi dụng tinh hoa của thần cách để cải tạo thân thể. Đây là cả một quá trình, Bối Bối đạt tới cảnh giới thượng vị thần, so với Bối Lỗ Đặc chậm hơn không chỉ trăm vạn năm. Chênh lệch là đương nhiên.

Lâm Lôi bình yên tu luyện trong một huyệt động, để bổn tôn khống chế tử thần khôi lỗi ra bên ngoài làm mồi dụ.

Vị diện chiến trường này trước sau như một, mặt ngoài yên tĩnh, nhưng thỉnh thoảng lại bộc phát vài vụ giết chóc vụng trộm. Tuy nói vị diện chiến trường rất nguy hiểm, nhưng đã thành công một lần rồi, Lâm Lôi đã có đủ tin tưởng. Chưa đầy một năm đã có một cái kim sắc huy chương , đừng nói một năm, kể cả mười năm mới có một cái. Vậy cũng đủ để hoàn thành mục tiêu .

Hắn bình tĩnh chậm rãi chờ đợi, đợi câu được con cá lớn.

"Tâm tĩnh...... tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn một chút." Lâm Lôi đạm cười mở mắt.

"Ân?" Bối Bối cảm ứng mở mắt nhìn về phía Lâm Lôi," Lão đại, làm sao vậy?"

"Bối Bối, chuẩn bị một chút, ta đã phát hiện có người ở chung quanh ." Lâm Lôi trong mắt chợt lóe một tia ánh sáng.

"Có mục tiêu ?" Bối Bối nhất thời hưng phấn đứng lên," Ha ha, mới nửa tháng, đã lại có mục tiêu cho ta đại lộ thân thủ. Cạp cạp!" Bối Bối rất hưng phấn.

"Đừng nóng vội, chờ chút, xem có phải quân địch không."

"Đi thôi!"

Lâm Lôi cùng Bối Bối lập tức lặng lẽ theo theo thông đạo dưới nền đất rời đi.

- Không rõ mọi người thấy thế nào, nhưng hình như lão Cật dạo này bí rồi, tình Chương 21: Vừa thấy đã chạy

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Lúc này, trong một ngọn núi hoang tại vị diện chiến trường, có một thân ảnh bận đồ đen đang di chuyển.

"Ân?"

Đạo thân ảnh màu đen này đột nhiên dừng lại, lặng lẽ nhìn về phía xa xa. Đôi mắt của hắn giống như mắt chim ưng, đầu trọc, nhưng quái dị nhất là, lớp da đầu cũng màu đen sẫm, tựa hồ như được bọc một lớp thép. Trên lớp da đầu màu đen này còn có một vết sẹo hình tròn.

"Có người ?" gã đầu trọc nhìn chằm chằm xa xa,"Là địch!"

Xác định thân phận xong, gã đầu trọc liền không hề do dự,"Sưu!" rất đột ngột, gã đầu trọc này tốc độ bộc phát, giống như một viên vẫn thạch bắn về phía một người mặc áo bào đen.

Hắc bào nhân kia cũng đột nhiên quay đầu, phát hiện ra hắn, không chút do dự, hô một tiếng, lập tức chạy trốn.

"Trốn không thoát đâu!" gã đầu trọc thân hình quỷ dị chợt lóe lên.

Không gian chung quanh hình thành một quầng thổ quang màu vàng, trực tiếp trói buộc Hắc bào nhân lại. Hắc bào nhân rơi vào quầng thổ quang này, tốc độ liền giảm đi, mà gã đầu trọc kia cũng thừa dịp đuổi theo, đồng thời vươn tay phải ra, trên tay hắn có mang một kiện bao tay màu đen, nhanh chóng chộp tới.

Một trảo này như thần long trảo, xẹt một cái, chấn động không gian, trong nháy mắt, chộp tới vai của Hắc bào nhân.

"Cổn!" Hắc bào nhân gầm nhẹ, chân phải vung lên, bổ về phía đối phương.

"Ca sát!" âm thanh vang lên, bả vai Hắc bào nhân đã vỡ vụn.

"Cứng quá." gã đầu trọc trong lòng thoáng kinh ngạc, nhưng không dừng lại. Tay phải vừa một trảo phá nát bả vai đối phương, thuận thế, chụp tiếp vào đầu Hắc bào nhân, trên tay cũng hình thành một quầng sáng quỉ dị, phảng phất như không gian xung quanh đều bị khống chế khiến Hắc bào nhân kia không thể né tránh.

"Phốc xích!" năm ngón tay trực tiếp xuyên qua, bóp nát đầu Hắc bào nhân. Gã đầu trọc rất tự tin: "Muốn đá ta ư, còn chậm lắm." Xem ra, trúng đòn này, Hắc bào nhân chắc chắn chết, một cước vừa rồi, không còn uy hiếp được đến gã.

"Bồng!" đùi phải Hắc bào nhân vẫn không dừng lại, trực tiếp bổ vào bụng gã đầu trọc.

Quá bất ngờ, gã đầu trọc trúng đòn ngã xuống.

"Không ổn, là khôi lỗi!" gã đầu trọc lúc này mới bừng tỉnh,"Bị lừa rồi!"

"Phốc!" chỉ thấy này chân phải gã đột nhiên xuất hiện một quầng sáng, đạp mạnh xuống đất lấy đà, cả người nhất thời bắn nhanh ra ngoài. Vừa chạy, vừa đạp mạnh xuống đất lấy đã, mỗi lần như thế đều hình thành môtị quầng sáng, làm hắn nhanh chóng đạt tới một tốc độ đáng sợ.

Nhanh như chớp, chỉ sau hai ba lần như thế, thân ảnh hắn đã thoát đi.

"Nhanh quá!"

Lâm Lôi, Bối Bối hai người vừa mới từ mặt đất chui lên, cũng chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng của gã đầu trọc, cũng chỉ có thể đứng nhìn mà than thở "Từ lúc ta qua tử thần khôi lỗi phát hiện ra hắn, đến khi hắn phát hiện bị lừa mà bỏ chạy, thật sự quá nhanh." Lâm Lôi không khỏi lắc đầu.

"Một chút thu hoạch cũng không có." Bối Bối vuốt chủy thủ, đồng thời nghiêng đầu nhìn cái tử thân khôi lỗi mất đầu kia,"Lại còn tổn mất một cái tử thần khôi lỗi, lão Đại. Người nọ ai a?"

"Khoa Lạc Y Đức! Là một thống lĩnh cực kỳ lợi hại của Đại địa thần vị diện. Luôn đơn độc hành tẩu." Lâm Lôi cười nói, thông qua tử thần khôi lỗi, Lâm Lôi cũng phát hiện Khoa Lạc Y Đức ra chiêu, chỉ từ tuyệt chiêu này mới phán đoán được thân phận Khoa Lạc Y Đức,"bất quá, Khoa Lạc Y Đức này không có chủ thần khí. Chúng ta hoàn toàn có thể đánh chết hắn."

Lâm Lôi cảm thấy rất là tiếc nuối.

Một cơ hội tốt như thế. Thế nhưng, Khoa Lạc Y Đức này quá mức cảnh giác, phát hiện bị lừa lập tức chạy trốn.

"Không có chủ thần khí mà còn mạnh thế sao ?" Bối Bối nhíu mày nói.

"Theo tin tình báo mà Bối Lỗ Đặc gia gia ngươi cho ta, Khoa Lạc Y Đức này vì không muốn bị trói buộc, không muốn làm chủ thần sứ giả, mới không có chủ thần khí. Có khả năng như thế, muốn giết hắn hẳn không đơn giản." Lâm Lôi cảm thán nói, "Cường giả am hiểm Đại địa pháp tắc a! ta xem hắn đối với lĩnh ngộ pháp tắc, tối thiểu dung hợp năm loại."

Vậy một trảo phá nát bả vai tử thần khôi lỗi vừa rồi, ẩn chứa năm loại huyền ảo. Trúng một trảo ấy, tử thần khôi lỗi không khác một miếng đậu phụ.

Đang lúc Lâm Lôi hòa Bối Bối truyền âm nói chuyện, Lâm Lôi khóe mắt đột nhiên phát hiện xa xa đang có một đạo thân ảnh, lúc này liền quay đầu nhìn lại - - chỉ thấy đại khái ngoài hai ba trăm thước, đang có một đạo thân ảnh màu đen lặng lẽ ẩn mình, tựa hồ đang quan sát tử thần khôi lỗi còn nằm trên mặt đất.

Lâm Lôi rồi đột nhiên kinh hãi đứng lên:"Bối Bối, có mục tiêu, gần ba trăm thước phía bên phải."

"Mục tiêu?" Bối Bối cũng quay đầu nhìn lại.

Lúc này, hắc y thân ảnh phía xa cũng đã phát hiện ra hai người.

Lâm Lôi không khỏi cả kinh, vội dùng thần thức truyền âm cho Bối Bối: "Bối Bối, Hắc y nhân kia, ta không cảm giác được khí tức huy chương trên người hắn, động thủ!" khí tức của huy chương, càng ở gần càng cảm ứng rõ. Mà lúc này, Lâm Lôi và đối phương chỉ cách nhau chưa đầy ba trăm thước, ít nhiều cũng sẽ cảm ứng được một chút. Nhưng, lúc này lại không hề cảm ứng được.

"Ha ha, chạy mất một người, nhưng lại hấp dẫn một người. dát dát." Bối Bối cực kỳ hưng phấn.

Hắc y nhân kia, vốn do chấn động từ việc gã đầu trọc di chuyển hấp dẫn tới, ở một bên lẳng lặng quan sát. Nhưng vị trí của Lâm Lôi, Bối Bối cũng tương đối bí mật. Hơn nữa này vị trí, vừa vặn có thể thấy rõ ràng vị trí Hắc y nhân.

"Hừ." Hắc y nhân rất bình tĩnh, quay đầu rời đi.

"Chạy ư ?"

Phản ứng đầu tiên của Lâm Lôi là triển khai hắc thạch không gian, thổ quang khổng lồ màu vàng trong nháy mắt liền tỏa ra, lấy Lâm Lôi làm trung tâm, trong phạm vi bán kính năm trăm thước , tất cả đều bị bao trùm, nhanh chóng bao trùm cả Hắc y nhân bào kia. Hắc y nhân vừa động, đã rơi vào hắc thạch không gian.

Dẫn lực cực mạnh, hướng về Lâm Lôi!

"Trọng lực không gian ? Dẫn lực thật mạnh, hơn nữa lại hướng về phía sau!"

Hắc y nhân lúc này mới kinh hãi, không khỏi quay đầu nhìn phía sau, thấy Lâm Lôi đã long hóa đang cùng Bối Bối hóa làm hai đạo ảo ảnh cực nhanh phóng tới.

"Truy giết ta?" Hắc y nhân không chống cự, mà chọn giải pháp chạy trốn.

Trong phạm vi của dẫn lực, muốn chạy cũng không dễ

"Muốn chạy trốn ư ?" Lâm Lôi nhìn chằm chằm Hắc y nhân, vội tăng tốc đuổi theo. Trong mắt Lâm Lôi, Hắc y nhân kia là một cái huy chương màu vàng. Mà mỗi một cái, đều có thể cứu một người trong số phụ thân và huynh đệ. Trong nháy mắt, khoảng cách song phương chỉ còn vài chục thước.

Trong phạm vi hắc thạch không gian, tốc độ Hắc y nhân đã bị ảnh hưởng quá lớn.

Hắc y nhân cũng nổi giận!

"Ta không muốn chiếu đấu cùng các ngươi, hãy để ta rời đi." một đạo thần thức truyền âm vang lên trong đầu Lâm Lôi, Bối Bối hai người,"nếu không, đừng trách ta không khách khí!"

"Không khách khí ?" Lâm Lôi cười.

"Bối Bối, có thể động thủ được rồi, với khoảng cách này, hắn khẳng định không thoát được." Lâm Lôi truyền âm nói.

"Yên tâm, lão Đại." Bối Bối rất tự tin cười.

Đúng lúc này - -

"Các ngươi muốn chết." Hắc y nhân đột nhiên xuất hiện trên tay một thanh chủy thủ.

"Sưu!"

Một đạo quang mang màu đen đột nhiên bay vụt đến. Tốc độ cực nhanh bắn về phía Lâm Lôi. Lâm Lôi căn bản không kịp né tránh.

"Nhanh thật." Lâm Lôi kinh hãi, Lưu Ảnh thần kiếm trong tay đột nhiên đâm thẳng ra - -

"Phốc!"

Lưu Ảnh thần kiếm cùng chủy thủ kia vừa chạm, Lâm Lôi liền cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ đáng sợ truyền dọc theo Lưu Ảnh thần kiếm tới tay mình." Xuy xuy tay cầm Lưu Ảnh thần kiếm chấn động, long lân vỡ nát, máu tươi rỉ ra. Lâm Lôi cũng bởi vậy, toàn thân bị chấn mà lui về phía sau.

Lâm Lôi lui về phía sau, đương nhiên hắc thạch vốn lấy Lâm Lôi làm trung tâm cũng bị lui về phía sau, khiến cho Hắc y nhân thoát được khỏi phạm vi của hắc thạch không gian.

"Chủ thần khí!" Lâm Lôi kinh hãi.

Khoảng cách giữa Hắc y nhân và Lâm Lôi dãn ra, nhưng Bối Bối thì khác, khoảng cách vẫn như trước.

"Lão Đại!" Bối Bối nhất thời tức giận.

Phía sau Bối Bối, ảo ảnh khổng lồ của phệ thần thử lại một lần nữa hiện lên, Hắc y nhân nọ vừa quay đầu nhìn lại, cũng là sợ đến biến sắc mặt: "Sao, như thế nào có thể ? Thiên phú thần thông của Bối Lỗ Đặc!!!" Đại danh của Bối Lỗ Đặc đã truyền khắp các vị diện. Cho dù chưa thấy qua Bối Lỗ Đặc thi triển chiêu này, nhưng qua phù ảnh, rất nhiều người đều đã xem qua địa.

"Đừng..." Hắc y nhân vội dùng thần thức truyền âm lại.

Thế nhưng, tốc độ thi triển thiên phú thần thông quá nhanh, thần thức truyền âm vừa tới, tuyệt chiên đã triển khai, cho nên, dù Hắc y nhân kia muốn dùng thần thức truyền âm khuyên bảo Bối Bối cũng không có cơ hội.

"Ông"

Một ba động kỳ dị lan tới óc Hắc y nhân, nhất thời một khỏa thần cách từ trong đầu Hắc y nhân rơi ra, thân hình hắn cũng vô lực ngã xuống đất, mà chủy thủ kia vốn đang bay về phía Hắc y nhân cũng rơi xuống mặt đất. Đồng thời còn có một cái huy chương màu trắng từ trong cơ thể rơi xuống.

"Hô!""Hô!"

Lâm Lôi, Bối Bối hai người đi tới trước thi thể Hắc y nhân.

Lâm Lôi trợn mắt: "Sao lại là huy chương màu trắng ?" Lâm Lôi nhìn chằm chằm khối huy chương màu trắng trên mặt đất, không dám tin tưởng.

Lần chiến tranh này, thống lĩnh của Quang minh thần giới có huy chương màu vàng, binh lính mới là màu trắng.

"Là huy chương binh lính ư ?" Lâm Lôi không thể tin.

Người có một kiện chủ thần khí mà chỉ là binh lính thôi sao ?

"Lão Đại, đi mau, không thể ngây người ở đây được." Bối Bối liền nói.

Lâm Lôi lúc này mới bừng tỉnh, không hề do dự, liền thu hồi không gian giới chỉ, chủ thần khí chủy thủ cùng huy chương màu trắng, sau đó lập tức rời đi.

Những người này đều lưu thân phân thân bên ngoài, dù giết hắn thì chủ thần khí cũng như không gian giới chỉ này cũng không thể lấy máu nhận chủ được." Bối Bối phẫn nộ nói,"Bất quá chủ thần khí sớm muộn cũng bị chủ thần thu hồi. Nhưng những cái không gian giới chỉ này, bên trong dám chắc có không ít đồ a, thật đáng tiếc, đáng tiếc."

Lâm Lôi chăm chú nhìn huy chương màu trắng: "Thế nào lại là binh lính!"

"Kỳ lạ thật, có chủ thần khí mà còn là binh lính sao ?" Bối Bối thầm nói.

Lâm Lôi trong lòng đột nhiên nghĩ ra, nhất thời hiểu được rất nhiều, không khỏi lắc đầu nói: "Bối Bối, ta nghĩ ra rồi, chúng ta nhầm mục tiêu rồi."

"Sao vậy?" Bối Bối nghi hoặc hỏi.

Lâm Lôi thở dài nói: "Bối Bối, ngươi không phát hiện sao ? Hắc y nhân kia sau khi phát hiện chúng ta, phản ứng đầu tiên là lập tức bỏ chạy. Khi chúng ta truy đuổi hắn, phản ứng tiếp theo là cảnh cáo chúng ta, tựu không động thủ. Hắn tại sao không muốn chiến đấu? Có chủ thần khí mà còn phải bỏ chạy ? ta nghĩ đó là bởi vì, hắn ở cùng phía với chúng ta."

"Cùng một phía ?" Bối Bối ngẩn ra.

"Ừ." Lâm Lôi bất đắc dĩ nói, "Ta xem người này, hẳn là là một thống lĩnh bên ta, bất quá hắn giải trừ thống lĩnh huy chương, lấy máu nhận chủ huy chương binh lính địch. Dùng thân phận binh lính địch nhằm tiếp cận thống lĩnh địch quân, vừa dễ dàng cảm ứng được vị trí đối phương, vừa có thể ra tay đánh lén, nhất cử lưỡng tiện. Bất quá, có thể sẽ bị người phe ta công kích nhầm."

Ngụy trang thành địch quân, có chỗ tốt, cũng có tác hại.

Đáng thương cho Hắc y nhân kia, gặp phải độc thủ của Lâm Lôi, Bối Bối.

zerokavn vẫn chưa có mặt trong diễn đàn Trả Lời Với Trích Dẫn Chương 22: Sáu mươi năm

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

"Hắn ngụy trang làm kẻ địch, làm chúng ta mừng hụt một hồi." Bối Bôi tay cầm một thủy quả màu đỏ, hung hăng cắn một cái "lão Đại, đám thống lĩnh này đều thật là giảo hoạt, tìm được mục tiêu thích hợp quả không dễ"

"Không sai, chỉ có cách vừa tu luyện vừa chờ đợi thôi." Lâm Lôi khoanh chân ngồi xuống, im lặng tu luyện.

Còn phải sống thế này hơn tám trăm năm nữa, Lâm Lôi cũng muốn trong hơn tám trăm năm này, đạt được chút thành tựu.

Trên một mảnh đất trống trải, hoang vu, ba đạo thân ảnh đang chăm chú nhìn phương xa, ba người trên mặt đều có kinh hãi vẻ, lúc Bối Bối thi triển thiên phú thần thông, ảo ảnh cao tới cả trăm thước, ba người này lúc chỉ cách đó mấy trăm dặm, dễ dàng thấy được nên mới tới.

"Hải, vậy là Bối Lỗ Đặc thực sự đã tham gia chiến trường." Ải nhân tráng hán nhướng mày một cái, nghi hoặc nói.

Từ lúc Bối Bối thi triển thiên phú thần thông, giết chết Lang Tư Lạc, bị một số thống lĩnh thấy, tin Bối Lỗ Đặc lai tới vị diện chiến trường liền bắt đầu được truyền bá. Mặc dù tin tức Bối Bối tại Tinh hà bên kia, cũng từng thi triển thiên phú thần thông đối phó với tử bào nhân, cũng bị người khác thấy qua. Nhưng tin tức đó cũng chỉ truyền qua giữa thống lĩnh bên kia. Không truyền sang tới bên này.

"Ảo ảnh đó đích thật là thiên phú thần thông của Bối Lỗ Đặc, vốn ta còn tưởng rằng, đây là tin tức giả. Hóa ra là sự thật ! Bối Lỗ Đặc này, chạy đến vị diện chiến trường làm cái gì. Tranh quân công sao? Hắn căn bản không cần a." Bạch mi nam tử có một cái sừng trên đầu thở dài một tiếng nói.

Trong ba người, có một nữ nhân mặc áo bào đen.

"Sợ cái gì, chúng ta không đi gây chuyện với hắn là được. Hơn nữa, chúng ta ba người liên thủ, cũng không cần sợ hắn." hắc bào nữ nhân nói.

"An Nhã! đừng quá tự tin, theo lời đồn, Bối Lỗ Đặc này có thể so với đại viên mãn thượng vị thần, rất khó đối phó." Bạch mi nam nhân trầm trọng nói, "Hắn căn bản không sợ chủ thần khí công kích, cũng không sợ linh hồn công kích ...... hắn không hề có điểm yếu. Mà hắn tại vật chất công kích lẫn linh hồn công kích đều mạnh mẽ đáng sợ! Chúng ta dù là ba chọi một, sợ là không đỡ nổi lấy một chiêu."

Hắc bào nữ nhân nhìn bạch mi nam nhân một cái.

"Vẫn không tin ?" bạch mi trắng nam nhân trầm giọng nói.

Bối Lỗ Đặc thành danh mới được một quãng thời gian, mặc dù đạt tới thượng vị thần từ lâu, nhưng Bối Lỗ Đặc một mực ẩn mình ở Ngọc Lan đại lục. Cũng là từ vạn năm trước, mới đột nhiên quật khởi, hơn nữa, quật khởi quá nhanh, chẳng mất nhiều thời gian đã đứng vào hàng ngũ các cường giả vô địch.

"Không nhược điểm, các phương diện đều mạnh."

Thiên phú thần thông phệ thần, có thể nói là linh hồn công kích cực mạnh.

Vật chất công kích của Bối Lỗ Đặc, vượt chủ thần khí, lúc đầu tộc trưởng bát đại gia tộc hữu cũng có chủ thần khí bảo vệ, nhưng cũng không chịu nổi một đòn của hắn. Vật chất công kích từ đó có thể tưởng tượng được.

Người như thế, ai dám tranh hơn thua ?

"Chúng ta đi đi, kể từ lúc này, ba chúng ta cần cẩn thận một chút." bạch mi nam nhân đạm mạc nói, "Cùng lắm thì, từ giờ thu hoạch ít đi một chút. Chờ lần vị diện chiến tranh tới rồi tham gia! Bối Lỗ Đặc này chắc sẽ không nhàn rỗi để tham gia vị diện chiến tranh nữa. Hơn nữa lần vị diện chiến tranh tới cũng không còn xa nữa."

"Ân." Hai người kia cũng gật đầu đồng ý, sau đó liền rời đi.

Bối Lỗ Đặc và các đại viên mãn thượng vị thần, thực lực đều rất cường đại, chỉ có chủ thần mới có thể dễ dàng đối phó bọn họ. So với các thượng vị thần bình thường, chênh lệch là rất lớn.

Hơn nữa, ba vị cường giả này cũng không nóng nảy.

Bởi vì ......

Mặc dù mỗi một vạn ức năm, mới tiến hành vị diện chiến tranh giữa các vị diện.

Mà mỗi lần vị diện chiến tranh bắt đầu, không chỉ có mỗi một trận.

Có bảy đại thần vị diện, tứ đại chí cao vị diện. Trong đó Sinh mạng chí cao vị diện không tham dự vị diện chiến tranh. Mười cái vị diện còn lại, hai cái một sẽ tiến hành thành năm tràng vị diện chiến tranh. Sau khi Hắc ám thần vị diện và Quang minh thần vị diện chiến tranh chấm dứt . Không bao lâu sau, sẽ có các thần vị diện khác đại chiến.

Bình thường trong khoảng một vạn năm năm tràng chiến tranh này sẽ chấm dứt, nhiều nhất là trăm vạn năm, cũng sẽ chấm dứt. Sau đó, sẽ đợi một vạn ức năm sau, tái bắt đầu!

Một vạn ức năm, quả là một thời gian rất dài. Cho dù tiềm lực có hạn, sau một vạn ức năm tu luyện, thực lực cũng có thể trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Một người, nếu sau một vạn ức năm mà vẫn chỉ là thượng vị thần bình thường, vậy cho dù thêm mười lần, trăm lần thời gian đó, e là hắn cũng không có chút đột phá nào, bởi đó đã là cực hạn của hắn. Vậy hắn có thể thông qua vị diện chiến tranh mong đạt chút thành tựu. Cứ như vậy, mỗi lần vị diện chiến tranh sẽ thu hút một lượng lớn thượng vị thần, thống lĩnh tới và bỏ mạng. Đây giống như một quy định, nhằm khống chế số lượng siêu cấp cao thủ.

Đương nhiên, cũng có những cường giả thực lực cực kỳ mạnh mẽ tới nơi này.

Bối Lỗ Đặc tới vị diện chiến trường!

Tin tức này, nhanh chóng truyền tới các thống lĩnh. Mà các thống lĩnh này không biết Bối Bối, chỉ biết qua thiên phú thần thông, nên không thể nào biết được sự thật.

Cả vị diện chiến trường chấn động!

Trong một quân doanh.

Một vị ngân phát trung niên mặt trắng trẻo, không để râu, lông mi dài chạm đất và một gã kim phát thanh niên cùng ngồi uống rượu.

"Mã Cách Nỗ Tư tiên sinh, ngươi không tin ta nói ?" Kim phát thanh niên cười nói.

"Ta tin." Ngân phát trung niên lắc đầu một cách khó hiểu nói , "Bất quá, Bối Lỗ Đặc này cũng là đứng vào hàng ngũ cường giả đỉnh phong, hắn hẳn tự trọng thân phận, cho dù tới vị diện chiến trường, cũng hẳn là tọa trấn trong quân doanh, xem các thống lĩnh chém giết tiêu khiển. Chứ không hạ mình đi giết hại các thống lĩnh này đâu."

"Đây chỉ là phán đoán của Mã Cách Nỗ Tư tiên sinh mà thôi." Kim phát thanh niên cười nói.

Mã Cách Nỗ Tư, cũng là một trong những cường giả đỉnh phong. Mặc dù tọa trấn quân doanh, cũng chỉ là vì nhàm chán mà lại đây tiêu khiển thôi.

Các thống lĩnh bình thường so với đại viên mãn thượng vị thần, hay Bối Lỗ Đặc chênh lệch rất lớn. Nếu những người như Bối Lỗ Đặc, Mã Cách Nỗ Tư lại đi đối phó với thống lĩnh bình thường, chẳng khác nào sói giết cừu.

"Mặc dù ta chưa gặp qua Bối Lỗ Đặc này, nhưng theo như ta biết, hắn thuộc loại người rất ẩn nhẫn, không nhàm chán hạ mình đi giết hại các thống lĩnh bình thường." Mã Cách Nỗ Tư lắc đầu nói, "Ta hoài nghi ...... kẻ thi triển tuyệt chiêu đó có lẽ không phải Bối Lỗ Đặc."

"Không phải hắn?" Kim phát thanh niên cả kinh.

"Ân, có lẽ trong thiên địa, còn có một người khác, có tuyệt chiêu giống Bối Lỗ Đặc." Mã Cách Nỗ Tư trầm ngâm nói.

Bối Bối đạt tới thượng vị thần, cũng mới hai trăm năm thôi.

Hơn nữa ngay cả người của tứ thần thú gia tộc, cũng chỉ biết Bối Bối là cháu Bối Lỗ Đặc, không hề biết Bối Bối có khả năng thi triển thiên phú thần thông phệ thần ...... giống như, con cháu của thần thú Thanh Long , không nhất định có thể có thực lực của Thanh Long. Vậy nên bọn họ cũng không cho rằng, Bối Bối có khả năng như vậy.

Mà danh tiếng của Bối Bối, nào mấy ai biết.

Trên một đỉnh núi, một nam tử bận áo bào trắng, lông mi màu đỏ, đang đứng dựa vào núi đá, gió núi khiến mái tóc dài màu đen của hắn phất phơ, khoan thai bưng bình rượu, ngửa đầu uống một ngụm. Kẻ này chính là Thanh Hỏa, cũng vừa tiến vào vị diện chiến trường.

Tại vị diện chiến trường, thống lĩnh đều là ẩn dấu tung tích. Có mấy người dám lộ diện ? Chứ đừng nói là, nhàn hạ đứng trên đỉnh núi.

Ngồi trên đỉnh núi, bình thản nhìn xa xa xung quanh, Thanh Hỏa đạm cười lắc đầu nói: "Thiên phú thần thông phệ thần ? Ân, xem ra Bối Bối và Lâm Lôi cũng sang bờ bên này rồi." Thanh Hỏa tuy là ngồi uống rượu trên đỉnh núi như vậy, nhưng nếu có người ở xa xa nhìn lại, lại căn bản không thấy đỉnh núi có người.

Thật có chút quỷ dị ......

Không gian xung quanh Thanh Hỏa dường như xảy ra vặn vẹo.

"Vị diện chiến tranh a, giết mười thống lĩnh, mới có thể lập được quân công đổi lấy một kiện chủ thần khí. Hơn nữa, không ít thống lĩnh bị giết, huy chương lại vẫn còn lưu trong không gian giới chỉ, vì vậy mà lãng phí đi! Vậy nên, một kiện chủ thần khí, đâu chỉ tương đương với mười mạng thống lĩnh." Thanh Hỏa thở dài một tiếng.

"Hô!"

Thân ảnh Thanh Hỏa từ đỉnh núi hạ xuống, giống như một đốm lửa, trong nháy mắt biến mất.

Mười năm trôi qua.

Trong một hang động bên sườn núi.

"Lại tổn thất một cái tử thần khôi lỗi." Bối Bối thầm nói.

Lâm Lôi đang tu luyện bên cạnh liền mở mắt:"Không thu hoạch?"

"Không." Bối Bối bất đắc dĩ nói.

Vốn khống chế tử thần khôi lỗi là nhiệm vụ của Lâm Lôi, chỉ là Bối Bối quá nhàm chán, muốn làm thay.

Lâm Lôi như thế nào đều không nghĩ được là, từ sau một khỏa huy chương màu vàng, một khỏa huy chương màu trắng kia, suốt sáu mươi năm, một chút thu hoạch cũng không có. hơn nữa Lâm Lôi phát hiện, cho dù phát hiện được một vài thống lĩnh, nhưng đều là không đụng tới được.

bởi vì ......

Đơn độc hành tẩu, đối phường thường quá cảnh giác, hoặc quá mạnh mẽ.

Cũng có tình huống, hai ba người tụ tập cùng một chỗ. Thậm chí là ba bốn người tụ tập cùng một chỗ. Cho dù Lâm Lôi, Bối Bối có khả năng đánh chết một người. Nhưng còn những người khác sẽ không để cho Lâm Lôi, Bối Bối trốn thoát.

"Tình huống như thế nào ?" Lâm Lôi cười nói.

"lão Đại, lần này lại gặp Hắc Mặc Tư." Bối Bối bất đắc dĩ nói, "đen đủi."

Lâm Lôi cũng chỉ có thể cười khổ.

"Kiên nhẫn một chút, vị diện chiến tranh tổng cộng một ngàn năm, càng sau này, có khả năng sinh tồn đều là có thực lực, không thể dễ dàng xuống tay được. Ta bây giờ hy vọng, trong tám trăm năm này, có thể dung hợp bốn loại huyền ảo. Khi đó, ta cũng không có gì phải sợ hãi nữa."

Lâm Lôi hiểu, mình mặc dù cũng được coi là mạnh mẽ, nhưng linh hồn phòng ngự so với các thống lĩnh khác đều yếu hơn. Nếu dung hợp được bốn loại huyền ảo, phối hợp với thiên phú thanh quang, linh hồn phòng ngự sẽ tăng lên gần mười lần. Vật chất công kích cũng sẽ tăng lên gần mười lần.

Khi đó, ngoại trừ những người như Bối Lỗ Đặc, Lâm Lôi không phải kiêng kỵ gì nhiều.

"Thời gian a!" Lâm Lôi lại nhắm mắt, bổn tôn và Đại địa thần phân thân đều đắm chìm vào tu luyện.

Gần ba tháng sau. Lâm Lôi có đột phá! Nhưng lại không phải Đại địa pháp tắc đột phá, mà lại là Phong hệ thần phân thân

"Ân?" Bối Bối đột nhiên trừng mắt nhìn Lâm Lôi.

Chỉ thấy một cỗ thiên địa pháp tắc phủ xuống, trực tiếp bao trùm Lâm Lôi, đại lượng Phong hệ nguyên tố của Lâm Lôi trong huyền phù liền bay lên, từ cơ thể Lâm Lôi, cũng bay ra một cái thân thể ... tóc dài màu xanh, trường bào màu xanh chính là Phong hệ thần phân thân. Vừa rồi, Lâm Lôi rốt cục đã hoàn toàn lĩnh ngộ huyền ảo thứ chín của Phong hệ.

"Oa, lão Đại, Phong hệ của ngươi rốt cục đã đại thành." Bối Bối nở nụ cười.

"Đại thành rồi." bổn tôn Lâm Lôi bay đến một bên, vốn chính mình đối với Đại địa, Phong hệ hai nguyên tố, thân hòa lực đều là siêu đẳng. Chỉ là, trong quá trình tu luyện, khuynh hướng thiên về Đại địa, ai ngờ, trong bốn hệ, vốn Phong hệ xếp hạng thứ ba sau Đại địa và Thủy hệ, bây giờ, cuối cùng cũng đạt tới thượng vị thần!

Giờ đây, chỉ còn một cái hỏa hệ.

"Bất hảo!" Lâm Lôi đột nhiên biến sắc.

"Làm sao vậy, lão Đại." Bối Bối thấy Lâm Lôi đột nhiên kinh hãi. "Thiên địa pháp tắc phủ xuống, động tĩnh quá lớn, dám chắc hấp dẫn không ít người tới đây." Lâm Lôi liền nói.

Lâm Lôi nhất thời nóng nảy, bây giờ thần cách Phong hệ thần phân thân của mình đang tiếp nhận biến đổi, tạm thời không cách nào rời đi, mặc dù này quá trình rất ngắn, nhưng cũng đủ để các thống lĩnh, cường giả chạy tới.

"Sợ cái gì!" Bối Bối hai mắt sáng ngời, "Tới một người, giết một người, tới hai người, giết một đôi, giết không được thì bỏ chạy!"

Lâm Lôi không khỏi bất đắc dĩ, trong nháy mắt triển khai hắc thạch không gian, hắc thạch không gian xuyên thấu núi đá, bao trùm cả bán kính năm trăm thước khu vực.

- Ta tự nhận thấy là có những đoạn liên quan đến lý luận về pháp tắc, huyền ảo, hay một số cụm từ đi liền với nhau ta không thông thạo lắm. Dịch đến những đoạn đó thường là bỏ qua hoặc không thoát được hết ý. Mọi người thông cảm Chương 23: Ba người một tổ

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

"Hy vọng không ai lại đây, bất quá, dám chắc các thống lĩnh đều không bỏ qua cơ hội này." Lâm Lôi đã long hóa, thần kiếm Lưu Ảnh cũng xuất hiện trong tay. Bối Bối cũng ở ngay bên cạnh, sẵn sàng chiến đấu.

Thiên địa pháp tắc đột nhiên phủ xuống, động tĩnh quá lớn, cả vị diện chiến trường cơ hồ tất cả mọi người đều chú ý tới.

"Đột phá? Tại vị diện chiến trường này , còn có trung vị thần phân thân hoặc là hạ vị thần phân thân ?"

Thật sự lạ lùng, chẳng lẻ còn có người mang trung vị thần phân thân vào vị diện chiến trường? Thần phân thân yếu nhược không để lại bên ngoài, mang vào đây để chịu chết a."

"Thiên địa pháp tắc phủ xuống, vị trí bại lộ, người nọ cửu tử nhất sanh."

Vị diện chiến trường các nơi đều nghị luận về việc này, nhưng do khoảng cách bất đồng, nên dù biết vị trí thiên địa pháp tắc phủ xuống, chỉ có các thống lĩnh ở gần đó mới vội vàng bay tới.

Tại một khu vực vắng vẻ thuộc vị diện chiến trường, một đạo thân ảnh màu xám đang hướng một ngọn núi cao phi tới.

"Cơ hội tốt thế này thực khó mà có được, nói không chừng, ta có thể lại có một khỏa huy chương." Đang di chuyển, thân ảnh màu xám đột nhiên dừng lại. Đây là một thanh niên mặc áo bào tro, tóc dài bay tứ tán.

Hắn lúc này nhìn chằm chằm một bạch y thân ảnh cách đó không xa.

"Thiên giới Bổn Phỉ Nhĩ Đức?" gã thanh niên này sợ đến biến sắc mặt , "Bổn Phỉ Nhĩ Đức ở đây, vậy hai đồng bọn của hắn cũng chắc ở quanh đây. Đụng phải bọn họ, ta hẳn chết chắc. Cái gã ngu ngốc mang trung vị thần phân thân vào vị diện chiến trường kia chắc cũng không sống được!" Không chút do dự, gã lập tức quay lưng bỏ chạy.

Chạy tới đây, phát hiện bạch y nhân, quay lưng bỏ chạy, tất cả chỉ trong nháy mắt.

"Ân?" Bạch y nhân này cảm giác được, đột nhiên quay đầu nhìn lại. Cũng chỉ kịp thấy cái bóng mơ hồ của người áo bào tro kia, chỉ đạm mạc cười, "Chạy thật là nhanh." Bạch y nhân này có mái tóc dài màu trắng bạc, khuôn mặt tuấn mỹ giống như con gái, mắt sáng tinh anh, ngửa đầu nhìn một sườn núi phía xa, trực tiếp bay tới.

"Lão Đại, chúng ta đã tới khu vực sườn núi, gần nơi thiên địa ba động phủ xuống." Một đạo thanh âm hùng hậu vang lên trong đầu Bạch y nhân.

"Đại ca, ta cũng tới rồi." Thanh âm thanh thúy khác cũng vang lên trong óc.

Đúng lúc này, thiên địa pháp tắc ba động cực nhanh yếu bớt, đột phá kết thúc, thời gian tương đối ngắn ngủi đích. Hiển nhiên thần cách Phong hệ thần phân thân của Lâm Lôi đã biến đổi xong.

"Không thể bỏ lỡ cơ hội." Thanh âm thanh thúy không cam lòng nói."Tam đệ. Động thủ." Bạch y nhân hạ lệnh nói.

"Ha ha. Xem ta đây!" Cách Bạch y nhân gần trăm thước, một gã hắc giáp tráng hán lăng đang không mà đứng, tráng hán này thân cao gần ba thước, hai trán có hai cái sừng như sừng trâu, nắm tay giống như thiết chùy có mang một đôi quyền sáo màu đỏ.

Chỉ thấy tráng hán này hừ nhẹ một tiếng, hai quyền hướng ngọn núi đánh tới.

Vô thanh vô tức đích. Hai quyền này nện lên vách núi.

"Hô" không gian có chút chấn động, nhất thời tại ví trí hai đầu quyền, xuất hiện hai thâm động hình tròn đường kính chừng một thước, đồng thời cả ngọn núi nứt vỡ, đất đá vát vụn.

Tráng hán nọ, trừng mắt, nổi giận gầm lên một tiếng:"Mẹ nó, phá cho ta!!!"

Lúc này, hai hai đấm của hắn liền mở ra, đồng thời đánh vào các vết nứt trên vách núi, nhất thời, một nửa ngọn núi, "Oanh" một tiếng, sụp đổ, vô số tảng đá lớn nhỏ rơi xuống.

Trong khi đó, Bạch y nhân, hắc giáp tráng hán, cùng với một hồng bào bích phát nữ tử đều lăng không mà quan sát.

Lâm Lôi như thế nào đều không nghĩ tới lần này địch nhân đáng sợ như vậy. Vừa thu Phong hệ thần phân thân vào trong cơ thể, thì có một cỗ va động đáng sợ truyền lại, cả ngọn núi nứt vỡ, tuy chưa có sụp đổ nhưng bên trong cũng đã bị hư hỏng cả rồi.

Một lần công kích, bên trong đều hư hỏng.

Lần thứ hai công kích, cả nửa ngọn núi sụp đổ.

"Vật chất công kích thật mạnh." Bối Bối sợ hãi than một tiếng, "Có lẽ người này sử dụng chủ thần khí công kích." Núi đá thuộc vị diện chiến trường cũng cực kỳ cứng rắn, so với núi đá của Địa ngục, Minh giới cứng rắn hơn một bậc. Có thể hủy diệt cả nửa ngọn núi, thống lĩnh bình thường cũng khó mà làm được.

"Bất quá, bọn họ rõ ràng không dám tiến vào." Bối Bối hi hi cười nói.

Chung quanh mặc dù núi đá sụp đổ, Lâm Lôi, Bối Bối cũng không để ý.

"Thực lực cường đại, lại rất cảnh giác. Rất khó đối phó." Lâm Lôi cầm trong tay Lưu Ảnh thần kiếm, nhìn chung quanh đất đá không ngừng rơi xuống. Thông qua các khe nứt, Lâm Lôi cũng có thể thấy tình cảnh bên ngoài, mơ hồ nhìn thấy thân ảnh một tráng hán có có hai cái sừng trên đầu.

"Bối Bối, chúng ta đi!" Lâm Lôi vội truyền âm quát.

"Đi." Bối Bối cũng không do dự.

Lâm Lôi, Bối Bối hai người trực tiếp theo hướng ngược lại với tráng hán nọ phóng đi, đồng thời hắc thạch không gian cũng bao trùm. Nhưng, vừa bay lên, Lâm Lôi trong lòng thầm hô không ổn, run lên: "Phía này còn có hai người!" Lâm Lôi dễ dàng nhìn ra.

Một gã Bạch y nhân, và một hồng bào bích phát nữ nhân phân biệt đứng ở hai bên. hợp với hắc giáp tráng hán kia thành một hình tam giác.

Lâm Lôi, Bối Bối vô luận chạy theo hướng nào, ba người này đều có thể vây công.

"Hai vị, đừng nghĩ chạy thoát." Bạch y nhân ánh mắt đạm mạc đảo qua. Hắc thạch không gian cho dù bao trùm lấy hắn, cũng chỉ khiến thân hình có chút trầm xuống, dễ dàng hóa giải.

"Bổn Phỉ Nhĩ Đức!" Lâm Lôi sắc mặt cực kỳ khó coi.

Lâm Lôi không ngờ, tới ngăn cản mình lại là Bổn Phỉ Nhĩ Đức trong truyền thuyết. Bổn Phỉ Nhĩ Đức này so với Hắc Mặc Tư mạnh hơn nhiều. Thậm chí, thực lực hắn có lẽ gần đạt tới các siêu cấp cường giả như Bối Lỗ Đặc.

Lúc trước, trong bộ sách của Bối Lỗ Đặc có nói. Gặp phải Bổn Phỉ Nhĩ Đức, tốt nhất nhanh chóng bỏ chạy.

"Bối Bối, chạy theo hướng hồng bào nữ nhân kia. Mau!" Lâm Lôi nhanh chóng quyết định. Công kích hồng bào nữ nhân tạo khoảng trống, chạy đi.

"Được. Lão Đại, người kia chính là Bổn Phỉ Nhĩ Đức ? có chắc chắn không ?" trong sáu mươi năm qua, thông qua linh hồn trao đổi, Lâm Lôi cũng đem tư liệu các siêu cấp cường giả nói qua cho Bối Bối.

"Sưu!""Sưu!"

Lâm Lôi, Bối Bối hai người giống như hai đạo thiểm điện, hướng hồng bào bích phát nữ nhân phóng đi.

"Hừ, muốn chạy trốn?" Bạch y nhân và hắc giáp tráng hán cơ hồ đồng thời hướng vị trí hồng bào nữ nhân bay tới. Hiển nhiên muốn cùng hồng bào nữ nhân liên thủ ngăn trở Lâm Lôi hai người.

Đột ngột, Lâm Lôi, Bối Bối quay 180 độ, cực lực bỏ chạy theo hướng ngược lại.

Bạch y nhân, hắc giáp tráng hán, hồng bào nữ nhân ba người phản ứng cực nhanh, cũng theo hướng Lâm Lôi, Bối Bối hai người truy kích. Thế nhưng chung quanh thân thể Lâm Lôi hắc thạch không gian bao trùm, một khi lâm vào hắc thạch không gian, Bổn Phỉ Nhĩ Đức ba người, căn bản không có khả năng đuổi tới Lâm Lôi.

"Bọn họ nhất quyết không tha." Bối Bối quay đầu lại liếc mắt một cái, không khỏi lo lắng.

"Tình huống không ổn." Lâm Lôi trong mắt xẹt qua một tia lo lắng.

Lúc này Bạch y nhân cùng hắc giáp tráng hán đã rời khỏi khu vực hắc thạch không gian, nhanh chóng theo hướng bên cạnh bay tới, tựa hồ yếu muốn vượt lên trước chặn đầu Lâm Lôi, Bối Bối hai người.

"Ha ha. Tam đệ, Nhị muội. Các ngươi xem ta ngăn bọn họ lại này." Bạch y nhân cười sang sảng nói, thân hình giống như tia chớp, từ bên cạnh bay tới, nhanh chóng vượt Lâm Lôi, Bối Bối hai người. Lập tức nhảy vào khu vực hắc thạch không gian, toàn thân tản ra quang mang màu trắng.

Quang mang?

Không, mà là vô số tia sáng màu trắng rất nhỏ, từ cơ thể Bổn Phỉ Nhĩ Đức bạo phát ra, thoạt nhìn, tựa như quang mang chói mắt. Vô số tia màu trắng này, từ bốn phương tám hướng bao vây lấy Lâm Lôi, Bối Bối hai người, khiến Lâm Lôi hai người không thể nào né tránh.

Lâm Lôi, Bối Bối hai người nhất thời mặt biến sắc.

"Bối Bối, cẩn thận, là linh hồn công kích." Lâm Lôi lập tức dùng thần thức truyền âm.

"Hỗn đản!" Bối Bối cũng rít gào một tiếng, thân hình lập tức hướng bên cạnh bay tới.

Phía sau Bối Bối đột nhiên hiện lên ảo ảnh phệ thần thử khổng lồ, vẻ mặt cũng trở nên lạnh lùng, gắt gao nhìn gã hắc giáp tráng hán bên cạnh, lúc này khoảng cách của hắn và hắc giáp tráng hán chưa đầy hai trăm thước, mà hắc giáp tráng hán kia lại đang bay thẳng tới vị trí Lâm Lôi, Bối Bối hai, căn bản không nghĩ tới Bối Bối có tuyệt chiêu này.

"Không -" hắc giáp tráng hán kinh hãi.

Hắn nhận ra, đây chính là tuyệt chiêu của Bối lỗ Đặc!

"Bất hảo, thiên phú thần thông của Bối lỗ Đặc." Bạch y nhân Bổn Phỉ Nhĩ Đức sắc mặt nhất thời đại biến, vội hô, "Nhị muội, bảo vệ Tam đệ." Bối Bối thi triển thiên phú thần thông quá nhanh, hắn không kịp ngăn trở. Giờ phút này, hắn chỉ trông mong Nhị muội hắn có thể cứu Tam đệ!

Thế nhưng lúc này hắn cách hồng bào nữ nhân khá xa, không cách nào dùng thần thức truyền âm, chỉ có thể hô to, mà thanh âm này làm sao tới kịp? Bất quá, rất hiển nhiên, hồng bào nữ nhân không cần hắn nhắc nhở, cũng biết Tam đệ mình gặp nguy hiểm, không chút do dự, hồng bào nữ nhân thân thể đột nhiên thuế biến -

"Hô hô"

Hồng bào nữ nhân đột ngột biến mất, mà một đại xà dài gần ngàn thước xuất hiện, thân thể uốn lượn, bao bọc lấy hắc giáp tráng hán. Thân rắn khổng lồ dễ dàng bảo vệ được hắc giáp tráng hán.

"Ông" linh hồn lực của Bối Bối bị thân thể đại xà chặn lại, không tới được thân thể hắc giáp tráng hán.

"Người này có linh hồn phòng ngự chủ thần khí." Bối Bối tức giận dùng thần thức truyền âm nói.

Lâm Lôi nhìn màn vừa rồi, đã sớm đoán được, hồng bào nữ nhân dám lựa chọn làm như vậy, dám chắc thị tự tin có cách ứng phó. Nếu không, không phải chịu chết sao ?

"Bối Bối, chạy mau, không thể dây dưa." Lâm Lôi vội truyền âm nói, tận lực thi triển hắc thạch không gian, lập tức chạy trốn.

Gặp Bổn Phỉ Nhĩ Đức, căn bản không có cách nào chiến thắng.

"Sưu!" Bối Bối vội cùng Lâm Lôi, cực nhanh chạy trốn.

Trong khu vực hắc thạch không gian, ba người kia không thể bắt kịp Lâm Lôi, Bối Bối."

"Ta vốn còn tưởng chỉ có Bổn Phỉ Nhĩ Đức đáng sợ kia thôi, nào ngờ, hắn còn mang theo hai người, đều rất mạnh. Cái gã đầu trâu kia vật chất công kích rất đáng sợ. Mà hồng bào nữ nhân, cũng có linh hồn phòng ngự chủ thần khí." Bối Bối cùng Lâm Lôi truyền âm bàn luận, "Ba người tổ hợp, còn có một Bổn Phỉ Nhĩ Đức cực mạnh, lão Đại, làm sao mà đánh lại!"

"Đừng nghĩ nhiều, cố gắng chạy thoát tốt nhất." Lâm Lôi liền nói.

Hai người vội tăng tốc.

Chỉ là, Bổn Phỉ Nhĩ Đức cũng không dễ dàng buông tha hai người!

"Các ngươi hai người, chết đi!" Bạch y nhân Bổn Phỉ Nhĩ Đức cũng đã nổi giận, hắn coi trọng nhất là huynh đệ và muội muội.

"Oanh!" Chỉ thấy một tòan thân hắn phát tán một cỗ năng lượng cuồng bạo, rồi Bổn Phỉ Nhĩ Đức này tốc độ rồi đột nhiên bộc phát!

"Hô!"

Bổn Phỉ Nhĩ Đức đã nhảy vào hắc thạch không gian, tốc độ mặc dù giảm đi, nhưng vẫn nhanh hơn Lâm Lôi, Bối Bối.

Lâm Lôi rõ ràng cảm giác được, trong hắc thạch không gian có người đang cực nhanh tới, tốc độ so với mình còn nhanh hơn, quay đầu vừa nhìn, không khỏi sợ đến thốt lên: "Bất hảo, Bổn Phỉ Nhĩ Đức này nổi điên rồi, tiêu hao một giọt vận mệnh chủ thần chỉ để truy chúng ta!"

zerokavn vẫn chưa có mặt trong diễn đàn Trả Lời Với Trích Dẫn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ban#long