twenty
"Park Woojin dậy đi mà ~~~~"
"Làm ơn dậy đi ~~~~"
"Woojin ~~~~~"
"Người ta muốn đi chơi mà ~~~~"
"Cho hun cái đi rồi dậy (=′∇'=)"
Chụt.
"Dậy đi dậy đi ~~~~~~"
"Thêm cái nữa (=′∇'=)"
Chụt.
Và sau n lần 'chụt' khác, Park Woojin vẫn không chịu dậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro