devil's kiss
OOC, chap này hơi dài, sếg without plot, mời cả nhà hoan hỉ xơi cơm ngon miệng~
—————————————————
Gió biển mát lạnh thổi tung mái tóc dài chờm qua mắt của Ngao Thụy Bằng. Hắn đứng lặng im ở ban công, trên tay lắc nhẹ ly devil's kiss đỏ rực, trầm tư chìm vào màn đêm trước biển khơi vô tận. Đã lâu rồi hắn và Hoành Nghị mới có dịp nghỉ ngơi dài ngày, ngay lập tức Ngao Thụy Bằng book vé máy bay, cùng bảo bối của mình bay tới Tam Á. Làn gió mang theo hơi thở của biển cả lướt qua da thịt hắn, giảm đi chút nhiệt nóng bỏng ngay đầu lưỡi do devil's kiss đốt lên, nhưng rốt cuộc vẫn không thể làm hạ nhiệt được, trong bụng hắn cồn cào một cảm giác thèm ăn khó tả. Ngao Thụy Bằng hướng ánh mắt đang tối dần của mình vào chiếc giường king size trống vắng. Hắn không nhanh không chậm trở vào trong, cầm lấy áo khoác của Hoành Nghị vứt trên giường sau khi đi tập về cẩn thận cất đi. Mùi cơ thể cùng hương bạc hà dịu mát còn lưu lại trên áo lướt qua, quấn lấy hơi thở đang nóng cháy của Ngao Thụy Bằng, hắn không nhịn được mà vùi mặt vào tấm áo, hít một hơi thật sâu, từ từ cảm nhận mùi hương của người yêu. Nói là đi du lịch, nhưng cả ngày nay, hắn chạy theo con mèo nghịch ngợm kia khắp khu du lịch, chụp ảnh, mua đồ ăn, xách đồ cho nhóc con đến không kịp thở. Ngao Thụy Bằng thề với trời, hắn vô cùng tình nguyện chiều chuộng Hoành Nghị, vô cùng thoải mái dung túng em thoả sức chơi đùa cho đã, chỉ cần em vui, hắn cũng thấy trong lòng nở ngàn hoa rực rỡ. Tuy nhiên, dưới cái nắng chói chang của Tam Á, Ngao Thụy Bằng hơi choáng váng đầu óc, cho nên khi mặt trời chìm dần xuống đại dương như hòn lửa đỏ rực, cơn đau đầu bắt đầu giày vò hắn, khiến Ngao Thụy Bằng hơi mệt, phải tìm tới chút cồn nóng để kéo lại tâm trạng của bản thân.
"Ồ, nhớ em như vậy sao? Em chỉ đi tập có 1 tiếng hơn mà đã có người nhớ em tới không chịu nổi rồi."
Lý Hoành Nghị hiếm khi cao hứng như vậy, em từ phòng tắm bước ra, vừa lau tóc vừa cười cười chọc hắn. Ngao Thụy Bằng giật mình, cảm thấy hành động của bản thân có chút hơi...biến thái liền nhanh chóng đặt áo xuống. Hắn bĩu môi làm nũng với mèo nhỏ, bộ dạng chẳng khác nào cún bự lấy lòng chủ nhân:
"Vậy cá con không nhớ anh sao?"
Hoành Nghị dừng lau tóc, đón hắn vào lòng, chun mũi hôn lên khắp gương mặt đang ỉu xìu của Ngao Thụy Bằng, khúc khích cười.
"Sao có thể không nhớ anh? Hôm nay anh vất vả rồi. Nào, lại đây đại ca ôm anh đi ngủ."
Mái đầu đen mềm mại cọ cọ vào hõm vai của Lý Hoành Nghị khiến em hơi nhột. Hơi thở của Ngao Thụy Bằng nóng bỏng, mang theo hơi cồn thoang thoảng phả vào da thịt mát lạnh của Hoành Nghị, khiến em run lên.
"Vợ ơi...anh đói."
Đôi mắt nhanh nhạy của Hoành Nghị đã quan sát thấy ly cocktail đỏ rực đặt trên bàn, dáng vẻ yếu mềm hiếm thấy của bạn trai bày ra trước mắt thực sự quá hấp dẫn, khiến Hoành Nghị không nhịn nổi mà hôn xuống đôi môi đang hé mở kia của hắn. Hơi thở của người yêu em thực sự rất nóng, tựa như cái vị cay ngọt nồng nàn của devil's kiss, từ từ đốt lên trong lòng Hoành Nghị một cái lò than nhỏ, cháy âm ỉ, có lúc lại bùng lên không tài nào ngăn lại được. Ngao Thụy Bằng được mèo nhỏ chủ động hôn môi, rất nhanh đã nắm chặt lấy eo thon mà mân mê vuốt ve, nhấc bổng người lên, để em quấn chân ngang hông hắn, môi lưỡi vẫn là để mặc em tự tìm đến rồi quấn lấy hắn, cần mẫn hôn cắn, như hồ ly nhỏ muốn hút cạn sinh khí của hắn, hôn đến mức gương mặt trắng trẻo hồng rực lên vẫn không chịu dừng.
Ngao Thụy Bằng bế người yêu, giữ lấy em bằng một tay, tay còn lại đã kịp với lấy ly cocktail, trong khoảnh khắc em yêu rời môi hắn, mang rượu nồng đổ sạch vào miệng mình, đặt lại ly thủy tinh về vị trí cũ, ấn gáy Lý Hoành Nghị xuống, nhấn chìm em vào một nụ hôn khác nóng hơn, dài hơn, ngập trong đó là devil's kiss tràn khắp khoang họng. Tửu lượng của Lý Hoành Nghị không tốt, một chút cồn tràn vào cổ họng khiến em khó chịu, hai vành mắt đỏ lên như oán trách hắn. Ban đầu, rõ ràng là em chủ động, ép được hắn thuận theo em mà hôn, giờ vẫn là cái lưỡi linh hoạt tựa rắn nước của họ Ngao đánh gục em hoàn toàn như bao lần khác. Đôi môi Hoành Nghị sưng tấy lên vì hàm răng sắc nhọn kia cứ liên tục day day phiến môi em, nước bọt nhiễu ra óng ánh, Ngao Thụy Bằng thế mà trực tiếp nói môi em nhìn ngon chết mất, hắn hận không thể nuốt chửng em vào bụng. Bởi, hiện tại, hắn vô cùng đói, vô cùng muốn ăn thịt mèo con sạch sẽ.
"Đồ lưu manh nhà anh, em cần thở, dừng một chút, dừng một chút."
Lại một lần nữa, Lý Hoành Nghị chịu thua trước kỹ thuật hôn điên rồ của con sói đội lốt cún con kia. Rõ ràng mấy phút trước hắn vẫn còn ngước đôi mắt long lanh ngập nước như sắp khóc lên làm nũng với em. Hoành Nghị cảm thấy như mình bị lừa, nhưng em lại nghĩ dù bị lừa bao nhiêu lần, vẫn là em nguyện ý để cho Ngao Thụy Bằng ăn thịt.
"Vợ, dạo này em giấu anh đi tập chăm như vậy là muốn bắt nạt anh trên giường đúng không?"
Cái giọng điệu kiêu ngạo của Ngao Thụy Bằng thật sự rất đáng ghét, nhưng cái tên đáng ghét ấy lại nói trúng tim đen của Lý Hoành Nghị, thành công khiến em đỏ mặt tía tai, miệng cứng đơ lắp bắp không đáp lời hắn nổi. Hiếm có khi nào em lúng túng trước hắn như vậy, trong lòng em có chút giận, lập tức giãy giụa khỏi cái ôm của hắn, em cho rằng sức mình đủ khỏe để mà thoát được gọng kìm của cái tên cún bự to đùng này, nhưng cuối cùng vẫn lực bất tòng tâm. Công sức tập gym suốt mấy tháng của em cứ như vậy mà tan thành mây khói à? Tên điên này ăn gì mà khỏe vậy? Thật không công bằng.
Ngao Thụy Bằng mỉm cười, cắn vào má Hoành Nghị, dụi dụi vào cổ em hệt như con cún, hắn lại dùng mỹ nam kế với em, khiến em mềm lòng, cơ mặt dịu lại, câu cổ hắn đòi hôn. Ngao Thụy Bằng rất chiều em, hắn nhanh chóng đáp ứng, nhẹ nhàng đặt em xuống giường, ngấu nghiến môi em.
Trên người Lý Hoành Nghị hiện tại mặc tank top trắng bó sát cùng với quần đùi đen. Da thịt trắng trẻo của em lộ ra khá nhiều, Ngao Thụy Bằng nhìn em muốn cháy da, hắn thậm chí còn không thèm che giấu dục niệm trong ánh mắt, nhìn chằm chằm vào bờ ngực đang phập phồng của em. Lý Hoành Nghị đỏ mặt, định bụng sẽ chôn mặt mình vào gối cho đỡ ngại ngùng nhưng con sói kia đã kịp tóm lấy em, kéo em ngồi dậy cùng hắn, cẩn thận đặt em ngồi trên đùi rồi cướp lấy môi em lần nữa.
Trong khi môi lưỡi quấn quýt cùng em, bàn tay lớn của Ngao Thụy Bằng đang bận rộn sờ sờ nắn nắn bờ ngực nở nang của Hoành Nghị. Hắn cười, vô cùng hài lòng với thành quả tập luyện của cá con. Ngao Thụy Bằng nắn bóp ngực em nhưng hắn không chịu luồn vào trong, không hề chạm vào da thịt đang nóng dần lên của Hoành Nghị. Em rất uất ức cắn vào môi hắn, eo nhỏ vặn vẹo, cọ mông vào địa phương kia của người yêu, mèo con chính là đang biểu tình với hắn, đòi Ngao Thụy Bằng nhượng bộ em.
"Em muốn? Cầu xin tôi đi."
Cách xưng hô thay đổi, Lý Hoành Nghị vẫn bướng bỉnh không chịu.
"Không được. Anh lại bắt nạt em."
Ngao Thụy Bằng khích tướng thành công, nhân lúc cá con của hắn đang bận bĩu môi giận dỗi, quay mặt về phía khác, hắn liền luồn tay vào trong áo em, gẩy nhẹ lên nụ hoa xinh xắn kia, khiến cả người Hoành Nghị nảy lên một cái, vô cùng nhạy cảm, miệng bật ra một tiếng rên. Cái miệng nhỏ xinh kia còn chưa kịp lấy hơi mắng người, Ngao Thụy Bằng lại nhe nanh, cắn vào ngực em.
"Á!"
Tiếng kêu của Lý Hoành Nghị chẳng khác nào móng mèo cào vào tim Ngao Thụy Bằng, rất ngứa. Hắn kéo cao áo của mèo con lên quá ngực, nhanh chóng ngậm lấy một bên nụ hoa vào miệng, bên còn lại cũng được hắn dùng tay chăm sóc kĩ càng. Hoành Nghị triệt để bị hắn nắm thóp, mềm nhũn cả người dựa vào bạn trai, há miệng thở dốc. Hiện tại, cá con của hắn đã không thể làm gì khác ngoài ú ớ rên rỉ mỗi khi hắn cạ răng vào đầu nhũ hoa hồng nhuận, đầu lưỡi ấm nóng đảo một vòng quanh nơi đó, cần mẫn bú mút như thể ngực em sẽ sớm tiết ra sữa ngọt thoả mãn cơn khát hiện tại của hắn.
"Anh ơi...đừng cắn em...ha"
Ngao Thụy Bằng ôm người đẹp chỉ bằng một tay, cánh tay của hắn rất vững, dù có bế em một lúc lâu cũng không để em ngã. Lý Hoành Nghị an tâm để hắn ôm, miệng vẫn không ngừng rên rỉ. Trong bụng em hiện tại đang cồn cào, địa phương nhạy cảm đã bắt đầu rỉ nước đòi ăn, tiểu Hoành Nghị cũng đã ngóc đầu dậy vì kích thích Ngao Thụy Bằng mang tới.
"Bằng Bằng...mau...mau chạm vào nơi kia, đừng cắn nữa-"
Miệng nhỏ nhiễu nước bọt há lớn, Hoành Nghị rên rỉ cầu xin hắn, đã bị sói xám kích thích đến không chịu nổi rồi . Nếu hắn cứ tiếp tục cắn mút ngực em như vậy, đảm bảo em sẽ không chết vì đau hông mà chết vì cảm giác nhói nhói chết tiệt ở hai bầu ngực kia.
Hoặc là cả hai.
Ngao Thụy Bằng dường như không để tâm đến lời em, vẫn say mê vùi mặt vào ngực người yêu. Hoành Nghị bực mình đẩy hắn ra, cắn lên bả vai hắn một cái rõ đau mới khiến họ Ngao hồi thần.
"Tập trung!"
Lý Hoành Nghị nạt hắn. Em rời khỏi đùi Ngao Thụy Bằng, run rẩy ngồi xuống nền đất, bàn tay thuần thục cởi bỏ quần ngoài của bạn trai, chạm vào túp lều dựng đứng nóng bỏng kia, căng thẳng nuốt nước bọt. Hoành Nghị hít một hơi rồi giải phóng cho người anh em đang hưng phấn của Ngao Thụy Bằng, dè dặt chạm vào nó mà vuốt ve. Em há khuôn miệng nhỏ nhắn của mình, ngậm lấy côn thịt, thuần thục liếm mút, đôi mắt em dần đẫm sương mờ ngước lên mời gọi hắn. Ngao Thụy Bằng gầm gừ trong cổ họng, bàn tay to lớn của hắn luồn vào mái tóc mềm của người yêu, ấn đầu em xuống, để cự vật đâm sâu trong cổ họng Hoành Nghị, thành công khiến em kêu lên mấy tiếng ưm a vô nghĩa. Hai má Hoành Nghị hồng rực hệt như quả đào chín thơm ngọt, Ngao Thụy Bằng nuốt khan, ho một tiếng, mèo nhỏ hiểu ý liền nhả thứ to lớn kia ra khỏi miệng. Em bị hắn nắm lấy cằm, Ngao Thụy Bằng dành ra vài giây để ngắm nghía cho thật kỹ gương mặt mơ màng đắm chìm trong dục vọng của Hoành Nghị. Hắn dang tay kéo người nhỏ vào lòng, tiện cởi luôn mấy thứ áo quần vướng víu trên cơ thể cá con.
Trắng hồng, nhìn rất ngon miệng.
Ngao Thụy Bằng chỉ nghĩ trong đầu, tuy không nói ra nhưng hắn lại dùng hành động để thay thế. Ngao Thụy Bằng lần nữa tìm đến cơ ngực săn chắc căng nở của Lý Hoành Nghị, xoa xoa bóp bóp, nhào nặn không ngừng, gương mặt còn vô thức kề sát vào sau gáy cá con, để hương bạc hà mát lạnh từ mái tóc em tràn vào buồng phổi hắn. Hít đến no nê, Ngao Thụy Bằng mới chịu buông tha cho Hoành Nghị một lát, để em có chút thời gian mắng hắn.
Rất nhanh, móng mèo đã rạch vài đường đỏ chói trên tấm lưng trần của hắn. Lý Hoành Nghị uất ức trừng mắt nhìn hắn, đôi môi em ươn ướt sưng lên sau rất nhiều nụ hôn, cơ thể mảnh khảnh sau vài tháng tập gym mà đầy đặn lên trông thấy. Nhưng có một điều vẫn không bao giờ thay đổi, Ngao Thụy Bằng mân mê cổ tay gầy của Hoành Nghị, hôn lên đó vài cái, hướng đôi mắt tối tăm của hắn về thân thể trắng trẻo kia. Hắn quét mắt một lượt, ánh mắt nóng như muốn hun cháy cả da thịt em. Những vết hôn ngân đỏ chói như những cánh hồng điểm xuyết lên nền da trắng, họ Ngao nuốt khan, đôi tay vuốt ve dọc hai bắp đùi, cuối cùng cũng dừng lại ở cửa nguyệt đang rỉ nước mời gọi hắn.
"Cá con, em đói sao không nói với anh chứ?"
Hắn cất tiếng trêu chọc người nhỏ, lại chẳng để em có thời gian hồi đáp, nhanh chóng ngậm lấy tiểu Hoành Nghị đang hưng phấn vào trong miệng. Một loại cảm giác kích thích chạy dọc sống lưng Lý Hoành Nghị, trực tiếp đánh gục em. Vốn định mắng hắn vài câu, lại kẹt ngay miệng, thốt lên chỉ có những tiếng rên rỉ mềm mại. Hai ngón tay của Ngao Thụy Bằng trong lúc hắn bận rộn hút dịch đã cắm sâu vào hậu nguyệt. Hắn cứ thế tấn công liên tục như vậy, Lý Hoành Nghị không còn chút ý thức chống cự nào, chỉ ngoan ngoãn mở rộng đôi chân dài, ngoan ngoãn đón nhận khoái cảm hắn mang đến cho em.
Ngao Thụy Bằng chơi đùa với tiểu Hoành Nghị tới khi mèo nhỏ nấc lên một tiếng, cong lưng đạt cực khoái, đem tinh dịch nuốt hết xuống, còn cẩn thận xoa xoa thắt eo trấn an người yêu. Lý Hoành Nghị thở dốc, trong đầu em hiện tại chỉ còn một mảng trống rỗng, cơn đói từ hậu nguyệt cứ gầm gào, cơ thể nhạy cảm của em vô thức dính lấy gã đàn ông kia, thèm khát những động chạm da thịt, thèm khát bàn tay thô ráp của hắn cắm sâu bên trong em, hơn tất cả, Hoành Nghị khát khao được đón nhận những cái đẩy hông đầy nhiệt huyết của Ngao Thụy Bằng. Em mềm mại nỉ non, gọi tên hắn:
"Thụy Bằng, chồng ơi...mau cho em...ưm..."
Đôi môi đáng thương của em, bờ ngực đáng thương của em, đêm nay Ngao Thụy Bằng đã giày vò chúng không biết bao lần, rốt cuộc em cũng chỉ có thể ôm lấy cổ hắn mà đón nhận.
"Em nói lại câu vừa rồi. Sẽ không hối hận chứ?"
Mèo nhỏ lắc đầu nguầy nguậy, hướng ánh mắt khát cầu tình yêu về phía hắn, hơi thở rối loạn phả vào da thịt hắn.
"Vậy, quỳ xuống, vểnh mông lên, tôi cho em."
Cổ họng hắn hơi khô, vẫn nồng mùi rượu, vì thế mà giọng nói của họ Ngao trầm đục hơn mọi ngày. Hoành Nghị như chú mèo quấn chủ, lưu luyến rời khỏi vòng tay hắn, quỳ xuống đệm, vụng về chạm tay vào địa phương nhạy cảm của chính mình, nỉ non cầu xin hắn:
"Thụy Bằng...em muốn, em muốn, em đã đợi cả tối rồi!"
Hắn cũng chẳng còn bao nhiêu kiên nhẫn, hậu nguyệt khi nãy đã khuếch trương kĩ càng, chỉ đợi hắn mang côn thịt cứng rắn đâm vào. Ngao Thụy Bằng xé áo mưa, dùng chút gel lạnh mơn trớn cửa huyệt, nhanh chóng tiến vào. Lý Hoành Nghị trợn tròn mắt, miệng nhỏ không nhịn được mà thốt lên một tiếng "A!" lớn.
Cái kích thước điên rồ này.
Đôi mắt mèo ầng ậng nước mắt sinh lý, Hoành Nghị cắn môi nhịn đau, Ngao Thụy Bằng biết em bị đau, cẩn thận đẩy hết chiều dài gậy thịt vào trong rồi giữ nguyên tư thế, tay lớn tìm đến thắt eo, xoa bóp không ngừng, dỗ dành mèo nhỏ.
"Ngoan, bảo bối, thả lỏng sẽ bớt đau."
Đã làm bao nhiêu lần rồi, nhưng khi cho vào vẫn phải chịu đau một chút. Hoành Nghị dùng hết sức mình di chuyển mông, để thứ to dài kia trượt ra, đâm vào một lượt. Đôi chân em khuỵu xuống.
"Cá con!"
"Ư...mau động, em ngứa, hết đau rồi!"
Lý Hoành Nghị gần như hét lên với hắn. Ngao Thụy Bằng cao hứng vỗ vào mông em một cái, dấu tay đỏ đã in trên nền da trắng nhạy cảm, hông cũng bắt đầu hăng hái di chuyển. Tiếng rên rỉ của con mèo dâm đãng kia dần lớn hơn, cái miệng nhỏ liên tục nỉ non tên hắn, thở dốc, rồi lại ưm a đòi ôm đòi bế. Ngao Thụy Bằng đã quen với cái miệng xinh ồn ào lúc làm tình của Hoành Nghị. Em nhỏ thường ngày luôn ngoài lạnh trong nóng, khẩu xà tâm Phật, hắn vô cùng tận hưởng những giây phút cá con của hắn phóng túng rũ bỏ hết mọi lớp mặt nạ của em, cứ thỏa thích cháy cùng hắn, đắm chìm trong ái dục nóng bỏng.
Hai chân Lý Hoành Nghị mỏi nhừ, bị hắn đâm ra rút vào, huyệt động nuốt lấy cự vật cứng rắn nóng ran kia, da thịt va chạm vào nhau tạo thành âm thanh xấu hổ. Tốc độ của Ngao Thụy Bằng tăng dần, đồng nghĩa với việc hắn đang vô cùng hưng phấn, bàn tay còn nắm chặt lấy eo thon của Lý Hoành Nghị, say mê ra vào, nụ cười thỏa mãn vẫn luôn treo trên khóe miệng. Mèo nhỏ bị hắn kích thích đến ngã khuỵu, lần thứ hai, vẫn là em không chống đỡ nổi loại sung sướng này. Cả người Hoành Nghị run rẩy, giật nhẹ trong khoái cảm, nơi giao hợp giữa hai người bị tách ra, Ngao Thụy Bằng cũng rất nhanh đã bế em đặt lên đùi hắn.
"Cá con, lần này tôi cho em ở trên."
Vốn đang bận ôm ngực thở dốc, nghe hắn thiếu đòn khóe môi Lý Hoành Nghị giật giật.
"Trên cái đầu nhà anh!"
Ngao Thụy Bằng cười nhăn nhở, nhưng hắn vẫn không quên nhiệm vụ, mang người anh em đang căng cứng của hắn vào trong hậu nguyệt ấm nóng của mèo nhỏ. Hoành Nghị dù mắng hắn nhưng vẫn ngoan ngoãn nhấp từng cái chậm rãi. Hai nụ hoa xinh ngang tầm mắt hắn, Ngao Thụy Bằng cảm thấy hắn thực sự nghiện rồi, há miệng ngậm lấy nhũ hoa, bàn tay rời eo nhỏ, chuyển lên hai bên ngực nở nang, say mê nắn bóp, vẫn không quên đẩy hông, chăm chút cho cả hậu nguyệt đói khát của bé mèo con hư hỏng của hắn.
"Thụy Bằng...a...đừng cắn...đừng mút nữa...a"
Hoành Nghị nắm lấy tóc người yêu, dường như đã đem hết mọi đáng thương trưng ra ngoài để cầu xin hắn, nhưng Ngao Thụy Bằng vẫn kiên định giữ nguyên cái tư thế này. Hắn chính là muốn hút cạn sữa của mèo nhỏ. Họ Ngao ôm lấy thân thể Lý Hoành Nghị chặt cứng, da thịt chạm vào nhau nóng bỏng, tiếng nỉ non thút thít êm tai vừa hay khiến hắn thêm phần hưng phấn, càng làm càng hăng. Ngao Thụy Bằng ôm chặt mèo nhỏ, nhấc em rời phòng ngủ, tiến vào phòng tắm, nơi giao hợp vẫn không tách ra, côn thịt cứ thế chuyển động theo từng nhịp bước của hắn, Lý Hoành Nghị sướng đến chảy nước mắt, cào cào vào lưng hắn, ư ư mấy tiếng hệt như chú mèo nhỏ.
"Cá con, đợi một chút, tôi nhất định sẽ cho em ăn no."
Lý Hoành Nghị chửi thầm trong bụng. Tên điên này tìm được điểm nhạy cảm của em liền ngưng lại, bế người vào phòng tắm, để khoái cảm của em đứt gãy ngay vào lúc quan trọng, để hiện tại trong bụng em ngứa ngáy khó chịu muốn hét lên. Đôi mắt mèo mờ đi vì nước mắt nhưng em vẫn nhìn thấy nụ cười gian manh của họ Ngao kia. Chắc chắn hắn lại chuẩn bị có trò mới để bắt nạt em.
"Cá con à~ bà xã ơi~ em bé ơi~"
Ngao Thụy Bằng cao giọng, hôn lên yết hầu của Hoành Nghị, mở vòi hoa sen, trực tiếp để làn nước ấm nóng len lỏi vào từng tấc da thịt đã sớm hồng lên của mèo nhỏ. Hắn cũng bắt đầu đẩy hông, di chuyển chậm rãi trong em, mỗi một lần đâm vào đều tìm tới điểm nhạy cảm kia mà đè xuống. Ngao Thụy Bằng vô cùng hài lòng khi ngắm nhìn dáng vẻ phóng túng của Hoành Nghị, đặc biệt dành riêng cho hắn.
Vợ nhỏ thật sự quá xinh.
"Thế nào? Em thích không?"
Tiếng sói gầm gừ bên tai, Hoành Nghị mơ hồ gật đầu, cơ thể bắt đầu giật nhẹ, hậu nguyệt co siết ép chặt cự vật hừng hực khí thế của Ngao Thụy Bằng. Mèo nhỏ đạt cực khoái, bắn ra tinh dịch trắng đục lên bụng người yêu, cả người co giật liên hồi, tên họ Ngao độc ác kia vẫn giữ nguyên con mãnh thú của hắn bên trong em, còn cố ý đâm chọc vài cái, thành công khiến Hoành Nghị khóc nấc lên. Eo nhỏ bị ôm chặt đến mỏi nhừ, lưng trần tựa vào tường đá lạnh lẽo, đủ thứ kích thích khiến cơn cực khoái kéo dài thêm, rút gần như sạch sẽ sức lực của một thanh niên 25 tuổi sức dài vai rộng.
Chỉ cần ở trong vòng tay Ngao tâm cơ, em sẽ lập tức trở thành Lý meo meo bị hắn bắt nạt.
Lần này cũng không khác. Ngao Thụy Bằng mặc em vừa lên đỉnh, mạnh mẽ đẩy hông, tốc độ còn nhanh hơn khi nãy, dập vào hai mông tròn liên tục đến đỏ lên. Hắn giữ lấy thân thể đang run rẩy của Hoành Nghị, thở dốc, cuối cùng cũng rút tinh khí ra khỏi hậu nguyệt, tuốt lộng mấy cái liền phóng thích tinh dịch trắng đục ra ngoài. Ngao Thụy Bằng hiện giờ hoàn toàn tỉnh táo, chút cồn khi nãy khiến hắn hưng phấn hơn mọi ngày nhưng cũng không tính là say. Đưa mắt nhìn vào con người đã xụi lơ để mặc cho hắn ẵm bế kia, có lẽ Lý Hoành Nghị mới thực sự là nạn nhân của ly devil's kiss kia. Mái tóc ướt đẫm của Hoành Nghị cọ vào bên tai hắn, mèo nhỏ nũng nịu yêu cầu hắn mau tắm cho em. Ngao Thụy Bằng biết em mệt, liền nhanh chóng tắm rửa cho em, và bản thân hắn.
Đêm ấy thực sự dài với Lý Hoành Nghị. Em thức dậy với hai bên ngực sưng đau, liền quắc mắt liếc tên cún bự đang mếu máo xin lỗi em liên mồm.
"Aiss, anh ồn thật đấy. Mau, bôi thuốc cho ông đây, không thì tối nay anh nằm sofa đi. Đáng ghét."
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro